Xương Cổ Chúa Tể, Kiếm Tôn vô cùng ngạc nhiên nhìn Thanh Ma Chúa Tể:
- Thanh Ma huynh thành người đi theo Bắc Minh Đạo Quân?
Thanh Ma cau mày quát:
- Có gì mà kỳ, các ngươi có thể hỏi Đế Thần. Mau đi đi, thực lực của hai người không sai nhưng có ta ở đây các ngươi khó phá hết cấm chế cơ quan.
Xương Cổ Chúa Tể gật đầu nói:
- Được rồi, chúng ta trả.
Kiếm Tôn nhìn hướng Kỷ Ninh:
- Bắc Minh Đạo Quân, khâm phục.
Chuyện này mang đến rung động lớn cho Xương Cổ Chúa Tể, Kiếm Tôn. Hai người biết Kỷ Ninh có Thanh Ma Chúa Tể trợ giúp thì bọn họ không có khả năng dựa sức mình mình xông qua đường lửa dài.
Tin tức rất nhanh truyền bá ra.
Liên minh mười sáu vực giới dấy lên sóng gió.
Bọn họ biết tin đại khái Thanh Ma Chúa Tể bị trúng chiêu cấm chế trong đường lửa, sau đó cá cược với Bắc Minh Đạo Quân, thua cuộc nên đi theo Bắc Minh Đạo Quân.
Vèo!
Trong hắc ám vô tận, một chiếc vực giới phi chu đang tích súc lực lượng chuẩn bị xé rách thời không cự ly xa thì bỗng dừng lại.
Trong vực giới phi chu, Vụ Dương Chúa Tể nhìn năm Chúa Tể, sáu Đế Quân:
- Các vị, chắc cũng đã nhận được tin. Đường lửa Dao Hỏa cảnh bị Bắc Minh Đạo Quân khống chế, Thanh Ma Chúa Tể bởi vậy trúng chiêu, hiện giờ thành người đi theo của Bắc Minh Đạo Quân. Các vị không có hy vọng cướp vực giới phi chu rồi, giờ tính làm sao? Có tiếp tục đi tranh cướp không?
- Không ngờ xảy ra chuyện như vậy.
- Thanh Ma Chúa Tể thật là Chúa Tể làm bậy, vì sợ chết mà bất chấp mặt mũi đi theo một Đạo Quân, nực cười.
- Ta thì hơi khâm phục Thanh Ma, nếu là ta thì không cúi đầu nổi, thà chết chứ không nhẫn nhục như vậy.
Các Chúa Tể, Đế Quân bàn tán xôn xao.
Mặc dù họ trả chút bảo bối đi vực giới phi chu, giờ định trước công dã tràng, không hy vọng được đến. Nhưng các Chúa Tể, Đế Quân không quá thất vọng, dù sao lần này có nhiều Chúa Tể, Đế Quân đi liều, cuối cùng sẽ có một đống người thất bại, bọn họ đã chuẩn bị tâm lý trước rồi.
Giờ có công dã tràng cũng không sao.
Chẳng qua bọn họ hơi thổn thức, thỏ chết cáo khóc. Thanh Ma Chúa Tể là Chúa Tể cực kỳ lợi hại, ghê gớm hơn đa số người trong bọn họ vậy mà cúi đầu làm người đi theo cho một Đạo Quân?
Trong bọn họ có nhiều người coi khinh Thanh Ma, cho rằng lão chẳng biết sĩ diện là gì.
Vụ Dương hỏi:
- Các vị còn chưa nói bây giờ tính làm sao?
- Còn làm sao nữa? Chúng ta đã trả bảo bối rồi, chẳng lẽ ngươi sẽ trả lại sao?
- Đúng rồi, Vụ Dương huynh, hay là trả lại một nửa cho chúng ta đi, dù sao chúng ta không được gì.
Năm Chúa Tể, sáu Đế Quân lao nhao.
Vụ Dương Chúa Tể nói ngay:
- Đùa, các ngươi nên may mắn, nếu đi nhanh chút cũng vào Dao Hỏa cảnh, khi đó đã bị Bắc Minh Đạo Quân uy hiếp, còn phải trả nhiều báu vật hơn.
- Ha ha ha! Thôi không nói nữa, Vụ Dương huynh, chúng ta cách Viêm Long vực giới không xa, hơn nữa huynh cũng phải đến Viêm Long vực giới đón Chúa Tể, Đế Quân khác trở về. Vậy đi, chúng ta cùng đi nhìn xem coi có dịp gặp vị Bắc Minh Đạo Quân đó không. Ta hơi tò mò Bắc Minh Đạo Quân rồi.
- Hừ! Tò mò? Đạo Quân mà dám khiến Chúa Tể làm người đi theo mình, rất cuồng.
- Nhưng hắn thành công.
- Đó là tại Thanh Ma sợ chết, hừ!
Các Chúa Tể, Đế Quân bàn tán rôm rả.
Vụ Dương Chúa Tể lắc đầu thổn thức:
- Được rồi, vậy ta tiếp tục xuất phát đi Viêm Long vực giới. Đáng tiếc, ta mới đưa nhóm thứ hai, còn đợt ba Chúa Tể, Đế Quân ở hai vực giới chưa đi đón. Ài, chắc bọn họ sẽ không nhờ ta đưa đi, cho ta phí. Bắc Minh Đạo Quân thật tình, ra tay mau vậy làm gì, chờ tất cả Chúa Tể, Đế Quân đến rồi hẵng hành động cũng không chậm.
- Ích lợi lần này đều bị ngươi và Ngũ Nghiệp, Bắc Minh Đạo Quân chiếm hết còn gì.
- Đúng đó, chúng ta đều thiệt thòi lớn.
Các Chúa Tể, Đế Quân uống rượu vui chơi, trò chuyện vui vẻ dọc đường đi.
Tin tức đưa ra.
Chúa Tể, Đế Quân trong liên minh mười sáu vực giới chẳng còn ai muốn tranh giành. Lúc trước dù biết Kỷ Ninh khống chế đường lửa nhưng bọn họ cảm thấy vẫn còn hy vọng. Vì Kỷ Ninh chỉ có thể dựa vào đường lửa trốn tránh, có đông Chúa Tể, Đế Quân thì sợ gì đường lửa. Sau đó dùng thuật thôi diễn tính ra vị trí đại khái của Kỷ Ninh, hoàn toàn có hy vọng chặn đường hắn.
Bọn họ cảm thấy chỉ cần chặn đường Kỷ Ninh thì một đám Chúa Tể, Đế Quân hoàn toàn có thể nhẹ nhàng chém giết một Đạo Quân.
Nhưng bây giờ...
Thanh Ma Chúa Tể đứng về phía Bắc Minh Đạo Quân, còn là người đi theo, thế là hết hy vọng tranh cướp vực giới phi chu.
- Thanh Ma thành người đi theo cho Đạo Quân.
- Đạo Quân có lợi hại đến mấy cũng chỉ là Đạo Quân, còn Thanh Ma là Chúa Tể.
- Thanh Ma thật sợ chết.
- Vì sống cái gì cũng chịu làm.
Khắp nơi thảo luận.
Các Đế Quân bản năng xem thường Đạo Quân, dù sao các Đạo Quân tuổi thọ ngắn ngủi, thực lực mạnh đến mấy cũng có hạn. Chúa Tể là đỉnh cao nhất trong Đế Quân, nhưng bây giờ có một Chúa Tể làm người đi theo Đạo Quân.
Dù là Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể quen thuộc Kỷ Ninh cũng cảm thấy rung động giật mình.
Các Đế Quân trong Viêm Long vực giới trợn mắt há hốc mồm.
Tin tức lan cực nhanh ra liên minh mười sáu vực giới, vươn hướng xa hơn. Đây là một kỳ văn trong đại năng giả, nhiều đại năng ở vực giới xa xôi chưa từng đến Viêm Long vực giới nhưng bọn họ biết có một người tên Bắc Minh Đạo Quân.
Cũng biết một người tên Thanh Ma Chúa Tể làm người đi theo Đạo Quân.
Trong đường lửa Dao Hỏa cảnh, Kỷ Ninh mang theo Thanh Ma Chúa Tể, Bạch Dung hộ vệ điều khiển vực giới phi chu bay đi, đàm phán với từng Chúa Tể, Đế Quân bị giam cầm. Vì mỗi con đường lửa rất dài, các Chúa Tể, Đế Quân rải rác khắp nơi, muốn càn quét hết phỏng chừng mất vài tháng.
Thanh Ma Chúa Tể ngồi trong phi chu bưng ly rượu, nét mặt sa sầm nói:
- Hừ! Đám ngu xuẩn, toàn nói ta sợ chết, thật tình!
Thanh Ma Chúa Tể không biết làm sao phản bác, chẳng lẽ đi tự sát chứng minh chính mình không sợ chết? Làm vậy mới thật là ngu.
Kỷ Ninh cười nói:
- Thanh Ma huynh cần gì so đo với bọn họ? Bị súc sinh cắn chẳng lẽ huynh cắn lại nó? Mặc kệ bọn họ kêu gào đi.
Thật ra Kỷ Ninh cũng hơi lúng túng, vì Thanh Ma Chúa Tể đi theo hắn, bảo hắn thả tự do một người đi theo Chúa Tể thì tuyệt đối không thể, chỉ đành cố gắng an ủi Thanh Ma Chúa Tể.
- Thanh Ma huynh thành người đi theo Bắc Minh Đạo Quân?
Thanh Ma cau mày quát:
- Có gì mà kỳ, các ngươi có thể hỏi Đế Thần. Mau đi đi, thực lực của hai người không sai nhưng có ta ở đây các ngươi khó phá hết cấm chế cơ quan.
Xương Cổ Chúa Tể gật đầu nói:
- Được rồi, chúng ta trả.
Kiếm Tôn nhìn hướng Kỷ Ninh:
- Bắc Minh Đạo Quân, khâm phục.
Chuyện này mang đến rung động lớn cho Xương Cổ Chúa Tể, Kiếm Tôn. Hai người biết Kỷ Ninh có Thanh Ma Chúa Tể trợ giúp thì bọn họ không có khả năng dựa sức mình mình xông qua đường lửa dài.
Tin tức rất nhanh truyền bá ra.
Liên minh mười sáu vực giới dấy lên sóng gió.
Bọn họ biết tin đại khái Thanh Ma Chúa Tể bị trúng chiêu cấm chế trong đường lửa, sau đó cá cược với Bắc Minh Đạo Quân, thua cuộc nên đi theo Bắc Minh Đạo Quân.
Vèo!
Trong hắc ám vô tận, một chiếc vực giới phi chu đang tích súc lực lượng chuẩn bị xé rách thời không cự ly xa thì bỗng dừng lại.
Trong vực giới phi chu, Vụ Dương Chúa Tể nhìn năm Chúa Tể, sáu Đế Quân:
- Các vị, chắc cũng đã nhận được tin. Đường lửa Dao Hỏa cảnh bị Bắc Minh Đạo Quân khống chế, Thanh Ma Chúa Tể bởi vậy trúng chiêu, hiện giờ thành người đi theo của Bắc Minh Đạo Quân. Các vị không có hy vọng cướp vực giới phi chu rồi, giờ tính làm sao? Có tiếp tục đi tranh cướp không?
- Không ngờ xảy ra chuyện như vậy.
- Thanh Ma Chúa Tể thật là Chúa Tể làm bậy, vì sợ chết mà bất chấp mặt mũi đi theo một Đạo Quân, nực cười.
- Ta thì hơi khâm phục Thanh Ma, nếu là ta thì không cúi đầu nổi, thà chết chứ không nhẫn nhục như vậy.
Các Chúa Tể, Đế Quân bàn tán xôn xao.
Mặc dù họ trả chút bảo bối đi vực giới phi chu, giờ định trước công dã tràng, không hy vọng được đến. Nhưng các Chúa Tể, Đế Quân không quá thất vọng, dù sao lần này có nhiều Chúa Tể, Đế Quân đi liều, cuối cùng sẽ có một đống người thất bại, bọn họ đã chuẩn bị tâm lý trước rồi.
Giờ có công dã tràng cũng không sao.
Chẳng qua bọn họ hơi thổn thức, thỏ chết cáo khóc. Thanh Ma Chúa Tể là Chúa Tể cực kỳ lợi hại, ghê gớm hơn đa số người trong bọn họ vậy mà cúi đầu làm người đi theo cho một Đạo Quân?
Trong bọn họ có nhiều người coi khinh Thanh Ma, cho rằng lão chẳng biết sĩ diện là gì.
Vụ Dương hỏi:
- Các vị còn chưa nói bây giờ tính làm sao?
- Còn làm sao nữa? Chúng ta đã trả bảo bối rồi, chẳng lẽ ngươi sẽ trả lại sao?
- Đúng rồi, Vụ Dương huynh, hay là trả lại một nửa cho chúng ta đi, dù sao chúng ta không được gì.
Năm Chúa Tể, sáu Đế Quân lao nhao.
Vụ Dương Chúa Tể nói ngay:
- Đùa, các ngươi nên may mắn, nếu đi nhanh chút cũng vào Dao Hỏa cảnh, khi đó đã bị Bắc Minh Đạo Quân uy hiếp, còn phải trả nhiều báu vật hơn.
- Ha ha ha! Thôi không nói nữa, Vụ Dương huynh, chúng ta cách Viêm Long vực giới không xa, hơn nữa huynh cũng phải đến Viêm Long vực giới đón Chúa Tể, Đế Quân khác trở về. Vậy đi, chúng ta cùng đi nhìn xem coi có dịp gặp vị Bắc Minh Đạo Quân đó không. Ta hơi tò mò Bắc Minh Đạo Quân rồi.
- Hừ! Tò mò? Đạo Quân mà dám khiến Chúa Tể làm người đi theo mình, rất cuồng.
- Nhưng hắn thành công.
- Đó là tại Thanh Ma sợ chết, hừ!
Các Chúa Tể, Đế Quân bàn tán rôm rả.
Vụ Dương Chúa Tể lắc đầu thổn thức:
- Được rồi, vậy ta tiếp tục xuất phát đi Viêm Long vực giới. Đáng tiếc, ta mới đưa nhóm thứ hai, còn đợt ba Chúa Tể, Đế Quân ở hai vực giới chưa đi đón. Ài, chắc bọn họ sẽ không nhờ ta đưa đi, cho ta phí. Bắc Minh Đạo Quân thật tình, ra tay mau vậy làm gì, chờ tất cả Chúa Tể, Đế Quân đến rồi hẵng hành động cũng không chậm.
- Ích lợi lần này đều bị ngươi và Ngũ Nghiệp, Bắc Minh Đạo Quân chiếm hết còn gì.
- Đúng đó, chúng ta đều thiệt thòi lớn.
Các Chúa Tể, Đế Quân uống rượu vui chơi, trò chuyện vui vẻ dọc đường đi.
Tin tức đưa ra.
Chúa Tể, Đế Quân trong liên minh mười sáu vực giới chẳng còn ai muốn tranh giành. Lúc trước dù biết Kỷ Ninh khống chế đường lửa nhưng bọn họ cảm thấy vẫn còn hy vọng. Vì Kỷ Ninh chỉ có thể dựa vào đường lửa trốn tránh, có đông Chúa Tể, Đế Quân thì sợ gì đường lửa. Sau đó dùng thuật thôi diễn tính ra vị trí đại khái của Kỷ Ninh, hoàn toàn có hy vọng chặn đường hắn.
Bọn họ cảm thấy chỉ cần chặn đường Kỷ Ninh thì một đám Chúa Tể, Đế Quân hoàn toàn có thể nhẹ nhàng chém giết một Đạo Quân.
Nhưng bây giờ...
Thanh Ma Chúa Tể đứng về phía Bắc Minh Đạo Quân, còn là người đi theo, thế là hết hy vọng tranh cướp vực giới phi chu.
- Thanh Ma thành người đi theo cho Đạo Quân.
- Đạo Quân có lợi hại đến mấy cũng chỉ là Đạo Quân, còn Thanh Ma là Chúa Tể.
- Thanh Ma thật sợ chết.
- Vì sống cái gì cũng chịu làm.
Khắp nơi thảo luận.
Các Đế Quân bản năng xem thường Đạo Quân, dù sao các Đạo Quân tuổi thọ ngắn ngủi, thực lực mạnh đến mấy cũng có hạn. Chúa Tể là đỉnh cao nhất trong Đế Quân, nhưng bây giờ có một Chúa Tể làm người đi theo Đạo Quân.
Dù là Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể quen thuộc Kỷ Ninh cũng cảm thấy rung động giật mình.
Các Đế Quân trong Viêm Long vực giới trợn mắt há hốc mồm.
Tin tức lan cực nhanh ra liên minh mười sáu vực giới, vươn hướng xa hơn. Đây là một kỳ văn trong đại năng giả, nhiều đại năng ở vực giới xa xôi chưa từng đến Viêm Long vực giới nhưng bọn họ biết có một người tên Bắc Minh Đạo Quân.
Cũng biết một người tên Thanh Ma Chúa Tể làm người đi theo Đạo Quân.
Trong đường lửa Dao Hỏa cảnh, Kỷ Ninh mang theo Thanh Ma Chúa Tể, Bạch Dung hộ vệ điều khiển vực giới phi chu bay đi, đàm phán với từng Chúa Tể, Đế Quân bị giam cầm. Vì mỗi con đường lửa rất dài, các Chúa Tể, Đế Quân rải rác khắp nơi, muốn càn quét hết phỏng chừng mất vài tháng.
Thanh Ma Chúa Tể ngồi trong phi chu bưng ly rượu, nét mặt sa sầm nói:
- Hừ! Đám ngu xuẩn, toàn nói ta sợ chết, thật tình!
Thanh Ma Chúa Tể không biết làm sao phản bác, chẳng lẽ đi tự sát chứng minh chính mình không sợ chết? Làm vậy mới thật là ngu.
Kỷ Ninh cười nói:
- Thanh Ma huynh cần gì so đo với bọn họ? Bị súc sinh cắn chẳng lẽ huynh cắn lại nó? Mặc kệ bọn họ kêu gào đi.
Thật ra Kỷ Ninh cũng hơi lúng túng, vì Thanh Ma Chúa Tể đi theo hắn, bảo hắn thả tự do một người đi theo Chúa Tể thì tuyệt đối không thể, chỉ đành cố gắng an ủi Thanh Ma Chúa Tể.
/1827
|