- Hả?
Nhìn trên bầu trời, Kỷ Ninh nhíu mày, mơ hồ phóng ra Lĩnh Vực Kiếm Đạo Bản Nguyên cũng bị trời xanh thi triển áp bách. Nhưng trời xanh mênh mông cuồn cuộn này lại vô cùng vững chắc, còn mạnh mẽ áp chế Kỷ Ninh.
- Thật là vững chắc, xem ra muốn dùng lực phá pháp, ly khai không gian che giấu này là căn bản không thể nào.
Kỷ Ninh phán đoán.
Trước hắn đã cảm thấy hy vọng không lớn.
Bởi vì lúc trước một tòa Hộ Đạo Lâu hình thành Không gian hành lang khóa cũng vững chắc như vậy, mà ở đây rõ ràng nguy hiểm hơn, nếu để cho mình đơn giản phá vỡ đi ra ngoài mới kỳ quái, cái này thử một lần đúng như là đoán trước.
- Hô.
Kỷ Ninh đáp xuống bên cạnh đám người Thanh Ma, Đan Tôn Giả, Đề Nhã Chúa Tể.
- Đạo Quân, như thế nào?
Hủy Diệt Thần Đình chi chủ hỏi.
- Không có khả năng dùng lực phá pháp ly khai.
Kỷ Ninh cười nói.
- Vẫn là cần tìm được một ít sơ hở của toàn bộ không gian, một tòa không gian to lớn, có thể ổn định như vậy, chắc chắn có ngọn nguồn năng lượng, cũng có trận pháp cấm chế.... Bất kể là phá hủy ngọn nguồn năng lượng, hay phá hủy trận pháp cấm chế, đều có thể chạy đi.
- Ta có thể cảm ứng được ở phía xa mơ hồ có chút sinh linh.
Kỷ Ninh chỉ vào phía trước nói.
- Sinh linh rất nhỏ yếu, đi, đi nhìn một chút.
- Rất nhỏ yếu?
Thanh Ma kinh ngạc.
- Địa phương đáng sợ như thế này, sinh linh rất nhỏ yếu?
- Đúng, cho ta cảm giác vô cùng nhỏ yếu, thổi một hơi cũng có thể giết chết vô số loại này.
Kỷ Ninh nói.
Nếu như hứa hẹn Đan sư phó ở trước khi phục sinh ba vị sư huynh không mạo hiểm, Kỷ Ninh tự nhiên sẽ không đi một ít địa phương có nguy hiểm, dùng cảnh giới như hắn, là có thể đủ xu cát tị hung! Bất quá dưới tình huống bình thường, không gian che giấu này vốn là rất nguy hiểm. Cho nên một mực xu cát tị hung cũng căn bản ra không được.
Có đôi khi, biết rõ con đường phía trước nguy hiểm, cũng không thể không xông. Bởi vì chỉ có con đường phía trước mới có sinh cơ!
Xôn xao...
Đám người Kỷ Ninh nhanh chóng phá không phi hành, phía dưới là hải dương trùng trùng điệp điệp, hải dương vô cùng vô tận.
- Ở đây.
Rất nhanh đám người Kỷ Ninh dừng lại, quan sát phía dưới, bởi vì phía dưới có một hải đảo phạm vi mấy nghìn vạn dặm, phạm vi mấy nghìn vạn dặm thật ra có thể nói là đại lục khổng lồ. Nhưng không gian này thật sự quá lớn... Hải dương quá mức rộng lớn, lục địa mấy nghìn vạn dặm liền tầm thường rồi, đám người Kỷ Ninh xưng là Hải đảo cũng không tính sai.
Trên hải đảo có ức vạn sinh linh sinh sôi nảy nở.
Kỷ Ninh quan sát, ánh mắt nhanh chóng liền tập trung vào toàn bộ sinh linh thực lực mạnh nhất trên hòn đảo.
Đó là ở trên một hoang nguyên.
Ba nhân loại đang cùng một Tà Ma Sinh Mệnh chém giết, Tà Ma Sinh Mệnh kia một bộ trường bào màu đen, trên gương mặt mỹ lệ có khí tức mị hoặc, chiến đấu lên lại dị thường cuồng bạo hung hãn.
- Nhân loại các ngươi giết ta một lần lại một lần, nhưng các ngươi không cách nào chính thức giết chết được ta, ta lần lượt lại phục sinh đi ra, ha ha ha....
- Ta có thể lần lượt thất bại, nhưng các ngươi lại thất bại không được. Chỉ cần các ngươi thất bại, như vậy tất cả sinh mệnh ở đây đều bị ta tàn sát, ha ha ha ha, nói cho các ngươi biết, mảnh đại địa này ta đã tàn sát qua năm lần rồi.
Thanh âm của Tà Ma Sinh Mệnh kia sắc lạnh.
- Lần này sẽ là lần thứ sáu, nếu như các ngươi muốn mạng sống liền ngoan ngoãn Thần Phục ta, ha ha, ta cuối cùng là muốn thu chút ít thủ hạ, tuy ta không thích các ngươi, nhưng thực lực của các ngươi cũng không tệ lắm.
- Vọng tưởng! Mảnh đại địa này, là đại địa của Tây Tư tộc ta! Làm sao có thể cho ngươi một tà ma kiêu ngạo?
Nam tử cầm đầu hóa thành sáu tay, cầm sáu cái đại chùy, phẫn nộ mà điên cuồng tấn công lấy. Thế nhưng tốc độ của Tà Ma Sinh Mệnh quá nhanh, lại quá linh hoạt, nếu như không phải có hai đồng bạn hỗ trợ, hắn đã sớm gánh không được.
Còn có một tên nam tử tóc đỏ nắm lấy chiến đao, toàn thân đắm chìm trong hỏa diễm cũng giận dữ hét:
- Ta là nam nhi của Tây Tư tộc, há có thể thần phục một tà ma?
Người cuối cùng là nữ tử áo bào xám, đang mặt lạnh đứng ở đằng xa điều khiển Pháp bảo, lạnh lùng nói:
- Mặc dù Tây Tư tộc ta toàn bộ chết trận, cũng không có khả năng Thần Phục một tà ma.
Kỷ Ninh, Đan Tôn Giả, Thanh Ma… ở trên bầu trời xem cuộc chiến, mỗi cái đều có chút kinh ngạc.
- Nam nhi Tây Tư tộc?
Kỷ Ninh nháy mắt.
- Ta như thế nào cảm thấy... kỳ quái như vậy a!
- Tây Tư tộc toàn bộ chết trận cũng không Thần Phục tà ma?
Bên cạnh Thanh Ma cũng thầm nói.
- Thật oanh liệt a! Tây Tư tộc vậy mà cũng oanh liệt như vậy?
Phía dưới ba gã nhân loại kỳ thật cũng chỉ là cấp độ Tổ Thần Tổ Tiên.
Tà Ma Sinh Mệnh kia, cũng là Tà Ma Sinh Mệnh vô cùng nhỏ yếu, cùng Kỷ Ninh trước ở Hộ Đạo Lâu đụng phải Tà Ma Sinh Mệnh chênh lệch thật lớn.
Liền miễn miễn cưỡng cưỡng có thể cùng Tổ Thần Tổ Tiên chém giết, đối với Kỷ Ninh, Đan Tôn Giả, Thanh Ma, Hủy Diệt Thần Đình chi chủ, Viêm Tả Chúa Tể, Đề Nhã Chúa Tể mà nói, thật sự rất nhỏ yếu! Đây đã là sinh mệnh cường đại nhất trên hải đảo này rồi, trước đó Kỷ Ninh nói rất nhỏ yếu tuyệt không phải nói ngoa.
- Ha ha ha.
Hủy Diệt Thần Đình chi chủ cũng cười.
- Đối với toàn bộ văn minh tu luyện giả chúng ta, văn minh Tây Tư tộc là một siêu cấp đại họa, là tồn tại ác mộng. Nhưng trong văn minh của Tây Tư tộc cũng có chút tầng dưới chót nhỏ yếu, cũng có người nhỏ yếu như phàm tục, bọn hắn có lẽ cũng vì mình là Tây Tư tộc mà vẻ vang a.
- Nói là Tây Tư tộc, kỳ thật bọn hắn cũng không phải Tây Tư tộc chân chính.
Kỷ Ninh nói.
- Không phải Tây Tư tộc chân chính?
Ở đây mỗi cái đều nghi hoặc nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Chủ nhân, làm sao ngươi biết?
Thanh Ma hỏi.
Kỷ Ninh không có giải thích, bởi vì này liên lụy đến rất nhiều bí ẩn, đám người Thanh Ma biết nhiều chỉ tăng thêm phiền não.
Nếu như là Tây Tư tộc chính thức, là sẽ bị toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên bài xích, không cách nào lợi dụng đạo uy! Nhưng ba gã nhân loại phía dưới chém giết kia, mọi cử động ẩn chứa đạo uy, bọn hắn không có bị bài xích!
- Nghe không sai a, một Tà Ma nho nhỏ liền lần lượt đồ diệt toàn bộ hải đảo.
Thanh Ma nói.
- Rất bình thường.
Kỷ Ninh nói.&
Nhìn trên bầu trời, Kỷ Ninh nhíu mày, mơ hồ phóng ra Lĩnh Vực Kiếm Đạo Bản Nguyên cũng bị trời xanh thi triển áp bách. Nhưng trời xanh mênh mông cuồn cuộn này lại vô cùng vững chắc, còn mạnh mẽ áp chế Kỷ Ninh.
- Thật là vững chắc, xem ra muốn dùng lực phá pháp, ly khai không gian che giấu này là căn bản không thể nào.
Kỷ Ninh phán đoán.
Trước hắn đã cảm thấy hy vọng không lớn.
Bởi vì lúc trước một tòa Hộ Đạo Lâu hình thành Không gian hành lang khóa cũng vững chắc như vậy, mà ở đây rõ ràng nguy hiểm hơn, nếu để cho mình đơn giản phá vỡ đi ra ngoài mới kỳ quái, cái này thử một lần đúng như là đoán trước.
- Hô.
Kỷ Ninh đáp xuống bên cạnh đám người Thanh Ma, Đan Tôn Giả, Đề Nhã Chúa Tể.
- Đạo Quân, như thế nào?
Hủy Diệt Thần Đình chi chủ hỏi.
- Không có khả năng dùng lực phá pháp ly khai.
Kỷ Ninh cười nói.
- Vẫn là cần tìm được một ít sơ hở của toàn bộ không gian, một tòa không gian to lớn, có thể ổn định như vậy, chắc chắn có ngọn nguồn năng lượng, cũng có trận pháp cấm chế.... Bất kể là phá hủy ngọn nguồn năng lượng, hay phá hủy trận pháp cấm chế, đều có thể chạy đi.
- Ta có thể cảm ứng được ở phía xa mơ hồ có chút sinh linh.
Kỷ Ninh chỉ vào phía trước nói.
- Sinh linh rất nhỏ yếu, đi, đi nhìn một chút.
- Rất nhỏ yếu?
Thanh Ma kinh ngạc.
- Địa phương đáng sợ như thế này, sinh linh rất nhỏ yếu?
- Đúng, cho ta cảm giác vô cùng nhỏ yếu, thổi một hơi cũng có thể giết chết vô số loại này.
Kỷ Ninh nói.
Nếu như hứa hẹn Đan sư phó ở trước khi phục sinh ba vị sư huynh không mạo hiểm, Kỷ Ninh tự nhiên sẽ không đi một ít địa phương có nguy hiểm, dùng cảnh giới như hắn, là có thể đủ xu cát tị hung! Bất quá dưới tình huống bình thường, không gian che giấu này vốn là rất nguy hiểm. Cho nên một mực xu cát tị hung cũng căn bản ra không được.
Có đôi khi, biết rõ con đường phía trước nguy hiểm, cũng không thể không xông. Bởi vì chỉ có con đường phía trước mới có sinh cơ!
Xôn xao...
Đám người Kỷ Ninh nhanh chóng phá không phi hành, phía dưới là hải dương trùng trùng điệp điệp, hải dương vô cùng vô tận.
- Ở đây.
Rất nhanh đám người Kỷ Ninh dừng lại, quan sát phía dưới, bởi vì phía dưới có một hải đảo phạm vi mấy nghìn vạn dặm, phạm vi mấy nghìn vạn dặm thật ra có thể nói là đại lục khổng lồ. Nhưng không gian này thật sự quá lớn... Hải dương quá mức rộng lớn, lục địa mấy nghìn vạn dặm liền tầm thường rồi, đám người Kỷ Ninh xưng là Hải đảo cũng không tính sai.
Trên hải đảo có ức vạn sinh linh sinh sôi nảy nở.
Kỷ Ninh quan sát, ánh mắt nhanh chóng liền tập trung vào toàn bộ sinh linh thực lực mạnh nhất trên hòn đảo.
Đó là ở trên một hoang nguyên.
Ba nhân loại đang cùng một Tà Ma Sinh Mệnh chém giết, Tà Ma Sinh Mệnh kia một bộ trường bào màu đen, trên gương mặt mỹ lệ có khí tức mị hoặc, chiến đấu lên lại dị thường cuồng bạo hung hãn.
- Nhân loại các ngươi giết ta một lần lại một lần, nhưng các ngươi không cách nào chính thức giết chết được ta, ta lần lượt lại phục sinh đi ra, ha ha ha....
- Ta có thể lần lượt thất bại, nhưng các ngươi lại thất bại không được. Chỉ cần các ngươi thất bại, như vậy tất cả sinh mệnh ở đây đều bị ta tàn sát, ha ha ha ha, nói cho các ngươi biết, mảnh đại địa này ta đã tàn sát qua năm lần rồi.
Thanh âm của Tà Ma Sinh Mệnh kia sắc lạnh.
- Lần này sẽ là lần thứ sáu, nếu như các ngươi muốn mạng sống liền ngoan ngoãn Thần Phục ta, ha ha, ta cuối cùng là muốn thu chút ít thủ hạ, tuy ta không thích các ngươi, nhưng thực lực của các ngươi cũng không tệ lắm.
- Vọng tưởng! Mảnh đại địa này, là đại địa của Tây Tư tộc ta! Làm sao có thể cho ngươi một tà ma kiêu ngạo?
Nam tử cầm đầu hóa thành sáu tay, cầm sáu cái đại chùy, phẫn nộ mà điên cuồng tấn công lấy. Thế nhưng tốc độ của Tà Ma Sinh Mệnh quá nhanh, lại quá linh hoạt, nếu như không phải có hai đồng bạn hỗ trợ, hắn đã sớm gánh không được.
Còn có một tên nam tử tóc đỏ nắm lấy chiến đao, toàn thân đắm chìm trong hỏa diễm cũng giận dữ hét:
- Ta là nam nhi của Tây Tư tộc, há có thể thần phục một tà ma?
Người cuối cùng là nữ tử áo bào xám, đang mặt lạnh đứng ở đằng xa điều khiển Pháp bảo, lạnh lùng nói:
- Mặc dù Tây Tư tộc ta toàn bộ chết trận, cũng không có khả năng Thần Phục một tà ma.
Kỷ Ninh, Đan Tôn Giả, Thanh Ma… ở trên bầu trời xem cuộc chiến, mỗi cái đều có chút kinh ngạc.
- Nam nhi Tây Tư tộc?
Kỷ Ninh nháy mắt.
- Ta như thế nào cảm thấy... kỳ quái như vậy a!
- Tây Tư tộc toàn bộ chết trận cũng không Thần Phục tà ma?
Bên cạnh Thanh Ma cũng thầm nói.
- Thật oanh liệt a! Tây Tư tộc vậy mà cũng oanh liệt như vậy?
Phía dưới ba gã nhân loại kỳ thật cũng chỉ là cấp độ Tổ Thần Tổ Tiên.
Tà Ma Sinh Mệnh kia, cũng là Tà Ma Sinh Mệnh vô cùng nhỏ yếu, cùng Kỷ Ninh trước ở Hộ Đạo Lâu đụng phải Tà Ma Sinh Mệnh chênh lệch thật lớn.
Liền miễn miễn cưỡng cưỡng có thể cùng Tổ Thần Tổ Tiên chém giết, đối với Kỷ Ninh, Đan Tôn Giả, Thanh Ma, Hủy Diệt Thần Đình chi chủ, Viêm Tả Chúa Tể, Đề Nhã Chúa Tể mà nói, thật sự rất nhỏ yếu! Đây đã là sinh mệnh cường đại nhất trên hải đảo này rồi, trước đó Kỷ Ninh nói rất nhỏ yếu tuyệt không phải nói ngoa.
- Ha ha ha.
Hủy Diệt Thần Đình chi chủ cũng cười.
- Đối với toàn bộ văn minh tu luyện giả chúng ta, văn minh Tây Tư tộc là một siêu cấp đại họa, là tồn tại ác mộng. Nhưng trong văn minh của Tây Tư tộc cũng có chút tầng dưới chót nhỏ yếu, cũng có người nhỏ yếu như phàm tục, bọn hắn có lẽ cũng vì mình là Tây Tư tộc mà vẻ vang a.
- Nói là Tây Tư tộc, kỳ thật bọn hắn cũng không phải Tây Tư tộc chân chính.
Kỷ Ninh nói.
- Không phải Tây Tư tộc chân chính?
Ở đây mỗi cái đều nghi hoặc nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Chủ nhân, làm sao ngươi biết?
Thanh Ma hỏi.
Kỷ Ninh không có giải thích, bởi vì này liên lụy đến rất nhiều bí ẩn, đám người Thanh Ma biết nhiều chỉ tăng thêm phiền não.
Nếu như là Tây Tư tộc chính thức, là sẽ bị toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên bài xích, không cách nào lợi dụng đạo uy! Nhưng ba gã nhân loại phía dưới chém giết kia, mọi cử động ẩn chứa đạo uy, bọn hắn không có bị bài xích!
- Nghe không sai a, một Tà Ma nho nhỏ liền lần lượt đồ diệt toàn bộ hải đảo.
Thanh Ma nói.
- Rất bình thường.
Kỷ Ninh nói.&
/1827
|