Ở chi nhánh Ứng Long Vệ tại dãy núi Xích Long đang có một lão già áo trắng ngồi khoanh chân yên lặng bên cạnh Truyền Tống Trận.
"Xem ra Thiếu Viêm tộc thật sự hận thù Kỷ Ninh tới tận xương. Đã sớm nhắc ta chú ý tới một khi thấy Kỷ Ninh là phải thông báo cho bọn họ." Mười gã người hầu trông coi Truyền Tống Trận khẽ bàn tán. "Vậy mà vẫn còn cử một tên Thiếu Viêm tộc ở Ứng Long Vệ trông coi trường kỳ."
"Đã hơn một năm rồi. Chắc chắn là Kỷ Ninh đã sớm đi khỏi quận An Thiền. Vậy mà Ứng Long Vệ thuộc Thiếu Viêm tộc vẫn còn ngồi chờ ở đây."
"Nghe nói Kỷ Ninh giết chết công tử Thiếu Viêm tộc tên là 'Thiếu Viêm Nông. Vậy thì sao Thiếu Viêm tộc lại không phát điên đây? Quận An Thiền chúng ta là quê nhà của Kỷ Ninh. Mà Truyền Tống Trạn này là cái lớn nhất ở quận An Thiền. Có thể chở người tới cả vương triều Đại Hạ. Vì thế nên nơi này chắc chắn phải có người ngồi canh giữ lâu dài."
Ngay khi mười tên tôi tớ đang bàn tán thì bỗng nhiên Truyền Tống Trận sáng lên.
"Có người tới." Mừoi tên tôi tớ quay đầu lại nhìn.
Lão già áo bào trắng đang khoanh chân ngồi cũng mở mắt ra. Hắn đã ngồi canh giữ ở đây quá lâu rồi, mỗi lần Truyền Tống Trận sáng lên hoặc có người dùng Truyền Tống Trận là đều bị hắn để ý tới.
Oang!
Trong Truyền Tống Trận xuất hiện một thiếu niên mặc da thú, trên tay có một con rắn nhỏ và một con chó trắng tuyết ở bên cạnh.
"Kỷ Ninh!" Cả mười tên tôi tớ phụ trách trông coi Truyền Tống Trận và lão già áo bào trắng đều phải kinh ngạc hô lên.
Thiếu niên mặc da thú? Con rắn xanh? Con chó trắng tuyết?
Đây là những tiêu chuẩn để nhận ra Kỷ Ninh.
"Hắn, hắn là Kỷ Ninh à?" Lão già áo bào trắng nhịn không được phải quay sang hỏi mười tên canh giữ đại trận. Dựa theo suy nghĩ của hắn, dù Kỷ Ninh có dùng Truyền Tống Trận thì cũng phải rất bí mật mới đúng! Ví dụ như thay đổi dung mạo, thu linh thú lại để người khác không nhìn thấy, quần áo cũng phải hoàn toàn đổi khác. Vậy mà Kỷ Ninh...lại không hề che dấu chút nào, cứ thế xuất hiện, điều này làm cho hắn cảm thấy có chút thật sự ngỡ nàng.
"Không phải giả đấy chứ?" Trong đầu lão già hiện lên ý nghĩ này.
"Đúng là hắn, hắn chính là Kỷ Ninh." Mười tên canh giữ Truyền Tống Trận đều mở miệng. "Chúng ta đã gặp qua hắn vài lần nên không thể sai được."
"Đúng vậy, ta chính là Kỷ Ninh."
Thiếu niên mặc da thú đứng trong Truyền Tống Trận, ánh mắt quét qua mười tên tôi tớ.
Mười tên tôi tớ sợ tới mức phải lùi lại vài bước. Nơi này chính là chi nhánh Ứng Long Vệ nên chỉ cần Kỷ Ninh giết người là sẽ bị truy nã đuổi giết! Biết rõ khả năng Kỷ Ninh ra tay là rất nhỏ nhưng vừa nghĩ tới hiện tại Kỷ Ninh đang bị cả Thiếu Viêm tộc đuổi giết thì e là cái gì cũng dám làm, vì thế nên mười tên tôi tớ này lập tức có chút hoảng sợ.
"Các vị." Kỷ Ninh mở miệng. "Ta muốn tới vương đô Đại Hạ. Xin các người mở Truyền Tống Trận ra."
"Đi tới vương đô Đại Hạ?" Mười tên tôi tớ kinh ngạc.
Không trốn tới nơi hẻo lánh mà lại còn đi tới trung tâm vương triều Đại Hạ ư?
"Còn không mở Truyền Tống Trận ra?" Kỷ Ninh quát.
"Được." Mười tên tôi tớ hơi sững sờ một chút nhưng rồi đáp lại ngay. Mặc kệ thế nào, thù hận của Thiếu Viêm tộc và Kỷ Ninh thuộc loại hận thù cá nhân. Ở bên ngoài Kỷ Ninh vẫn là thành viên của Ứng Long Vệ, nếu hắn đã muốn tới vương đô Đại Hạ thì bọn chúng cũng chẳng cản nổi.
Lúc này mười tôi tớ bắt đầu tiến hành khởi động Truyền Tống Trận.
"Để đó, ta cũng tới vương đô Đại Hạ." Lão già áo bào trắng cũng đi vào trong Truyền Tống Trận.
Trong trận.
Kỷ Ninh và lão già áo bào trắng liếc nhìn nhau một cái.
"Ngươi đúng là kẻ can đảm." Lão già áo bào trắng nói thấp giọng. "Bây giờ mới có hơn một năm mà ngươi đã dám trở lại quận An Thiền rồi.
"Đây là quê của ta, làm sao ta lại không dám quay về?" Kỷ Ninh liếc mắt một cái. "Chẳng lẽ ngươi đã ngồi canh ở đây hơn một năm rồi sao? Thật là đáng thương quá." Người này có thực lực rất thông thường, Kỷ Ninh vừa mới dùng thần thức xẹt qua lão già áo bào trắng là đã đoán ra lão già này là một tên Vạn Tượng chân nhân. Hoặc hắn là một tồn tại đáng sợ vượt xa Kỷ Ninh làm Kỷ Ninh không thể nào phát hiện ra được.
Hiện giờ thần thức của Kỷ Ninh đã có cảm ứng với Đạo, nên nếu muốn hắn không thể phát hiện ra thì ít nhất đối phương cũng phải là cấp độ Thiên Tiên.
Hiển nhiên kẻ canh giữ đại trận ở trước mặt này không thể nào là Thiên Tiên được. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1827
|