MÃNG HOANG KỶ

Chương 489: Thái độ của Hạ Hoàng

/1827


“Hồng Tuyết tiền bối, gã Thuần Dương Chân Tiên này am hiểu Càn Khôn đại đạo, có lẽ phải thỉnh bảy vị hỗ trợ!” Nguyên thần thứ hai của Kỷ Ninh cầu cứu. Biết rõ Kỷ Ninh gặp phải nguy hiểm, bảy người Hồng Tuyết Thiên Thần đã từ thế giới của bọn họ đi ra thủy phủ. Kỳ thật bọn họ không nghĩ tới, nhanh như vậy mà Kỷ Ninh đã muốn dùng tới lời hứa giúp đỡ một lần duy nhất của bọn họ.

Kỳ thật khi trước Kỷ Ninh bắn liên tục bảy mũi tên kéo dài chút thời gian, đồng thời cũng cũng chia ra một phần nguyên lực Phản Hư để thôi phát Đại Na Di đạo phù, thời gian kéo dài vậy là đủ, nhưng đáng tiếc là Đại Na Di lại thất bại.

Trong thiên địa có rất nhiều đại đạo, ai ngờ lại đụng phải đúng kẻ am hiểu Càn Khôn đại đạo, trước mặt tồn tại kiểu này muốn thi triển Đại Na Di cũng không được.

“Sư đệ.” Dư Vi nhìn Kỷ Ninh, sắc mặt lo lắng, Điện Tài tiên nhân, Thông Hợp Thiên Tiên cũng lo lắng vạn phần nhưng họ không thể làm gì được.

“Chết.” Khuôn mặt Phù Hoa Chân Tiên dữ tợn, ánh mắt tràn đầy sát cơ.

Đúng lúc này.

“Kỷ Ninh, ngươi được cứu rồi.” Bỗng nhiên thanh âm của Hoàng Mao Đại Hùng vang lên trong đầu Kỷ Ninh.

"Oanh ~~ "

Không trung giữa hai người Phù Hoa Chân Tiên và Kỷ Ninh bỗng nhiên xuất hiện một thông đạo màu đen, nó điên cuồng phá vỡ hư không, một gã nam tử mặc hoàng bào màu đen bước trên thông đạo đi tới.

"Hạ Hoàng?"

"Bệ hạ?"

Điện Tài tiên nhân, Dư Vi, Thông Hợp Thiên Tiên đều lộ vẻ kích động, sợ hãi xen lẫn với mừng vui.

Người bước trên thông đạo màu đen đang đi tới kia đúng là Hạ Hoàng. Lúc Hạ Hoàng đi tới, chỉ một ngón tay, lập tức một đạo kim quang bay ra hóa thành một con Kim Long, đánh bay Hắc Bạch đại ấn kia. Gã lạnh lùng nhìn Phù Hoa Chân Tiên đang nổi điên phía xa: “Phù Hoa, ngươi cũng dám đến Đại Hạ ta giương oai ư?”

Kỷ Ninh cũng thở dài một hơi.

“Vừa rồi quấy rầy bảy vị tiền bối rồi.” Bên trong thủy phủ, Kỷ Ninh áo đen hành lễ nói.

Hoàng Mao Đại Hùng đứng bên cạnh cười tủm tỉm nói: “Hạ Hoàng đã xuất hiện, tất nhiên không cần bảy vị xuất thủ.”

“Cái này xem như hoàn thành lời hứa sao?” Tuyết Hạt Thiên Thần xinh đẹp cười nói.

“Không tính, đương nhiên không tính.” Kỷ Ninh vội nói.

Nhìn biểu lộ của Kỷ Ninh như thế, bảy vị Thiên Thần không khỏi nở nụ cười.

“Ha ha…”

“Chúng ta cũng không so đo chuyện này với ngươi đâu.”

Nhưng ngay sau đó Hồng Tuyết Thiên Thần nghiêm mặt nói: “Có điều Kỷ Ninh à, ta phải đề tỉnh ngươi, lúc trước ở thế giới phế tích thượng cổ kia, sư phụ Bồ Đề lão tổ của ngươi ra tay không phải cố kỵ gì. Nhưng bây giờ chúng ta đang ở giữa Tam Giới… nơi này quân địch thế lớn, Bồ Đề lão tổ cũng có nhiều cố kỵ. Thậm chí có khi mặc dù muốn ra tay cũng không thể.”

“Ta đã hiểu.” Kỷ Ninh gật đầu, đương nhiên hắn hiểu rõ, lần hạo kiếp này, ngay cả sư phụ hắn cũng phải cẩn trọng.

“Hơn nữa sư phụ ngươi không phải lúc nào cũng có thể ‘một giấc chiêm bao toàn Tam Giới’, có khi ngươi gặp nguy hiểm, không nhất định sư phụ ngươi sẽ biết được.” Hồng Tuyết Thiên Thần nói.

Kỷ Ninh gật đầu.

Đúng.

Sư phụ cũng không cho mình tín phù, khi mình gặp nguy cơ sẽ không thể thông báo cho sư phụ biết được.

“Chúng ta hứa sẽ giúp ngươi một lần, chỉ một lần mà thôi.” Hồng Tuyết Thiên Thần nói. “Sư phụ ngươi thì lại càng ‘nước xa khó cứu được lửa gần’, ngươi xem, lần này ngươi mới trở về không bao lâu đã gặp phải nguy hiểm. Có lẽ ngươi đã hiểu… trong hạo kiếp lần này càng phải thêm cẩn thận.”

Kỷ Ninh gật đầu: “Ta bị nghiệp hỏa quấn thân mà có thể sống sót trở lại, khẳng định rằng sẽ khiến cho Vô Gian Môn chú ý, bọn chúng đã sớm coi ta là đại địch… Trong trận hạo kiếp này, thật ra ta cũng đã suy nghĩ cẩn thận, nếu như ta đã không thể giấu thì cứ bộc lộ hết khả năng ra. Như vậy sẽ khiến cho nhiều cường giả chú ý tới ta, cảm thấy ta đáng giá để bọn họ hỗ trợ!”

“Vô Gian Môn kia tuy liều lĩnh nhưng vẫn còn hoạt động âm thầm. Thấy rõ là bọn chúng còn đang kiêng kị nhiều. Bên phía sư phụ ta, cường giả cũng có rất nhiều.” Kỷ Ninh cười nói, “Chỉ cần ta có nhiều sự giúp đỡ, tất nhiên sẽ không ngại.”

“Cuối cùng cũng chịu động não rồi.” Hồng Tuyết Thiên Thần cười, “Nhiều sự giúp đỡ quá, đến lúc đó có khi không cần bảy người chúng ta ra tay, ngươi cũng có thể còn sống mà độ kiếp rồi.”

Phía bên ngoài.

Hạ Hoàng áo đen vừa xuất hiện, Phù Hoa Chân Tiên lại càng thêm phẫn nộ: “Hạ Mang, ngươi muốn ngăn ta, muốn thành kẻ địch của ta sao?”

“Xem ra ngươi đã về phía Vô Gian Môn rồi. Đã không cùng trận doanh, tất nhiên là địch nhân.” Hạ Hoàng lạnh nhạt nói, “Ta thấy ngươi tốt hơn là cút xa ra một chút, cút khỏi Đại Hạ của ta.”

Tuy thực lực chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng Hạ Hoàng biết đối phương am hiểu Càn Khôn đại đạo, khả năng chạy trốn rất lợi hại.

Phù Hoa Chân Tiên hít sau một hơi, hắn cũng không muốn thành kẻ địch của Hạ Hoàng, dù sao thì Hạ Hoàng cũng có xuất thân rất đặc biệt, bối cảnh kinh người, có vài kiện Tiên Thiên Linh Bảo cường đại bên người, thanh danh rất lớn. Trước đấy rõ ràng gã đã cách ly không gian, nhưng Hạ Hoàng lại có thể đơn giản xé rách không gian để tới. Cái này là cùng loại thủ đoạn truyền tống với Trấn Giới Tháp, có thể vượt qua không gian bị cách ly, mạnh mẽ truyền tống đến. Đó là do Hạ Hoàng có được một kiện Tiên Thiên Linh Bảo là ‘Nhất Niệm Minh Tâm Đăng’

“Ta chỉ cần giết tên thiếu niên này.” Phù Hoa Chân Tiên lạnh lẽo nói, “Ba người kia thì ta có thể bỏ qua!”

Hạ Hoàng liếc gã một cái: “Mau cút khỏi Đại Hạ!”

Nói giỡn sao, gã đến đây là để cứu Kỷ Ninh đấy.

“Ngươi….” Phù Hoa giận dữ, “Hạ Mang, để ta xem một đệ tử hoàng tộc thượng cổ như ngươi mạnh tới đâu!” Lập tức xung quanh gã xuất hiện từng sợi xích màu vàng dài và hẹp, có tất cả chín sợi xích. Một đầu của chín sợi xích giống như thẩm thấu vào hư không, đầu kia thì điên cuồng vây xung quanh Hạ Hoàng.

Đây mới chính là thủ đoạn chiến đấu lợi hại nhất của gã, càng âm thầm càng dễ đắc thủ.

Về phần Hắc Bạch đại ấn, tốc độ phi hành của pháp bảo dù sao cũng nhanh hơn so với độn thuật, mà Hắc Bạch đại ấn lại cuồng mãnh nên gã mới dùng Hắc Bạch đại ấn để cưỡng ép phá vỡ trận pháp cấm chế, cùng lúc đè chết đám Kỷ Ninh.

“Với những thủ đoạn này, cũng dám khoe khoang trước mắt ta?” Hạ Hoàng lạnh lùng cười, chỉ thấy dưới chân gã xuất hiện từng đóa hoa sen màu tuyết trắng cực lớn, tầng tầng hoa sen tràn ngập ra bốn phương tám hướng, hoàn toàn trấn áp hư không, chặn đứng chín sợi xích màu vàng.

“Diệt.”

Hạ Hoàng khẽ quát.

Trước người gã vốn chỉ có một đạo kim quang, hiện giờ đã có ba đạo. Ba đạo kim quang này phá không bay ra, hóa thành ba con Kim Long uốn lượn. Khí tức ba Kim Long này không hề giống nhau, một con thì tùy ý khuếch trương, một con thì thâm trầm đến lạnh người, còn một con thì đầy vẻ thiện chí, tựa hồ nhưng không có chút uy hiếp nào.

Ba con Kim Long mang khí tức khác nhau, nhưng lại khiến cho Phù Hoa Chân Tiên phía xa xa lộ vẻ giận dữ.

“Sinh tử tiêu tan, đều vì phù hoa!”

Phù Hoa Chân Tiên lạnh lùng nói.

Lập tức chín sợi xích màu vàng xung quanh gã bắt đầu chuyển động, trong tức khắc hư không xung quanh đều trở nên nhộn nhạo, tựa như mặt nước.

“Xuy xuy xuy~~~” Ba con Kim Long sau khi bay vào trong, càng thêm vất vả.

“Hừ.”

Hạ Hoàng phía xa thấy thế thì sắc mặt trầm xuống, bàn tay khẽ đảo, lập tức xuất hiện một cái chuông nhỏ. Cái chuông nhỏ màu đen này vừa xuất hiện, keng ~~~ một tiếng chuông vang lên.

“Phốc.” Lập tức Phù Hoa Chân Tiên phun ra một ngụm máu tươi, cắn răng nói, “Được được được, Hạ Mang, ngươi đã muốn che chở tên tiểu tử này, chúng ta thế bất lưỡng lập!”

“Dựa vào ngươi?” Hạ Hoàng cười lạnh lùng, tất nhiên rất là khinh thường.

“Rồi ngươi cứ chờ xem. Tiểu tử này nhất định sẽ phải chết!” Trong mắt Phù Hoa Chân Tiên tràn đầy vẻ điên cuồng.

Hô.

Lúc này Phù Hoa Chân Tiên thi triển thuật trốn chạy. Một kẻ am hiểu Càn Khôn đại đạo muốn trốn chạy, rất khó có thể ngăn cản.

Kể cả là Hạ Hoàng, cũng chỉ có thể nhìn đối phương bỏ đi.

“Tạ ơn bệ hạ.” Thông Hợp Thiên Tiên, Điện Tài tiên nhân, Dư Vi, Kỷ Ninh đều bay tới, tất cả cùng nói cảm tạ.

Hạ Hoàng quay người lại, nhìn thoáng qua bốn người Kỷ Ninh, cười nói: “Không việc gì là tốt rồi, vừa rồi ta xuyên thấu qua pháp bảo dò xét tới tình cảnh chiến đấu ở nơi đây, phát hiện Phù Hoa xuất hiện. Ta biết ngay không ổn, định thi triển Đại Na Di tới, không ngờ tên Phù Hoa này vậy mà có thể cách ly không gian lại, nên không thể dùng Đại Na Di! Chỉ có thể cưỡng ép xé rách không gian để truyền tống tới, may mắn, may mắn là tới kịp, nếu chậm một bước…”

Bọn Kỷ Ninh cũng hiểu, vì sao mà tới thời điểm nguy hiểm nhất thì Hạ Hoàng mới chạy tới được, trước đó Kỷ Ninh cũng đã thỉnh bảy vị Thiên Thần hỗ trợ.

May mắn.

May mắn không làm phí mất một lời hứa hẹn kia.

“Kỷ Ninh, ngươi phải thật cẩn thận.” Hạ Hoàng nói, “Tuy ta không biết vì sao tên Phù Hoa Chân Tiên này lại muốn giết ngươi, ta đoán có thể trong số những Thiên Tiên ngươi mới giết có kẻ quan hệ gần gũi với hắn. Cho nên mới khiến cho một kẻ bình thường phong độ nhẹ nhàng như Phù Hoa trở nên điên cuồng như thế. Một Thuần Dương Chân Tiên hiểu được Càn Khôn đại đạo mà nhất quyết muốn giết ngươi, việc này rất là nguy hiểm đấy.”

“Ta hiểu.” Kỷ Ninh nghiêm túc nói.

“Có điều trận hạo kiếp này đã bắt đầu, nguy hiểm cỡ này vẫn là gì cả.” Hạ Hoàng nói, “Tương lai bão táp, sẽ càng ngày càng đáng sợ. Cái này là tín phù của ta, một khi ngươi gặp

phải nguy hiểm thì bóp nát, chỉ cần không phải Chân Thần Đạo Tổ, ta nắm chắc có thể cứu ngươi.”

Luận thực lực thì Hạ Hoàng hơi kém hơn Lữ Động Tân một chút.

Nhưng Hạ Hoàng có không ít bảo bật bảo vệ tính mạng, mặc dù gặp Chân Thần Đạo Tổ cũng có thể chống đỡ được một lúc.

“Cảm tạ bệ hạ.” Kỷ Ninh tiếp nhận tín phù.

“Chuẩn bị cho tốt đi.” Hạ Hoàng ngẩng đầu nhìn lên trời, “Lần thăm dò này qua đi, chỉ sợ trận chiến tranh của toàn bộ thế giới Đại Hạ đã muốn bắt đầu rồi, chỉ cần các ngươi ở thế giới Đại Hạ, sẽ không tránh khỏi.” Sau khi nói xong, Hạ Hoàng cất bước xuyên qua hư không rời đi.

Kỷ Ninh nhìn tín phù trong tay, khẽ mỉm cười.

Quả nhiên.

Khi trước hắn độc chiến chín gã Thiên Tiên của Thiếu Viêm tộc, tuy đã lợi hại. Thế nhưng trong mắt những kẻ có ánh mắt cực cao như Hạ Hoàng, Xích Minh Đạo Tổ thì hắn cũng chỉ là không tệ khi so sánh với những thiên tài khác của Tam Giới mà thôi. Mà lần này hắn bộc lộ tài năng, dù phóng mắt từ thời Thượng Cổ tới giờ, chỉ sợ cũng đã là một Phản Hư yêu nghiệt nhất rồi. Địch nhân càng kiêng kỵ thì chỉ sợ Hạ Hoàng, Xích Minh Đạo Tổ càng phải coi trọng Kỷ Ninh.

Mà khối tín phù trong tay này, đặc biệt Hạ Hoàng còn nói “gặp phải nguy hiểm thì bóp nát, chỉ cần không phải Chân Thần Đạo Tổ, ta nắm chắc có thể cứu ngươi”, như vậy đã cho thấy rõ thái độ rồi. Cần biết dù là Bồ Đề lão tổ, cũng chưa từng nói qua những lời này.

Thế giới Đệ Ngũ.

Một tòa điện sảnh nguy nga, môn chủ Vô Gian Môn, lâu chủ Huyết Vân Lầu, động chủ Vạn Ma Động đều đang ở đây.

"Thanh Hồ."

Cùng với tiếng gầm lên, Phù Hoa Chân Tiên lao vọt vào.

“Phù Hoa.” Cô gái áo bào xanh mở miệng.

“Thanh Hồ, vì sao ngươi không ra tay? Chỉ một chút, chỉ một chút thôi là ta có thể cứu Tử Thảo muội muội rồi.” Phù Hoa Chân Tiên vô cùng phẫn nộ.

Thanh Hồ lại lắc đầu: “Tử Thảo đồng thời bóp nát tín phù của ta và ngươi, ngươi hiểu Càn Khôn đại đạo còn ta thì không. Dù ta có đến cũng sẽ chậm hơn ngươi nhiều!”

Phù Hoa Chân Tiên khựng lại, chính xác, vừa rồi gã phẫn nộ quá mức rồi.

“Ta muốn giết chết tiểu tử kia.” Đôi mắt Phù Hoa Chân Tiên hiện lên ánh sáng màu đỏ đáng sợ, giận dữ hét, “Ta muốn hắn chết.”


/1827

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status