- Bắc Minh Đạo Quân phải không? Ta nhớ kỹ ngươi, chờ đó!
Thời gian trôi đi.
Một chạy một đuổi chớp mắt kéo dài mấy vạn năm.
Kỷ Ninh điều khiển vực giới phi chu luôn bám theo, chân mày dần cau lại.
Đuổi theo là vì Kỷ Ninh không bỏ qua cơ hội nào giết chết Đế Quân áo vàng. Hỗn độn nguyên thú được đại khí vận vô tận, chúng nó có thân thể gần như bất diệt, lực lượng mênh mông vô tận, bổ sung mau. Nên lúc trước Tây Tư tộc xem Cầm Hỏa Thần như nguồn năng lượng. Đế Quân áo vàng bổ sung uy năng chậm hơn nhiều, lúc trước Kỷ Ninh mong Đế Quân áo vàng cạn kiệt uy năng, khi đó gã phải chết.
Đáng tiếc đối phương không ngốc, cũng không điên cuồng liều mạng, nhiều lần giảm lực mượn sức, mức độ bổ sung ngang ngửa tiêu hao nên chống cự bao lâu đều được.
Kỷ Ninh nhíu mày nói:
- mấy vạn năm mà Lang Chủ tướng quân vẫn thoải mái kiên trì được, xem ra hắn bổ sung phục hồi theo kịp tiêu hao.
Kỷ Ninh truyền âm ra lệnh:
- Cầm Hỏa, trở về.
Cầm Hỏa Thần trong hắc ám phía xa phát ra tiếng rống kiêu ngạo:
- Grào!
Truy sát mấy vạn năm chẳng đáng gì với Cầm Hỏa Thần, một, hai hỗn độn kỷ chỉ là thời gian nó ngủ một giấc.
Lang Chủ tướng quân ngây ra, chợt hiểu Cầm Hỏa Thần đã ngừng truy sát, gã vội vàng bay hướng vực giới phi chu của Lôi Tinh Chúa Tể.
Vèo!
Rất nhanh Lang Chủ lao vào trong vực giới phi chu, chiếc vực giới phi chu tăng tốc độ hóa thành tia điện chói mắt nhanh chóng biến mất trong hắc ám phía xa.
Kỷ Ninh lẳng lặng nhìn hắc ám.
Dịch Ba Đế Quân nói:
- Bàn về năng lượng hùng hồn thì hỗn độn nguyên thú hơn xa Dị Vũ Trụ Chi Chủ một bậc. Nhưng cảnh giới của nó quá thấp, giống con nít, chỉ biết vận dụng nông cạn. Nên uy năng lớn mấy cũng chỉ áp chế cấp Dị Vũ Trụ Chi Chủ, trong truyền thuyết chưa từng có Dị Vũ Trụ Chi Chủ, Đế Quân áo vàng chết trong tay hỗn độn nguyên thú.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Hiệu suất vận dụng quá thấp, năng lượng mạnh như vậy, Tây Tư tộc bày ra Dao Hỏa cảnh dễ dàng chuyển hóa thành lực lượng đại diệt tuyệt giết Dị Vũ Trụ Chi Chủ dễ như chơi.
Cầm Hỏa mà có cảnh giới như Kỷ Ninh thì giết Đế Quân áo vàng dễ như húp cháo. Đáng tiếc cảnh giới của nó thấp đến không đành lòng nhìn, chỉ có dã tính giết chóc cơ bản.
Thanh Ma lẩm bẩm:
- Đáng tiếc để Đế Quân áo vàng trốn đi.
Dịch Ba Đế Quân nói:
- Không thể đuổi theo nữa, nếu không Bệ Hạ Cô Độc thống lĩnh Băng Phong quân đoàn giết tới thì rắc rối, khi đó chúng ta đành trốn dưới sự che chở của Cầm Hỏa Thần.
Kỷ Ninh gật đầu.
Nguyên Băng Phong quân đoàn có bốn Đế Quân áo vàng, trong đó Bệ Hạ Cô Độc mạnh nhất sở hữu vài món binh khí chiến tranh, có thể cưỡng ép phá hủy dị vũ trụ. Cầm Hỏa Thần chỉ có một, rất khó cùng lúc ứng đối các phương, đám người Kỷ Ninh muốn sống chỉ có thể trốn trong động thiên Cầm Hỏa Thần mang theo.
Đương nhiên Kỷ Ninh có thể ra lệnh Cầm Hỏa Thần đi giết chóc, lao thẳng vào hang ổ của Bệ Hạ Cô Độc.
Nếu thật sự đánh nhau thì hai bên đều không được lợi.
Vèo!
Cầm Hỏa biến thành tên mập làn da hồng hào chui vào vực giới phi chu.
Cầm Hỏa vênh váo nói:
- Đánh rất sảng khoái, lâu rồi không đánh như vậy, hộc hộc hộc. Lang Chủ tướng quân gì đó chịu đòn giỏi thật, bị ta đánh không biết bao nhiêu lần mà mãi không chết.
Mang Nhai Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Thanh Ma kính sợ nhìn tên mập.
Tên mập nhìn như vô hại nhưng khi giết chóc thì Chúa Tể bị tàn sát, Dị Vũ Trụ Chi Chủ bị chà đạp chỉ có thể giữ mạng.
Cầm Hỏa liếc hướng ba người Mang Nhai Chúa Tể, môi nhúc nhích:
- Ba người này là ai? Chủ nhân, có cần ăn bọn họ không?
Ba người Mang Nhai Chúa Tể sợ đứng tim:
- Đừng!
Kỷ Ninh vội nói:
- Bọn họ đều là bằng hữu tốt của ta, Cầm Hỏa đừng phá.
Cầm Hỏa gật gù:
- À.
Cầm Hỏa tùy ý nằm dài xuống cái ghế bên cạnh, phất tay một cái, đồ ăn ngon hiện ra cho nó ngấu nghiến.
Mang Nhai Chúa Tể thở phào:
- Hỗn độn nguyên thú đúng là không tầm thường, không tầm thường.
Ba người không kiềm được đến gần Kỷ Ninh, cố gắng rời xa Cầm Hỏa Thần.
Phong Vũ Chúa Tể thổn thức:
- Xem trận chiến hôm nay được tăng thêm kiến thức. Dù đã nghe nói đại chiến đẳng cấp Dị Vũ Trụ Chi Chủ rất đáng sợ nhưng ta chưa từng thấy tận mắt, vì đại năng ở đẳng cấp này ít khi liều mạng. Đây là lần đầu tiên trong đời được thấy, thật lợi hại, vượt xa chúng ta.
Kỷ Ninh gật đầu, hắn cũng bị chấn động.
Lửa của Cầm Hỏa có thể thiêu chết hắn. Uy danh của Đế Quân áo vàng không phải đồ giả, Cầm Hỏa Thần thi triển tất cả thủ đoạn mà không tổn thương được.
Kỷ Ninh dần hiểu rằng về thực lực công kích thì Cầm Hỏa Thần mạnh hơn Dị Vũ Trụ Chi Chủ một chút chứ không tiêu diệt được. Về phòng ngự Cầm Hỏa Thần có thể nói là gần như bất diệt, về năng lượng hùng hồn gần như vô tận.
Như Bệ Hạ Cô Độc nhờ vào binh khí của Tây Tư tộc bàn về tấn công có thể giết chết Dị Vũ Trụ Chi Chủ, đáng tiếc không thể tổn thương Cầm Hỏa Thần, về phòng ngự chỉ là một Đế Quân áo vàng bình thường, quan trọng là không thể đánh lâu dài. Như Đạt Phong Lĩnh Chủ mỗi khi thi triển Thanh Dương tinh một lần sẽ tiêu hao rất lớn, Bệ Hạ Cô Độc muốn vận dụng đống binh khí Tây Tư tộc cũng tiêu hao kinh người.
Bởi vậy các đại năng rõ ràng có thể công kích mạnh hơn nữa nhưng khi gặp hỗn độn nguyên thú thì không tổn thương nó được chút nào. Con hỗn độn nguyên thú nghênh ngang một đường tàn sát, đám Bệ Hạ Cô Độc chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Trận chiến này mang đến rung động mãnh liệt.
Kỷ Ninh, Thanh Ma, Mang Nhai, Phong Vũ, Minh Lan, một đám đẳng cấp Chúa Tể cảm giác sự đáng sợ của cấp bậc cao hơn.
Bọn họ hâm mộ Kỷ Ninh thu phục được một con hỗn độn nguyên thú.
***
Trong vực giới phi chu, các bóng người đứng xung quanh, lặng im.
Một thân hình màu vàng lên tiếng phá vỡ yên tĩnh:
- Khốn kiếp!
Mắt Lang Chủ tướng quân lạnh băng đầy sát khí. Không khí xung quanh như đông lại, đã bao giờ bọn họ bị đả kích như vậy?
Bốn vị khác nhìn hướng Lang Chủ tướng quân:
- tướng quân?
Lang Chủ tướng quân nghiến răng nghiến lợi:
- Quyết không thể bỏ qua vậy được, phải mời bệ hạ.
***
Ào ào ào!
Khí lạnh vô tận tràn ngập, bao phủ hư không.
Một ngọn núi băng lơ lửng giữa hư không, có các đỉnh núi nhô lên. Một bóng người lơ lửng trên một đỉnh núi.
Ngai vua màu bạc lơ lửng, người đó mặc trường bào màu bạc hoa mỹ lộ ra đôi tay, cổ, khuôn mặt đều là màu vàng. Người màu vàng áo bạc ngồi trên ngai vua, hai tay đặt trên tay vịn, giữa trán có tinh thạch hình sáu góc đỏ như máu, uy năng lấp lóe tựa như con mắt thứ ba.
Thời gian trôi đi.
Một chạy một đuổi chớp mắt kéo dài mấy vạn năm.
Kỷ Ninh điều khiển vực giới phi chu luôn bám theo, chân mày dần cau lại.
Đuổi theo là vì Kỷ Ninh không bỏ qua cơ hội nào giết chết Đế Quân áo vàng. Hỗn độn nguyên thú được đại khí vận vô tận, chúng nó có thân thể gần như bất diệt, lực lượng mênh mông vô tận, bổ sung mau. Nên lúc trước Tây Tư tộc xem Cầm Hỏa Thần như nguồn năng lượng. Đế Quân áo vàng bổ sung uy năng chậm hơn nhiều, lúc trước Kỷ Ninh mong Đế Quân áo vàng cạn kiệt uy năng, khi đó gã phải chết.
Đáng tiếc đối phương không ngốc, cũng không điên cuồng liều mạng, nhiều lần giảm lực mượn sức, mức độ bổ sung ngang ngửa tiêu hao nên chống cự bao lâu đều được.
Kỷ Ninh nhíu mày nói:
- mấy vạn năm mà Lang Chủ tướng quân vẫn thoải mái kiên trì được, xem ra hắn bổ sung phục hồi theo kịp tiêu hao.
Kỷ Ninh truyền âm ra lệnh:
- Cầm Hỏa, trở về.
Cầm Hỏa Thần trong hắc ám phía xa phát ra tiếng rống kiêu ngạo:
- Grào!
Truy sát mấy vạn năm chẳng đáng gì với Cầm Hỏa Thần, một, hai hỗn độn kỷ chỉ là thời gian nó ngủ một giấc.
Lang Chủ tướng quân ngây ra, chợt hiểu Cầm Hỏa Thần đã ngừng truy sát, gã vội vàng bay hướng vực giới phi chu của Lôi Tinh Chúa Tể.
Vèo!
Rất nhanh Lang Chủ lao vào trong vực giới phi chu, chiếc vực giới phi chu tăng tốc độ hóa thành tia điện chói mắt nhanh chóng biến mất trong hắc ám phía xa.
Kỷ Ninh lẳng lặng nhìn hắc ám.
Dịch Ba Đế Quân nói:
- Bàn về năng lượng hùng hồn thì hỗn độn nguyên thú hơn xa Dị Vũ Trụ Chi Chủ một bậc. Nhưng cảnh giới của nó quá thấp, giống con nít, chỉ biết vận dụng nông cạn. Nên uy năng lớn mấy cũng chỉ áp chế cấp Dị Vũ Trụ Chi Chủ, trong truyền thuyết chưa từng có Dị Vũ Trụ Chi Chủ, Đế Quân áo vàng chết trong tay hỗn độn nguyên thú.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Hiệu suất vận dụng quá thấp, năng lượng mạnh như vậy, Tây Tư tộc bày ra Dao Hỏa cảnh dễ dàng chuyển hóa thành lực lượng đại diệt tuyệt giết Dị Vũ Trụ Chi Chủ dễ như chơi.
Cầm Hỏa mà có cảnh giới như Kỷ Ninh thì giết Đế Quân áo vàng dễ như húp cháo. Đáng tiếc cảnh giới của nó thấp đến không đành lòng nhìn, chỉ có dã tính giết chóc cơ bản.
Thanh Ma lẩm bẩm:
- Đáng tiếc để Đế Quân áo vàng trốn đi.
Dịch Ba Đế Quân nói:
- Không thể đuổi theo nữa, nếu không Bệ Hạ Cô Độc thống lĩnh Băng Phong quân đoàn giết tới thì rắc rối, khi đó chúng ta đành trốn dưới sự che chở của Cầm Hỏa Thần.
Kỷ Ninh gật đầu.
Nguyên Băng Phong quân đoàn có bốn Đế Quân áo vàng, trong đó Bệ Hạ Cô Độc mạnh nhất sở hữu vài món binh khí chiến tranh, có thể cưỡng ép phá hủy dị vũ trụ. Cầm Hỏa Thần chỉ có một, rất khó cùng lúc ứng đối các phương, đám người Kỷ Ninh muốn sống chỉ có thể trốn trong động thiên Cầm Hỏa Thần mang theo.
Đương nhiên Kỷ Ninh có thể ra lệnh Cầm Hỏa Thần đi giết chóc, lao thẳng vào hang ổ của Bệ Hạ Cô Độc.
Nếu thật sự đánh nhau thì hai bên đều không được lợi.
Vèo!
Cầm Hỏa biến thành tên mập làn da hồng hào chui vào vực giới phi chu.
Cầm Hỏa vênh váo nói:
- Đánh rất sảng khoái, lâu rồi không đánh như vậy, hộc hộc hộc. Lang Chủ tướng quân gì đó chịu đòn giỏi thật, bị ta đánh không biết bao nhiêu lần mà mãi không chết.
Mang Nhai Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Thanh Ma kính sợ nhìn tên mập.
Tên mập nhìn như vô hại nhưng khi giết chóc thì Chúa Tể bị tàn sát, Dị Vũ Trụ Chi Chủ bị chà đạp chỉ có thể giữ mạng.
Cầm Hỏa liếc hướng ba người Mang Nhai Chúa Tể, môi nhúc nhích:
- Ba người này là ai? Chủ nhân, có cần ăn bọn họ không?
Ba người Mang Nhai Chúa Tể sợ đứng tim:
- Đừng!
Kỷ Ninh vội nói:
- Bọn họ đều là bằng hữu tốt của ta, Cầm Hỏa đừng phá.
Cầm Hỏa gật gù:
- À.
Cầm Hỏa tùy ý nằm dài xuống cái ghế bên cạnh, phất tay một cái, đồ ăn ngon hiện ra cho nó ngấu nghiến.
Mang Nhai Chúa Tể thở phào:
- Hỗn độn nguyên thú đúng là không tầm thường, không tầm thường.
Ba người không kiềm được đến gần Kỷ Ninh, cố gắng rời xa Cầm Hỏa Thần.
Phong Vũ Chúa Tể thổn thức:
- Xem trận chiến hôm nay được tăng thêm kiến thức. Dù đã nghe nói đại chiến đẳng cấp Dị Vũ Trụ Chi Chủ rất đáng sợ nhưng ta chưa từng thấy tận mắt, vì đại năng ở đẳng cấp này ít khi liều mạng. Đây là lần đầu tiên trong đời được thấy, thật lợi hại, vượt xa chúng ta.
Kỷ Ninh gật đầu, hắn cũng bị chấn động.
Lửa của Cầm Hỏa có thể thiêu chết hắn. Uy danh của Đế Quân áo vàng không phải đồ giả, Cầm Hỏa Thần thi triển tất cả thủ đoạn mà không tổn thương được.
Kỷ Ninh dần hiểu rằng về thực lực công kích thì Cầm Hỏa Thần mạnh hơn Dị Vũ Trụ Chi Chủ một chút chứ không tiêu diệt được. Về phòng ngự Cầm Hỏa Thần có thể nói là gần như bất diệt, về năng lượng hùng hồn gần như vô tận.
Như Bệ Hạ Cô Độc nhờ vào binh khí của Tây Tư tộc bàn về tấn công có thể giết chết Dị Vũ Trụ Chi Chủ, đáng tiếc không thể tổn thương Cầm Hỏa Thần, về phòng ngự chỉ là một Đế Quân áo vàng bình thường, quan trọng là không thể đánh lâu dài. Như Đạt Phong Lĩnh Chủ mỗi khi thi triển Thanh Dương tinh một lần sẽ tiêu hao rất lớn, Bệ Hạ Cô Độc muốn vận dụng đống binh khí Tây Tư tộc cũng tiêu hao kinh người.
Bởi vậy các đại năng rõ ràng có thể công kích mạnh hơn nữa nhưng khi gặp hỗn độn nguyên thú thì không tổn thương nó được chút nào. Con hỗn độn nguyên thú nghênh ngang một đường tàn sát, đám Bệ Hạ Cô Độc chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Trận chiến này mang đến rung động mãnh liệt.
Kỷ Ninh, Thanh Ma, Mang Nhai, Phong Vũ, Minh Lan, một đám đẳng cấp Chúa Tể cảm giác sự đáng sợ của cấp bậc cao hơn.
Bọn họ hâm mộ Kỷ Ninh thu phục được một con hỗn độn nguyên thú.
***
Trong vực giới phi chu, các bóng người đứng xung quanh, lặng im.
Một thân hình màu vàng lên tiếng phá vỡ yên tĩnh:
- Khốn kiếp!
Mắt Lang Chủ tướng quân lạnh băng đầy sát khí. Không khí xung quanh như đông lại, đã bao giờ bọn họ bị đả kích như vậy?
Bốn vị khác nhìn hướng Lang Chủ tướng quân:
- tướng quân?
Lang Chủ tướng quân nghiến răng nghiến lợi:
- Quyết không thể bỏ qua vậy được, phải mời bệ hạ.
***
Ào ào ào!
Khí lạnh vô tận tràn ngập, bao phủ hư không.
Một ngọn núi băng lơ lửng giữa hư không, có các đỉnh núi nhô lên. Một bóng người lơ lửng trên một đỉnh núi.
Ngai vua màu bạc lơ lửng, người đó mặc trường bào màu bạc hoa mỹ lộ ra đôi tay, cổ, khuôn mặt đều là màu vàng. Người màu vàng áo bạc ngồi trên ngai vua, hai tay đặt trên tay vịn, giữa trán có tinh thạch hình sáu góc đỏ như máu, uy năng lấp lóe tựa như con mắt thứ ba.
/1827
|