- Ngươi trốn không thoát.
Y Da Nhĩ cắn răng một cái, hắn thi triển những tuyệt chiêu khác.
Lúc ày hắn không ngừng thi triển các loại thủ đoạn khác.
Chiêu số của hắn không cân nhắc tiêu hao bao nhiêu lực lượng, cảnh giới của hắn tiêu hao quá lớn, bổ sung cũng rất cố hết sức.
- Quang có mặt khắp nơi!
Đột nhiên toàn thân Y Da Nhĩ sinh ra hào quang.
Hàng tỉ hào quang lan ra bốn phương tám hướng.
Trong lúc nhất thời cả hư không được chiếu sáng, thậm chí cũng không có chói mắt, dường như tất cả hào quang đang thần phục đối phương, chúng không ngừng chiếu sáng lên người Mô Cốc Chí Tôn đang bỏ chạy, Mô Cốc Chí Tôn cảm giác được hào quang mang theo lực áp bách đáng sợ, hắn phải quỳ dưới quang minh. Loại áp bách cường đại như thế làm tốc độ của hắn giảm mạnh.
Sau khi Y Da Nhĩ thành tựu chung cực chí tôn, chiêu số lĩnh vực mạnh nhất của hắn là hào quang tỏa sáng, cho dù là ai cũng thần phục!
Nếu ở quê hương của hắn, hào quang như vậy có thể giết chết chí tôn. Bởi vì đang ở hỗn độn vũ trụ khác nên uy lực giảm đi, từ đó mới biến thành trói buộc áp bách.
- Trói buộc mạnh quá, thậm chí còn mạnh hơn cả uy năng lĩnh vực của ta.
Mô Cốc Chí Tôn kinh hãi, loại trói buộc này lực quá mạnh mẽ, lại để cho hắn tốc độ đều giảm gần một nửa.
Hô.
Toàn thân Y Da Nhĩ tỏa ra hào quang vô tận bay về phía Mô Cốc Chí Tôn, trên mặt hắn mang theo thương xót:
- Mô Cốc Chí Tôn, cần gì giãy dụa như thế, mệt chết ah.
- Thật sự là hảo thủ đoạn, Y Da Nhĩ, có lẽ ngươi chính là chung cực chí tôn của Tây Tư tộc ah, chung cực chí tôn không sử dụng uy năng của đạo còn mạnh như vậy, ta tâm phục khẩu phục.
Mô Cốc Chí Tôn cười lạnh, nói:
- Nhưng nơi này là quê hương của ta, ngươi muốn giết ta? Hừ hừ.
Vừa mới nói xong.
Oanh.
Trước mặt Mô Cốc Chí Tôn xuất hiện cây cầu hình vòm màu vàng dài trăm vạn dặm, trên cầu hình vòm này có một tòa nhà ba ngọn tháp, Mô Cốc Chí Tôn đứng ở cửa ra vào tòa nhà ba tầng tháp, hắn cười lạnh nhìn phía Y Da Nhĩ:
- Y Da Nhĩ, ngươi dám lên cầu hay không?
- Đây là?
Y Da Nhĩ biến sắc.
Hắn có thể cảm giác được cây cầu hình vòm dài trăm vạn dặm đang phóng thích uy năng của đạo mênh mông cuồn cuộn, đó là uy năng vũ trụ bổn nguyên nguồn gốc từ hỗn độn vũ trụ.
- Tây Tư tộc các ngươi có một ít sát chiêu, ngươi nghĩ rằng người tu hành chúng ta không có? Người tu hành của chúng ta chờ chết trong vô tận năm tháng hay sao?
Mô Cốc Chí Tôn đứng trên cây cầu, đứng trước tòa nhà ba tầng tháp và nói:
- Tây Tư tộc các ngươi điên cuồng quyết chiến cuối cùng, ta vốn muốn chờ tới thời khắc cuối cùng mới bộc phát ‘tự tại kim kiều’, ai ngờ ngươi hiện thân bức ta lâm vào tuyệt cảnh, không thể không bạo lộ trước.
- Tự tại kim kiều? Lợi dụng uy năng bổn nguyên hỗn độn vũ trụ...
Sắc mặt Y Da Nhĩ khó coi.
- Đúng, ta phỏng chế hộ đạo lâu.
Mô Cốc Chí Tôn cười lạnh nói:
- Chúng ta đạt được hộ đạo lâu của các ngươi vô số năm tháng, ta vẫn suy nghĩ, tuy tự tại kim kiều không tinh diệu bằng hộ đạo lâu của các ngươi nhưng đã có thể lợi dụng một chút uy năng bổn nguyên hỗn độn vũ trụ.
Những người đứng đầu văn minh người tu hành biết rõ nguy cơ tùy thời hàng lâm.
Tự nhiên thời thời khắc khắc lo lắng hết lòng.
Tự tại kim kiều có một bộ phận hiệu quả của hộ đạo lâu, thân ở trong tự tại kim kiều sẽ đứng ở thế bất bại. Đây cũng là một trong các át chủ bài văn minh người tu hành ứng phó chiến tranh lần này.
Lực lượng các hỗn độn vũ trụ mới thật sự là vô cùng mênh mông, như Kỷ Ninh đã từng đi qua đầu nguồn sí nguyên vực, luận năng lượng hùng hồn còn vượt qua cả chí tôn! Nơi đó chỉ là một góc băng sơn của hỗn độn vũ trụ... Lực lượng toàn bộ hỗn độn vũ trụ quá mạnh mẽ, chỉ cần luyện hóa, mặc dù không phản kháng, Kỷ Ninh và các chí tôn khác cũng không thể thừa nhận nổi, cưỡng ép nếm thử, hồn phách chân linh sẽ bị đè sập, hồn phi phách tán chân linh mất đi!
Nó cường đại có thể nghĩ.
Mặc dù là Kỷ Ninh, mặc dù là chí tôn khác hiển thị uy năng của đạo cũng chỉ là một giọt nước so với hỗn độn vũ trụ to lớn như biển.
Mà hộ đạo lâu chính là thứ giúp cường giả lợi dụng thêm uy năng của hỗn độn vũ trụ! Hộ đạo lâu rất tinh diệu, trong chiến tranh lần trước, sau khi Tây Tư tộc rút đi lưu lại hộ đạo lâu, văn minh người tu hành vẫn nghiên cứu thứ này, cuối cùng cũng làm ra bảo vật phỏng chế là ‘tự tại kim kiều’, công hiệu chỉ bằng ba thành hộ đạo lâu.
Bên phía người tu hành chiếm hữu địa lợi! Lại có tự tại kim kiều, thủ đoạn phòng ngự sẽ tăng lên sâu sắc.
- Y Da Nhĩ, chậc chậc, chung cực chí tôn? Đến đây đi, cho dù đến ta cũng muốn xem ngươi mạnh bao nhiêu. Ở quê hương ta, lại có tự tại kim kiều, nếu như ta bị ngươi giết chết... Ta cũng chết tâm phục khẩu phục.
Mô Cốc Chí Tôn đứng trước cửa ra vào tòa nhà ba tòa tháp, hắn nhìn thẳng vào Y Da Nhĩ quát.
- Tự tại kim kiều, phỏng chế hộ đạo lâu?
Y Da Nhĩ nhanh chóng bình tĩnh, hắn cười lạnh và nói:
- Vậy thì ta muốn xem tự tại kim kiều của ngươi có bao nhiêu lợi hại.
Ông!
Y Da Nhĩ chắp tay trước ngực, lúc này có vô số hào quang chói mắt bắn ra khỏi tay của hắn, dần dần hai tay của hắn tỏa ra hào quang chói mắt, trở thành căn nguyên của tất cả hào quang! Hai tay của hắn khép lại đã trở thành đầu nguồn mọi ánh sáng trong phạm vi trăm triệu dặm, còn chói mắt hơn cả Thái Dương tinh tại quê hương Kỷ Ninh nhiều lắm.
Hắn lặng lẽ đứng trên hư không, hai tay của hắn chắp ở trước ngực, hai tay càng ngày càng sáng, càng ngày càng chói mắt.
- Hắn đang súc thế!
Mô Cốc Chí Tôn đứng trên tự tại kim kiều âm thầm tim đập nhanh, uy năng của chiêu này còn lớn hơn trước rất nhiều.
Đây mới là tuyệt chiêu mạnh nhất của Y Da Nhĩ, mạnh nhất khi không có uy năng của đạo.
Một chiêu này cũng có nhược điểm.
Không am hiểu biến báo, thuần túy nghiền áp đánh chính diện! Đám người Kỷ Ninh có lợi thế đang ở hỗn độn vũ trụ của mình, Y Da Nhĩ lại cần sử dụng lực lượng bản thân, hơn nữa cần súc thế một giây. Nếu như đánh lén lần trước, hắn vừa súc thế đã sinh ra động tĩnh lớn kin động Mô Cốc Chí Tôn, tốc độ chạy trốn của Mô Cốc quá nhanh cho nên hắn không vận dụng chiêu thức như vậy.
- Đáng chết.
Mô Cốc Chí Tôn nhíu mày, nói:
- Tự tại kim kiều của ta chỉ phỏng chế hộ đạo lâu, hộ đạo lâu không cách nào di động, tự tại kim kiều của ta tuy có thể di động nhưng tốc độ quá chậm.&
Y Da Nhĩ cắn răng một cái, hắn thi triển những tuyệt chiêu khác.
Lúc ày hắn không ngừng thi triển các loại thủ đoạn khác.
Chiêu số của hắn không cân nhắc tiêu hao bao nhiêu lực lượng, cảnh giới của hắn tiêu hao quá lớn, bổ sung cũng rất cố hết sức.
- Quang có mặt khắp nơi!
Đột nhiên toàn thân Y Da Nhĩ sinh ra hào quang.
Hàng tỉ hào quang lan ra bốn phương tám hướng.
Trong lúc nhất thời cả hư không được chiếu sáng, thậm chí cũng không có chói mắt, dường như tất cả hào quang đang thần phục đối phương, chúng không ngừng chiếu sáng lên người Mô Cốc Chí Tôn đang bỏ chạy, Mô Cốc Chí Tôn cảm giác được hào quang mang theo lực áp bách đáng sợ, hắn phải quỳ dưới quang minh. Loại áp bách cường đại như thế làm tốc độ của hắn giảm mạnh.
Sau khi Y Da Nhĩ thành tựu chung cực chí tôn, chiêu số lĩnh vực mạnh nhất của hắn là hào quang tỏa sáng, cho dù là ai cũng thần phục!
Nếu ở quê hương của hắn, hào quang như vậy có thể giết chết chí tôn. Bởi vì đang ở hỗn độn vũ trụ khác nên uy lực giảm đi, từ đó mới biến thành trói buộc áp bách.
- Trói buộc mạnh quá, thậm chí còn mạnh hơn cả uy năng lĩnh vực của ta.
Mô Cốc Chí Tôn kinh hãi, loại trói buộc này lực quá mạnh mẽ, lại để cho hắn tốc độ đều giảm gần một nửa.
Hô.
Toàn thân Y Da Nhĩ tỏa ra hào quang vô tận bay về phía Mô Cốc Chí Tôn, trên mặt hắn mang theo thương xót:
- Mô Cốc Chí Tôn, cần gì giãy dụa như thế, mệt chết ah.
- Thật sự là hảo thủ đoạn, Y Da Nhĩ, có lẽ ngươi chính là chung cực chí tôn của Tây Tư tộc ah, chung cực chí tôn không sử dụng uy năng của đạo còn mạnh như vậy, ta tâm phục khẩu phục.
Mô Cốc Chí Tôn cười lạnh, nói:
- Nhưng nơi này là quê hương của ta, ngươi muốn giết ta? Hừ hừ.
Vừa mới nói xong.
Oanh.
Trước mặt Mô Cốc Chí Tôn xuất hiện cây cầu hình vòm màu vàng dài trăm vạn dặm, trên cầu hình vòm này có một tòa nhà ba ngọn tháp, Mô Cốc Chí Tôn đứng ở cửa ra vào tòa nhà ba tầng tháp, hắn cười lạnh nhìn phía Y Da Nhĩ:
- Y Da Nhĩ, ngươi dám lên cầu hay không?
- Đây là?
Y Da Nhĩ biến sắc.
Hắn có thể cảm giác được cây cầu hình vòm dài trăm vạn dặm đang phóng thích uy năng của đạo mênh mông cuồn cuộn, đó là uy năng vũ trụ bổn nguyên nguồn gốc từ hỗn độn vũ trụ.
- Tây Tư tộc các ngươi có một ít sát chiêu, ngươi nghĩ rằng người tu hành chúng ta không có? Người tu hành của chúng ta chờ chết trong vô tận năm tháng hay sao?
Mô Cốc Chí Tôn đứng trên cây cầu, đứng trước tòa nhà ba tầng tháp và nói:
- Tây Tư tộc các ngươi điên cuồng quyết chiến cuối cùng, ta vốn muốn chờ tới thời khắc cuối cùng mới bộc phát ‘tự tại kim kiều’, ai ngờ ngươi hiện thân bức ta lâm vào tuyệt cảnh, không thể không bạo lộ trước.
- Tự tại kim kiều? Lợi dụng uy năng bổn nguyên hỗn độn vũ trụ...
Sắc mặt Y Da Nhĩ khó coi.
- Đúng, ta phỏng chế hộ đạo lâu.
Mô Cốc Chí Tôn cười lạnh nói:
- Chúng ta đạt được hộ đạo lâu của các ngươi vô số năm tháng, ta vẫn suy nghĩ, tuy tự tại kim kiều không tinh diệu bằng hộ đạo lâu của các ngươi nhưng đã có thể lợi dụng một chút uy năng bổn nguyên hỗn độn vũ trụ.
Những người đứng đầu văn minh người tu hành biết rõ nguy cơ tùy thời hàng lâm.
Tự nhiên thời thời khắc khắc lo lắng hết lòng.
Tự tại kim kiều có một bộ phận hiệu quả của hộ đạo lâu, thân ở trong tự tại kim kiều sẽ đứng ở thế bất bại. Đây cũng là một trong các át chủ bài văn minh người tu hành ứng phó chiến tranh lần này.
Lực lượng các hỗn độn vũ trụ mới thật sự là vô cùng mênh mông, như Kỷ Ninh đã từng đi qua đầu nguồn sí nguyên vực, luận năng lượng hùng hồn còn vượt qua cả chí tôn! Nơi đó chỉ là một góc băng sơn của hỗn độn vũ trụ... Lực lượng toàn bộ hỗn độn vũ trụ quá mạnh mẽ, chỉ cần luyện hóa, mặc dù không phản kháng, Kỷ Ninh và các chí tôn khác cũng không thể thừa nhận nổi, cưỡng ép nếm thử, hồn phách chân linh sẽ bị đè sập, hồn phi phách tán chân linh mất đi!
Nó cường đại có thể nghĩ.
Mặc dù là Kỷ Ninh, mặc dù là chí tôn khác hiển thị uy năng của đạo cũng chỉ là một giọt nước so với hỗn độn vũ trụ to lớn như biển.
Mà hộ đạo lâu chính là thứ giúp cường giả lợi dụng thêm uy năng của hỗn độn vũ trụ! Hộ đạo lâu rất tinh diệu, trong chiến tranh lần trước, sau khi Tây Tư tộc rút đi lưu lại hộ đạo lâu, văn minh người tu hành vẫn nghiên cứu thứ này, cuối cùng cũng làm ra bảo vật phỏng chế là ‘tự tại kim kiều’, công hiệu chỉ bằng ba thành hộ đạo lâu.
Bên phía người tu hành chiếm hữu địa lợi! Lại có tự tại kim kiều, thủ đoạn phòng ngự sẽ tăng lên sâu sắc.
- Y Da Nhĩ, chậc chậc, chung cực chí tôn? Đến đây đi, cho dù đến ta cũng muốn xem ngươi mạnh bao nhiêu. Ở quê hương ta, lại có tự tại kim kiều, nếu như ta bị ngươi giết chết... Ta cũng chết tâm phục khẩu phục.
Mô Cốc Chí Tôn đứng trước cửa ra vào tòa nhà ba tòa tháp, hắn nhìn thẳng vào Y Da Nhĩ quát.
- Tự tại kim kiều, phỏng chế hộ đạo lâu?
Y Da Nhĩ nhanh chóng bình tĩnh, hắn cười lạnh và nói:
- Vậy thì ta muốn xem tự tại kim kiều của ngươi có bao nhiêu lợi hại.
Ông!
Y Da Nhĩ chắp tay trước ngực, lúc này có vô số hào quang chói mắt bắn ra khỏi tay của hắn, dần dần hai tay của hắn tỏa ra hào quang chói mắt, trở thành căn nguyên của tất cả hào quang! Hai tay của hắn khép lại đã trở thành đầu nguồn mọi ánh sáng trong phạm vi trăm triệu dặm, còn chói mắt hơn cả Thái Dương tinh tại quê hương Kỷ Ninh nhiều lắm.
Hắn lặng lẽ đứng trên hư không, hai tay của hắn chắp ở trước ngực, hai tay càng ngày càng sáng, càng ngày càng chói mắt.
- Hắn đang súc thế!
Mô Cốc Chí Tôn đứng trên tự tại kim kiều âm thầm tim đập nhanh, uy năng của chiêu này còn lớn hơn trước rất nhiều.
Đây mới là tuyệt chiêu mạnh nhất của Y Da Nhĩ, mạnh nhất khi không có uy năng của đạo.
Một chiêu này cũng có nhược điểm.
Không am hiểu biến báo, thuần túy nghiền áp đánh chính diện! Đám người Kỷ Ninh có lợi thế đang ở hỗn độn vũ trụ của mình, Y Da Nhĩ lại cần sử dụng lực lượng bản thân, hơn nữa cần súc thế một giây. Nếu như đánh lén lần trước, hắn vừa súc thế đã sinh ra động tĩnh lớn kin động Mô Cốc Chí Tôn, tốc độ chạy trốn của Mô Cốc quá nhanh cho nên hắn không vận dụng chiêu thức như vậy.
- Đáng chết.
Mô Cốc Chí Tôn nhíu mày, nói:
- Tự tại kim kiều của ta chỉ phỏng chế hộ đạo lâu, hộ đạo lâu không cách nào di động, tự tại kim kiều của ta tuy có thể di động nhưng tốc độ quá chậm.&
/1827
|