"Những pháp môn, thần thông, bí thuật đỉnh cao kia đều là của ta, đều là của ta!" Tuyết Hồng Y đang nhanh chóng lân lượt dò xét từng gian phòng. Trong mắt của hắn hiện lên sự cuồng nhiệt vô cùng. Hắn xuất thân từ Tuyết Long Sơn. Mà ở Tuyết Long Sơn không có nổi một Tán tiên, Địa tiên. Cho dù là lịch sử thì cũng thỉnh thoảng mới có Tán tiên, Địa tiên mà thôi. Tất cả đều không thể nào so sánh với Thiên Tiên 'Vu Giang tiên nhân' được.
Thần thông, bí thuật mà Thiên Tiên để lại thì chắc chắn không hề tầm thường chút nào.
Càng là thiên tài, thực lực càng không kém bao nhiêu thì lại càng xem trọng thần thông, bí thuật của bản thân.
...
"Kỳ ngộ, kỳ ngộ lớn, nhất định phải tìm được. Có bí thuật mạnh mẽ thì nhất định kiếp này ta sẽ vượt qua được Thiên kiếp." Thương Giang chân nhân cũng có khát vọng vô tận.
...
Tất cả mọi người đều tìm kiếm. Kỷ Ninh, Bạch Thủy Trạch, tiểu Thanh cũng chia nhau ra tìm.
"Ở chỗ nào? Rốt cuộc thì ở đâu đây?" Một con rắn màu xanh hóa thành đường sáng bay đi. Nó chốc chốc lại lóe lên một cái biến mất rồi xuất hiện ở một chỗ xa xa. Chỉ cần lóe lên một cái là chui vào trong phòng chứ không cần phải mở cửa đá ra.
"Ta gặp kỳ ngộ như cơm bữa. Vậy mà ở Tiên phủ này, ta lại không kiếm được nhiều bảo vật như Bạch thúc." Không Thanh Xà liên tục xuyên qua hư không. Thậm chí xuyên từ hành lang này sang hành lang khác, xuyên từ gian phòng này sang gian phòng khác. Cứ như vậy mà thoải mái xuyên qua.
Lần lượt xuyên qua, lần lượt tìm kiếm.
Vù.
Lại một lần xuyên qua hư không nữa, Không Thanh Xà xuất hiện ở giữa một gian phòng khác.
"Nơi này cũng không có..." Không Thanh Xà bỗng ngừng lại.
"Hả?"
Không Thanh Xà kinh ngạc nhìn gian phòng. Gian phòng này cũng bình thường chứ không lớn chút nào. Trong phòng có hai giá sách cùng một cái bàn dài. Trên giá sách và bàn sách có bày số lượng sách ít tới thương cảm.
Dù có cộng lại toàn bộ sách ở gian phòng này thì cũng ít tới thảm thương.
"Sao lại ít như vậy?"
Phải biết rằng sách ghi pháp môn đều cực kỳ nhiều bản. Mỗi một bộ tầm hơn mười quyển là chuyện bình thường. Như thần thông 'Trích Tinh Thủ', phải truyền vào thần hồn của Kỷ Ninh trong vài tháng mới xong. Qua đó có thể thấy được lượng thông tin lớn tới mức nào.
Không Thanh Xà kìm lòng không được đã biến thành thiếu nữ áo xanh. Nàng cúi đầu xuống, vừa nhìn thấy thì không khỏi làm cho con ngươi của nàng co lại.
"Chủ nhân, chủ nhân, mau, mau tới đây! ! !" Tiểu Thanh dùng tâm linh hô lên.
"Cái gì thế? Ta tới đây!"
Kỷ Ninh đang ở một chỗ khác dùng thần thức tràn ngập dọc theo hành lang, ngay khi cảm ứng được vị trí của tiểu Thanh là hắn lập tức xác định được đường tới. Điều này không khỏi làm cho Kỷ Ninh cảm thấy cực kỳ kinh ngạc: "Sao tiểu Thanh đã tới chỗ đấy vậy. Đúng là không thể chớp mắt mà tới được chỗ đấy . Hơn nữa còn phải tìm một đống phòng khác nên phải rất lâu mới có thể tới đó?"
Vèo!
Kỷ Ninh lập tức hóa thành một làn khói mờ nhanh chóng bay đi. Rất nhanh đã tới gian phòng, đẩy cửa đá đi vào.
/1827
|