"Thật khó đoán xem ai thua ai thắng đây." Lã Động Tân quan sát, khẽ nói. "Hai người bọn họ thật quá giống nhau...Phong cách chiến đấu đều là chậm rãi từ từ dùng thực lực nghiền nát đối thủ."
"Đúng." Nhóm người hoàng đế Đại Hạ gật đầu.
Mộc Truyền chân nhân và Lạp Tháp chân nhân quá giống nhau.
Đều là người cực kỳ giỏi phòng thủ!
Tấn công? Lạp Tháp chân nhân dùng bàn tay trần còn Mộc Truyền chân nhân khá hơn chút, dùng sáu cái chùy lớn. Nhưng trên thực tế thì đó cũng chỉ là 'nắm tay dài ra'! Đó là do Mộc Truyền chân nhân không có loại thần thông tầm cỡ như 'đại thần thông Huyền Vũ' nên cũng không dám dùng tay trần mà đánh. Bàn tay trần của Lạp Tháp chân nhân chắc chắn không kém gì pháp bảo chùy lớn kia.
"Uỳnh Uỳnh Uỳnh..."
Hai người lao vào nhau.
Lạp Tháp chân nhân như từng cơn sóng trào, sóng sau xô sóng trước, càng thêm mãnh liệt, càng thêm đáng sợ.
Mộc Truyền chân nhân thì lại cực kỳ dẻo dai. Sáu bàn tay cầm sáu cây chùy lên đỡ rồi lần lượt phản công.
Chùy và nắm tay giao đấu rầm rầm!
"Thật là." Ở phía sau Diên Vương, Kỷ Ninh cũng không nhịn được phải lẩm bẩm. "Đại sư huynh và Mộc Truyền chân nhân đều đánh theo phong cách chậm rãi...nhưng loại chậm rãi này lại càng khó chống hơn rất nhiều."
Hai người phòng thủ đều cực kỳ chắc, về sau lại mặt đối mặt lao vào!
Ngoài những thiên tài như họ ra thì e là kẻ khác mà đánh thì cũng bị tiêu hao sạch thần lực rồi không thể không nhận thua.
"Đại sư huynh như một con thần thú Huyền Vũ."
"Mộc Truyền chân nhân như một cây đại thụ che trời di động."
Đang lúc Kỷ Ninh vừa xem vừa rút ra kinh nghiệm, không ngừng suy ngẫm thì bỗng nhiên...
Lạp Tháp chân nhân cao lớn với khí thế cuồng bạo bỗng nhiên ngừng lại. Từng đợt tấn công như sóng trào bỗng ngừng lại trong nháy mắt. Mộc Truyền chân nhân lập tức phát hiện ra kẽ hở này thì lập tức lấy một chùy theo thế đập thẳng vào ngực Lạp Tháp chân nhân.
"Uỳnh! ! !" Một chùy cực kỳ nặng này làm đường vân mai rùa bên ngoài thân Lạp Tháp chân nhân bị rách ra. Máu tươi cũng trào ra từ miệng.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh!
Mộc Truyền chân nhân liên tiếp đánh chùy ra, theo thế không buông tha. Gần như chỉ trong tích tắc, Lạp Tháp chân nhân bị trúng vô số chùy, bị thương nặg. Hắn cố gắng ngăn cản nhưng rồi cũng phải hô lên: "Ta nhận thua!"
Vù!
Lúc này Mộc Truyền chân nhân lui lại, chùy trong tay cũng biến mất, thân thể khôi phục về dáng vẻ bình thường.
Lạp Tháp chân nhân cũng khôi phục dáng vẻ bình thường. Hắn nhìn Mộc Truyền chân nhân với chút bất đắc dĩ, thở dài mở miệng: "Ta thua, nhưng tâm phục khẩu phục."
"Vừa rồi rõ ràng ngươi tấn công làm ta rơi vào thế dưới, như thế mà mà đột nhiên lại ngừng lại vậy?" Mộc Truyền chân nhân nghi ngờ nói. "Khi đó thế công của ngươi càng ngày càng mạnh...Nếu cứ tiếp tục thế thì e là ta đã phải thua rồi."
"Nếu bí thuật Điệp Lãng này có thể chồng chất mãi mãi thì chẳng phải là vô địch à?" Lạp Tháp chân nhân lắc đầu nói.
Mộc Truyền chân nhân giật mình.
Đúng vậy.
Đây là một môn bí thuật như những làn sóng cuộn trào, nếu cứ chồng chết lên nhau mãi thì đúng là quá vô lý.
"Lần thi triển môn bí thuật kia vừa rồi chính là lần lâu nhất sau bao nhiêu năm ta thi triển đó." Lạp Tháp chân nhân lắc đầu, nở nụ cười: "Dù gì thì lần đại hội Tiên Duyên này cũng đã rèn luyện cho ta rất nhiều. Bí thuật Điệp Lãng đã tiến bộ rất lớn."
Mộc Truyền chân nhân lập tức cảm thấy kính nể Lạp Tháp chân nhân.
Ba người đứng đầu...Đây chính là những người có thể được Xích Minh đạo tổ thu làm đệ tửu. Việc mất cơ hội lớn tới cỡ này sẽ làm cho niềm tin bị đả kích cực lớn. Vậy mà Lạp Tháp chân nhân lại có thể nháy mắt khôi phục lại dáng vẻ bình thường, còn mỉm cười đi ra nữa. Chỉ riêng đạo tâm này thôi cũng đã đủ cho Mộc Truyền chân nhân khâm phục không thôi rồi.
Hơn nữa, qua lần giao chiến vừa rồi, Mộc Truyền chân nhân cũng phát hiện ra hai người bọn họ có tâm tính, con đường đi đều cực kỳ giống nhau!
Con đường tu tiên gian nan, tìm được một nhân vật lợi hại giống mình thật đúng như là tri kỷ. Mộc Truyền chân nhân tỉnh táo mến mộ. Bạn đang đọc truyện tại
/1827
|