- Thế Giới Cảnh?
Tần An cảm thấy thật xa xôi, hắn hiện tại còn không phải Thiên Thần Thiên Tiên đấy.
- Được rồi, đi thôi, con đường tu hành dựa vào chính mình.
Kỷ Ninh vung tay lên.
Tần An liền bị chuyển dời thời không, bị ném vào một thế giới hỗn độn rất bình thường trong Đại MạcVực.
- Chủ nhân, ngươi dạy đồ đệ vẫn dứt khoát như thế.
Tô Vưu Cơ cười nói.
- Tôi luyện nhiều trắc trở mới có thể đi xa hơn.
Thanh Ma nói ra.
...
Trở lại tam giới, Kỷ Ninh cũng tương kiến một kích bằng hữu trong tam giới.
Như Bắc Sơn Bách Vi, Mộc Tử Sóc, sư phó ĐIện Tài tiên nhân...
Cần biết cho dù là Thiên Thần Thiên Tiên có tuổi thọ đều là mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ. Lúc trước Kỷ Ninh còn yếu, trong thế giới lao ngục có rất nhiều Thiên Thần Thiên Tiên sống vài hỗn độn kỷ, tuy Thiên Thần Thiên Tiên đạo tâm quá yếu, không chờ tới đại nạn đã bị tâm ma bộc phát mà chết, cần linh đan uẩn dưỡng mới có thể duy trì đến tuổi thọ đại nạn, như Bắc Sơn Bách Vi có pháp môn tu hành tới Thuần Dương Chân Tiên, đến nay hắn còn sống.
Kỷ Ninh cũng đi gặp Cửu Liên.
Cửu Liên chính là nữ tử mến Kỷ Ninh đầu tiên, bởi vì Kỷ Ninh địa vị rất cao, cũng không có người tu hành nào khác theo đuổi Cửu Liên! Đương nhiên Cửu Liên cũng sớm sáng tạo môn phái, tất cả đều là nữ tử cô độc. Từ khi sáng tạo môn phái, Cửu Liên từng yên lặng thật lâu, về sau thực lực gia tăng thật lớn đã bước vào Thế Giới Cảnh, trong năm tháng trước khi Kỷ Ninh bế quan đã bước vào cảnh giới sinh tử Đạo Quân, càng làm vô số người trong tam giới nghẹn họng nhìn trân trối. Âm thầm cũng có không ít người nói thầm... Cho rằng Cửu Liên tiên tử sau lưng nhất định đạt được Bắc Minh Đạo Quân trợ giúp, nếu không vì sau trước kia thực lực thấp, về sau thực lực mạnh như vậy?
Kỷ Ninh cũng rất rõ ràng, hắn thật không có đi giúp Cửu Liên.
Trong tiểu viện, dưới đại thụ.
Kỷ Ninh và Cửu Liên ngồi đối diện nhau, Cửu Liên rót nước trà cho Bắc Minh.
- Đây là cây trà do ta tự trồng, ngắt lấy lá trà.
Cửu Liên nói:
- Nếm thử.
- Cửu Liên sư tỷ.
Kỷ Ninh mỉm cười nói:
- Ngươi thực làm ta ngạc nhiên.
Kỷ Ninh kiến thức to lớn cỡ nào, hắn cũng biết, thật có một ít người tu hành có tài nhưng thành đạt muộn! Lúc bình thường nhìn không có hi vọng đột phá gì, bọn họ tu hành đột phá rất chậm.
- Ngươi từng là tâm ma của ta trong thời gian rất dài.
Chín liên nhìn Kỷ Ninh, cảm thụ chân linh Kỷ Ninh tán loạn, nàng cũng cảm thấy đau lòng, dù sao cũng là nam nhân cực kỳ trọng yếu trong nội tâm.
- Về sau ta sáng tạo tông môn, càng nghiêm khắc yêu cầu nữ tử nhập môn không thể có tình yêu. Tuy là môn quy nhưng không ngăn cản được, trong tông môn của ta cũng xuất hiện không ít nữ tu kết thành đạo lữ với nam tử... Kinh qua nhiều, bồi dưỡng những hậu bối này làm tâm ma của ta dần biến mất, ta cũng dần dần nhìn ra.
- Dạy bảo đệ tử, trồng hoa, làm cỏ, đọc một ít đạo thư.
Cửu Liên cười nói:
- Ta cảm thấy thú vị cũng không biết như thế nào tu hành lại càng ngày càng thuận, tăng lên càng lúc càng nhanh.
Kỷ Ninh có thể cảm nhận được Cửu Liên hôm nay đã vượt qua tâm ma, tâm ma biến mất cũng trừ đi kiếp nạn, tâm tình đã cực cao.
Đạo tâm mới là căn bản nhất trong tu hành.
Tăng thêm Kỷ Ninh đã sớm thiết lập đạo các, phàm là người tu hành thành công trong tam giới đều có đại lượng pháp môn quan sát, rất nhiều là chúa tể ghi lại, tự nhiên nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, càng làm tam giới sinh ra rất nhiều đại năng.
- Sư đệ Kỷ Ninh của Hắc Bạch học cung chói mắt lúc trước, ta còn tưởng rằng ta tới lúc chết già thì ngươi vẫn còn chói mắt.
Cửu Liên nói ra:
- Không nghĩ tới ta đến bây giờ còn sống, Kỷ Ninh ngươi lại...
- Cho nên tới thăm lão hữu.
Kỷ Ninh cười nói.
- Còn có hi vọng sao?
Đột nhiên Cửu Liên hỏi.
Tuy tình yêu tiêu tán, nội tâm Cửu Liên vẫn quan tâm Kỷ Ninh.
Rất nhiều Đạo Quân hợp đạo thất bại đều không buông bỏ hi vọng, như lúc trước Vạn Thần Đạo Quân dùng các loại phương pháp vì... Muốn sống sót! Bởi vì tất cả vận chuyển đều lưu lại một đường sinh cơ. Hợp đạo thất bại cũng có một đường sinh cơ! Mặc dù là chí tôn cũng không nắm chắc nắm được một phần sinh cơ này.
- Cho nên ta sẽ bế tử quan.
Kỷ Ninh cười nói:
- Nếu lần sau ngươi còn nhìn thấy ta, ta đã thành công.
- Ta sẽ chờ ngươi tới lần nữa, ta sẽ chuẩn bị trà tốt hơn cho ngươi.
Cửu Liên cũng quan tâm mong mỏi.
...
Rời khỏi nơi ở của Cửu Liên, Kỷ Ninh cũng rất vui vẻ, biết rõ Cửu Liên thực lực đột phá, hắn đoán được Cửu Liên đã nhìn ra, cho nên hắn mới đi gặp nàng. Nếu như Cửu Liên vẫn còn lâm vào tâm ma, hắn cũng không đi quấy rầy nàng.
Hành tẩu tam giới, đi thăm bằng hữu.
Kỷ Ninh chuẩn bị gia yến tại Minh Tâm đảo, trong gia yến có phụ mẫu, Kỷ Minh Nguyệt, Bạch thúc, Thu Diệp... Và những người thân cận, còn có Vưu Cơ, Đan Bảo, Thanh Ma, cho dù là Cầm Hỏa Thần cũng bị Kỷ Ninh tỉnh lại.
Sau khi gia yến kết thúc, Kỷ Ninh sắp đi bế tử quan.
- Cầm Hỏa.
Kỷ Ninh nhắc nhở:
- Ngươi dừng lại trong Viêm Long Vực Giới mấy chục vạn hỗn độn kỷ, muốn đi đâu do ngươi quyết định.
- Chủ nhân nhất định còn sống.
Cầm Hỏa Thần không bỏ.
- Ha ha...
Kỷ Ninh cười cười, lập tức nhìn những người khác.
- Ninh nhi.
Trong mắt Úy Trì Tuyết đầy lo lắng.
- Công tử.
Thu diệp cũng nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Nhất Xuyên, Bạch thúc nhìn Kỷ Ninh nhưng tương đối trấn định.
- Chủ nhân.
Trong mắt Tô Vưu Cơ mang theo nước mắt.
Kỷ Ninh nhìn những người trọng yếu trong đời mình, hắn cười nói:
- Cũng bế tử quan mà thôi, không có gì lớn, hơn nữa so với phàm tục thì ta sống quá lâu rồi. Sớm đã là lão bất tử, được rồi, ta đi đây.
Lúc hắn quay người đi, Kỷ Ninh có nhìn Tô Vưu Cơ, cũng gật đầu với nàng.
Hắn làm sao không hiểu tâm ý của Tô Vưu Cơ?
Tô Vưu Cơ cũng hiểu tâm tư của Kỷ Ninh cho nên ẩn sâu trong lòng không nói.
Kỷ Ninh cũng khó giải với việc này, nếu như nói phàm tục rất dễ dàng bị nữ tử đả động sinh ra ý niệm tình yêu. Đến cảnh giới như Kỷ Ninh... Cũng chỉ sinh ra quan tâm Tô Vưu Cơ như thân nhân mà thôi, muốn làm hắn sinh ra tình yêu là không thể nào.
Hô.
Lập tức Kỷ Ninh cất bước, trước mặt xuất hiện thông đạo không gian, hắn tiến vào thông đạo không gian và biến mất không thấy gì nữa.
Người trên Minh Tâm đảo nhìn bóng lưng Kỷ Ninh rời đi.
Tâm tư phức tạp.
...
- Sư phó, Nữ Oa, nếu ta bế tử quan thất bại, tam giới phải dựa vào các ngươi.
Kỷ Ninh nói bên tai Bồ Đề, Nữ Oa.
Tần An cảm thấy thật xa xôi, hắn hiện tại còn không phải Thiên Thần Thiên Tiên đấy.
- Được rồi, đi thôi, con đường tu hành dựa vào chính mình.
Kỷ Ninh vung tay lên.
Tần An liền bị chuyển dời thời không, bị ném vào một thế giới hỗn độn rất bình thường trong Đại MạcVực.
- Chủ nhân, ngươi dạy đồ đệ vẫn dứt khoát như thế.
Tô Vưu Cơ cười nói.
- Tôi luyện nhiều trắc trở mới có thể đi xa hơn.
Thanh Ma nói ra.
...
Trở lại tam giới, Kỷ Ninh cũng tương kiến một kích bằng hữu trong tam giới.
Như Bắc Sơn Bách Vi, Mộc Tử Sóc, sư phó ĐIện Tài tiên nhân...
Cần biết cho dù là Thiên Thần Thiên Tiên có tuổi thọ đều là mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ. Lúc trước Kỷ Ninh còn yếu, trong thế giới lao ngục có rất nhiều Thiên Thần Thiên Tiên sống vài hỗn độn kỷ, tuy Thiên Thần Thiên Tiên đạo tâm quá yếu, không chờ tới đại nạn đã bị tâm ma bộc phát mà chết, cần linh đan uẩn dưỡng mới có thể duy trì đến tuổi thọ đại nạn, như Bắc Sơn Bách Vi có pháp môn tu hành tới Thuần Dương Chân Tiên, đến nay hắn còn sống.
Kỷ Ninh cũng đi gặp Cửu Liên.
Cửu Liên chính là nữ tử mến Kỷ Ninh đầu tiên, bởi vì Kỷ Ninh địa vị rất cao, cũng không có người tu hành nào khác theo đuổi Cửu Liên! Đương nhiên Cửu Liên cũng sớm sáng tạo môn phái, tất cả đều là nữ tử cô độc. Từ khi sáng tạo môn phái, Cửu Liên từng yên lặng thật lâu, về sau thực lực gia tăng thật lớn đã bước vào Thế Giới Cảnh, trong năm tháng trước khi Kỷ Ninh bế quan đã bước vào cảnh giới sinh tử Đạo Quân, càng làm vô số người trong tam giới nghẹn họng nhìn trân trối. Âm thầm cũng có không ít người nói thầm... Cho rằng Cửu Liên tiên tử sau lưng nhất định đạt được Bắc Minh Đạo Quân trợ giúp, nếu không vì sau trước kia thực lực thấp, về sau thực lực mạnh như vậy?
Kỷ Ninh cũng rất rõ ràng, hắn thật không có đi giúp Cửu Liên.
Trong tiểu viện, dưới đại thụ.
Kỷ Ninh và Cửu Liên ngồi đối diện nhau, Cửu Liên rót nước trà cho Bắc Minh.
- Đây là cây trà do ta tự trồng, ngắt lấy lá trà.
Cửu Liên nói:
- Nếm thử.
- Cửu Liên sư tỷ.
Kỷ Ninh mỉm cười nói:
- Ngươi thực làm ta ngạc nhiên.
Kỷ Ninh kiến thức to lớn cỡ nào, hắn cũng biết, thật có một ít người tu hành có tài nhưng thành đạt muộn! Lúc bình thường nhìn không có hi vọng đột phá gì, bọn họ tu hành đột phá rất chậm.
- Ngươi từng là tâm ma của ta trong thời gian rất dài.
Chín liên nhìn Kỷ Ninh, cảm thụ chân linh Kỷ Ninh tán loạn, nàng cũng cảm thấy đau lòng, dù sao cũng là nam nhân cực kỳ trọng yếu trong nội tâm.
- Về sau ta sáng tạo tông môn, càng nghiêm khắc yêu cầu nữ tử nhập môn không thể có tình yêu. Tuy là môn quy nhưng không ngăn cản được, trong tông môn của ta cũng xuất hiện không ít nữ tu kết thành đạo lữ với nam tử... Kinh qua nhiều, bồi dưỡng những hậu bối này làm tâm ma của ta dần biến mất, ta cũng dần dần nhìn ra.
- Dạy bảo đệ tử, trồng hoa, làm cỏ, đọc một ít đạo thư.
Cửu Liên cười nói:
- Ta cảm thấy thú vị cũng không biết như thế nào tu hành lại càng ngày càng thuận, tăng lên càng lúc càng nhanh.
Kỷ Ninh có thể cảm nhận được Cửu Liên hôm nay đã vượt qua tâm ma, tâm ma biến mất cũng trừ đi kiếp nạn, tâm tình đã cực cao.
Đạo tâm mới là căn bản nhất trong tu hành.
Tăng thêm Kỷ Ninh đã sớm thiết lập đạo các, phàm là người tu hành thành công trong tam giới đều có đại lượng pháp môn quan sát, rất nhiều là chúa tể ghi lại, tự nhiên nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, càng làm tam giới sinh ra rất nhiều đại năng.
- Sư đệ Kỷ Ninh của Hắc Bạch học cung chói mắt lúc trước, ta còn tưởng rằng ta tới lúc chết già thì ngươi vẫn còn chói mắt.
Cửu Liên nói ra:
- Không nghĩ tới ta đến bây giờ còn sống, Kỷ Ninh ngươi lại...
- Cho nên tới thăm lão hữu.
Kỷ Ninh cười nói.
- Còn có hi vọng sao?
Đột nhiên Cửu Liên hỏi.
Tuy tình yêu tiêu tán, nội tâm Cửu Liên vẫn quan tâm Kỷ Ninh.
Rất nhiều Đạo Quân hợp đạo thất bại đều không buông bỏ hi vọng, như lúc trước Vạn Thần Đạo Quân dùng các loại phương pháp vì... Muốn sống sót! Bởi vì tất cả vận chuyển đều lưu lại một đường sinh cơ. Hợp đạo thất bại cũng có một đường sinh cơ! Mặc dù là chí tôn cũng không nắm chắc nắm được một phần sinh cơ này.
- Cho nên ta sẽ bế tử quan.
Kỷ Ninh cười nói:
- Nếu lần sau ngươi còn nhìn thấy ta, ta đã thành công.
- Ta sẽ chờ ngươi tới lần nữa, ta sẽ chuẩn bị trà tốt hơn cho ngươi.
Cửu Liên cũng quan tâm mong mỏi.
...
Rời khỏi nơi ở của Cửu Liên, Kỷ Ninh cũng rất vui vẻ, biết rõ Cửu Liên thực lực đột phá, hắn đoán được Cửu Liên đã nhìn ra, cho nên hắn mới đi gặp nàng. Nếu như Cửu Liên vẫn còn lâm vào tâm ma, hắn cũng không đi quấy rầy nàng.
Hành tẩu tam giới, đi thăm bằng hữu.
Kỷ Ninh chuẩn bị gia yến tại Minh Tâm đảo, trong gia yến có phụ mẫu, Kỷ Minh Nguyệt, Bạch thúc, Thu Diệp... Và những người thân cận, còn có Vưu Cơ, Đan Bảo, Thanh Ma, cho dù là Cầm Hỏa Thần cũng bị Kỷ Ninh tỉnh lại.
Sau khi gia yến kết thúc, Kỷ Ninh sắp đi bế tử quan.
- Cầm Hỏa.
Kỷ Ninh nhắc nhở:
- Ngươi dừng lại trong Viêm Long Vực Giới mấy chục vạn hỗn độn kỷ, muốn đi đâu do ngươi quyết định.
- Chủ nhân nhất định còn sống.
Cầm Hỏa Thần không bỏ.
- Ha ha...
Kỷ Ninh cười cười, lập tức nhìn những người khác.
- Ninh nhi.
Trong mắt Úy Trì Tuyết đầy lo lắng.
- Công tử.
Thu diệp cũng nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Nhất Xuyên, Bạch thúc nhìn Kỷ Ninh nhưng tương đối trấn định.
- Chủ nhân.
Trong mắt Tô Vưu Cơ mang theo nước mắt.
Kỷ Ninh nhìn những người trọng yếu trong đời mình, hắn cười nói:
- Cũng bế tử quan mà thôi, không có gì lớn, hơn nữa so với phàm tục thì ta sống quá lâu rồi. Sớm đã là lão bất tử, được rồi, ta đi đây.
Lúc hắn quay người đi, Kỷ Ninh có nhìn Tô Vưu Cơ, cũng gật đầu với nàng.
Hắn làm sao không hiểu tâm ý của Tô Vưu Cơ?
Tô Vưu Cơ cũng hiểu tâm tư của Kỷ Ninh cho nên ẩn sâu trong lòng không nói.
Kỷ Ninh cũng khó giải với việc này, nếu như nói phàm tục rất dễ dàng bị nữ tử đả động sinh ra ý niệm tình yêu. Đến cảnh giới như Kỷ Ninh... Cũng chỉ sinh ra quan tâm Tô Vưu Cơ như thân nhân mà thôi, muốn làm hắn sinh ra tình yêu là không thể nào.
Hô.
Lập tức Kỷ Ninh cất bước, trước mặt xuất hiện thông đạo không gian, hắn tiến vào thông đạo không gian và biến mất không thấy gì nữa.
Người trên Minh Tâm đảo nhìn bóng lưng Kỷ Ninh rời đi.
Tâm tư phức tạp.
...
- Sư phó, Nữ Oa, nếu ta bế tử quan thất bại, tam giới phải dựa vào các ngươi.
Kỷ Ninh nói bên tai Bồ Đề, Nữ Oa.
/1827
|