Lê Tinh Cung chủ bài danh gần với Kỷ Ninh lưng đeo khảm đao của hắn. Lại khoanh chân ngồi ở trên đỉnh núi cao, từ phía xa xa nhìn qua. Phía xa xa có một đạo lưu quang bay qua, chính là Kỷ Ninh. Mà lúc này Kỷ Ninh còn nhìn về phía phương hướng Lê Tinh Cung chủ đang ngồi.
- Bắc Minh, cẩn thận.
Lê Tinh Cung chủ mỉm cười nói.
- Cảm tạ.
Kỷ Ninh thấp giọng nói, tiếp tục chạy trốn.
Lê Tinh Cung chủ mỉm cười nhìn qua, hắn là người của Mang Nhai Quốc, cho nên không có khả năng đi ngăn cản Kỷ Ninh.
- Không ngờ Đạo Minh tiên cung kia lại xếp hạng Bắc Minh còn ở trên ta, ta cũng muốn nhìn xem. Rốt cuộc Bắc Minh mạnh như thế nào a.
Lê Tinh Cung chủ hóa thành một đạo lưu quang, đi theo đằng sau xa Kỷ Ninh:
- Lúc trước Tửu Thánh miễn cưỡng thắng ta, hiện tại lại có được Vũ Trụ chi bảo, không biết thực lực đã đạt đến mức độ nào rồi.
Đối với trận chiến giữa Kỷ Ninh và Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ có chút chờ mong.
Cần phải biết Đạo Minh tiên cung sắp xếp bài danh cũng có một ít quy tắc ngầm a.
Ví dụ như, chính diện đánh bại người nào đó, như Hiểu Mộng Đạo Quân đánh bại Quang Minh Vương, đương nhiên sẽ thay thế vị trí của đối phương, thuận thế mà lên!
Hoặc là được vô số Đạo Quân công nhận, như Kỷ Ninh trước đó lấy một địch bốn, còn giết chết Tuế Mộng, Sửu Vương. Đây là chuyện mà ngay cả đám người Lê Tinh Cung chủ cũng không làm được. Cho nên vô số Đạo Quân đã công nhận, có lẽ Kỷ Ninh đã gần với Tửu Thánh, vì vậy hắn mới được sắp xếp ở vị trí thứ hai.
Nếu như không có chính thức giao thủ, không có chính thức phân ra thắng bại. Như vậy bình thường sẽ không có bài danh đưa ra ngoài.
Thực lực của Cửu Trần Giáo chủ, Tuyết Hoan Đạo Quân chính là rất mạnh, thế nhưng bọn hắn lại không có chính thức đánh bại được một Đạo Quân nghịch thiên có bài danh cực cao nào đó! Trước đó Cửu Trần bị đám người Sửu Vương, Tuyết Hoan, Tư Gia vây công, không có chính thức đánh bại được ai. Cho nên đặt hắn ở thứ tám? Thứ chín? Thứ mười? Tất cả mọi người đều sẽ dị nghị!
Muốn được công nhận thì phải chính diện đánh bại đối thủ, hoặc là được tất cả mọi người công nhận!
- Được công nhận đứng ở trên ta sao?
Lê Tinh Cung chủ thầm nghĩ:
- Dùng đạo tâm của ta, Tâm Lực của hắn không rung chuyển được ta. Về phần cận chiến, quả thực ta không sợ Bắc Minh! Vậy mà lại đưa hắn lên trên ta... Chỉ có thể tìm một cơ hội, luận bàn với hắn, chính diện đánh bại hắn a.
Lê Tinh Cung chủ là người kiêu ngạo như thế, cho nên đương nhiên sẽ không phục sắp xếp như vậy.
...
- Tửu Thánh, Lê Tinh xếp hạng ở phía trên ta thì thôi đi. Thế nhưng hiện tại Bắc Minh cũng xếp hạng ở phía trên ta.
Một thiếu niên mặc áo bào đỏ ôm một thanh Huyết nhận cũng chiến ý ngập trời, nói:
- Từ khi ta đánh bại Quang Minh Vương cho đến bây giờ còn không có gặp phải hai người Lê Tinh, Bắc Minh a.
Hiểu Mộng Đạo Quân rất là tự phụ!
Đạo Quân bình thường hắn cũng khinh thường khiêu chiến, người hắn chọn chiến đấu đầu tiên chính là Quang Minh Vương. Dưới tình huống không có tranh đoạt bất kỳ bảo vật nào hắn lại khiêu chiến Quang Minh Vương, đánh bại Quang Minh Vương.
Hiện tại hắn lại muốn khiêu chiến Lê Tinh, khiêu chiến Bắc Minh! Nếu như tất cả đều thắng, như vậy người cuối cùng mà hắn khiêu chiến cũng chỉ có Tửu Thánh mà thôi!
- Đao của ta, ai cũng không ngăn được.
Hiểu Mộng Đạo Quân tràn ngập chiến ý.
Sưu.
Hắn nhanh chóng phi hành, chẳng qua khoảng cách lúc này của hắn so với đám người Kỷ Ninh, Lê Tinh rất là xa xôi.
Hiện tại Kỷ Ninh và Lê Tinh một trước một sau, khoảng cách vô cùng gần. Mà khoảng cách của Tửu Thánh với Kỷ Ninh cũng chỉ còn có lộ trình hai ngày. Mà Hiểu Mộng Đạo Quân thì cách Kỷ Ninh lộ trình những hơn mười ngày.
******
Tửu Thánh biết rõ vị trí của Kỷ Ninh.
Thế nhưng Kỷ Ninh nhưng lại không biết vị trí của Tửu Thánh. Bởi vì đã có hơn hai mươi vị Đạo Quân Tâm lực lưu đẳng cấp thứ hai liên thủ trấn áp, khiến cho hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh chỉ có thể co đầu rút cổ. Không dò xét được tung tích của Tửu Thánh.
Sưu.
Trên dòng sông trùng trùng điệp điệp mấy trượng, Kỷ Ninh hóa thành lưu quang nhanh chóng phi hành sát mặt nước.
- Cái gì?
Sắc mặt của Kỷ Ninh bỗng nhiên biến hóa, ngừng lại rồi nhìn về phía trước xa xa.
Ở trên mặt nước dòng sông xuất hiện một đạo thân ảnh, đó là một nam tử mặc áo đen, bên trên có thêu một ít đồ án cổ xưa. Mái tóc trên đầu có chút rối loạn, ánh mắt cũng có chút mông lung, có chút lôi thôi lếch thếch. Thế nhưng hắn đứng ở đằng xa, không ngờ lại trở thành trung tâm của phương Thiên Địa kia. Giống như hắn chính là Chúa Tể của một phương Thiên Địa này vậy.
- Tửu Thánh.
Kỷ Ninh khẽ nói.
- Bắc Minh.
Tửu Thánh mỉm cười, ánh mắt dần dần trở nên lợi hại:
- Trận chiến này, ngươi không trốn thoát được đâu.
...
- Có ý tứ, người bài danh thứ nhất đấu với người bài danh thứ hai.
Bên trên ngôi sao lạnh như băng kia, Mang Nhai Quốc Chúa Tể và thanh niên có một sừng đều nhìn vào giữa không trung. Ở giữa không trung kia đang hiện ra hình ảnh Kỷ Ninh và Tửu Thánh gặp nhau.
...
- Tửu Thánh cũng chỉ còn cách đại nạn không lâu, không sống được quá lâu. Đợi khi Tửu Thánh vừa chết, Bắc Minh này sẽ là đệ nhất nhân. Tình cảnh hai người bọn họ giao thủ vẫn rất khó có được a.
Dị tộc lông vàng hói đầu à lão giả áo đen có mái tóc đen của Đạo Minh tiên cung cũng nhìn có chút chờ mong.
Cương vực vô tận, từ các Chúa Tể cho tới vô số Đạo Quân đều chú ý tới trận chiến này. Đương nhiên những Đạo Quân kia cũng không nhìn thấy được tình huống kỹ càng. Thế nhưng bọn hắn lại thực sự đang chờ đợi kết quả chiến đấu.
Người bài danh thứ nhất đấu với người bài danh thứ hai.
Một bên chiếm cứ vị thứ nhất trong năm tháng dài dằng dặc, hiện tại còn đã nhận được một kiện Vũ Trụ chi bảo.
Một bên khác thời gian tu hành ngắn ngủi, một mạch đạt tới tình trạng như ngày hôm nay. Lại càng vừa mới chém giết Sửu Vương, Tuế Mộng, khí thế đại thịnh như cầu vồng.
********
Bên trên dòng sông rộng lớn, mênh mông cuồn cuộn.
Kỷ Ninh và Tửu Thánh từ phía xa nhìn nhau, cũng không dám xem nhẹ đối phương một chút nào.
- Đã rất lâu rồi ta chưa từng thua qua. Thực lực của Lê Tinh, Quang Minh Vương rất gần ta. Thế nhưng bọn hắn vẫn còn kém một đường như trước a.
Trong mắt Tửu Thánh tràn ngập chiến ý, thanh âm vẫn bình tĩnh. Thế nhưng vẫn vang vọng ở trên không con sông này như cũ:
- Đó là bởi vì bọn hắn không phải Tâm Lực Tu Hành Giả! Mà ngươi lại là Tâm Lực Tu Hành Giả, ngươi có khả năng đánh bại được ta.
- Bắc Minh, cẩn thận.
Lê Tinh Cung chủ mỉm cười nói.
- Cảm tạ.
Kỷ Ninh thấp giọng nói, tiếp tục chạy trốn.
Lê Tinh Cung chủ mỉm cười nhìn qua, hắn là người của Mang Nhai Quốc, cho nên không có khả năng đi ngăn cản Kỷ Ninh.
- Không ngờ Đạo Minh tiên cung kia lại xếp hạng Bắc Minh còn ở trên ta, ta cũng muốn nhìn xem. Rốt cuộc Bắc Minh mạnh như thế nào a.
Lê Tinh Cung chủ hóa thành một đạo lưu quang, đi theo đằng sau xa Kỷ Ninh:
- Lúc trước Tửu Thánh miễn cưỡng thắng ta, hiện tại lại có được Vũ Trụ chi bảo, không biết thực lực đã đạt đến mức độ nào rồi.
Đối với trận chiến giữa Kỷ Ninh và Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ có chút chờ mong.
Cần phải biết Đạo Minh tiên cung sắp xếp bài danh cũng có một ít quy tắc ngầm a.
Ví dụ như, chính diện đánh bại người nào đó, như Hiểu Mộng Đạo Quân đánh bại Quang Minh Vương, đương nhiên sẽ thay thế vị trí của đối phương, thuận thế mà lên!
Hoặc là được vô số Đạo Quân công nhận, như Kỷ Ninh trước đó lấy một địch bốn, còn giết chết Tuế Mộng, Sửu Vương. Đây là chuyện mà ngay cả đám người Lê Tinh Cung chủ cũng không làm được. Cho nên vô số Đạo Quân đã công nhận, có lẽ Kỷ Ninh đã gần với Tửu Thánh, vì vậy hắn mới được sắp xếp ở vị trí thứ hai.
Nếu như không có chính thức giao thủ, không có chính thức phân ra thắng bại. Như vậy bình thường sẽ không có bài danh đưa ra ngoài.
Thực lực của Cửu Trần Giáo chủ, Tuyết Hoan Đạo Quân chính là rất mạnh, thế nhưng bọn hắn lại không có chính thức đánh bại được một Đạo Quân nghịch thiên có bài danh cực cao nào đó! Trước đó Cửu Trần bị đám người Sửu Vương, Tuyết Hoan, Tư Gia vây công, không có chính thức đánh bại được ai. Cho nên đặt hắn ở thứ tám? Thứ chín? Thứ mười? Tất cả mọi người đều sẽ dị nghị!
Muốn được công nhận thì phải chính diện đánh bại đối thủ, hoặc là được tất cả mọi người công nhận!
- Được công nhận đứng ở trên ta sao?
Lê Tinh Cung chủ thầm nghĩ:
- Dùng đạo tâm của ta, Tâm Lực của hắn không rung chuyển được ta. Về phần cận chiến, quả thực ta không sợ Bắc Minh! Vậy mà lại đưa hắn lên trên ta... Chỉ có thể tìm một cơ hội, luận bàn với hắn, chính diện đánh bại hắn a.
Lê Tinh Cung chủ là người kiêu ngạo như thế, cho nên đương nhiên sẽ không phục sắp xếp như vậy.
...
- Tửu Thánh, Lê Tinh xếp hạng ở phía trên ta thì thôi đi. Thế nhưng hiện tại Bắc Minh cũng xếp hạng ở phía trên ta.
Một thiếu niên mặc áo bào đỏ ôm một thanh Huyết nhận cũng chiến ý ngập trời, nói:
- Từ khi ta đánh bại Quang Minh Vương cho đến bây giờ còn không có gặp phải hai người Lê Tinh, Bắc Minh a.
Hiểu Mộng Đạo Quân rất là tự phụ!
Đạo Quân bình thường hắn cũng khinh thường khiêu chiến, người hắn chọn chiến đấu đầu tiên chính là Quang Minh Vương. Dưới tình huống không có tranh đoạt bất kỳ bảo vật nào hắn lại khiêu chiến Quang Minh Vương, đánh bại Quang Minh Vương.
Hiện tại hắn lại muốn khiêu chiến Lê Tinh, khiêu chiến Bắc Minh! Nếu như tất cả đều thắng, như vậy người cuối cùng mà hắn khiêu chiến cũng chỉ có Tửu Thánh mà thôi!
- Đao của ta, ai cũng không ngăn được.
Hiểu Mộng Đạo Quân tràn ngập chiến ý.
Sưu.
Hắn nhanh chóng phi hành, chẳng qua khoảng cách lúc này của hắn so với đám người Kỷ Ninh, Lê Tinh rất là xa xôi.
Hiện tại Kỷ Ninh và Lê Tinh một trước một sau, khoảng cách vô cùng gần. Mà khoảng cách của Tửu Thánh với Kỷ Ninh cũng chỉ còn có lộ trình hai ngày. Mà Hiểu Mộng Đạo Quân thì cách Kỷ Ninh lộ trình những hơn mười ngày.
******
Tửu Thánh biết rõ vị trí của Kỷ Ninh.
Thế nhưng Kỷ Ninh nhưng lại không biết vị trí của Tửu Thánh. Bởi vì đã có hơn hai mươi vị Đạo Quân Tâm lực lưu đẳng cấp thứ hai liên thủ trấn áp, khiến cho hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh chỉ có thể co đầu rút cổ. Không dò xét được tung tích của Tửu Thánh.
Sưu.
Trên dòng sông trùng trùng điệp điệp mấy trượng, Kỷ Ninh hóa thành lưu quang nhanh chóng phi hành sát mặt nước.
- Cái gì?
Sắc mặt của Kỷ Ninh bỗng nhiên biến hóa, ngừng lại rồi nhìn về phía trước xa xa.
Ở trên mặt nước dòng sông xuất hiện một đạo thân ảnh, đó là một nam tử mặc áo đen, bên trên có thêu một ít đồ án cổ xưa. Mái tóc trên đầu có chút rối loạn, ánh mắt cũng có chút mông lung, có chút lôi thôi lếch thếch. Thế nhưng hắn đứng ở đằng xa, không ngờ lại trở thành trung tâm của phương Thiên Địa kia. Giống như hắn chính là Chúa Tể của một phương Thiên Địa này vậy.
- Tửu Thánh.
Kỷ Ninh khẽ nói.
- Bắc Minh.
Tửu Thánh mỉm cười, ánh mắt dần dần trở nên lợi hại:
- Trận chiến này, ngươi không trốn thoát được đâu.
...
- Có ý tứ, người bài danh thứ nhất đấu với người bài danh thứ hai.
Bên trên ngôi sao lạnh như băng kia, Mang Nhai Quốc Chúa Tể và thanh niên có một sừng đều nhìn vào giữa không trung. Ở giữa không trung kia đang hiện ra hình ảnh Kỷ Ninh và Tửu Thánh gặp nhau.
...
- Tửu Thánh cũng chỉ còn cách đại nạn không lâu, không sống được quá lâu. Đợi khi Tửu Thánh vừa chết, Bắc Minh này sẽ là đệ nhất nhân. Tình cảnh hai người bọn họ giao thủ vẫn rất khó có được a.
Dị tộc lông vàng hói đầu à lão giả áo đen có mái tóc đen của Đạo Minh tiên cung cũng nhìn có chút chờ mong.
Cương vực vô tận, từ các Chúa Tể cho tới vô số Đạo Quân đều chú ý tới trận chiến này. Đương nhiên những Đạo Quân kia cũng không nhìn thấy được tình huống kỹ càng. Thế nhưng bọn hắn lại thực sự đang chờ đợi kết quả chiến đấu.
Người bài danh thứ nhất đấu với người bài danh thứ hai.
Một bên chiếm cứ vị thứ nhất trong năm tháng dài dằng dặc, hiện tại còn đã nhận được một kiện Vũ Trụ chi bảo.
Một bên khác thời gian tu hành ngắn ngủi, một mạch đạt tới tình trạng như ngày hôm nay. Lại càng vừa mới chém giết Sửu Vương, Tuế Mộng, khí thế đại thịnh như cầu vồng.
********
Bên trên dòng sông rộng lớn, mênh mông cuồn cuộn.
Kỷ Ninh và Tửu Thánh từ phía xa nhìn nhau, cũng không dám xem nhẹ đối phương một chút nào.
- Đã rất lâu rồi ta chưa từng thua qua. Thực lực của Lê Tinh, Quang Minh Vương rất gần ta. Thế nhưng bọn hắn vẫn còn kém một đường như trước a.
Trong mắt Tửu Thánh tràn ngập chiến ý, thanh âm vẫn bình tĩnh. Thế nhưng vẫn vang vọng ở trên không con sông này như cũ:
- Đó là bởi vì bọn hắn không phải Tâm Lực Tu Hành Giả! Mà ngươi lại là Tâm Lực Tu Hành Giả, ngươi có khả năng đánh bại được ta.
/1827
|