Quận chúa Tích Nguyệt cũng nhìn ra, Vân Bằng công tử vốn cũng không phải hạng người tốt.
Kỷ Ninh tuy rằng nhẫn nhịn, nhưng thực chất bên trong cũng khá kiêu ngạo, thời gian lâu dài chỉ sợ sẽ thực sự xuất hiện mâu thuẫn, liền nói ngay: "Tốt, Kỷ Ninh, ngươi đi Thiên Bảo Sơn đi, chúng ta gặp lại sau"
"Đi Thiên Bảo Sơn?"
Mí mắt Vân Bằng công tử nhếch lên, liếc nhìn Kỷ Ninh, lập tức nói, "Tích Nguyệt, chúng ta lâu rồi cũng chưa đi Thiên Bảo Sơn đấy nhỉ, nếu như Kỷ Ninh huynh muốn đi, chúng ta cũng cùng đi, Vân Cố, ngươi nói xem đúng không?" Phong Vân Cố vẫn yên lặng ngồi đằng kia, nghe Vân Bằng công tử lên tiếng vội gật đầu liên tục: "Ừ được, ừ được." Kỷ Ninh thấy thế, không khỏi nhíu mày, vị "tỷ phu" mà biểu tỷ mong muốn gả quả thật có chút nhu nhược thái quá.
"Tích Nguyệt!" Vân Bằng công tử nhìn quận chúa Tích Nguyệt.
Tích Nguyệt chỉ có thể gật đầu:"Được, chúng ta cùng đi."
Kỷ Ninh, quận chúa Tích Nguyệt, Vân Bằng công tử, Phong Vân Cố và một số người hầu, ngồi trên một chiếc thuyền lớn pháp bảo Tiên giai,vượt trùng điệp sóng khí bay trong vương đô Đại Hạ.
"Bảo thuyền Tiên giai thượng phẩm của ta được dung nhập "Thái Ất Thanh Linh" vào trong, tốc độ đơn thuần có thể so sánh với bảo thuyền Tiên giai cực phẩm." Vân Bằng công tử đắc ý nói.
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn.
Vân Bằng công tử này quả thật có không ít bảo vật, muốn mua một phi thuyền Tiên giai như thế này dùng một trăm vạn cân nguyên dịch thể còn lâu mới đủ
"Đệ đệ, ngươi ráng nhẫn nhịn một chút." Quận chúa Tích Nguyệt truyền âm cho Kỷ Ninh, "Vân Bằng công tử này tuy rằng có thiên phú tu luyện, thế nhưng trời sinh ngang ngược, kiêu ngạo, có khi còn rất bá đạo nữa.
Chẳng qua hiện nay đảo Phong Câm, Thiên giới kết minh cùng vương triều Đại Hạ ta, hắn cũng không dám xằng bậy, hắn nói nhảm mấy câu thôi, đệ đệ coi như không nghe thấy là tốt rồi."
"Biểu tỷ, người này ngang ngược, kiêu ngạo như vậy, vì sao vẫn để hắn ở trong Vương phủ?" Kỷ Ninh truyền âm hỏi, "Tin rằng nếu Duyên Vương muốn hắn đi, hắn cũng không có cách nào ở lại được."
"Tuy rằng hắn ngang ngược, kiêu ngạo, nhưng mà vì hắn đang theo đuổi ta, tất nhiên sẽ mua tặng một ít lễ vật cho ta." Quận chúa Tích Nguyệt nói, "Tương lai ta sẽ xây dựng lại Úy Trì tộc, dĩ nhiên vì Úy Trì tộc lưu lại một ít bảo vật mới đúng."
"Biểu tỷ ngươi..." Kỷ Ninh kinh ngạc. "Có phải đã xem thường biểu tỷ rồi phải không?" Quận chúa Tích Nguyệt truyền âm đạm mạc nói, "Ta không quan tâm, ta đã sớm thề rồi, nhất định kế thừa nguyện vọng của cha ta, xây dựng lại Úy Trì tộc.Vì Úy Trì tộc, ta có thể làm bất cứ điều gì. Kể cả mạng sống của ta. Chỉ cần ta ở trước mặt Vân Bằng công tử nhịn một chút, lại cho hắn chút ít hy vọng, hắn liền thường xuyên đưa tặng bảo vật."
Nhất thời Kỷ Ninh không biết nên nói cái gì.
"Yên tâm, biểu tỷ ngươi không để cho hắn chiếm tiện nghi đâu, thế mới là tốt nhất, nếu để hắn chiếm tiện nghi, hắn sao có theo đuổi ta điên cuồng như vậy được? Bảo vật, ta muốn, còn về phần hắn, sau này chỉ có thể tiu nghỉu rời đi thôi!" Tích Nguyệt truyền âm nói.
Kỷ Ninh cảm giác được nội tâm của biểu tỷ rất quả quyết, không hề lo lắng: "Phong Vân Cố kia, ta thấy hắn và tỷ..."
"Ngươi thấy không xứng? Chính vì hắn là kẻ nhu nhược, cho nên ta mới nguyện ý gả.
Nếu không làm sao ta có thể tuyệt đối khống chế hắn?" Tích Nguyệt truyền âm, "Yên tâm đi, ta có ông ngoại hỗ trợ, những chuyện nhỏ này sẽ làm rất tốt."
"Biểu tỷ, có việc gì thì hãy báo tin cho ta, đừng quên rằng, Úy Trì tộc không chỉ còn mình tỷ, mà còn có cả ta nữa." Kỷ Ninh truyền âm nói.
"Ừ, ta còn có đệ đệ ngươi nữa mà." Úy Trì Tích Nguyệt truyền âm nói.
Tổng bộ Thiên Bảo Sơn.
Tại một đại điện xa xỉ cao nhất, được bày biện thịnh yến, nếu như đứng ở ngoài lan can điện, có thể quan sát thấy toàn vương đô Đại Hạ.
"Vân Bằng công tử, ngươi lại đưa Tích Nguyệt muội muội đến, xem ra Thiên Bảo Sơn ta lại có vụ làm ăn lớn." Thanh Liễu tiên tử toàn thân áo trắng mỉm cười nói.
"Ha ha ha, vì Tích Nguyệt, ta rất cao hứng!" Vân Bằng công tử hặc hặc cười, hắn còn liếc mắt nhìn Kỷ Ninh.
Trên dọc đường đến đây, Kỷ Ninh và Tích Nguyệt truyền âm cho nhau, Vân Bằng công tử cũng phát hiện được hai người lúc đó vượt quá mức thân mật bằng hữu!
Điều này làm cho trong lòng Vân Bằng công tử có chút khó chịu: "Hừ, hạng nhất đại hội Tiên Duyên thế giới Đại Hạ sao? Hôm nay tại Thiên Bảo Sơn ta sẽ cho ngươi mất mặt!"
"Kỷ Ninh huynh, ngươi tới Thiên Bảo Sơn mua mấy thứ gì vậy?" Vân Bằng công tử cười nói.
Kỷ Ninh lạnh nhạt trả lời: "Chẳng qua là một chút ít tài liệu, kỳ vật mà thôi."
Lúc này Bạch Thủy Trạch sau lưng Kỷ Ninh đã biến thành hình người liền khẽ đảo tay, hai cuốn da thú xuất hiện trong lòng bàn tay, đưa cho Kỷ Ninh, truyền âm nói: "Ninh nhi, phần danh sách phía trên, bố trí ra trùng trùng điệp điệp đại trận, đủ để chấn nhiếp Thiên Tiên, không dám xông vào. Mà phần danh sách phía dưới là tài liệu cho tam đại tuyệt thế hung trận mà ta phát hiện được ở núi Phương Thốn. Tam đại tuyệt thế hung trận này có thể kết hợp với nhau... Uy lực của trận pháp, chỉ sợ Chân Tiên, Thiên Thần cũng phải thận trọng, tam đại hung trận này dù là Chân Tiên, Thiên Thần cũng không có cách nào dùng lực cưỡng ép phá trận, chỉ có thông hiểu trận pháp thì mới có thể phá."
"Lợi hại như vậy sao?" Kỷ Ninh giật mình.
"Có điều bảo vật trong phần danh sách thứ hai tuy rằng không phải quá hiếm nhưng vô cùng trân quý." Bạch Thủy Trạch truyền âm nói, "Ninh nhi, nếu ngươi thấy khó gom được, thì chỉ cần mua tài liệu trên phần danh sách đầu tiên là được rồi."
Kỷ Ninh đem hai cuốn da thú đưa trực tiếp cho Thanh Liễu tiên tử: "Thanh Liễu tiên tử, ta có hai phần danh sách tài liệu này, ngươi xem xem Thiên Bảo Sơn có không?"
"Đây là tổng bộ Thiên Bảo Sơn, dù cho Thiên Tiên tới đây mua sắm bảo vật, chúng ta cũng xuất ra được, nói chi tới một chút ít tài liệu kỳ vật." Thanh Liễu tiên tử cười tiếp nhận danh sách, xem qua cuốn da thú thứ nhất, nàng liền biến sắc, giật mình nhìn lại Kỷ Ninh, rồi lập tức xem tiếp cuốn da thú thứ hai.
Lần này Thanh Liễu tiên tử thật sự chấn kinh.
Cuốn da thú thứ nhất chỉ có thể khiến nàng giật mình, nhưng phần danh sách trong cuốn da thú thứ hai làm cho nàng khiếp sợ rùng mình, bởi vì cái danh sách kia quá dọa người rồi.
"Ta không có cách nào làm chủ, xin chờ một chút." Thanh Liễu tiên tử liền nói ngay.
"Được." Kỷ Ninh gật đầu.
"Thanh Liễu tiên tử cũng không thể làm chủ?" Vân Bằng công tử đứng bên cạnh chế nhạo nói, "Chẳng phải chỉ là một ít tài liệu thôi sao, không phải pháp bảo Tiên giai gì, Chẳng lẽ tài liệu kỳ vật Kỷ Ninh huynh cần đều rất kỳ lạ, quý hiếm?"
Xôn xao...
Trong điện, một gã nam tử tóc bạc bỗng xuất hiện từ hư không, một cỗ khí tức vô hình uy áp, khiến mọi người đều hiểu rằng... Vị này chính là Thiên Tiên! Bạn đang xem tại
/1827
|