Tuyển chọn bí thuật cũng có ảo diệu riêng, bí thuật càng mạnh thì yêu cầu cảnh giới đạo càng cao. Như chín đại bí thuật cần hoàn mỹ phù hợp khống chế chín loại đạo chi thần lôi. Như Thủy Chi Liên Y của Cửu Trần yêu cầu đạo thủy rất cao.
Bí thuật của Kiếm Đạo Chúa Tể, cộng thêm bí thuật Kỷ Ninh chọn dùng đều là bí thuật về kiếm đạo, yêu cầu kiếm đạo rất cao.
Kỷ Ninh cao giọng quát:
- Cửu Trần!
Thanh âm xuyên thấu không gian truyền vào tai Cửu Trần đang chiến đấu cách ức dặm.
Cửu Trần nhanh chóng thụt lùi kéo giãn khoảng cách với Đạo Quân áo bạc, ngoái đầu nhìn Kỷ Ninh:
- Ha ha ha! Bắc Minh, rốt cuộc cũng xuất quan!
Kỷ Ninh hóa thành luồng sáng rất nhanh bay đến gần Cửu Trần, khen ngợi:
- Xem ngươi vừa chiến đấu sử dụng tuyệt chiêu càng thêm hoàn mỹ, một gậy chí dương chí cương thi triển như nước suối chảy, khống chế đạo thủy hành càng viên mãn.
Cửu Trần đắc ý nói:
- Trong hơn ba trăm Chúa Tể chỉ có hai mươi lăm người am hiểu thủy hành, ta có chút hiểu được. Giờ ta cảm thấy hy vọng hợp đạo thành công càng lúc càng lớn, ta cảm giác có một phần hy vọng rồi.
Mười phần trăm nghe thì ít nhưng hy vọng hợp đạo của Đạo Quân bình thường là chưa đến một phần mười vạn.
Kỷ Ninh lộ vẻ vui mừng:
- Chúc mừng!
Kỷ Ninh mừng thật, tuy hắn cũng được đạo chỉ dẫn của Chí Tôn, được nhều truyền thừa của Chúa Tể nhưng hướng đi của hắn là Chung Cực kiếm đạo, khó khăn hơn Cửu Trần không biết bao nhiêu lần. Các trợ giúp chỉ có hạn, các Chúa Tể không ai đi đạo chung cực, hy vọng hợp đạo thành công của Kỷ Ninh vô cùng xa vời.
Nếu Kỷ Ninh không hợp đạo thành công mà Cửu Trần làm được vậy hắn có thể nhờ gã chăm sóc tam giới giùm. Có một Chúa Tể quan tâm thì tam giới dễ sống hơn nhiều.
Cửu Trần hỏi:
- Ngươi thì sao? Ngộ tính của ngươi cao hơn ta mà.
Kỷ Ninh trả lời:
- Thiếu chút nữa nhưng cũng sắp đột phá rồi.
Kỷ Ninh được kinh nghiệm của hơn ba trăm Chúa Tể, hiểu biết cảm ngộ Thiên Băng thức tăng nhiều, sắp đến đệ tứ trọng.
- Không nói nhiều với ngươi nữa, ta đi luận bàn với các Đạo Quân áo bạc.
Kỷ Ninh biến ra ba đầu sáu tay cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm xông đến vật bay hình tháp.
Rất nhanh sinh vật hình người màu đen trên đỉnh vật bay hình tháp ra lệnh, ba Đạo Quân áo bạc lao lên.
- Còn dám tới?
- Giết!
- Giết Đạo Quân này đi!
Ba Đạo Quân áo bạc lao đến, Kỷ Ninh ngừng lại khi đến gần biên giới, sau đó đánh nhau với ba Đạo Quân áo bạc. Hễ cảm giác không chống cự nổi nữa Kỷ Ninh liền lùi ra ngoài biên giới, đám Đạo Quân áo bạc cũng lùi lại.
Kỷ Ninh, Cửu Trần hiểu ý đồ của Ba Lâm Chí Tôn.
Ba Lâm Chí Tôn sáng tạo ra phương thế giới này, khiến hơn ba trăm Chúa Tể đi theo mình để lại truyền thừa vì cho tu hành giả có pháp môn thần thông bí thuật. Lại còn diễn biến ra sinh vật hình người màu đen Tây Tư tộc, Đế Quân áo bạc vì cho tu hành giả thực chiến.
Kỷ Ninh chỉ biết than thở:
- Thật nhọc lòng.
Sau mấy năm chiến đấu, Cửu Trần bỗng nhiên đề nghị:
- Bắc Minh, Bắc Minh! Chúng ta chưa vào chiếc phi chu đó, hay đi vào nhìn xem?
Kỷ Ninh nói:
- Ba Lâm Chí Tôn không nói phi chu có bảo bối gì.
Trên bia đá chỉ nhắc đến đánh nhau với những Tây Tư tộc được tạo ra, có thể lấy truyền thừa từ các Chúa Tể.
Cửu Trần vẫn ngoan cố:
- Thì đi xem thử, luôn chiến đấu với những Đạo Quân áo bạc rất chán, ta đã nắm rõ từng chiêu từng thức của hắn rồi.
Kỷ Ninh đồng ý:
- Giờ có đánh nữa cũng không được gì.
Kỷ Ninh bị ba Đạo Quân áo bạc đánh bình thường không chịu nổi liền trốn, không phải vì cảnh giới của hắn thấp, bàn về cảnh giới thì hắn cao hơn ba Đạo Quân áo bạc một bậc. Nhưng đối phương có sức mạnh, tốc độ mau, rèn luyện cho Kỷ Ninh chỉ có hạn.
Kỷ Ninh nhắc nhở:
- Hãy cẩn thận chút.
Cửu Trần nói:
- Không sao, Ba Lâm Chí Tôn không đến mức thiết lập nguy hiểm gì.
Nói vậy nhưng Cửu Trần vẫn thả một khôi lỗi cấp Đế đi trước dẫn đường.
Trong phi chu trống rỗng, không có nguy hiểm cũng không có báu vật.
Chỉ có một hàng chữ trên vách tàu.
[Từ Chúa Tể muốn đột phá đến Chí Tôn chỉ có thể tích lũy chờ ngày bùng nổ, ngoài ra không có con đường khác.]
Trong hàng chữ ẩn chứa uy áp ập vào mắt, là Ba Lâm Chí Tôn để lại chữ.
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn hàng chữ thật lâu:
- Tích lũy chờ ngày bùng nổ?
Kỷ Ninh cười nói:
- Đừng nghĩ quá nhiều, bây giờ cửa ải khó khăn lớn nhất của chúng ta là hợp đạo, lo hợp đạo thành công trước rồi tính.
Cửu Trần gật đầu nói:
- Ừm! À mà Bắc Minh, trong thế giới này chúng ta luôn đi lòng vòng quanh phi chu chứ không đến nơi khác xem sao, nói thật là thế giới này bây giờ trợ giúp chúng ta chỉ có hạn. Ta định đi dạo kỹ một lần, nếu không có thu hoạch gì khác thì sẽ rời đi. Nếu Bắc Minh muốn ở lại thì ta sẽ tu hành trên ngôi sao gần đây chờ ngươi.
Kỷ Ninh đồng ý:
- Nơi này cũng không giúp ích nhiều cho ta. Đi, chúng ta đi dạo sau đó rời đi thôi.
***
Chí Tôn sáng tạo ra thế giới này bao la mênh mông.
Kỷ Ninh, Cửu Trần đứng giữa hư không.
Kỷ Ninh động ý niệm:
- Thế giới giáng lâm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ảnh chiếu thế giới khổng lồ nhanh chóng bao phủ, khuếch tán bốn phương tám hướng, rất nhanh bao trùm nguyên thế giới.
Cửu Trần hỏi:
- Thế nào?
Kỷ Ninh chỉ phương xa đằng trước:
- Nơi khác một mảnh hư không, chẳng có thứ gì. Chỉ có sông sao kia hầu như xuyên suốt toàn thế giới. Trong sông sao này có uy năng to lớn, ảnh chiếu thế giới của ta không thể xâm nhập vào.
Cửu Trần tràn ngập mong đợi:
- Ồ? Xem ra chúng ta phải tìm hiểu kỹ con sông sao này.
- Đi!
Vèo vèo!
Hai người lập tức vào sông sao, tiến lên trước.
Phi chu, vật bay hình tháp, ba trăm mười tám ngôi sao chỉ là một phần của sông sao mênh mông này.
Cửu Trần xem xét dọc đường, hơi thất vọng nói:
- Vô số vì sao đều bình thường.
Hai người đã bay hơn ba tháng, dò xét gần một nửa sông sao.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phía xa có một ngôi sao lớn chậm rãi xoay tròn, uy áp khuếch tán. Kỷ Ninh, Cửu Trần từ khoảng cách hiện tại mơ hồ cảm ứng được ngôi sao đó, hai người con ngươi co rút. Vô số ngôi sao trước đó chỉ to vạn dặm, còn ngôi sao khổng lồ mơ hồ đằng trước ước chừng có đường kính trăm ức.
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn nhau, cùng bay tới đó:
- Ngôi sao lớn qua, uy áp thật mạnh, không ngờ trong sông sao có điểm đặc biệt.
Hai người đến gần, dần thấy rõ hơn.
Đó là một ngôi sao rất đặc biệt.
Bí thuật của Kiếm Đạo Chúa Tể, cộng thêm bí thuật Kỷ Ninh chọn dùng đều là bí thuật về kiếm đạo, yêu cầu kiếm đạo rất cao.
Kỷ Ninh cao giọng quát:
- Cửu Trần!
Thanh âm xuyên thấu không gian truyền vào tai Cửu Trần đang chiến đấu cách ức dặm.
Cửu Trần nhanh chóng thụt lùi kéo giãn khoảng cách với Đạo Quân áo bạc, ngoái đầu nhìn Kỷ Ninh:
- Ha ha ha! Bắc Minh, rốt cuộc cũng xuất quan!
Kỷ Ninh hóa thành luồng sáng rất nhanh bay đến gần Cửu Trần, khen ngợi:
- Xem ngươi vừa chiến đấu sử dụng tuyệt chiêu càng thêm hoàn mỹ, một gậy chí dương chí cương thi triển như nước suối chảy, khống chế đạo thủy hành càng viên mãn.
Cửu Trần đắc ý nói:
- Trong hơn ba trăm Chúa Tể chỉ có hai mươi lăm người am hiểu thủy hành, ta có chút hiểu được. Giờ ta cảm thấy hy vọng hợp đạo thành công càng lúc càng lớn, ta cảm giác có một phần hy vọng rồi.
Mười phần trăm nghe thì ít nhưng hy vọng hợp đạo của Đạo Quân bình thường là chưa đến một phần mười vạn.
Kỷ Ninh lộ vẻ vui mừng:
- Chúc mừng!
Kỷ Ninh mừng thật, tuy hắn cũng được đạo chỉ dẫn của Chí Tôn, được nhều truyền thừa của Chúa Tể nhưng hướng đi của hắn là Chung Cực kiếm đạo, khó khăn hơn Cửu Trần không biết bao nhiêu lần. Các trợ giúp chỉ có hạn, các Chúa Tể không ai đi đạo chung cực, hy vọng hợp đạo thành công của Kỷ Ninh vô cùng xa vời.
Nếu Kỷ Ninh không hợp đạo thành công mà Cửu Trần làm được vậy hắn có thể nhờ gã chăm sóc tam giới giùm. Có một Chúa Tể quan tâm thì tam giới dễ sống hơn nhiều.
Cửu Trần hỏi:
- Ngươi thì sao? Ngộ tính của ngươi cao hơn ta mà.
Kỷ Ninh trả lời:
- Thiếu chút nữa nhưng cũng sắp đột phá rồi.
Kỷ Ninh được kinh nghiệm của hơn ba trăm Chúa Tể, hiểu biết cảm ngộ Thiên Băng thức tăng nhiều, sắp đến đệ tứ trọng.
- Không nói nhiều với ngươi nữa, ta đi luận bàn với các Đạo Quân áo bạc.
Kỷ Ninh biến ra ba đầu sáu tay cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm xông đến vật bay hình tháp.
Rất nhanh sinh vật hình người màu đen trên đỉnh vật bay hình tháp ra lệnh, ba Đạo Quân áo bạc lao lên.
- Còn dám tới?
- Giết!
- Giết Đạo Quân này đi!
Ba Đạo Quân áo bạc lao đến, Kỷ Ninh ngừng lại khi đến gần biên giới, sau đó đánh nhau với ba Đạo Quân áo bạc. Hễ cảm giác không chống cự nổi nữa Kỷ Ninh liền lùi ra ngoài biên giới, đám Đạo Quân áo bạc cũng lùi lại.
Kỷ Ninh, Cửu Trần hiểu ý đồ của Ba Lâm Chí Tôn.
Ba Lâm Chí Tôn sáng tạo ra phương thế giới này, khiến hơn ba trăm Chúa Tể đi theo mình để lại truyền thừa vì cho tu hành giả có pháp môn thần thông bí thuật. Lại còn diễn biến ra sinh vật hình người màu đen Tây Tư tộc, Đế Quân áo bạc vì cho tu hành giả thực chiến.
Kỷ Ninh chỉ biết than thở:
- Thật nhọc lòng.
Sau mấy năm chiến đấu, Cửu Trần bỗng nhiên đề nghị:
- Bắc Minh, Bắc Minh! Chúng ta chưa vào chiếc phi chu đó, hay đi vào nhìn xem?
Kỷ Ninh nói:
- Ba Lâm Chí Tôn không nói phi chu có bảo bối gì.
Trên bia đá chỉ nhắc đến đánh nhau với những Tây Tư tộc được tạo ra, có thể lấy truyền thừa từ các Chúa Tể.
Cửu Trần vẫn ngoan cố:
- Thì đi xem thử, luôn chiến đấu với những Đạo Quân áo bạc rất chán, ta đã nắm rõ từng chiêu từng thức của hắn rồi.
Kỷ Ninh đồng ý:
- Giờ có đánh nữa cũng không được gì.
Kỷ Ninh bị ba Đạo Quân áo bạc đánh bình thường không chịu nổi liền trốn, không phải vì cảnh giới của hắn thấp, bàn về cảnh giới thì hắn cao hơn ba Đạo Quân áo bạc một bậc. Nhưng đối phương có sức mạnh, tốc độ mau, rèn luyện cho Kỷ Ninh chỉ có hạn.
Kỷ Ninh nhắc nhở:
- Hãy cẩn thận chút.
Cửu Trần nói:
- Không sao, Ba Lâm Chí Tôn không đến mức thiết lập nguy hiểm gì.
Nói vậy nhưng Cửu Trần vẫn thả một khôi lỗi cấp Đế đi trước dẫn đường.
Trong phi chu trống rỗng, không có nguy hiểm cũng không có báu vật.
Chỉ có một hàng chữ trên vách tàu.
[Từ Chúa Tể muốn đột phá đến Chí Tôn chỉ có thể tích lũy chờ ngày bùng nổ, ngoài ra không có con đường khác.]
Trong hàng chữ ẩn chứa uy áp ập vào mắt, là Ba Lâm Chí Tôn để lại chữ.
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn hàng chữ thật lâu:
- Tích lũy chờ ngày bùng nổ?
Kỷ Ninh cười nói:
- Đừng nghĩ quá nhiều, bây giờ cửa ải khó khăn lớn nhất của chúng ta là hợp đạo, lo hợp đạo thành công trước rồi tính.
Cửu Trần gật đầu nói:
- Ừm! À mà Bắc Minh, trong thế giới này chúng ta luôn đi lòng vòng quanh phi chu chứ không đến nơi khác xem sao, nói thật là thế giới này bây giờ trợ giúp chúng ta chỉ có hạn. Ta định đi dạo kỹ một lần, nếu không có thu hoạch gì khác thì sẽ rời đi. Nếu Bắc Minh muốn ở lại thì ta sẽ tu hành trên ngôi sao gần đây chờ ngươi.
Kỷ Ninh đồng ý:
- Nơi này cũng không giúp ích nhiều cho ta. Đi, chúng ta đi dạo sau đó rời đi thôi.
***
Chí Tôn sáng tạo ra thế giới này bao la mênh mông.
Kỷ Ninh, Cửu Trần đứng giữa hư không.
Kỷ Ninh động ý niệm:
- Thế giới giáng lâm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ảnh chiếu thế giới khổng lồ nhanh chóng bao phủ, khuếch tán bốn phương tám hướng, rất nhanh bao trùm nguyên thế giới.
Cửu Trần hỏi:
- Thế nào?
Kỷ Ninh chỉ phương xa đằng trước:
- Nơi khác một mảnh hư không, chẳng có thứ gì. Chỉ có sông sao kia hầu như xuyên suốt toàn thế giới. Trong sông sao này có uy năng to lớn, ảnh chiếu thế giới của ta không thể xâm nhập vào.
Cửu Trần tràn ngập mong đợi:
- Ồ? Xem ra chúng ta phải tìm hiểu kỹ con sông sao này.
- Đi!
Vèo vèo!
Hai người lập tức vào sông sao, tiến lên trước.
Phi chu, vật bay hình tháp, ba trăm mười tám ngôi sao chỉ là một phần của sông sao mênh mông này.
Cửu Trần xem xét dọc đường, hơi thất vọng nói:
- Vô số vì sao đều bình thường.
Hai người đã bay hơn ba tháng, dò xét gần một nửa sông sao.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phía xa có một ngôi sao lớn chậm rãi xoay tròn, uy áp khuếch tán. Kỷ Ninh, Cửu Trần từ khoảng cách hiện tại mơ hồ cảm ứng được ngôi sao đó, hai người con ngươi co rút. Vô số ngôi sao trước đó chỉ to vạn dặm, còn ngôi sao khổng lồ mơ hồ đằng trước ước chừng có đường kính trăm ức.
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn nhau, cùng bay tới đó:
- Ngôi sao lớn qua, uy áp thật mạnh, không ngờ trong sông sao có điểm đặc biệt.
Hai người đến gần, dần thấy rõ hơn.
Đó là một ngôi sao rất đặc biệt.
/1827
|