"Thiếu Viêm công tử, đạo binh yêu quái nhiều thế này thì chúng ta không thể nào ngăn nổi." Thương Giang chân nhân lo lắng truyền âm nói.
Kỷ Ninh nhìn cơn sóng lớn do lực lượng đạo binh yêu quái che trời ngập đất tạo nên, cũng cảm thấy bất lực, truyền âm nói. "Thiếu Viêm công tử, bây giờ nên làm gì đây?"
"Thiếu Viêm công tử."
"Thiếu Viêm công tử."
Cả đám cùng nhìn về phía Thiếu Viêm Nông. Cả nam tử trung niên ngăm đen 'Tương Liễu Phương' cũng nhìn công tử nhà mình.
"Phương thúc, không cần phải để ý tới ta nữa, cứ việc đại khai sát giới." Thiếu Viêm Nông cắn răng nói, tay vừa lật lên thì đã xuất hiện viên cầu tỏa ra ánh sáng kỳ dị. Viên cầu sáng vàng bay thẳng lên, bắt đầu phóng lớn thành quả cầu có đường kính mười trượng.
"Tất cả đi vào." Thiếu Viêm Nông ra lệnh, đồng thời trong tay hắn xuất hiện một cái túi màu trắng. Cái túi được mở ra. "Đừng chống cự."
Vù vù vù...
Những Tử Phủ tu sĩ ở xung quanh bị hút vào bên trong. Thiếu Viêm Nông lập tức khiêng cái túi lên đi thẳng vào trong viên cầu ánh sáng vàng.
Cả đám Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Cửu Liên, Dư Vi, Thương Giang chân nhân, Tuyết Hồng Y, Bộ Du chân nhân và các Vạn Tượng chân nhân khác đều tự mình bước vào cầu sáng vàng.
"Phương thúc, tất cả giao cho người. Đợi lát sau gặp lại." Thiếu Viêm Nông nói.
"Khà, đã lâu rồi ta chưa thật sự giết chóc." Trong đôi mắt Tương Liễu Phương hiện lên chút hưng phấn. Nếu như hắn phải bảo vệ Thiếu Viêm Nông thì sẽ phải gắng hết sức mà chống đỡ đòn đánh của đạo binh yêu quái. Nhưng hiện tại đã không cần bảo vệ Thiếu Viêm Nông, coi như là hắn đã được giải thoát, phát huy ra tốc độ của hắn để thoải mái đánh đấm.
"Đi."
Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Thiếm Viêm Nông, viên cầu sáng vàng lập tức tăng tốc độ, bay vèo về phía xa xa.
Đám người Kỷ Ninh bên trong cầu sáng thử tò mò sờ sờ. Khi trước có thể dễ dàng tiến vào bên trong nhưng hiện tại lại nhận thấy lớp sáng ở viên cầu này cực kỳ cứng cỏi.
"Đây là Kim Linh Thần Quang Cầu." Thiếu Viêm Nông tự tin nói. "Ta đã kích hoạt thần quang ẩn chứa trong đó. Hiện tại chúng ta ra ngoài không được nhưng bên ngoài cũng không vào được...Đứng nói là đạo binh, cho dù là năm ba tên Tán tiên, Địa tiên tới tấn công thì thần quang vẫn có thể đỡ được gần hết."
Kỷ Ninh thầm hãi.
Chỉ cần không có gì bất ngờ thì Thiếu Viêm Nông đúng là người kế nhiệm chức Vũ Thần Công. Thật không hổ là người kế nhiệm Vũ Thần Công! Vừa bỏ ra bảo vật hộ thân là đã ngang tầm với hai bảo vật mà mình lấy được trong Thủy phủ rồi.
Bản thân mình lấy được hai kiện bảo vật trong Thủy phủ có một công một thủ.
Món thủ là món lấy được khi Thần Ma luyện thể đạt tới cấp độ Vạn Tượng, tới Trân Bảo Điện để lấy.
Món công chính là vượt qua tầng thứ tư Chiến Thần Điện có được. Bảo vật tấn công này...là thứ mà năm xưa trong lúc hứng trí lên, Tam Thọ đạo nhân đã tự mình làm ra, uy lực phi phàm.
"Năm cái trụ trời!"
"Nhìn kìa, năm cái trụ trời!"
Kim Linh Thần Quang Cầu vừa mới bay lên bầu trời cao trăm dặm là những người đứng xem có thể nhìn ra được toàn bộ thế giới Tiên phủ này có phạm vi vài vạn dặm. Đám Kỷ Ninh đứng ở trên không trung liếc mắt một cái là có thể thấy được...Nơi tận cùng ở bốn phương tám hướng. Trong đó có bốn cái trụ trời cao tới tận trời cao. Mỗi một cái trụ được ánh sáng bao phủ đều hiện lên cao ngất tới tận mây xanh. Lại còn đứng sừng sững ở năm góc tận cùng của thế giới này.
Năm trụ trời được chiếu sáng làm cho cả thế giới này như bừng tỉnh.
"Năm hướng ngũ hành." Kỷ Ninh nói thầm. "Xem ra Tiên phủ này được chia ra làm năm phân điện để giữ vững thế giới này.
"Trụ trời." Đám người Thương Giang chân nhân cũng lộ ra sắc mặt vui mừng.
"Ha ha ha..." Thiếu Viêm Nông cười ha hả. "Hóa ra Vu Giang tiên phủ chia ra làm năm phân điện lớn. Năm cái trụ trời xa xa kia đại biểu cho vị trí của năm phân điện. Hiện giờ chúng ta lập tức qua đó, ta có chìa khóa Tiên phủ nên có thể đi thẳng vào trong phân điện. Nhưng những. . đạo binh yêu quái này thì lại không thể nào vào nổi. Đi!"
Vèo!
Viền cầu sáng vàng nhanh chóng bay về phía một cây trụ trời.
"Giết!"
"Giết!"
Tiếng hét vang vọng trời đất. Luồng sóng ngập trời lao tới. Nhưng ở phía trước Kim Linh Thần Quang Cầu có một bóng người nhìn như rất bình thường. Đúng là tên người hầu :Tương Liễu Phương.
"Công tử, xin các người hay đi trước. ta sẽ nhanh chóng đuổi theo sau." Tương Liễu Phương nói.
Đám người Kỷ Ninh trong cầu sáng cũng phải nhìn về Tương Liễu Phương ở xa xa cùng với cơn sóng che trời ngập đất kia.
Bỗng nhiên...
Thân thể Tương Liễu Phương đột nhiên hóa lớn. Một luồng hơi thở hung ác ngập trời tỏa ra. Chỉ thấy thân thể hắn biến thành một người sừng sững cao hơn ngàn trượng. Đằng sau là một cái đuôi rắn khổng lồ, nửa thân trên là thân người, ở đầu của hắn còn trồi ra sáu cái đầu rắn khổng lồ.
Cửu Đầu Xà Vĩ! Một luồng hơi thở xa xăm tràn ngập qua.
"Thần Ma!" Kỷ Ninh nín thở.
"Đúng là Thần Ma."
"Trời ơi, Thần Ma."
Cả đám đều bị dọa chết khiếp. Ai cũng có thể liếc mắt một cái là nhận ra đây nhất định là Thần Ma! Bởi vì có chín đầu đuôi rắn, bộ dạng quái dị...hiển nhiên không phải là loài người. Hơn nữa hắn lại không có chút khí yêu nào. Mà hơi thở Thần Ma xa xưa làm cho mỗi người thầm run rẩy. Hình thể khổng lồ như thế, hơi thở xa xưa như thế, e là chỉ có thể là Thần Ma.
Tuyết Hồng Y và Bộ Du chân nhân chưa bao giờ thật sự thất Thần Ma.
"Thân thể lớn như thế là do thần thông hay là vốn dĩ thân thể đã lớn như vậy?" Bộ Du chân nhân nhịn không được phải hỏi.
"Thần Ma trời sinh đã lớn rồi." Thiếu Viêm Nông tự tin nói. "Phương thúc lại là Thần Ma xa xưa thuộc bộ tộc 'Tương Liễu'...Bộ tộc Tương Liễu được xếp vào hàng cực kỳ lớn mạnh trong Thần Ma. Nên hắn cơ bản không cần thi triển thần thông gì là đã có thân thể Thần Ma cao ngàn trượng rồi. Tuy Phương thúc chỉ có cấp độ Nguyên Thần, tái sinh làm Thần Ma chân chính, lại vốn là bộ tộc Tương Hiệp, nhưng rất nhiều Tán tiên, Địa tiên cũng không phải đối thủ của Phương thúc."
Đám người Kỷ Ninh đều kinh ngạc. Tuy lần trước ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch, Kỷ Ninh đã gặp qua Thần Ma ra tay. Hiển nhiên thực lực của Thần Ma bị đánh thức đó lớn hơn hẳn Tương Liễu Phương. Nhưng Thần Ma kia dễ dàng bóp chết Long Kình yêu vương nên Kỷ Ninh cũng chưa thể biết đối phương đánh đấm ra sao. Nguồn truyện:
/1827
|