Trận thứ hai
Thương Ngô Thứu chiến thắng Bạch Long chân nhân!
Đã đi tới tận bây giờ thì mỗi người đều là yêu nghiệt tuyệt thế. Mọi người đều không hẹn mà cùng bỏ qua các loại pháp thuật thần niệm tấn công! Bởi vì thi triển bí thuật pháp bảo bằng nguyên lực gần như là không uy hiếp nổi đối thủ. Tất cả mọi người đều dựa vào thần thông để chiến đấu. Kỷ Ninh cũng bỏ qua Tiểu Thiên kiếm trận!
"Oang!" "Vù!"
Thương Ngô Thứu chiến đấu điên cuồng với Bạch Long chân nhân. Hai người bọn họ đều thi triển ra thần thông Pháp Thiên Tượng Địa, Ba Đầu Sáu Tay rồi thi triển những thần thông khác.
Bạch Long chân nhân hóa cả người thành một con rồng thần trắng tuyết. Thương Ngô Thứu thì lại bùng nổ tốc độ làm người khác thầm hãi. Chỉ thấy cuồng phong gào thét, sấm sét từ cuồng phong đánh ra. Giữa những luồng sấm sét lại thấy bóng người Thương Ngô Thứu. Hắn có chợp ẩn chợp hiện, với tốc độ vô cùng kinh người...Trong lúc nhất thời như kiểu có một đám Thương Ngô Thứu đang đánh với Bạch Long chân nhân vậy.
"Tốc độ thật đáng sợ."
"Thân pháp tâật kinh người."
Tất cả mọi người đều thầm hãi.
Kỷ Ninh, Hạ Mang Tử Sơn, Lạp Tháp chân nhân đều trầm lòng xuống. Nếu tính về tốc độ thì Thương Ngô Thứu đúng là đứng đầu đại hội Tiên Duyên này! Hơn nữa hắn lại vừa đột phá nên tốc độ thân pháp của hắn lại càng vươn xa cảnh giới có thể tượng tưởng nổi.
Thật ra trong chiến đấu, tốc độ của thân pháp còn quan trọng hơn cả lực lương!
"Thương Ngô Thứu thật đáng sợ."
"Một chiêu ra là đã biến đổi trời. Chỉ riêng nhờ vào tốc độ thân pháp thôi là hắn đã cực kỳ đáng sợ rồi."
...
Không thể nghi ngờ.
Trong khi hai tên Thần Ma luyện thể mạnh mẽ chiến đấu, Thương Ngô Thứu muốn đánh là đánh, muốn lui là lui, hoàn toàn nắm trong tay cục diện! Mặc dù Bạch Long chân nhân rất mạnh nhưng khi phải đối mặt với tốc độ chóng mặt của Thương Ngô Thứu thì không có đối sách nào, cuối cùng chỉ còn nước bại trận.
Người thứ hai trong sáu người mạnh nhất đại hội tiên Duyên là Thương Ngô Thứu!
"Tốt, tốt, tốt." Vị Thiên Tiên lão tổ mi dài của Thương Ngô tộc cực kỳ kích động. Hai trong mắt sáng quắc lên. Hắn chính là Thiên Tiên lão tổ nên được quyền đi lại. Cho tới bây giờ, theo lý thuyết thì những cặp đấu cũng không có sự chênh lệch quá lớn. Nhưng Thương Ngô Thứu lại dựa vào tốc độ của thân pháp làm đối phương không thể làm gì nổi. Nếu cứ thế này thì ngôi vị trong ba người đầu cũng là vật trong tay.
...
Hoàng đế Đại Hạ lại mở miệng: "Trận thứ ba vòng thứ hai, Kỷ Ninh Hắc Bạch Học cung đấu với Thiếu Viêm Hiên Thiếu Viêm tộc!"
Âm thanh vang vọng khắp nơi cùng chốn.
Kỷ Ninh ngồi sau lưng Diên Vương cũng phải rụt con ngươi lại. Thiếu Viêm Hiên? Thiếu Viêm tộc? Thù hận của mình với Thiếu Viêm tộc đã sớm được mọi người biết tới. Hiện giờ đối thủ của mình lại chính là Thiếu Viêm Hiên sao?
"Kỷ Ninh." Dư Vi nắm lấy tay Kỷ Ninh, nhìn Kỷ Ninh. "Cẩn thận."
"Ừ." Kỷ Ninh gật đầu.
Tới giờ phút này, không thể coi thường bất kỳ đối thủ nào được.
Ở một chỗ khác.
Sắc mặt của Huyền Cơ lão tổ cũng hơi biến đổi. Kỷ Ninh? Hắn đã sớm nghĩ cách giết Kỷ Ninh. Nhưng nếu tính với việc trở thành 'đệ tử của Xích Minh đạo tổ' thì việc diệt trừ Kỷ Ninh có tầm quan trọng thấp hơn nên hắn đã sớm bỏ qua. Việc mà hắn muốn nghĩ bây giờ chính là làm cách nào cho 'Thiếu Viêm Hiên' lên được ba người đầu tiên.
"Hiên nhi." Huyền Cơ lão tổ truyền âm nhắc nhở Thiếu Viêm Hiên. "Tên Kỷ Ninh kia chính là Kiếm Tiên. Cực kỳ giỏi sát phạt. Ngươi không cần phải cứng đối cứng với hắn...Huống chi ngươi cũng không am hiểu cứng đối cứng. Cứ lấy cái dài của ngươi đánh với cái ngắn của hắn là ngươi hoàn toàn có thể thắng."
Thiếu Viêm Hiêm gật đầu nhẹ.
Trận chiến này...
Có tầm quan trọng vượt xa sự sống chết!
"Vù." Lúc này Thiếu Viêm Hiên bước ra ngoài đại điện.
...
"Hạ Mang, ngươi vừa mới để Kỷ Ninh đánh với Thiếu Viêm Hiên thì không hiểu tại sao ta lại thấy không khí trong Thiên Mang Điện có vẻ không thoải mái lắm? Ánh mắt của nhóm Thiên Tiên kia nhìn Kỷ Ninh và Thiếu Viêm Hiên có vẻ gì đó khá là kỳ quái vậy?" Lã Động Tân khó hiểu.
Mấy vị Thuần Dương chân tiên khác cũng đều phát hiện ra điều này.
Hoàng đế Đại Hạ cười ha ha nói: "Các vị còn chưa biết đó thôi. Thật ra Kỷ Ninh đã có ân oán khá lớn với Thiếu Viêm tộc. Mà lại còn là truyền kỳ nữa."
"Truyền kỳ?" Đám người Lã Động Tân cẩn thận lắng nghe.
Bọn họ cũng chỉ mới đến lúc đại hội Tiên Duyên bắt đầu nên cũng không biết nhiều thông tin về những thiên tài Vạn Tượng chân nhân của vương triều Đại Hạ. Vì thế nên dĩ nhiên cũng chẳng biết chuyện giữa Kỷ Ninh và Thiếu Viêm tộc. Chỉ có hoàng đế Đại Hạ nhờ thu thập tình báo nên mới biết được việc giữa Kỷ Ninh và Thiếu Viêm tộc.
"Thiếu Viêm tộc có một đệ tử tên là Thiếu Viêm Nông, là thủ lĩnh kế nhiệm của bộ tộc..."
"Cuối cùng, Thiếu Viêm tộc kia bố trí tử sĩ đi ám sát, nhưng lại bị Nguyên Thần thứ hai của Kỷ Ninh giết chết." Hoàng đế Đại Hạ cười ha hanói. "Các ngươi đã hiểu được ân oán giữa Thiếu Viêm tộc và Kỷ Ninh rồi chứ."
Tám gã Thuần Dương chân tiên khác đều giật mình.
"Hạ Mang, ngươi thật không có lòng tốt chút nào. Đã biết bọn chúng có thù oán với nhau như thế, lại còn cố ý mà cho bọn chúng ở cùng một chỗ. Có điều, nếu đã có hận thù như thế thì nhất định sẽ chém giết rất điên cuồng."
"Đúng, trận chiến này sẽ rất thú vị đây."
... Bạn đang đọc truyện tại
/1827
|