Dị thú bốn vó tiếp lời:
- Trong hai ngươi ai đánh trước?
Kỷ Ninh, Cửu Trần bị rung động.
Cửu Trần truyền âm:
- Tộc Vĩnh Hằng không có Chúa Tể. Xem ra tộc Vĩnh Hằng không có cách nào đánh bại hai tộc quần này, bọn họ muốn sinh ra một Đạo Quân đánh bại hai con dị thú này không biết mất bao nhiêu hỗn độn kỷ mới ra một người.
Kỷ Ninh nói:
- Ừ, để ta đánh trước thử xem thực lực của dị thú.
Cửu Trần bất đắc dĩ nói:
- Vậy nhờ vào ngươi, ta là miễn trông chờ rồi.
Uy hiếp vô hình khiến Cửu Trần hiểu rằng gã không đánh lại hai con dị thú được.
Trên đất liền hẹp dài, hai con dị thú nhìn xuống hai vật nhỏ trước mắt. Gần hai trăm con dị thú đáng sợ của hai tộc quần đứng trên hai đại dương phía xa vây xem cảnh này.
Kỷ Ninh mở miệng nói:
- Ta đến trước.
Giao long màu lam thẫm đầu rồng nhe miệng rộng cười nói:
- Được, đến đây đi tiểu tử.
Kỷ Ninh chợt biến ra ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
Vèo!
Kỷ Ninh vọt lên cao, tốc độ vượt qua cực hạn thiên đạo gấp trăm lần.
Mắt giao long màu lam thẫm sáng rực:
- A, tốc độ khá nhanh.
Giao long màu lam thẫm hơi hưng phấn huơ móng vuốt phải, tốc độ đột phá cực hạn thiên đạo gấp trăm lần kèm theo lạnh thấu xương chộp hướng Kỷ Ninh thân hình nhỏ bé.
Kỷ Ninh như hồn ma chỉ cầm kiếm đụng nhẹ vào móng vuốt phải, né qua móng vuốt áp sát phần bụng của giao long màu lam thẫm.
Hai tộc quần dị thú lơ lửng trên hai đại dương hăng hái vây xem, đánh giá:
- Đạo Quân này khá quá.
- Lợi hại đấy.
- Đạo Quân của tộc Vĩnh Hằng quá yếu, không biết mời đâu ra hai tiểu tử lợi hại vậy.
Kỷ Ninh lao tới gần bụng giao long màu lam thẫm, cầm Bắc Hồng kiếm thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết.
- Phá!
Một làn sương hình kiếm rạch phá không trung đâm vào bụng giao long màu lam thẫm, thân hình giao long như khắc bằng băng, sự thật đúng là từng lớp băng dày.
Phập!
Mũi kiếm đâm vào băng giá miễn cưỡng làm lớp băng ngoài cùng có vết trầy nhỏ, nhưng khí lạnh chuyển động nhanh chóng khép lại.
Vụt!
Thân thể cao lớn của giao long màu lam thẫm chợt bay lên, tựa như cây roi xé gió lướt qua không gian để lại ảo ảnh sóng nước lớn.
Quá nhanh, quá khổng lồ.
Kỷ Ninh không kịp né, đành thi triển sáu thanh Bắc Hồng kiếm ngăn cản. Cơ thể cao lớn của giao long màu lam thẫm đụng vào kiếm của Kỷ Ninh.
Bùm!
Tưa như cây roi to quất bay con ruồi, Kỷ Ninh cảm giác xung lực lan tràn toàn thân, không kiềm được bay ngược về té cái bịch xuống đất phía xa, kéo lê khe rãnh sâu dài ngàn dặm.
Giao long màu lam thẫm lơ lửng giữa không trung lo lắng nhìn xuống:
- Chắc không chết rồi đi?
Giao long màu lam thẫm cảm ứng hơi thở của Kỷ Ninh còn khỏe mạnh mới thở phào nhẹ nhõm.
Kỷ Ninh bay lên từ khe sâu dài ngàn dặm đáp xuống bên cạnh.
Dĩ nhiên Kỷ Ninh bình an rồi, ở trong Ma Tượng Thạch Bích di tích Tây Tư tộc mấy ức năm, hắn tu luyện thần thể sánh bằng pháp bảo vĩnh hằng thượng phẩm, trên người còn mặc Chúa Tể giáp y. Dù không dùng kiếm thuật Kỷ Ninh cũng đỡ nổi chứ đừng nói kiếm thuật phòng ngự của hắn siêu lợi hại. Nhưng thân thể con giao long như roi dài, xung lực quá mạnh làm Kỷ Ninh không kiềm chế được bị đánh bay.
Kỷ Ninh nghiêm nghị ngước nhìn giao long màu lam thẫm trên trời:
- Thật là lợi hại.
Giao long màu lam thẫm uốn lượn trên bầu trời nhìn xuống dưới, ồm ồm nói:
- Ha ha ha! Không chết thì tốt rồi, chỉ sợ một hơi đánh chết ngươi thì hết vui.
Cửu Trần truyền âm hỏi:
- Bắc Minh, có thể đánh bại nó không?
Biểu tình Kỷ Ninh nghiêm túc nói:
- Hơi rắc rối, nó không nhúc nhích thì thôi, động một cái là nguyên người mềm dẻo linh động tựa như cây roi, quỷ dị khó lường. Mới rồi ta không kịp né bị nó đánh bay.
Vô Ảnh thức của Kỷ Ninh đã đến đệ tứ trọng, thân pháp quỷ dị khó lường, nhưng vẫn bị giao long màu lam thẫm đánh bay. Kỷ Ninh hiểu rằng bàn về quỷ dị khó lường thì con giao long màu lam thẫm không thua gì hắn.
Kỷ Ninh hét to một tiếng:
- Lớn!
Vèo!
Cơ thể Kỷ Ninh bỗng tăng vọt, thần thể của hắn biến lớn như một ngọn núi, cao vạn trượng, ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm, mỗi thanh kiếm biến khổng lồ.
Giao long màu lam thẫm đầy hứng thú:
- Biến lớn?
Giọng Kỷ Ninh ồm ồm:
- Gần ngươi quá ta không tránh kịp, đành biến lớn để giữ khoảng cách với áp lực, làm vậy có lẽ ta có thể né tránh.
Cự ly càng xa cho Kỷ Ninh khoảng trống né tránh càng lớn.
Giao long màu lam thẫm chợt sà xuống:
- Bàn về thân pháp khó lường là điểm kiêu ngạo nhất của ta, tiểu tử, chúng ta lại chơi nữa đi!
Vút!
Thân hình uốn lượn giống như cây roi để lại đường cong trên không trung, chớp mắt lao đến trước mặt Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh liên tục thụt lùi, kiếm biến thành làn sương mờ hình kiếm ngăn cản.
Đinh!
Kiếm quang và móng vuốt giao long va chạm.
Vút!
Đuôi giao long hóa thành tàn ảnh quét hướng Kỷ Ninh, dường như không gian bị cắt đứt, tốc độ mau làm Kỷ Ninh líu lưỡi.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Kỷ Ninh liên tục thụt lùi, thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Duy Tâm thức. May mắn thân pháp của Kỷ Ninh cũng quỷ dị, tốc độ đột phá cực hạn thiên đạo gấp trăm lần.
- Grào!
Giao long khoanh nằm, càn đuôi quét qua, nửa người trên lao xuống, móng vuốt rồng đánh hướng Kỷ Ninh.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
May mà Kỷ Ninh có ba đầu sáu tay vội vàng chắn móng vuốt rồng.
Nhưng đầu rồng to lớn há miệng rồng to cắn cái phập. Kỷ Ninh liên tục thụt lùi né cú táp đáng sợ. Bùm một tiếng đầu rồng chợt rướn tới trước một phát đụng vào người Kỷ Ninh đang lùi, hắn lại bay ra xa rồi khựng lại, vòng về.
Kỷ Ninh nhức đầu:
- Quá nhanh, rất trơn trượt.
Con giao long màu lam thẫm toàn thân là từng lớp băng dày cho nên thân thể không có bất cứ sơ hở nào, mỗi phần cơ thể là binh khí, lại trơn trợt, công kích liên tiếp không ngớt.
Kỷ Ninh cau mày thầm nghĩ:
- Ta luôn ỷ vào tốc độ nhanh, quỷ mị khó lường để thắng, nhưng con giao long dị thú hoàn toàn khắc chế ta. Đành thử dùng lực phá pháp vậy.
Dùng lực phá pháp, va chạm ngay mặt nghiền áp.
Mặc kệ ngươi quỷ dị khó lường bao nhiêu, ta trực tiếp oanh kích dồn dập, đánh trúng người là ngươi không ngăn được, sẽ thua.
Mới rồi Kỷ Ninh mãi không sử dụng Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức vì lần đầu va chạm với giao long màu lam thẫm, Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết thức chỉ để lại vết trầy nhỏ trên lớp băng dày ngoài người giao long. Lần đó khiến Kỷ Ninh lờ mờ hiểu tầng băng ngoài người giao long đáng sợ, hắn không hề tự tin vào Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức.
Nhưng giờ không còn cách nào khác, thử trước rồi tính.
Gần hai trăm dị thú trên bầu trời hai đại dương hào hứng xem cuộc chiến, bàn tán rôm rả.
- Trong hai ngươi ai đánh trước?
Kỷ Ninh, Cửu Trần bị rung động.
Cửu Trần truyền âm:
- Tộc Vĩnh Hằng không có Chúa Tể. Xem ra tộc Vĩnh Hằng không có cách nào đánh bại hai tộc quần này, bọn họ muốn sinh ra một Đạo Quân đánh bại hai con dị thú này không biết mất bao nhiêu hỗn độn kỷ mới ra một người.
Kỷ Ninh nói:
- Ừ, để ta đánh trước thử xem thực lực của dị thú.
Cửu Trần bất đắc dĩ nói:
- Vậy nhờ vào ngươi, ta là miễn trông chờ rồi.
Uy hiếp vô hình khiến Cửu Trần hiểu rằng gã không đánh lại hai con dị thú được.
Trên đất liền hẹp dài, hai con dị thú nhìn xuống hai vật nhỏ trước mắt. Gần hai trăm con dị thú đáng sợ của hai tộc quần đứng trên hai đại dương phía xa vây xem cảnh này.
Kỷ Ninh mở miệng nói:
- Ta đến trước.
Giao long màu lam thẫm đầu rồng nhe miệng rộng cười nói:
- Được, đến đây đi tiểu tử.
Kỷ Ninh chợt biến ra ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
Vèo!
Kỷ Ninh vọt lên cao, tốc độ vượt qua cực hạn thiên đạo gấp trăm lần.
Mắt giao long màu lam thẫm sáng rực:
- A, tốc độ khá nhanh.
Giao long màu lam thẫm hơi hưng phấn huơ móng vuốt phải, tốc độ đột phá cực hạn thiên đạo gấp trăm lần kèm theo lạnh thấu xương chộp hướng Kỷ Ninh thân hình nhỏ bé.
Kỷ Ninh như hồn ma chỉ cầm kiếm đụng nhẹ vào móng vuốt phải, né qua móng vuốt áp sát phần bụng của giao long màu lam thẫm.
Hai tộc quần dị thú lơ lửng trên hai đại dương hăng hái vây xem, đánh giá:
- Đạo Quân này khá quá.
- Lợi hại đấy.
- Đạo Quân của tộc Vĩnh Hằng quá yếu, không biết mời đâu ra hai tiểu tử lợi hại vậy.
Kỷ Ninh lao tới gần bụng giao long màu lam thẫm, cầm Bắc Hồng kiếm thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết.
- Phá!
Một làn sương hình kiếm rạch phá không trung đâm vào bụng giao long màu lam thẫm, thân hình giao long như khắc bằng băng, sự thật đúng là từng lớp băng dày.
Phập!
Mũi kiếm đâm vào băng giá miễn cưỡng làm lớp băng ngoài cùng có vết trầy nhỏ, nhưng khí lạnh chuyển động nhanh chóng khép lại.
Vụt!
Thân thể cao lớn của giao long màu lam thẫm chợt bay lên, tựa như cây roi xé gió lướt qua không gian để lại ảo ảnh sóng nước lớn.
Quá nhanh, quá khổng lồ.
Kỷ Ninh không kịp né, đành thi triển sáu thanh Bắc Hồng kiếm ngăn cản. Cơ thể cao lớn của giao long màu lam thẫm đụng vào kiếm của Kỷ Ninh.
Bùm!
Tưa như cây roi to quất bay con ruồi, Kỷ Ninh cảm giác xung lực lan tràn toàn thân, không kiềm được bay ngược về té cái bịch xuống đất phía xa, kéo lê khe rãnh sâu dài ngàn dặm.
Giao long màu lam thẫm lơ lửng giữa không trung lo lắng nhìn xuống:
- Chắc không chết rồi đi?
Giao long màu lam thẫm cảm ứng hơi thở của Kỷ Ninh còn khỏe mạnh mới thở phào nhẹ nhõm.
Kỷ Ninh bay lên từ khe sâu dài ngàn dặm đáp xuống bên cạnh.
Dĩ nhiên Kỷ Ninh bình an rồi, ở trong Ma Tượng Thạch Bích di tích Tây Tư tộc mấy ức năm, hắn tu luyện thần thể sánh bằng pháp bảo vĩnh hằng thượng phẩm, trên người còn mặc Chúa Tể giáp y. Dù không dùng kiếm thuật Kỷ Ninh cũng đỡ nổi chứ đừng nói kiếm thuật phòng ngự của hắn siêu lợi hại. Nhưng thân thể con giao long như roi dài, xung lực quá mạnh làm Kỷ Ninh không kiềm chế được bị đánh bay.
Kỷ Ninh nghiêm nghị ngước nhìn giao long màu lam thẫm trên trời:
- Thật là lợi hại.
Giao long màu lam thẫm uốn lượn trên bầu trời nhìn xuống dưới, ồm ồm nói:
- Ha ha ha! Không chết thì tốt rồi, chỉ sợ một hơi đánh chết ngươi thì hết vui.
Cửu Trần truyền âm hỏi:
- Bắc Minh, có thể đánh bại nó không?
Biểu tình Kỷ Ninh nghiêm túc nói:
- Hơi rắc rối, nó không nhúc nhích thì thôi, động một cái là nguyên người mềm dẻo linh động tựa như cây roi, quỷ dị khó lường. Mới rồi ta không kịp né bị nó đánh bay.
Vô Ảnh thức của Kỷ Ninh đã đến đệ tứ trọng, thân pháp quỷ dị khó lường, nhưng vẫn bị giao long màu lam thẫm đánh bay. Kỷ Ninh hiểu rằng bàn về quỷ dị khó lường thì con giao long màu lam thẫm không thua gì hắn.
Kỷ Ninh hét to một tiếng:
- Lớn!
Vèo!
Cơ thể Kỷ Ninh bỗng tăng vọt, thần thể của hắn biến lớn như một ngọn núi, cao vạn trượng, ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm, mỗi thanh kiếm biến khổng lồ.
Giao long màu lam thẫm đầy hứng thú:
- Biến lớn?
Giọng Kỷ Ninh ồm ồm:
- Gần ngươi quá ta không tránh kịp, đành biến lớn để giữ khoảng cách với áp lực, làm vậy có lẽ ta có thể né tránh.
Cự ly càng xa cho Kỷ Ninh khoảng trống né tránh càng lớn.
Giao long màu lam thẫm chợt sà xuống:
- Bàn về thân pháp khó lường là điểm kiêu ngạo nhất của ta, tiểu tử, chúng ta lại chơi nữa đi!
Vút!
Thân hình uốn lượn giống như cây roi để lại đường cong trên không trung, chớp mắt lao đến trước mặt Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh liên tục thụt lùi, kiếm biến thành làn sương mờ hình kiếm ngăn cản.
Đinh!
Kiếm quang và móng vuốt giao long va chạm.
Vút!
Đuôi giao long hóa thành tàn ảnh quét hướng Kỷ Ninh, dường như không gian bị cắt đứt, tốc độ mau làm Kỷ Ninh líu lưỡi.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Kỷ Ninh liên tục thụt lùi, thi triển Chung Cực kiếm đạo chi Duy Tâm thức. May mắn thân pháp của Kỷ Ninh cũng quỷ dị, tốc độ đột phá cực hạn thiên đạo gấp trăm lần.
- Grào!
Giao long khoanh nằm, càn đuôi quét qua, nửa người trên lao xuống, móng vuốt rồng đánh hướng Kỷ Ninh.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
May mà Kỷ Ninh có ba đầu sáu tay vội vàng chắn móng vuốt rồng.
Nhưng đầu rồng to lớn há miệng rồng to cắn cái phập. Kỷ Ninh liên tục thụt lùi né cú táp đáng sợ. Bùm một tiếng đầu rồng chợt rướn tới trước một phát đụng vào người Kỷ Ninh đang lùi, hắn lại bay ra xa rồi khựng lại, vòng về.
Kỷ Ninh nhức đầu:
- Quá nhanh, rất trơn trượt.
Con giao long màu lam thẫm toàn thân là từng lớp băng dày cho nên thân thể không có bất cứ sơ hở nào, mỗi phần cơ thể là binh khí, lại trơn trợt, công kích liên tiếp không ngớt.
Kỷ Ninh cau mày thầm nghĩ:
- Ta luôn ỷ vào tốc độ nhanh, quỷ mị khó lường để thắng, nhưng con giao long dị thú hoàn toàn khắc chế ta. Đành thử dùng lực phá pháp vậy.
Dùng lực phá pháp, va chạm ngay mặt nghiền áp.
Mặc kệ ngươi quỷ dị khó lường bao nhiêu, ta trực tiếp oanh kích dồn dập, đánh trúng người là ngươi không ngăn được, sẽ thua.
Mới rồi Kỷ Ninh mãi không sử dụng Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức vì lần đầu va chạm với giao long màu lam thẫm, Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết thức chỉ để lại vết trầy nhỏ trên lớp băng dày ngoài người giao long. Lần đó khiến Kỷ Ninh lờ mờ hiểu tầng băng ngoài người giao long đáng sợ, hắn không hề tự tin vào Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức.
Nhưng giờ không còn cách nào khác, thử trước rồi tính.
Gần hai trăm dị thú trên bầu trời hai đại dương hào hứng xem cuộc chiến, bàn tán rôm rả.
/1827
|