Phòng ngự bên ngoài thân bọn chúng vẫn rất mạnh, bất quá nếu từ trong cơ thể cháy, vẫn có thể chết cháy đấy, bọn hắn cũng không có khả năng để hỏa diễm này rót vào trong cơ thể.
- Ngăn trở Hỗn Độn Nguyên Thú kia.
Hồng y thiếu nữ phân phó.
- Tốt.
- Giao cho chúng ta.
Xích Huyết Ma thủ lĩnh, Bát Tí Cự Nhân đồng thời lao ra, nhưng hai người bọn họ tốc độ rõ ràng chậm không ít, căn bản đuổi không kịp Cầm Hỏa Thần.
Xoẹt, xoẹt...
Thời gian nháy con mắt, thì có hai Bát Tí Cự Nhân bị xé nát bấy, sau đó bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.
- Đáng chết.
Xích Huyết Ma thủ lĩnh, Bát Tí Cự Nhân đều tức giận.
- Tốc độ thực nhanh, so sánh với Hỗn Độn Nguyên Thú lần trước ta thấy còn mau hơn.
Hồng y thiếu nữ có chút nhíu mày, đồng thời lòng bàn tay của nàng xuất hiện một khối Tinh Thạch màu vàng đất, nàng vung tay lên, lập tức từng xúc tu màu đen từ trong hư không hiện ra, mỗi cái quấn quanh về phía Cầm Hỏa Thần. Những xúc tu màu đen cứng cỏi vô cùng, Cầm Hỏa Thần phun ra hỏa diễm cũng cháy không hỏng.
Tổng cộng tám xúc tu, từ bốn phương tám hướng quấn quanh, Cầm Hỏa Thần cũng né tránh không ra.
- Xoẹt.
Móng vuốt sắc bén của Cầm Hỏa Thần cưỡng ép xé rách, miệng cũng đi cắn, từng xúc tu đứt gãy, thậm chí mặc dù quấn chặt lấy, nhưng dùng thân thể của Cầm Hỏa Thần cũng cưỡng ép bức đứt mất, bất quá sau khi đứt gãy lại lần nữa sinh trưởng ra, điều này làm cho Cầm Hỏa Thần trong lúc nhất thời tốc độ đại giảm.
- Ngươi là Nguyên Hành giả.
Cầm Hỏa Thần phẫn nộ nhào về phía hồng y thiếu nữ.
- Ngăn nó lại.
Hồng y thiếu nữ phân phó.
- Bành.
Xích Huyết Ma thủ lĩnh vung vẩy lấy Cự Phủ cực lớn, bổ về phía Cầm Hỏa Thần. Xiềng xích trên người Bát Tí Cự Nhân cũng rào rào xôn xao rung động, một xiềng xích thật dài bổ đến.
Bành… BA....
Xích Huyết Ma thủ lĩnh, Bát Tí Cự Nhân vây công Cầm Hỏa Thần, hồng y thiếu nữ thì lần lượt thi triển ra những xúc tu kia ảnh hưởng tốc độ của Cầm Hỏa Thần.
Trong lúc nhất thời Cầm Hỏa Thần dĩ nhiên cũng bị ba người bọn hắn quấn lấy, thoát không được.
- Khúc Lương, đi trợ giúp Cầm Hỏa.
Kỷ Ninh nói.
- Vâng.
Khúc Lương Chúa Tể cũng ý chí chiến đấu sục sôi, hóa thành một đạo kim quang trực tiếp vọt tới, nhưng bay đến không trung, một xúc tu màu đen liền rút tới, vẻn vẹn một cái xúc tu màu đen... Liền hoàn toàn kiềm chế Khúc Lương Chúa Tể, Khúc Lương Chúa Tể miễn cưỡng xé rách phá hư, nhưng rất nhanh lại sinh trưởng ra. Hiển nhiên thực lực của hắn so sánh với Nguyên Hành giả kia còn kém không ít.
Một màn này để cho Kỷ Ninh nhíu mày, hai tộc quần của đối phương còn không có ra tay, nếu để cho tu luyện giả của toàn bộ Hầu Ngũ Thành đều ra tay, tự nhiên có thể ngăn cản! Thế nhưng mà ở Sí Dương Vực, đối phương mới là chiếm ưu thế thế.
Sí Dương Vực chủ ra lệnh một tiếng, chỉ sợ sẽ có càng nhiều sinh mệnh kỳ dị, Nguyên Hành giả xuất hiện.
- Bắc Minh.
Nữ Oa truyền âm nói.
- Nếu không chúng ta tạm thời lui một bước, trước cùng bọn họ thỏa hiệp, chúng ta thì lập tức trốn chạy để khỏi chết, dùng thủ đoạn của chúng ta... Bắc Minh ngươi lại giúp bề bộn, có lẽ sẽ trốn được.
- Nơi này là Sí Dương Vực, lực ảnh hưởng của Sí Dương Vực chủ quá lớn.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Mặc dù tạm thời chạy thoát, chỉ sợ rất nhanh còn có lần nữa đuổi giết, có thể giải quyết việc này mới là tốt nhất.
Lúc này…
Hồng y nữ tử ở trên bầu trời quan sát phía dưới, ra lệnh:
- Có Hỗn Độn Nguyên Thú cho rằng có thể chống cự rồi hả? Sí Dương Vực chủ vẫn khách khí đối với tu luyện giả các ngươi, thật cho rằng Vực Chủ dễ bắt nạt? Hư mất phủ đệ của Vực Chủ, hư mất vật Vực Chủ âu yếm, năm tên tu luyện giả kia phải chết! Nghe ta mệnh lệnh, giết cho ta.
- Giết.
- Giết.
Tộc quần Xích Huyết Ma, tộc quần Bát Tí Cự Nhân đồng thời phát ra gào to rung trời, tất cả đều từ trên cao đáp xuống, uy áp vô tận bao phủ toàn bộ Hầu Ngũ Thành.
Nhìn thấy những sinh vật quái dị che ngợp bầu trời đánh tới kia, những tu luyện giả của Hầu Ngũ thành có chút bối rối, bọn họ kỳ thực là không muốn cùng những sinh vật quái dị này liều mạng, bởi vì dựa theo thông lệ, ai chọc vào, mọi người hơi giúp đỡ, cho một cơ hội thoát thân coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Nhưng sau lưng đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa là có Bắc Minh Đạo Quân, vì lẽ đó để bọn họ có chút do dự.
- Đều vào thành.
Hầu Ngũ thành chủ liền truyền âm quát lên, đồng thời hắn lo lắng nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Bắc Minh Đạo Quân, chúng ta nên...
Nếu như không phải bởi vì Kỷ Ninh, Hầu Ngũ thành chủ đã sớm cực kỳ thẳng thắn dựa theo quy tắc cũ làm việc, không thể đến hiện tại cũng không có làm quyết định.
Kỷ Ninh ngửa đầu nhìn vô số sinh vật quái dị lao xuống kia.
Chỉ thấy khí tức bên ngoài thân Kỷ Ninh, từ bình thường, đột nhiên bắt đầu bạo phát!
Rầm rầm rầm!!!
Toàn bộ bầu trời của Hầu Ngũ thành bỗng nhiên chấn động, vô số ánh kiếm đột nhiên hiện ra, ngàn tỉ ánh kiếm lấy Kỷ Ninh làm trung tâm, mỗi người trôi nổi giữa trời.
Trong nháy mắt, hư không rộng lớn liền thành kiếm giới.
Những sinh vật quái dị kia nguyên bản cuồng bạo giết về phía Hầu Ngũ thành kia đều sợ hãi dừng lại, những Xích Huyết Ma, Bát Tí Cự Nhân kia từng cái từng cái sợ hãi nhìn ánh kiếm xung quanh, hơi động cũng không dám, chúng nó đều cảm giác được phong mang của những ánh kiếm này. Thậm chí tình cờ sát đến chúng nó, liền để thân thể chúng nó sản sinh vết thương.
Chúng nó đều hiểu, ngàn tỉ ánh kiếm có mặt khắp nơi kia, dễ dàng liền có thể dập tắt bọn họ.
- Chuyện này...
- Đây là...
Xích Huyết Ma thủ lĩnh, Bát Tí Cự Nhân thủ lĩnh, hồng y thiếu nữ, ba tên thủ lĩnh này đều kinh ngạc đến ngây người, bọn họ nhìn vô số ánh kiếm tồn tại trong thiên địa.
Đây là Kiếm giới.
Có ánh kiếm hoạt bát vui mừng, có âm u quỷ mị, có tràn ngập sát ý, có thì mờ ảo bất định... Vô số ánh kiếm, tạo thành Kiếm giới hoàn mỹ này.
- Thủ lĩnh.
- Tộc trưởng.
Những Xích Huyết Ma, Bát Tí Cự Nhân kia đều nhìn về thủ lĩnh của mình, chúng nó đều hoảng sợ, bản năng hoảng sợ.
Hồng y thiếu nữ cũng nuốt một ngụm nước miếng, sắc mặt hơi trắng bệch, nàng có chút sợ hãi liếc nhìn thiếu niên mặc áo trắng vẫn bình thản đứng đó kia:
- Thật đáng sợ, căn bản vẫn không có ra chiêu, vẻn vẹn chỉ là lĩnh vực, liền đáng sợ như thế, này, chuyện này... lĩnh vực này, e là Chúa Tể cũng căn bản không có cách nào tồn tại, trong nháy mắt sẽ bị giết hết.
Này chính là Kiếm đạo lĩnh vực của Kỷ Ninh!
- Ngăn trở Hỗn Độn Nguyên Thú kia.
Hồng y thiếu nữ phân phó.
- Tốt.
- Giao cho chúng ta.
Xích Huyết Ma thủ lĩnh, Bát Tí Cự Nhân đồng thời lao ra, nhưng hai người bọn họ tốc độ rõ ràng chậm không ít, căn bản đuổi không kịp Cầm Hỏa Thần.
Xoẹt, xoẹt...
Thời gian nháy con mắt, thì có hai Bát Tí Cự Nhân bị xé nát bấy, sau đó bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.
- Đáng chết.
Xích Huyết Ma thủ lĩnh, Bát Tí Cự Nhân đều tức giận.
- Tốc độ thực nhanh, so sánh với Hỗn Độn Nguyên Thú lần trước ta thấy còn mau hơn.
Hồng y thiếu nữ có chút nhíu mày, đồng thời lòng bàn tay của nàng xuất hiện một khối Tinh Thạch màu vàng đất, nàng vung tay lên, lập tức từng xúc tu màu đen từ trong hư không hiện ra, mỗi cái quấn quanh về phía Cầm Hỏa Thần. Những xúc tu màu đen cứng cỏi vô cùng, Cầm Hỏa Thần phun ra hỏa diễm cũng cháy không hỏng.
Tổng cộng tám xúc tu, từ bốn phương tám hướng quấn quanh, Cầm Hỏa Thần cũng né tránh không ra.
- Xoẹt.
Móng vuốt sắc bén của Cầm Hỏa Thần cưỡng ép xé rách, miệng cũng đi cắn, từng xúc tu đứt gãy, thậm chí mặc dù quấn chặt lấy, nhưng dùng thân thể của Cầm Hỏa Thần cũng cưỡng ép bức đứt mất, bất quá sau khi đứt gãy lại lần nữa sinh trưởng ra, điều này làm cho Cầm Hỏa Thần trong lúc nhất thời tốc độ đại giảm.
- Ngươi là Nguyên Hành giả.
Cầm Hỏa Thần phẫn nộ nhào về phía hồng y thiếu nữ.
- Ngăn nó lại.
Hồng y thiếu nữ phân phó.
- Bành.
Xích Huyết Ma thủ lĩnh vung vẩy lấy Cự Phủ cực lớn, bổ về phía Cầm Hỏa Thần. Xiềng xích trên người Bát Tí Cự Nhân cũng rào rào xôn xao rung động, một xiềng xích thật dài bổ đến.
Bành… BA....
Xích Huyết Ma thủ lĩnh, Bát Tí Cự Nhân vây công Cầm Hỏa Thần, hồng y thiếu nữ thì lần lượt thi triển ra những xúc tu kia ảnh hưởng tốc độ của Cầm Hỏa Thần.
Trong lúc nhất thời Cầm Hỏa Thần dĩ nhiên cũng bị ba người bọn hắn quấn lấy, thoát không được.
- Khúc Lương, đi trợ giúp Cầm Hỏa.
Kỷ Ninh nói.
- Vâng.
Khúc Lương Chúa Tể cũng ý chí chiến đấu sục sôi, hóa thành một đạo kim quang trực tiếp vọt tới, nhưng bay đến không trung, một xúc tu màu đen liền rút tới, vẻn vẹn một cái xúc tu màu đen... Liền hoàn toàn kiềm chế Khúc Lương Chúa Tể, Khúc Lương Chúa Tể miễn cưỡng xé rách phá hư, nhưng rất nhanh lại sinh trưởng ra. Hiển nhiên thực lực của hắn so sánh với Nguyên Hành giả kia còn kém không ít.
Một màn này để cho Kỷ Ninh nhíu mày, hai tộc quần của đối phương còn không có ra tay, nếu để cho tu luyện giả của toàn bộ Hầu Ngũ Thành đều ra tay, tự nhiên có thể ngăn cản! Thế nhưng mà ở Sí Dương Vực, đối phương mới là chiếm ưu thế thế.
Sí Dương Vực chủ ra lệnh một tiếng, chỉ sợ sẽ có càng nhiều sinh mệnh kỳ dị, Nguyên Hành giả xuất hiện.
- Bắc Minh.
Nữ Oa truyền âm nói.
- Nếu không chúng ta tạm thời lui một bước, trước cùng bọn họ thỏa hiệp, chúng ta thì lập tức trốn chạy để khỏi chết, dùng thủ đoạn của chúng ta... Bắc Minh ngươi lại giúp bề bộn, có lẽ sẽ trốn được.
- Nơi này là Sí Dương Vực, lực ảnh hưởng của Sí Dương Vực chủ quá lớn.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Mặc dù tạm thời chạy thoát, chỉ sợ rất nhanh còn có lần nữa đuổi giết, có thể giải quyết việc này mới là tốt nhất.
Lúc này…
Hồng y nữ tử ở trên bầu trời quan sát phía dưới, ra lệnh:
- Có Hỗn Độn Nguyên Thú cho rằng có thể chống cự rồi hả? Sí Dương Vực chủ vẫn khách khí đối với tu luyện giả các ngươi, thật cho rằng Vực Chủ dễ bắt nạt? Hư mất phủ đệ của Vực Chủ, hư mất vật Vực Chủ âu yếm, năm tên tu luyện giả kia phải chết! Nghe ta mệnh lệnh, giết cho ta.
- Giết.
- Giết.
Tộc quần Xích Huyết Ma, tộc quần Bát Tí Cự Nhân đồng thời phát ra gào to rung trời, tất cả đều từ trên cao đáp xuống, uy áp vô tận bao phủ toàn bộ Hầu Ngũ Thành.
Nhìn thấy những sinh vật quái dị che ngợp bầu trời đánh tới kia, những tu luyện giả của Hầu Ngũ thành có chút bối rối, bọn họ kỳ thực là không muốn cùng những sinh vật quái dị này liều mạng, bởi vì dựa theo thông lệ, ai chọc vào, mọi người hơi giúp đỡ, cho một cơ hội thoát thân coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Nhưng sau lưng đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa là có Bắc Minh Đạo Quân, vì lẽ đó để bọn họ có chút do dự.
- Đều vào thành.
Hầu Ngũ thành chủ liền truyền âm quát lên, đồng thời hắn lo lắng nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Bắc Minh Đạo Quân, chúng ta nên...
Nếu như không phải bởi vì Kỷ Ninh, Hầu Ngũ thành chủ đã sớm cực kỳ thẳng thắn dựa theo quy tắc cũ làm việc, không thể đến hiện tại cũng không có làm quyết định.
Kỷ Ninh ngửa đầu nhìn vô số sinh vật quái dị lao xuống kia.
Chỉ thấy khí tức bên ngoài thân Kỷ Ninh, từ bình thường, đột nhiên bắt đầu bạo phát!
Rầm rầm rầm!!!
Toàn bộ bầu trời của Hầu Ngũ thành bỗng nhiên chấn động, vô số ánh kiếm đột nhiên hiện ra, ngàn tỉ ánh kiếm lấy Kỷ Ninh làm trung tâm, mỗi người trôi nổi giữa trời.
Trong nháy mắt, hư không rộng lớn liền thành kiếm giới.
Những sinh vật quái dị kia nguyên bản cuồng bạo giết về phía Hầu Ngũ thành kia đều sợ hãi dừng lại, những Xích Huyết Ma, Bát Tí Cự Nhân kia từng cái từng cái sợ hãi nhìn ánh kiếm xung quanh, hơi động cũng không dám, chúng nó đều cảm giác được phong mang của những ánh kiếm này. Thậm chí tình cờ sát đến chúng nó, liền để thân thể chúng nó sản sinh vết thương.
Chúng nó đều hiểu, ngàn tỉ ánh kiếm có mặt khắp nơi kia, dễ dàng liền có thể dập tắt bọn họ.
- Chuyện này...
- Đây là...
Xích Huyết Ma thủ lĩnh, Bát Tí Cự Nhân thủ lĩnh, hồng y thiếu nữ, ba tên thủ lĩnh này đều kinh ngạc đến ngây người, bọn họ nhìn vô số ánh kiếm tồn tại trong thiên địa.
Đây là Kiếm giới.
Có ánh kiếm hoạt bát vui mừng, có âm u quỷ mị, có tràn ngập sát ý, có thì mờ ảo bất định... Vô số ánh kiếm, tạo thành Kiếm giới hoàn mỹ này.
- Thủ lĩnh.
- Tộc trưởng.
Những Xích Huyết Ma, Bát Tí Cự Nhân kia đều nhìn về thủ lĩnh của mình, chúng nó đều hoảng sợ, bản năng hoảng sợ.
Hồng y thiếu nữ cũng nuốt một ngụm nước miếng, sắc mặt hơi trắng bệch, nàng có chút sợ hãi liếc nhìn thiếu niên mặc áo trắng vẫn bình thản đứng đó kia:
- Thật đáng sợ, căn bản vẫn không có ra chiêu, vẻn vẹn chỉ là lĩnh vực, liền đáng sợ như thế, này, chuyện này... lĩnh vực này, e là Chúa Tể cũng căn bản không có cách nào tồn tại, trong nháy mắt sẽ bị giết hết.
Này chính là Kiếm đạo lĩnh vực của Kỷ Ninh!
/1827
|