Cửu Liên dám yêu dám hận cũng vô cùng dứt khoát, vì chuyện Thiểu Viêm thị cuối cùng chia tay với Kỷ Ninh. Sư tỷ Dư Vi thì luôn ở bên cạnh ủng hộ hắn.
Mãi trong đại hội tiên duyên Đại Hạ, vô số tiên ma như Lữ Đồng Tân, Hạ Hoàng chú ý, Kỷ Ninh và sư tỷ Dư Vi cuối cùng bên nhau.
Đáng tiếc rất nhanh Kỷ Ninh đi Phương Thốn sơn học nghệ dưới môn hạ của Tà Nguyệt Tam Tâm Động lão tổ. Chờ về sau Kỷ Ninh và sư tỷ gặp lại nhau đã là lúc trận doanh Vô Gian môn, Nữ Oa đánh nhau điên cuồng.
Kỷ Ninh nhớ lại quá khứ, rất đau lòng thê tử của mình:
- Sư tỷ.
Cả đời Kỷ Ninh tung hoành, trong trận chiến cuối cùng tam giới hắn một hơi lật ngược bàn cờ. Sau đó Kỷ Ninh rời khỏi tam giới đi phiêu bạt, trong vũ trụ hỗn độn mênh mông đi lên điểm cao nhất, giờ các Chúa Tể đều có lòng kính sợ hắn. Không chỉ có người đi theo Chúa Tể, còn thuần phục một con hỗn độn nguyên thú, với thân phận Đạo Quân mà có thực lực Chúa Tể.
Đi đến mức này có thể nói Kỷ Ninh rất chói mắt, chói mắt còn hơn Tâm Kiếm Đế Quân lúc trước, thậm chí là nhóm Mang Nhai Chúa Tể.
Nhưng thê tử của hắn thì sao?
Tội nghiệp bi thảm nhiều.
Kiếp trước là nữ đồng của bộ lạc nhỏ trên thảo nguyên, vì tai nạn buông xuống, nữ đồng chịu nhiều khó khăn trở thành nữ Tu La, cơ hồ sống trong địa ngục, luôn bị Thần Vương âm thầm khống chế dẫn đường. Sau khi nàng đầu thai, là tiên nhân chuyển kiếp nhưng thật ra bị Thần Vương khống chế, là quân cờ, lòng luôn phập phồng lo sợ, thích Kỷ Ninh cũng không dám bày tỏ.
Cuối cùng Kỷ Ninh chủ động, Dư Vi ôm suy nghĩ dù có hồn phi phách tán cũng không tổn thương hắn, chấp nhận sống bên hắn.
Nhưng bị Thần Vương uy hiếp, Dư Vi biết mình sẽ bị lộ, nên sinh một đứa con cho Kỷ Ninh. Sau khi đứa trẻ sinh ra, rất nhanh Dư Vi rơi vào địa ngục, cuối cùng là chân linh tan vỡ.
Cuộc đời bi thảm.
Điều vui vẻ duy nhất là nàng cùng Kỷ Ninh sinh ra nữ nhi, nhưng hạnh phúc quá ngắn ngủi.
Đêm nay Kỷ Ninh ngồi khoanh chân trong không trung yên lặng nhớ lại ngày xưa, chủ yếu là khoảnh khắc cùng thê tử Dư Vi.
Làm tu hành giả cường đại, từng cảnh tượng đã trải qua trong quá khứ còn in dấu đậm sâu, có trôi qua bao lâu vẫn không mơ hồ chút nào.
không có cảm xúc quá phức tạp, chỉ có đau lòng.
Vèo!
Kỷ Ninh đứng dậy, xoay người nhìn quả cầu lửa ở phía xa: thái dương tinh. Chút tia sáng chiếu lên mặt làm khuôn mặt Kỷ Ninh sáng theo.
Kỷ Ninh thì thào:
- Sư tỷ, con đường tu hành ta đã đi đến hôm nay, hôm nay sẽ hợp đạo, sau đó liều một phen. Hãy chờ ta, chúng ta nhất định sẽ lại tái hợp.
Đạo tâm của Kỷ Ninh, hồn phách chân linh đều tích súc chờ đợi, một mình qua một đêm bình tĩnh, nhớ lại quá khứ khiến hắn lên đến trạng thái cao nhất.
Xoẹt!
Kỷ Ninh cất bước, xé rách thời không biến mất trong tam giới.
***
Sáng sớm, Thiên Thương cung. Trong Bắc Minh động phủ.
Thiên Nhất Đế Quân, Thanh Ma Chúa Tể, Cầm Hỏa Thần, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Bạch Dung không nghỉ ngơi, họ luôn chờ tại đây. Càng đợi bọn họ càng hồi hộp, lo lắng sốt ruột, đủ loại cảm xúc phức tạp. Bọn họ biết hợp đạo có ý nghĩa gì với Đạo Quân.
Vèo!
Kỷ Ninh hiện ra giữa hư không Bắc Minh động phủ.
Cả đám đứng dậy đón.
- Kỷ Ninh!
- Chủ nhân!
- Bắc Minh!
Kỷ Ninh quét mắt qua, mỉm cười nói:
- Đều có đây? Xem bộ dạng của các người làm như ta đã hợp đạo thất bại.
Cầm Hỏa Thần mắt lệ rưng rưng nói:
- Chủ nhân nhất định hợp đạo thành công!
Cầm Hỏa Thần khó kiềm nén cảm xúc nhất trong đám người. Cầm Hỏa Thần lưu luyến Kỷ Ninh như đứa con với phụ mẫu.
Cầm Hỏa Thần nói:
- Chủ nhân lợi hại hơn tất cả Đạo Quân mà ta từng gặp, thiên tài còn các Chúa Tể, Chung Cực Kiếm Đạo có là gì? Chủ nhân chắc chắn thành công!
Kỷ Ninh lại gần sờ đầu Cầm Hỏa:
- Cầm Hỏa.
Lúc trước Kỷ Ninh thuần phục Cầm Hỏa Thần chỉ ôm ý định kiếm một trợ thủ mạnh, nhưng theo thời gian trôi qua, ở chung lâu dài cộng thêm Cầm Hỏa Thần như con nít, không có nhiều suy nghĩ, tuyệt đối tin tưởng lưu luyến Kỷ Ninh. ở chung lâu làm Kỷ Ninh có tình cảm sâu đậm với Cầm Hỏa, nên hắn hơi phản cảm Đạt Phong Lĩnh Chủ, Bệ Hạ Cô Độc đều muốn chiếm Cầm Hỏa Thần.
Thanh Ma Chúa Tể cười, khuôn mặt đầy nếp nhăn:
- Bắc Minh, phải hợp đạo thành công. Lúc trước ta lập lời thề đi theo ngươi một ngàn hỗn độn kỷ, bây giờ mới chỉ có một trăm hỗn độn kỷ, còn rất ngắn ngủi.
Kỷ Ninh cười phá lên:
- Yên tâm, đến lúc tròn một ngàn hỗn độn kỷ sợ là huynh sẽ khóc đòi đi theo ta. Khi đó ta có chấp nhận thu huynh hay không còn chờ suy xét lại.
Kỷ Ninh cười nhìn sang Thiên Nhất Đế Quân, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Bạch Dung.
Kỷ Ninh nói:
- Được rồi, không nói nhiều nữa, ta bắt đầu bế quan hợp đạo đây.
Thiên Nhất Đế Quân cổ vũ:
- Ngươi lợi hại hơn ta nhiều, nhất định có thể thành công!
Tô Vưu Cơ tiếp lời:
- Chủ nhân, sau này ta hợp đạo hy vọng có chủ nhân ở một bên.
Kỷ Ninh gật đầu, hắn vỗ vai Đan Bảo, Bạch Dung hộ vệ sau đó xoay người đi vào động phủ của mình.
Đan Bảo không biết nên nói cái gì, Bạch Dung yên lặng nhìn theo. Dù Bạch Dung hộ vệ chỉ là khôi lỗi nhưng có linh tính, có trí tuệ rất cao.
Bọn họ nhìn bóng lưng Kỷ Ninh khuất sau cánh cửa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cửa động phủ đóng kín.
Cầm Hỏa Thần bỗng biến ra nguyên hình, con gấu to có cánh lửa lớn nằm sấp cạnh động phủ, mắt lạnh băng liếc xung quanh. Nó làm theo lời dặn của Kỷ Ninh: Bảo vệ động phủ! Bắt đầu từ bây giờ Cầm Hỏa Thần cấm tuyệt đối không ai được quấy nhiễu Kỷ Ninh hợp đạo.
Đan Bảo an ủi:
- Vưu Cơ, thả lỏng chút đi. Giờ nàng có căng thẳng thế nào cũng không giúp gì cho chủ nhân được, mọi việc đành trông nhờ vào chủ nhân. Hơn nữa nghe nói thời gian hợp đạo lâu nhất cỡ chín năm.
Tô Vưu Cơ ngồi khoanh chân một bên, nhắm mắt canh giữ:
- Mọi việc tùy vào chính chủ nhân.
Thiên Nhất Đế Quân, Thanh Ma, Bạch Dung bắt đầu chờ.
Đối với họ chín năm chờ đợi rất ngắn ngủi.
***
Trong động phủ.
Kỷ Ninh áo trắng ngồi xếp bằng trên một pháp đàn màu hoàng kim, nó là thành tựu cao nhất của hắn sao chép lại bệ đá Chí Tôn. Nhờ cảnh giới trận pháp đủ cao Kỷ Ninh mới có thể bắt chước đến mức này, trả giá nhiều báu vật mới luyện chế ra pháp đàn như thế. Tuy nhiên hợp đạo lần này chủ yếu là nguyên thần thứ hai.
Nguyên thần thứ hai có bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, tốt hơn bản tôn nhiều. Vì tăng chút hy vọng hợp đạo nên Kỷ Ninh cho bên bản tôn có điều kiện tốt, một số linh đan quý giá, Ly Hợp Thạch Phủ Lư Hương cho bên bản tôn, mặc dù hiệu suất không bằng một phần ngàn bên nguyên thần thứ hai nhưng giúp đỡ phần nào.
Mãi trong đại hội tiên duyên Đại Hạ, vô số tiên ma như Lữ Đồng Tân, Hạ Hoàng chú ý, Kỷ Ninh và sư tỷ Dư Vi cuối cùng bên nhau.
Đáng tiếc rất nhanh Kỷ Ninh đi Phương Thốn sơn học nghệ dưới môn hạ của Tà Nguyệt Tam Tâm Động lão tổ. Chờ về sau Kỷ Ninh và sư tỷ gặp lại nhau đã là lúc trận doanh Vô Gian môn, Nữ Oa đánh nhau điên cuồng.
Kỷ Ninh nhớ lại quá khứ, rất đau lòng thê tử của mình:
- Sư tỷ.
Cả đời Kỷ Ninh tung hoành, trong trận chiến cuối cùng tam giới hắn một hơi lật ngược bàn cờ. Sau đó Kỷ Ninh rời khỏi tam giới đi phiêu bạt, trong vũ trụ hỗn độn mênh mông đi lên điểm cao nhất, giờ các Chúa Tể đều có lòng kính sợ hắn. Không chỉ có người đi theo Chúa Tể, còn thuần phục một con hỗn độn nguyên thú, với thân phận Đạo Quân mà có thực lực Chúa Tể.
Đi đến mức này có thể nói Kỷ Ninh rất chói mắt, chói mắt còn hơn Tâm Kiếm Đế Quân lúc trước, thậm chí là nhóm Mang Nhai Chúa Tể.
Nhưng thê tử của hắn thì sao?
Tội nghiệp bi thảm nhiều.
Kiếp trước là nữ đồng của bộ lạc nhỏ trên thảo nguyên, vì tai nạn buông xuống, nữ đồng chịu nhiều khó khăn trở thành nữ Tu La, cơ hồ sống trong địa ngục, luôn bị Thần Vương âm thầm khống chế dẫn đường. Sau khi nàng đầu thai, là tiên nhân chuyển kiếp nhưng thật ra bị Thần Vương khống chế, là quân cờ, lòng luôn phập phồng lo sợ, thích Kỷ Ninh cũng không dám bày tỏ.
Cuối cùng Kỷ Ninh chủ động, Dư Vi ôm suy nghĩ dù có hồn phi phách tán cũng không tổn thương hắn, chấp nhận sống bên hắn.
Nhưng bị Thần Vương uy hiếp, Dư Vi biết mình sẽ bị lộ, nên sinh một đứa con cho Kỷ Ninh. Sau khi đứa trẻ sinh ra, rất nhanh Dư Vi rơi vào địa ngục, cuối cùng là chân linh tan vỡ.
Cuộc đời bi thảm.
Điều vui vẻ duy nhất là nàng cùng Kỷ Ninh sinh ra nữ nhi, nhưng hạnh phúc quá ngắn ngủi.
Đêm nay Kỷ Ninh ngồi khoanh chân trong không trung yên lặng nhớ lại ngày xưa, chủ yếu là khoảnh khắc cùng thê tử Dư Vi.
Làm tu hành giả cường đại, từng cảnh tượng đã trải qua trong quá khứ còn in dấu đậm sâu, có trôi qua bao lâu vẫn không mơ hồ chút nào.
không có cảm xúc quá phức tạp, chỉ có đau lòng.
Vèo!
Kỷ Ninh đứng dậy, xoay người nhìn quả cầu lửa ở phía xa: thái dương tinh. Chút tia sáng chiếu lên mặt làm khuôn mặt Kỷ Ninh sáng theo.
Kỷ Ninh thì thào:
- Sư tỷ, con đường tu hành ta đã đi đến hôm nay, hôm nay sẽ hợp đạo, sau đó liều một phen. Hãy chờ ta, chúng ta nhất định sẽ lại tái hợp.
Đạo tâm của Kỷ Ninh, hồn phách chân linh đều tích súc chờ đợi, một mình qua một đêm bình tĩnh, nhớ lại quá khứ khiến hắn lên đến trạng thái cao nhất.
Xoẹt!
Kỷ Ninh cất bước, xé rách thời không biến mất trong tam giới.
***
Sáng sớm, Thiên Thương cung. Trong Bắc Minh động phủ.
Thiên Nhất Đế Quân, Thanh Ma Chúa Tể, Cầm Hỏa Thần, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Bạch Dung không nghỉ ngơi, họ luôn chờ tại đây. Càng đợi bọn họ càng hồi hộp, lo lắng sốt ruột, đủ loại cảm xúc phức tạp. Bọn họ biết hợp đạo có ý nghĩa gì với Đạo Quân.
Vèo!
Kỷ Ninh hiện ra giữa hư không Bắc Minh động phủ.
Cả đám đứng dậy đón.
- Kỷ Ninh!
- Chủ nhân!
- Bắc Minh!
Kỷ Ninh quét mắt qua, mỉm cười nói:
- Đều có đây? Xem bộ dạng của các người làm như ta đã hợp đạo thất bại.
Cầm Hỏa Thần mắt lệ rưng rưng nói:
- Chủ nhân nhất định hợp đạo thành công!
Cầm Hỏa Thần khó kiềm nén cảm xúc nhất trong đám người. Cầm Hỏa Thần lưu luyến Kỷ Ninh như đứa con với phụ mẫu.
Cầm Hỏa Thần nói:
- Chủ nhân lợi hại hơn tất cả Đạo Quân mà ta từng gặp, thiên tài còn các Chúa Tể, Chung Cực Kiếm Đạo có là gì? Chủ nhân chắc chắn thành công!
Kỷ Ninh lại gần sờ đầu Cầm Hỏa:
- Cầm Hỏa.
Lúc trước Kỷ Ninh thuần phục Cầm Hỏa Thần chỉ ôm ý định kiếm một trợ thủ mạnh, nhưng theo thời gian trôi qua, ở chung lâu dài cộng thêm Cầm Hỏa Thần như con nít, không có nhiều suy nghĩ, tuyệt đối tin tưởng lưu luyến Kỷ Ninh. ở chung lâu làm Kỷ Ninh có tình cảm sâu đậm với Cầm Hỏa, nên hắn hơi phản cảm Đạt Phong Lĩnh Chủ, Bệ Hạ Cô Độc đều muốn chiếm Cầm Hỏa Thần.
Thanh Ma Chúa Tể cười, khuôn mặt đầy nếp nhăn:
- Bắc Minh, phải hợp đạo thành công. Lúc trước ta lập lời thề đi theo ngươi một ngàn hỗn độn kỷ, bây giờ mới chỉ có một trăm hỗn độn kỷ, còn rất ngắn ngủi.
Kỷ Ninh cười phá lên:
- Yên tâm, đến lúc tròn một ngàn hỗn độn kỷ sợ là huynh sẽ khóc đòi đi theo ta. Khi đó ta có chấp nhận thu huynh hay không còn chờ suy xét lại.
Kỷ Ninh cười nhìn sang Thiên Nhất Đế Quân, Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Bạch Dung.
Kỷ Ninh nói:
- Được rồi, không nói nhiều nữa, ta bắt đầu bế quan hợp đạo đây.
Thiên Nhất Đế Quân cổ vũ:
- Ngươi lợi hại hơn ta nhiều, nhất định có thể thành công!
Tô Vưu Cơ tiếp lời:
- Chủ nhân, sau này ta hợp đạo hy vọng có chủ nhân ở một bên.
Kỷ Ninh gật đầu, hắn vỗ vai Đan Bảo, Bạch Dung hộ vệ sau đó xoay người đi vào động phủ của mình.
Đan Bảo không biết nên nói cái gì, Bạch Dung yên lặng nhìn theo. Dù Bạch Dung hộ vệ chỉ là khôi lỗi nhưng có linh tính, có trí tuệ rất cao.
Bọn họ nhìn bóng lưng Kỷ Ninh khuất sau cánh cửa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cửa động phủ đóng kín.
Cầm Hỏa Thần bỗng biến ra nguyên hình, con gấu to có cánh lửa lớn nằm sấp cạnh động phủ, mắt lạnh băng liếc xung quanh. Nó làm theo lời dặn của Kỷ Ninh: Bảo vệ động phủ! Bắt đầu từ bây giờ Cầm Hỏa Thần cấm tuyệt đối không ai được quấy nhiễu Kỷ Ninh hợp đạo.
Đan Bảo an ủi:
- Vưu Cơ, thả lỏng chút đi. Giờ nàng có căng thẳng thế nào cũng không giúp gì cho chủ nhân được, mọi việc đành trông nhờ vào chủ nhân. Hơn nữa nghe nói thời gian hợp đạo lâu nhất cỡ chín năm.
Tô Vưu Cơ ngồi khoanh chân một bên, nhắm mắt canh giữ:
- Mọi việc tùy vào chính chủ nhân.
Thiên Nhất Đế Quân, Thanh Ma, Bạch Dung bắt đầu chờ.
Đối với họ chín năm chờ đợi rất ngắn ngủi.
***
Trong động phủ.
Kỷ Ninh áo trắng ngồi xếp bằng trên một pháp đàn màu hoàng kim, nó là thành tựu cao nhất của hắn sao chép lại bệ đá Chí Tôn. Nhờ cảnh giới trận pháp đủ cao Kỷ Ninh mới có thể bắt chước đến mức này, trả giá nhiều báu vật mới luyện chế ra pháp đàn như thế. Tuy nhiên hợp đạo lần này chủ yếu là nguyên thần thứ hai.
Nguyên thần thứ hai có bệ đá Chí Tôn, Thạch Hỏa Châu, Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, tốt hơn bản tôn nhiều. Vì tăng chút hy vọng hợp đạo nên Kỷ Ninh cho bên bản tôn có điều kiện tốt, một số linh đan quý giá, Ly Hợp Thạch Phủ Lư Hương cho bên bản tôn, mặc dù hiệu suất không bằng một phần ngàn bên nguyên thần thứ hai nhưng giúp đỡ phần nào.
/1827
|