- Phốc.
Theo đó lập tức có một đạo kiếm quang đâm xuyên qua thần thể của Cổ Già Vương. Thần thể của Cổ Già Vương lại biến thành sương mù màu đen, bên trong sương mù màu đen mang theo huyết quang.
- Bất Tử Chi Thân?
Kỷ Ninh nhướng mày, đối với người đã tu thành thân bất tử, Kỷ Ninh rất là đau đầu. Cửu Trần chính là người tu thành Thủy Hành Bất tử thân a.
- Cùng nhau động thủ, giết hắn đi.
Ở bên trong sương mù màu đen, huyết quang tràn ngập hội tụ lại, mơ hồ hiện ra bộ dáng của Cổ Già Vương, hắn phát ra tiếng gào thét:
- Chư vị Đạo Quân, một mình thì ai cũng không đánh lại được hắn, cùng nhau liên thủ vây công hắn.
- Vây công.
- Đừng tham lam.
- Cẩn thận.
Vừa mới đối mặt, dưới kiếm ảnh điên cuồng, Cổ Già Vương đã thất bại. Thế nhưng vẫn có thể mượn bất tử thân mà thoát được một mạng. Lập tức dọa sợ các Đạo Quân đỉnh phong khác.
Thật là đáng sợ, Bắc Minh này cũng thật là đáng sợ. Lúc trước lấy một địch bốn, giết chết Tuế Mộng và Sửu Vương thì cũng thôi đi. Thế nhưng luận cận chiến, Cổ Già Vương so với Tuế Mộng, Sửu Vương còn mạnh hơn nhiều. Vậy mà cũng vừa mới đối mặt đã bị đánh bại.
Bọn hắn lại không biết, đây là do Kỷ Ninh ở bên trong Xích Ba điện đã luyện thành thức thứ mười Tâm Kiếm Thuật. Bằng không mà nói, tuy rằng hắn có thể thắng được Cổ Già Vương, thế nhưng cũng không tới mức điên cuồng đánh ra Tích Huyết thức đã đánh bại được Cổ Già Vương như vừa thôi.
- Cẩn thận?
Kỷ Ninh đưa mắt nhìn qua:
- Cho dù các ngươi không phân tâm một chút thì cũng vô dụng mà thôi.
Sưu sưu.
Kỷ Ninh đột nhiên hư không tiêu thất không còn tung tích.
- Ám sát độn thuật, cẩn thận, hắn sẽ xuất hiện ở bất kỳ một chỗ nào a.
- Mọi người cẩn thận.
- Công kích, công kích, đừng để cho hắn tới gần chúng ta.
Những Đạo Quân đỉnh phong này bắt đầu mù quáng công kích ra bốn phía. Bởi vì Kỷ Ninh có hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, cho nên sau khi thi triển ra Vô Ảnh độn thuật, chỉ dần di chuyển trong phạm vi bao phủ của hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, địch nhân căn bản sẽ không phát hiện ra được.
Sưu.
Kỷ Ninh đột nhiên xuất hiện, về sau bắn thẳng về phía Đạo Quân đỉnh phong gần nhất ở đây.
- Nhanh ngăn cản.
- Liên thủ.
Có người thao túng Pháp bảo, có kẻ thao túng bí thuật, tất cả đều cố hết sức chặn đường Kỷ Ninh.
Phốc.
Oanh.
Sáu thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh không ngừng thi triển ra kiếm thuật, có thể đơn giản ngăn lại những công kích kia. Trực tiếp phóng tới địch nhân, luận phòng ngự, hắn so với Cổ Già Vương còn mạnh hơn nhiều.
- Mau tránh.
- Trốn.
Những Đạo Quân đỉnh phong kia sợ tới mức hóa đá. Những Đạo Quân đỉnh phong khác ở gần hơn, ít nhất cũng có năm tên Đạo Quân đỉnh phong tựa vào cùng một chỗ. Như vậy bọn hắn mới có thể chính diện kháng cự được với Kỷ Ninh.
- Thật là đáng sợ.
- Kiếm thuật của Bắc Minh này căn bản không có sơ hở. Đối mặt với chúng ta vây công mà hắn ta cũng có thể dễ dàng phòng ngự được mà lại còn tiếp tục đánh tới chúng ta.
Những Đạo Quân đỉnh phong này lần thứ nhất nhận thức được sự đáng sợ của Kỷ Ninh.
Hắn vốn đã rất mạnh.
Có Bắc Hồng Kiếm ở trong tay, lại có Tâm Kiếm Thuật. Cho nên khi Kỷ Ninh đối mặt với các Đạo Quân đỉnh phong, ưu thế quả thực lại càng lớn hơn. Tựa như Tửu Thánh nghiền ép Đạo Quân đỉnh phong vậy, Kỷ Ninh cũng có thể nghiền ép được. Mà Vô Ảnh độn thuật của Kỷ Ninh lại càng quỷ dị khó lường hơn, khiến cho những Đạo Quân đỉnh phong kia không khỏi khiếp sợ.
- Cái gì.
Cổ Già Vương, Trần Vũ Ma Quân... cả đám đều sợ tới mức ngây người.
Cảnh tượng lúc này so với dự đoán trước đó hoàn toàn khác nhau a. Coi như là khi chiến đấu với Tửu Thánh một trận, bọn hắn cũng không có chật vật như vậy. Tuy rằng Tửu Thánh có thể chính diện nghiền ép một ít Đạo Quân đỉnh phong, thế nhưng chỉ cần mười hai người bọn hắn liên thủ lại, như vậy hoàn toàn có thể áp chế được Tửu Thánh a. Đối mặt với bọn họ vây công, Tửu Thánh cũng có chút chật vật.
Nhưng mà Bắc Minh Đạo Quân này không ngờ lại khiến cho bọn họ chật vật như vậy chứ?
Chẳng lẽ Bắc Minh này so với Tửu Thánh còn mạnh mẽ hơn hay sao?
Bọn hắn lại không biết, ở phương diện đối phó với vây công, quả thwujc Kỷ Ninh hoàn toàn càng có ưu thế hơn so với Tửu Thánh! Kiếm thuật của Kỷ Ninh càng hoàn mỹ càng toàn diện thì lúc hắn đối mặt với vây công lại có lực phòng ngự càng cẩn thận chặt chẽ! Vô Ảnh Kiếm thuật của hắn có thể khiến cho hắn có thể đơn giản biến mất không còn tung tích. Làm cho địch nhân muốn vây công cũng không tìm ra được mục tiêu. Cho nên Kỷ Ninh có thể chủ động lựa chọn mục tiêu để công kích.
Cho nên mới dẫn tới việc mỗi thời mỗi khắc, Đạo Quân đỉnh phong giao thủ với Kỷ Ninh cũng không vượt quá năm vị! Cho nên Kỷ Ninh lại chiếm cứ chủ động, chiếm cứ ưu thế, khiến cho đám Đạo Quân đỉnh phong này sợ tới mức phải dựa sát vào lẫn nhau, không dám tự tiện xuất kích.
- Bắc Minh, chúng ta dừng tay.
Cổ Già Vương truyền âm quát.
- Dừng tay?
Kỷ Ninh quát lạnh nói:
- Cũng có thể, bất quá, cút ra khỏi thông đạo này cho ta.
Kỷ Ninh cũng rõ ràng, mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong cẩn thận liên thủ lại với nhau. Đừng nói là hắn, cho dù hắn và Tửu Thánh cùng liên thủ thì cũng không giết được bọn hắn.
- Dựa vào cái gì mà khiến cho chúng ta rời khỏi thông đạo này? Có lẽ ngươi đã ngắt được trái cây rồi, căn bản không có cách nào xông vào thông đạo này a. Nếu như chúng ta mạnh mẽ tiến vào, ngươi căn bản không ngăn cản được a.
Cổ Già Vương cả giận nói.
- Hừ.
Kỷ Ninh cũng ngừng lại, đứng ở đó, hình chiếu thế giới bao phủ chung quanh người. Chín đầu Giao Long hình thành Âm Dương Kiếm Ý Lĩnh Vực vờn quanh thân thể:
- Đúng là ta không có cách nào xông qua thông đạo này. Lại nói, muốn thông qua thì nhất định sẽ phải luyện thành pháp môn sinh mệnh... Các ngươi ở đây đừng mơ có thể yên lặng không bị quấy rầy mà luyện thành pháp môn sinh mệnh a.
- Cổ Già Vương, Bắc Minh này nói cũng đúng, bên trên cột trụ kia cũng có nói. Nhất định phải luyện thành pháp môn sinh mệnh, có thể ngụy trang khí tức hồn phách Chân Linh thì mới có thể bình yên thông qua xiềng xích bảy màu kia a.
- Bắc Minh này căn bản không muốn cho chúng ta tu luyện a.
- Đáng chết.
Mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong này có chút bất đắc dĩ.
Đúng là Kỷ Ninh không giết được bọn hắn, thế nhưng nếu như Kỷ Ninh rat ay làm loạn, quấy rầy. Như vậy bọn hắn căn bản không có cách nào để an tâm tu luyện a.
Theo đó lập tức có một đạo kiếm quang đâm xuyên qua thần thể của Cổ Già Vương. Thần thể của Cổ Già Vương lại biến thành sương mù màu đen, bên trong sương mù màu đen mang theo huyết quang.
- Bất Tử Chi Thân?
Kỷ Ninh nhướng mày, đối với người đã tu thành thân bất tử, Kỷ Ninh rất là đau đầu. Cửu Trần chính là người tu thành Thủy Hành Bất tử thân a.
- Cùng nhau động thủ, giết hắn đi.
Ở bên trong sương mù màu đen, huyết quang tràn ngập hội tụ lại, mơ hồ hiện ra bộ dáng của Cổ Già Vương, hắn phát ra tiếng gào thét:
- Chư vị Đạo Quân, một mình thì ai cũng không đánh lại được hắn, cùng nhau liên thủ vây công hắn.
- Vây công.
- Đừng tham lam.
- Cẩn thận.
Vừa mới đối mặt, dưới kiếm ảnh điên cuồng, Cổ Già Vương đã thất bại. Thế nhưng vẫn có thể mượn bất tử thân mà thoát được một mạng. Lập tức dọa sợ các Đạo Quân đỉnh phong khác.
Thật là đáng sợ, Bắc Minh này cũng thật là đáng sợ. Lúc trước lấy một địch bốn, giết chết Tuế Mộng và Sửu Vương thì cũng thôi đi. Thế nhưng luận cận chiến, Cổ Già Vương so với Tuế Mộng, Sửu Vương còn mạnh hơn nhiều. Vậy mà cũng vừa mới đối mặt đã bị đánh bại.
Bọn hắn lại không biết, đây là do Kỷ Ninh ở bên trong Xích Ba điện đã luyện thành thức thứ mười Tâm Kiếm Thuật. Bằng không mà nói, tuy rằng hắn có thể thắng được Cổ Già Vương, thế nhưng cũng không tới mức điên cuồng đánh ra Tích Huyết thức đã đánh bại được Cổ Già Vương như vừa thôi.
- Cẩn thận?
Kỷ Ninh đưa mắt nhìn qua:
- Cho dù các ngươi không phân tâm một chút thì cũng vô dụng mà thôi.
Sưu sưu.
Kỷ Ninh đột nhiên hư không tiêu thất không còn tung tích.
- Ám sát độn thuật, cẩn thận, hắn sẽ xuất hiện ở bất kỳ một chỗ nào a.
- Mọi người cẩn thận.
- Công kích, công kích, đừng để cho hắn tới gần chúng ta.
Những Đạo Quân đỉnh phong này bắt đầu mù quáng công kích ra bốn phía. Bởi vì Kỷ Ninh có hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, cho nên sau khi thi triển ra Vô Ảnh độn thuật, chỉ dần di chuyển trong phạm vi bao phủ của hình chiếu thế giới và chín đại bí thuật, địch nhân căn bản sẽ không phát hiện ra được.
Sưu.
Kỷ Ninh đột nhiên xuất hiện, về sau bắn thẳng về phía Đạo Quân đỉnh phong gần nhất ở đây.
- Nhanh ngăn cản.
- Liên thủ.
Có người thao túng Pháp bảo, có kẻ thao túng bí thuật, tất cả đều cố hết sức chặn đường Kỷ Ninh.
Phốc.
Oanh.
Sáu thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh không ngừng thi triển ra kiếm thuật, có thể đơn giản ngăn lại những công kích kia. Trực tiếp phóng tới địch nhân, luận phòng ngự, hắn so với Cổ Già Vương còn mạnh hơn nhiều.
- Mau tránh.
- Trốn.
Những Đạo Quân đỉnh phong kia sợ tới mức hóa đá. Những Đạo Quân đỉnh phong khác ở gần hơn, ít nhất cũng có năm tên Đạo Quân đỉnh phong tựa vào cùng một chỗ. Như vậy bọn hắn mới có thể chính diện kháng cự được với Kỷ Ninh.
- Thật là đáng sợ.
- Kiếm thuật của Bắc Minh này căn bản không có sơ hở. Đối mặt với chúng ta vây công mà hắn ta cũng có thể dễ dàng phòng ngự được mà lại còn tiếp tục đánh tới chúng ta.
Những Đạo Quân đỉnh phong này lần thứ nhất nhận thức được sự đáng sợ của Kỷ Ninh.
Hắn vốn đã rất mạnh.
Có Bắc Hồng Kiếm ở trong tay, lại có Tâm Kiếm Thuật. Cho nên khi Kỷ Ninh đối mặt với các Đạo Quân đỉnh phong, ưu thế quả thực lại càng lớn hơn. Tựa như Tửu Thánh nghiền ép Đạo Quân đỉnh phong vậy, Kỷ Ninh cũng có thể nghiền ép được. Mà Vô Ảnh độn thuật của Kỷ Ninh lại càng quỷ dị khó lường hơn, khiến cho những Đạo Quân đỉnh phong kia không khỏi khiếp sợ.
- Cái gì.
Cổ Già Vương, Trần Vũ Ma Quân... cả đám đều sợ tới mức ngây người.
Cảnh tượng lúc này so với dự đoán trước đó hoàn toàn khác nhau a. Coi như là khi chiến đấu với Tửu Thánh một trận, bọn hắn cũng không có chật vật như vậy. Tuy rằng Tửu Thánh có thể chính diện nghiền ép một ít Đạo Quân đỉnh phong, thế nhưng chỉ cần mười hai người bọn hắn liên thủ lại, như vậy hoàn toàn có thể áp chế được Tửu Thánh a. Đối mặt với bọn họ vây công, Tửu Thánh cũng có chút chật vật.
Nhưng mà Bắc Minh Đạo Quân này không ngờ lại khiến cho bọn họ chật vật như vậy chứ?
Chẳng lẽ Bắc Minh này so với Tửu Thánh còn mạnh mẽ hơn hay sao?
Bọn hắn lại không biết, ở phương diện đối phó với vây công, quả thwujc Kỷ Ninh hoàn toàn càng có ưu thế hơn so với Tửu Thánh! Kiếm thuật của Kỷ Ninh càng hoàn mỹ càng toàn diện thì lúc hắn đối mặt với vây công lại có lực phòng ngự càng cẩn thận chặt chẽ! Vô Ảnh Kiếm thuật của hắn có thể khiến cho hắn có thể đơn giản biến mất không còn tung tích. Làm cho địch nhân muốn vây công cũng không tìm ra được mục tiêu. Cho nên Kỷ Ninh có thể chủ động lựa chọn mục tiêu để công kích.
Cho nên mới dẫn tới việc mỗi thời mỗi khắc, Đạo Quân đỉnh phong giao thủ với Kỷ Ninh cũng không vượt quá năm vị! Cho nên Kỷ Ninh lại chiếm cứ chủ động, chiếm cứ ưu thế, khiến cho đám Đạo Quân đỉnh phong này sợ tới mức phải dựa sát vào lẫn nhau, không dám tự tiện xuất kích.
- Bắc Minh, chúng ta dừng tay.
Cổ Già Vương truyền âm quát.
- Dừng tay?
Kỷ Ninh quát lạnh nói:
- Cũng có thể, bất quá, cút ra khỏi thông đạo này cho ta.
Kỷ Ninh cũng rõ ràng, mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong cẩn thận liên thủ lại với nhau. Đừng nói là hắn, cho dù hắn và Tửu Thánh cùng liên thủ thì cũng không giết được bọn hắn.
- Dựa vào cái gì mà khiến cho chúng ta rời khỏi thông đạo này? Có lẽ ngươi đã ngắt được trái cây rồi, căn bản không có cách nào xông vào thông đạo này a. Nếu như chúng ta mạnh mẽ tiến vào, ngươi căn bản không ngăn cản được a.
Cổ Già Vương cả giận nói.
- Hừ.
Kỷ Ninh cũng ngừng lại, đứng ở đó, hình chiếu thế giới bao phủ chung quanh người. Chín đầu Giao Long hình thành Âm Dương Kiếm Ý Lĩnh Vực vờn quanh thân thể:
- Đúng là ta không có cách nào xông qua thông đạo này. Lại nói, muốn thông qua thì nhất định sẽ phải luyện thành pháp môn sinh mệnh... Các ngươi ở đây đừng mơ có thể yên lặng không bị quấy rầy mà luyện thành pháp môn sinh mệnh a.
- Cổ Già Vương, Bắc Minh này nói cũng đúng, bên trên cột trụ kia cũng có nói. Nhất định phải luyện thành pháp môn sinh mệnh, có thể ngụy trang khí tức hồn phách Chân Linh thì mới có thể bình yên thông qua xiềng xích bảy màu kia a.
- Bắc Minh này căn bản không muốn cho chúng ta tu luyện a.
- Đáng chết.
Mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong này có chút bất đắc dĩ.
Đúng là Kỷ Ninh không giết được bọn hắn, thế nhưng nếu như Kỷ Ninh rat ay làm loạn, quấy rầy. Như vậy bọn hắn căn bản không có cách nào để an tâm tu luyện a.
/1827
|