Kỷ Ninh gật gù:
- Kiếm Lư vừa tĩnh tu vừa giúp tu hành nhanh. Trong thế giới Kiếm Lư kiếm thuật càng khó, muốn học phải qua chút thử thách.
Kỷ Ninh nở nụ cười:
- Ưm, một thế giới Kiếm Lư đủ hướng dẫn bọn họ.
Đã muốn thu đồ đệ thay sư phụ thì phải ban bảo bối.
Hơn nữa thời gian Kỷ Ninh dạy dỗ họ sẽ không lâu, vì vậy vất vả luyện chế Kiếm Lư thế giới, có trách nhiệm hơn lúc Tuyết Giám Đế Quân thu hắn làm đệ tử chỉ cho một thần niệm truyền thừa. Đây là do cảnh giới khác biệt, Kỷ Ninh có thành tựu kiếm đạo cao nên càng biết hướng dẫn người, cũng hy vọng mười sư đệ mình thu nhận sẽ trò giỏi hơn thầy.
Kỷ Ninh mất nửa ngày luyện chế mười thế giới Kiếm Lư, lại bỏ ra hơn tám mươi năm luyện chế năm thế giới Kiếm Lư màu bạc. Kỷ Ninh tinh thông đạo nhân quả, hắn trực giác việc thu đồ đệ cho mình được chín người là cực hạn.
Lúc trước Kỷ Ninh lần lượt thu Thanh Nhai Tiểu Vũ, Dương Khuất Định Thanh Trúc, Phong Tiêu Công Tử là ba đồ đệ, cộng thêm khi Kỷ Ninh thành tựu Tứ Bộ Đạo Quân để lại một cơ duyên nội định là đệ tử thứ bốn.
Kỷ Ninh cảm thấy mình tối đa thu thêm năm đồ đệ là đủ.
Còn về trong lần thu đồ đệ thay sư phụ này có thể chọn ra người khiến hắn động lòng thu làm đệ tử thân truyền hay không thì chẳng bắt buộc, mọi chuyện tùy duyên phận, xem vận may. Nếu thật sự động lòng thì thu nhận.
Nên Kỷ Ninh tốn nhiều công sức luyện chế năm thế giới Kiếm Lư màu bạc.
Đồ vật tương tự nhưng bồ đoàn trong Kiếm Lư Kỷ Ninh dùng nhiều trân tài hơn, tốn công sức vào trận pháp càng nhiều. Mỗi bồ đoàn có hai mươi phần trăm công hiệu của Ly Hợp Thạch Phủ Lư Hương. Trong thế giới Kiếm Lư màu bạc không lấy Tuyết Giám Đế Quân làm chủ mà do Kỷ Ninh chủ yếu hướng dẫn.
Dĩ nhiên Kỷ Ninh sẽ không truyền dạy trực tiếp, hắn hướng dẫn một số kiếm thuật đã phân giải, để lại năm kiếm ý Chung Cực Kiếm Đạo cho quan sát.
Kỷ Ninh gật gù:
- Thứ có thể cho ta đã cho. Mười thế giới Kiếm Lư bình thường ẩn chứa hết thảy cơ sở, có cơ sở chỉ dẫn đủ thành tựu Chung Cực Kiếm Đạo.
Năm xưa Kỷ Ninh tham ngộ chỗ này chỗ kia, vắt óc suy nghĩ góp nhặt dần dần bổ sung sai sót, sau này có kỳ ngộ, tôi luyện lòng, rốt cuộc bước vào Chung Cực Kiếm Đạo.
Kỷ Ninh chuẩn bị nhiều món quà, lại qua chín trăm vạn năm thịnh hội thổi quét toàn Viêm Long vực giới sắp bắt đầu.
Các phương sôi trào.
- Nghe nói có nhiều Tứ Bộ Đạo Quân cường đại đều đến xem cuộc chiến, dù cuối cùng không thể bái vào môn hạ Bắc Minh Đạo Quân cũng có thể bái vào môn hạ một số Tứ Bộ Đạo Quân cường đại.
- Còn có Vĩnh Hằng Đế Quân trong truyền thuyết, đám lão quái vật ẩn cư đều đến xem, có lẽ sẽ mượn cơ hội này thu đồ đệ.
- Chưa là gì, ba Chúa Tể, Bắc Minh Đạo Quân đều đến. Được bái vào môn hạ của ba Chúa Tể, Bắc Minh Đạo Quân mới hay.
Thịnh hội có quy mô rất lớn. Vì bình thường sáu thế lực cân bằng, ai cũng khó rầm rộ sàn chọn nguyên Viêm Long vực giới. Kiểu sàn chọn này lớn còn hơn cạnh tranh ở Mang Nhai quốc lúc trước, nên các đại năng, Đế Quân đều theo dõi, muốn nhặt lậu đồ đệ từ đám thiên tài bị Kỷ Ninh loại.
Chín khu vực đều có Vĩnh Hằng Đế Quân đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ khống chế, một số Đế Quân phụ trợ, mọi thứ ngay ngắn trật tự.
Rất nhiều tán tu đến, năm thứ nhất quy mô lớn đào thải, người thực lực không đến mức giới hạn đều bị loại. Kỷ Ninh tự mình đặt ra mức giới hạn cũng là đẳng cấp Thế Giới cảnh, loại hết chín mươi chín phần trăm.
Sau đó dời nhóm tinh anh sót lại đến Thiên Thương Vĩnh Hằng Giới, nơi này có Thiên Thê do Kỷ Ninh tự luyện chế.
Tiếp theo là Đăng Thiên Thê khó khăn nhất.
Đăng Thiên Thê cao gần như không giới hạn.
Muốn đi xa trên thang trời này phải trải qua các đợt tỷ thí một chọi một, hoặc bị đánh chết hoặc chủ động nhận thua, chỉ có người thắng mới đi tiếp.
Các Đế Quân, Chúa Tể, Kỷ Ninh quan sát chiến đấu trên Đăng Thiên Thê.
Một Vĩnh Hằng Đế Quân trong Đạo Minh cười nói:
- Tiểu tử này không tệ, ta lấy.
Vĩnh Hằng Đế Quân điểm nhẹ, một thần lực vĩnh hằng bao bọc Thế Giới cảnh suýt bị giết.
Kỷ Ninh, Mang Nhai Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể ngồi trên chỗ cao nhất nhìn xa xa, bốn người không ngăn cản.
Chỉ có Đế Quân mới có tư cách chọn đệ tử giữa đường, và chỉ được chọn kẻ thất bại. Vì người thành công để Kỷ Ninh và các Chúa Tể chọn lựa.
Kỷ Ninh xuyên qua hư không nhìn hai bóng người đi song song trên thang trời:
- Thú vị.
Mang Nhai Chúa Tể hỏi:
- Bắc Minh, ngươi nhìn trúng hai tiểu tử này?
Kỷ Ninh mỉm cười nói:
- Chờ xem hai người đó tiếp theo sẽ đi thế nào, ta khá thích hai tiểu tử này.
Mang Nhai Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể bật cười. Trên Đăng Thiên Thê có một số yêu nghiệt tuyệt thế đều là thiên tài dung hợp đạo mạnh nhất.
Hai người được Kỷ Ninh nhìn trúng đến bây giờ mới chỉ ngộ ra một đạo mạnh nhất.
Một đôi nam nữ trẻ tuổi song song đứng trên thang trời to lớn. Thang trời mênh mông có chút vết kiếm, đây là ích lợi Kỷ Ninh đưa cho đám Thế Giới cảnh trong cuộc sàn lọc Đăng Thiên Thê. Được lợi bao nhiêu tùy vào ngộ tính của mỗi người.
Thanh niên, thiếu nữ ngẩng đầu nhìn vết kiếm trên thang trời lớn:
- Quá lợi hại.
Thiếu nữ áo trắng nói:
- Vô Nhai, Bắc Minh Đạo Quân tùy tay để lại vết kiếm đã cho cảm giác mênh mông thăm thẳm, dù cuối cùng chúng ta không thể bái vào môn hạ của Bắc Minh Đạo Quân, không thể bái vào môn hạ một số đại năng nhưng thu hoạch trên Đăng Thiên Thê đã đủ.
Thanh niên gật đầu.
Hai người rất biết tự lượng sức, bọn họ vốn không tệ nhưng trong Đăng Thiên Thê chỉ xếp chót. Đi lên Đăng Thiên Thê, xem vết kiếm khiến thực lực của hai người không ngừng tăng cao.
Kỷ Ninh chủ trì Đăng Thiên Thê sẽ không sắp xếp đối thủ vượt sức chịu đựng của hai người.
Đào thải yếu nhất, càng mạnh sẽ đi càng xa. Kỷ Ninh sẽ không để mấy người mạnh nhất đụng độ nhau ngay từ đầu.
Từng năm qua đi.
Đám Thế Giới cảnh đi rất chậm trên Đăng Thiên Thê, bọn họ thể nghiệm ảo diệu trong vết kiếm.
Mỗi lần đánh nhau rất có thể thất bại rời đi nên họ cực kỳ thận trọng.
Đăng Thiên Thê kéo dài hơn một vạn năm.
Thiếu nữ reo lên:
- Vô Nhai, ngươi ngộ ra hai đạo mạnh nhất? Mau hơn ta!
Thanh niên cười nhìn thiếu nữ:
- Thị Họa, lúc trước ngộ ra đạo mạnh nhất nàng mau hơn ta một bước.
Ai đều thấy rõ tình ý giữa hai người.
- Kiếm Lư vừa tĩnh tu vừa giúp tu hành nhanh. Trong thế giới Kiếm Lư kiếm thuật càng khó, muốn học phải qua chút thử thách.
Kỷ Ninh nở nụ cười:
- Ưm, một thế giới Kiếm Lư đủ hướng dẫn bọn họ.
Đã muốn thu đồ đệ thay sư phụ thì phải ban bảo bối.
Hơn nữa thời gian Kỷ Ninh dạy dỗ họ sẽ không lâu, vì vậy vất vả luyện chế Kiếm Lư thế giới, có trách nhiệm hơn lúc Tuyết Giám Đế Quân thu hắn làm đệ tử chỉ cho một thần niệm truyền thừa. Đây là do cảnh giới khác biệt, Kỷ Ninh có thành tựu kiếm đạo cao nên càng biết hướng dẫn người, cũng hy vọng mười sư đệ mình thu nhận sẽ trò giỏi hơn thầy.
Kỷ Ninh mất nửa ngày luyện chế mười thế giới Kiếm Lư, lại bỏ ra hơn tám mươi năm luyện chế năm thế giới Kiếm Lư màu bạc. Kỷ Ninh tinh thông đạo nhân quả, hắn trực giác việc thu đồ đệ cho mình được chín người là cực hạn.
Lúc trước Kỷ Ninh lần lượt thu Thanh Nhai Tiểu Vũ, Dương Khuất Định Thanh Trúc, Phong Tiêu Công Tử là ba đồ đệ, cộng thêm khi Kỷ Ninh thành tựu Tứ Bộ Đạo Quân để lại một cơ duyên nội định là đệ tử thứ bốn.
Kỷ Ninh cảm thấy mình tối đa thu thêm năm đồ đệ là đủ.
Còn về trong lần thu đồ đệ thay sư phụ này có thể chọn ra người khiến hắn động lòng thu làm đệ tử thân truyền hay không thì chẳng bắt buộc, mọi chuyện tùy duyên phận, xem vận may. Nếu thật sự động lòng thì thu nhận.
Nên Kỷ Ninh tốn nhiều công sức luyện chế năm thế giới Kiếm Lư màu bạc.
Đồ vật tương tự nhưng bồ đoàn trong Kiếm Lư Kỷ Ninh dùng nhiều trân tài hơn, tốn công sức vào trận pháp càng nhiều. Mỗi bồ đoàn có hai mươi phần trăm công hiệu của Ly Hợp Thạch Phủ Lư Hương. Trong thế giới Kiếm Lư màu bạc không lấy Tuyết Giám Đế Quân làm chủ mà do Kỷ Ninh chủ yếu hướng dẫn.
Dĩ nhiên Kỷ Ninh sẽ không truyền dạy trực tiếp, hắn hướng dẫn một số kiếm thuật đã phân giải, để lại năm kiếm ý Chung Cực Kiếm Đạo cho quan sát.
Kỷ Ninh gật gù:
- Thứ có thể cho ta đã cho. Mười thế giới Kiếm Lư bình thường ẩn chứa hết thảy cơ sở, có cơ sở chỉ dẫn đủ thành tựu Chung Cực Kiếm Đạo.
Năm xưa Kỷ Ninh tham ngộ chỗ này chỗ kia, vắt óc suy nghĩ góp nhặt dần dần bổ sung sai sót, sau này có kỳ ngộ, tôi luyện lòng, rốt cuộc bước vào Chung Cực Kiếm Đạo.
Kỷ Ninh chuẩn bị nhiều món quà, lại qua chín trăm vạn năm thịnh hội thổi quét toàn Viêm Long vực giới sắp bắt đầu.
Các phương sôi trào.
- Nghe nói có nhiều Tứ Bộ Đạo Quân cường đại đều đến xem cuộc chiến, dù cuối cùng không thể bái vào môn hạ Bắc Minh Đạo Quân cũng có thể bái vào môn hạ một số Tứ Bộ Đạo Quân cường đại.
- Còn có Vĩnh Hằng Đế Quân trong truyền thuyết, đám lão quái vật ẩn cư đều đến xem, có lẽ sẽ mượn cơ hội này thu đồ đệ.
- Chưa là gì, ba Chúa Tể, Bắc Minh Đạo Quân đều đến. Được bái vào môn hạ của ba Chúa Tể, Bắc Minh Đạo Quân mới hay.
Thịnh hội có quy mô rất lớn. Vì bình thường sáu thế lực cân bằng, ai cũng khó rầm rộ sàn chọn nguyên Viêm Long vực giới. Kiểu sàn chọn này lớn còn hơn cạnh tranh ở Mang Nhai quốc lúc trước, nên các đại năng, Đế Quân đều theo dõi, muốn nhặt lậu đồ đệ từ đám thiên tài bị Kỷ Ninh loại.
Chín khu vực đều có Vĩnh Hằng Đế Quân đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ khống chế, một số Đế Quân phụ trợ, mọi thứ ngay ngắn trật tự.
Rất nhiều tán tu đến, năm thứ nhất quy mô lớn đào thải, người thực lực không đến mức giới hạn đều bị loại. Kỷ Ninh tự mình đặt ra mức giới hạn cũng là đẳng cấp Thế Giới cảnh, loại hết chín mươi chín phần trăm.
Sau đó dời nhóm tinh anh sót lại đến Thiên Thương Vĩnh Hằng Giới, nơi này có Thiên Thê do Kỷ Ninh tự luyện chế.
Tiếp theo là Đăng Thiên Thê khó khăn nhất.
Đăng Thiên Thê cao gần như không giới hạn.
Muốn đi xa trên thang trời này phải trải qua các đợt tỷ thí một chọi một, hoặc bị đánh chết hoặc chủ động nhận thua, chỉ có người thắng mới đi tiếp.
Các Đế Quân, Chúa Tể, Kỷ Ninh quan sát chiến đấu trên Đăng Thiên Thê.
Một Vĩnh Hằng Đế Quân trong Đạo Minh cười nói:
- Tiểu tử này không tệ, ta lấy.
Vĩnh Hằng Đế Quân điểm nhẹ, một thần lực vĩnh hằng bao bọc Thế Giới cảnh suýt bị giết.
Kỷ Ninh, Mang Nhai Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể ngồi trên chỗ cao nhất nhìn xa xa, bốn người không ngăn cản.
Chỉ có Đế Quân mới có tư cách chọn đệ tử giữa đường, và chỉ được chọn kẻ thất bại. Vì người thành công để Kỷ Ninh và các Chúa Tể chọn lựa.
Kỷ Ninh xuyên qua hư không nhìn hai bóng người đi song song trên thang trời:
- Thú vị.
Mang Nhai Chúa Tể hỏi:
- Bắc Minh, ngươi nhìn trúng hai tiểu tử này?
Kỷ Ninh mỉm cười nói:
- Chờ xem hai người đó tiếp theo sẽ đi thế nào, ta khá thích hai tiểu tử này.
Mang Nhai Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể bật cười. Trên Đăng Thiên Thê có một số yêu nghiệt tuyệt thế đều là thiên tài dung hợp đạo mạnh nhất.
Hai người được Kỷ Ninh nhìn trúng đến bây giờ mới chỉ ngộ ra một đạo mạnh nhất.
Một đôi nam nữ trẻ tuổi song song đứng trên thang trời to lớn. Thang trời mênh mông có chút vết kiếm, đây là ích lợi Kỷ Ninh đưa cho đám Thế Giới cảnh trong cuộc sàn lọc Đăng Thiên Thê. Được lợi bao nhiêu tùy vào ngộ tính của mỗi người.
Thanh niên, thiếu nữ ngẩng đầu nhìn vết kiếm trên thang trời lớn:
- Quá lợi hại.
Thiếu nữ áo trắng nói:
- Vô Nhai, Bắc Minh Đạo Quân tùy tay để lại vết kiếm đã cho cảm giác mênh mông thăm thẳm, dù cuối cùng chúng ta không thể bái vào môn hạ của Bắc Minh Đạo Quân, không thể bái vào môn hạ một số đại năng nhưng thu hoạch trên Đăng Thiên Thê đã đủ.
Thanh niên gật đầu.
Hai người rất biết tự lượng sức, bọn họ vốn không tệ nhưng trong Đăng Thiên Thê chỉ xếp chót. Đi lên Đăng Thiên Thê, xem vết kiếm khiến thực lực của hai người không ngừng tăng cao.
Kỷ Ninh chủ trì Đăng Thiên Thê sẽ không sắp xếp đối thủ vượt sức chịu đựng của hai người.
Đào thải yếu nhất, càng mạnh sẽ đi càng xa. Kỷ Ninh sẽ không để mấy người mạnh nhất đụng độ nhau ngay từ đầu.
Từng năm qua đi.
Đám Thế Giới cảnh đi rất chậm trên Đăng Thiên Thê, bọn họ thể nghiệm ảo diệu trong vết kiếm.
Mỗi lần đánh nhau rất có thể thất bại rời đi nên họ cực kỳ thận trọng.
Đăng Thiên Thê kéo dài hơn một vạn năm.
Thiếu nữ reo lên:
- Vô Nhai, ngươi ngộ ra hai đạo mạnh nhất? Mau hơn ta!
Thanh niên cười nhìn thiếu nữ:
- Thị Họa, lúc trước ngộ ra đạo mạnh nhất nàng mau hơn ta một bước.
Ai đều thấy rõ tình ý giữa hai người.
/1827
|