Lôi Thần nhìn Bồ Đề, trầm giọng nói:
- Bồ Đề, môn pháp môn độn thuật này... Ta thấy ngươi vẫn nên giao ra thì tốt hơn.
- Hừ.
Bình thường Bồ Đề mỉm cười bình tĩnh, thế nhưng giờ phút này hắn lại lạnh nhạt nói:
- Môn pháp môn độn thuật này chính là thứ mà ta khổ cực đạt được, ta nguyện ý truyền thụ cho ai thì sẽ truyền thụ cho kẻ đó. Sao nào? Ngươi còn định bức bách ta hay sao? Chẳng lẽ hiện tại pháp môn của rất nhiều Đại Năng Giả đều phải cống hiến ra hay sao? Sao ta lại không biết cơ chứ?
Lôi Thần cứng họng, Đại Năng Giả tung hoành Tam giới. Một ít thủ đoạn tuyệt đỉnh, bình thường sẽ không truyền ra bên ngoài. Ví dụ như Tru Tiên Kiếm Trận của Tam Thanh đạo nhân, thứ này chắc chắn sẽ không truyền ra bên ngoài. Kỳ thật, cho dù có truyền ra bên ngoài thì người khác cũng không có bốn thanh thần kiếm cấp độ Hỗn Độn kỳ bảo kia. Cho nên cũng không tu luyện thành công được.
Thế nhưng tuy rằng tu luyện không thành, thế nhưng người khác hoàn toàn có thể biết được pháp môn của Tru Tiên Kiếm Trận, như vậy muốn ứng đối cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Như tuyệt học thời không của Bồ Đề vậy. Cũng chỉ có truyền thụ cho một mình Hồng Tuyết mà thôi.
...
Mà những Đại Năng Giả khác cũng sẽ không biết, cũng sẽ không rình mò tuyệt học thời không của Bồ Đề quá mức. Tru Tiên Kiếm Trận của Tam Thanh đạo nhân... Bởi vì Đại Năng Giả đều có con đường tu tiên của riêng mình. Cho nên cũng sẽ không phân tâm trên con đường khác. Trình độ khát vọng đối với pháp môn cao cấp khác cũng sẽ không quá lớn. Thế nhưng Cửu Giác Điện Xà độn thuật của Kỷ Ninh lại khác.
Đây là một môn thần thông, mặc kệ là ai, một khi học xong là có thể dùng được!
- Cái môn thần thông này, đối với các Đại Năng Giả chúng ta có trợ giúp rất lớn.
Lôi Thần Thiên Tôn cả giận nói:
- Chuyện này liên quan tới tồn vong của vô số sinh linh bên chúng ta, chẳng lẽ còn không nên giao ra hay sao?
- Không phải là ta không giao ra, đương nhiên ta quan tâm tới trường hạo kiếp này, cho nên ta đã sớm dâng ra môn pháp môn này rồi.
Bồ Đề bỗng nhiên cảm khái một tiếng:
- Phật môn, Đạo môn, Nhân tộc Hoàng tộc đều đã có được pháp môn này. Phục Hy thị, Thần Nông thị, Toại Nhân thị và hai vị Phật môn Đạo môn đều đã nhận được pháp môn này. Thế nhưng cho tới nay cũng không có Đại Năng Giả nào có thể luyện thành được.
- Cái gì?
Ngu Khâu đạo nhân, Lôi Thần Thiên Tôn, thậm chí ngay cả tâm thức của những Đại Năng Giả khác đang hàng lâm nơi này đều giật mình không thôi.
Giờ phút này, các Đại Năng Giả chú ý tới nơi này rất nhiều, phần lớn Đại Năng Giả của trận doanh Nữ Oa đều có tâm thức hàng lâm tới đây, bao phủ nơi này! Thậm chí còn tùy thời sẽ hiện thân. Về phần đám Đại Năng Giả bên trận doanh Vô Gian Môn... Bọn hắn cũng rất muốn dò xét, thế nhưng mà đám người Bồ Đề, Tam Thanh đạo nhân đã sớm liên thủ với nhau. Toàn bộ chung quanh đã sớm bị tâm thức hoàn toàn phong tỏa.
Người cùng trận doanh có thể đi vào, thế nhưng địch quân lại hoàn toàn bị ngăn cản ở bên ngoài.
- Thần thông nghịch thiên như thế, nếu như Đại Năng Giả có thể đơn giản học được. Như vậy bên chúng ta chẳng phải sẽ thắng hay sao?
Bồ Đề lắc đầu than thở, nói:
- Ngươi nói, thần thông như thế, sẽ dễ dàng học được như vậy sao?
Lôi Thần Thiên Tôn trầm giọng nói:
- Vì sao người không truyền cho tất cả Đại Năng Giả bên chúng ta? Có lẽ trong chúng ta có ai có thể luyện thành được thì sao?
- Không vội.
Bồ Đề lắc đầu:
- Gian tế của Vô Gian Môn lợi hại như thế nào cũng không phải ngươi không biết rõ. Nhiều năm qua bên chúng ta đã phát hiện ra rất nhiều gian tế của Vô Gian Môn. Ngay cả bên trong Đại Năng Giả cũng đã bộc lộ ra một tên gian tế. Nói không chừng... Trong đám Đại Năng Giả chúng ta còn có gian tế. Cho nên đương nhiên chúng ta cũng phải cẩn thận, rất cẩn thận. Bằng không mà nói, một khi bị đối phương thu được pháp môn này, như vậy pháp môn này cũng sẽ bị bên Vô Gian Môn đạt được. Nếu như Đại Năng Giả đỉnh tiêm của bên Vô Gian Môn học xong, như vậy bên chúng ta sẽ xong đời.
Lôi Thần Thiên Tôn cứng họng, gian tế mà Vô Gian Môn xếp vào rất là lợi hại. Cũng có một ít Thiên Thần Chân Tiên ẩn nấp, không bộc phát ra thì ai cũng không phát hiện ra được. Như Thiên Thần Chân Tiên giống như Trường Thanh Kiếm Tiên này vậy. Thời khắc mấu chốt mới rat ay một chút, như vậy mới có thể khiến cho bên trận doanh Nữ Oa phát hiện ra.
Bỗng nhiên..
Hô, hô, hô, hô, hô, hô.
Liên tiếp có từng đạo thân ảnh ngưng tụ, hoặc là cao lớn khôi ngô, hoặc là gió nhạt mây xanh, hoặc là sát khí ngập trời, hoặc là lạnh lẽo thấu xương. Hóa thân của từng vị Chân Thần Đạo Tổ được ngưng tụ mà thành. Theo đám Chân Thần Đạo Tổ này xuất hiện, lập tức càng ngày lại có càng nhiều Chân Thần Đạo Tổ dùng hóa thân hàng lâm. Hiển nhiên tất cả mọi người muốn trao đổi qua một chút.
Bọn hắn nghe thấy lí do thoái thác của Bồ Đề cũng đã hiểu rõ. Xem ra mấy vị tồn tại cao cấp nhất như Toại Nhân thị, Tam Thanh đạo nhân đã biết được. Nhưng mà bọn hắn đang do dự, lo lắng trong đó có gian tế.
- Trời ạ.
Kỷ Ninh cảm thấy khó thở.
Một lần lại có cơ hội gặp nhiều Chân Thần Đạo Tổ như vậy... Loại cơ hội này rất là hiếm thấy a.
Sưu sưu, sưu sưu, sưu sưu, sưu sưu, Sưu Sưu.
Lúc này lại có năm đạo cường khí tức đại nhất phủ xuống.
Thần Nông thị, Phục Hy thị, Toại Nhân thị, Phật Tổ Như Lai, Tam Thanh đạo nhân cũng chỉ dùng hóa thân phủ xuống mà thôi.
- Tám mươi hai vị Chân Thần Đạo Tổ.
Kỷ Ninh thất kinh:
- Bất quá cũng không có tới toàn bộ, Đại sư huynh và Nhị sư huynh của ta cũng không có tới.
- Ta cảm thấy Bồ Đề nói rất đúng.
Xa xa, Thần Ma Hình Thiên không đầu mở miệng nói:
- Môn thần thông này chính là do Bồ Đề đạo hữu phát hiện ra, có muốn dâng ra hay không thì phải xem hắn có tự nguyện hay không. Nếu như hắn nguyện ý dâng ra đã là cân nhắc cho vô số Đại Năng Giả bên trận doanh chúng ta rồi. Ba vị Nhân Hoàng và hai vị đứng đầu Phật môn Đạo môn tự nhiên không thể nào là gian tế được. Về phần những Đại Năng Giả khác, vẫn phải cẩn thận một chút. Thần thông như thế, một khi tu luyện rất là khó khăn. Đừng nói là Đại Năng Giả bên chúng ta không có tu luyện thành công. Một khi thần thông bị rơi vào trong tay Vô Gian Môn. Nếu như bên Vô Gian Môn kia lại có ai luyện thành. Đó mới chính là ác mộng.
- Đúng vậy, cũng không cần phải vội.
Lã Động Tân cũng mở miệng nói.
- Bồ Đề, môn pháp môn độn thuật này... Ta thấy ngươi vẫn nên giao ra thì tốt hơn.
- Hừ.
Bình thường Bồ Đề mỉm cười bình tĩnh, thế nhưng giờ phút này hắn lại lạnh nhạt nói:
- Môn pháp môn độn thuật này chính là thứ mà ta khổ cực đạt được, ta nguyện ý truyền thụ cho ai thì sẽ truyền thụ cho kẻ đó. Sao nào? Ngươi còn định bức bách ta hay sao? Chẳng lẽ hiện tại pháp môn của rất nhiều Đại Năng Giả đều phải cống hiến ra hay sao? Sao ta lại không biết cơ chứ?
Lôi Thần cứng họng, Đại Năng Giả tung hoành Tam giới. Một ít thủ đoạn tuyệt đỉnh, bình thường sẽ không truyền ra bên ngoài. Ví dụ như Tru Tiên Kiếm Trận của Tam Thanh đạo nhân, thứ này chắc chắn sẽ không truyền ra bên ngoài. Kỳ thật, cho dù có truyền ra bên ngoài thì người khác cũng không có bốn thanh thần kiếm cấp độ Hỗn Độn kỳ bảo kia. Cho nên cũng không tu luyện thành công được.
Thế nhưng tuy rằng tu luyện không thành, thế nhưng người khác hoàn toàn có thể biết được pháp môn của Tru Tiên Kiếm Trận, như vậy muốn ứng đối cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Như tuyệt học thời không của Bồ Đề vậy. Cũng chỉ có truyền thụ cho một mình Hồng Tuyết mà thôi.
...
Mà những Đại Năng Giả khác cũng sẽ không biết, cũng sẽ không rình mò tuyệt học thời không của Bồ Đề quá mức. Tru Tiên Kiếm Trận của Tam Thanh đạo nhân... Bởi vì Đại Năng Giả đều có con đường tu tiên của riêng mình. Cho nên cũng sẽ không phân tâm trên con đường khác. Trình độ khát vọng đối với pháp môn cao cấp khác cũng sẽ không quá lớn. Thế nhưng Cửu Giác Điện Xà độn thuật của Kỷ Ninh lại khác.
Đây là một môn thần thông, mặc kệ là ai, một khi học xong là có thể dùng được!
- Cái môn thần thông này, đối với các Đại Năng Giả chúng ta có trợ giúp rất lớn.
Lôi Thần Thiên Tôn cả giận nói:
- Chuyện này liên quan tới tồn vong của vô số sinh linh bên chúng ta, chẳng lẽ còn không nên giao ra hay sao?
- Không phải là ta không giao ra, đương nhiên ta quan tâm tới trường hạo kiếp này, cho nên ta đã sớm dâng ra môn pháp môn này rồi.
Bồ Đề bỗng nhiên cảm khái một tiếng:
- Phật môn, Đạo môn, Nhân tộc Hoàng tộc đều đã có được pháp môn này. Phục Hy thị, Thần Nông thị, Toại Nhân thị và hai vị Phật môn Đạo môn đều đã nhận được pháp môn này. Thế nhưng cho tới nay cũng không có Đại Năng Giả nào có thể luyện thành được.
- Cái gì?
Ngu Khâu đạo nhân, Lôi Thần Thiên Tôn, thậm chí ngay cả tâm thức của những Đại Năng Giả khác đang hàng lâm nơi này đều giật mình không thôi.
Giờ phút này, các Đại Năng Giả chú ý tới nơi này rất nhiều, phần lớn Đại Năng Giả của trận doanh Nữ Oa đều có tâm thức hàng lâm tới đây, bao phủ nơi này! Thậm chí còn tùy thời sẽ hiện thân. Về phần đám Đại Năng Giả bên trận doanh Vô Gian Môn... Bọn hắn cũng rất muốn dò xét, thế nhưng mà đám người Bồ Đề, Tam Thanh đạo nhân đã sớm liên thủ với nhau. Toàn bộ chung quanh đã sớm bị tâm thức hoàn toàn phong tỏa.
Người cùng trận doanh có thể đi vào, thế nhưng địch quân lại hoàn toàn bị ngăn cản ở bên ngoài.
- Thần thông nghịch thiên như thế, nếu như Đại Năng Giả có thể đơn giản học được. Như vậy bên chúng ta chẳng phải sẽ thắng hay sao?
Bồ Đề lắc đầu than thở, nói:
- Ngươi nói, thần thông như thế, sẽ dễ dàng học được như vậy sao?
Lôi Thần Thiên Tôn trầm giọng nói:
- Vì sao người không truyền cho tất cả Đại Năng Giả bên chúng ta? Có lẽ trong chúng ta có ai có thể luyện thành được thì sao?
- Không vội.
Bồ Đề lắc đầu:
- Gian tế của Vô Gian Môn lợi hại như thế nào cũng không phải ngươi không biết rõ. Nhiều năm qua bên chúng ta đã phát hiện ra rất nhiều gian tế của Vô Gian Môn. Ngay cả bên trong Đại Năng Giả cũng đã bộc lộ ra một tên gian tế. Nói không chừng... Trong đám Đại Năng Giả chúng ta còn có gian tế. Cho nên đương nhiên chúng ta cũng phải cẩn thận, rất cẩn thận. Bằng không mà nói, một khi bị đối phương thu được pháp môn này, như vậy pháp môn này cũng sẽ bị bên Vô Gian Môn đạt được. Nếu như Đại Năng Giả đỉnh tiêm của bên Vô Gian Môn học xong, như vậy bên chúng ta sẽ xong đời.
Lôi Thần Thiên Tôn cứng họng, gian tế mà Vô Gian Môn xếp vào rất là lợi hại. Cũng có một ít Thiên Thần Chân Tiên ẩn nấp, không bộc phát ra thì ai cũng không phát hiện ra được. Như Thiên Thần Chân Tiên giống như Trường Thanh Kiếm Tiên này vậy. Thời khắc mấu chốt mới rat ay một chút, như vậy mới có thể khiến cho bên trận doanh Nữ Oa phát hiện ra.
Bỗng nhiên..
Hô, hô, hô, hô, hô, hô.
Liên tiếp có từng đạo thân ảnh ngưng tụ, hoặc là cao lớn khôi ngô, hoặc là gió nhạt mây xanh, hoặc là sát khí ngập trời, hoặc là lạnh lẽo thấu xương. Hóa thân của từng vị Chân Thần Đạo Tổ được ngưng tụ mà thành. Theo đám Chân Thần Đạo Tổ này xuất hiện, lập tức càng ngày lại có càng nhiều Chân Thần Đạo Tổ dùng hóa thân hàng lâm. Hiển nhiên tất cả mọi người muốn trao đổi qua một chút.
Bọn hắn nghe thấy lí do thoái thác của Bồ Đề cũng đã hiểu rõ. Xem ra mấy vị tồn tại cao cấp nhất như Toại Nhân thị, Tam Thanh đạo nhân đã biết được. Nhưng mà bọn hắn đang do dự, lo lắng trong đó có gian tế.
- Trời ạ.
Kỷ Ninh cảm thấy khó thở.
Một lần lại có cơ hội gặp nhiều Chân Thần Đạo Tổ như vậy... Loại cơ hội này rất là hiếm thấy a.
Sưu sưu, sưu sưu, sưu sưu, sưu sưu, Sưu Sưu.
Lúc này lại có năm đạo cường khí tức đại nhất phủ xuống.
Thần Nông thị, Phục Hy thị, Toại Nhân thị, Phật Tổ Như Lai, Tam Thanh đạo nhân cũng chỉ dùng hóa thân phủ xuống mà thôi.
- Tám mươi hai vị Chân Thần Đạo Tổ.
Kỷ Ninh thất kinh:
- Bất quá cũng không có tới toàn bộ, Đại sư huynh và Nhị sư huynh của ta cũng không có tới.
- Ta cảm thấy Bồ Đề nói rất đúng.
Xa xa, Thần Ma Hình Thiên không đầu mở miệng nói:
- Môn thần thông này chính là do Bồ Đề đạo hữu phát hiện ra, có muốn dâng ra hay không thì phải xem hắn có tự nguyện hay không. Nếu như hắn nguyện ý dâng ra đã là cân nhắc cho vô số Đại Năng Giả bên trận doanh chúng ta rồi. Ba vị Nhân Hoàng và hai vị đứng đầu Phật môn Đạo môn tự nhiên không thể nào là gian tế được. Về phần những Đại Năng Giả khác, vẫn phải cẩn thận một chút. Thần thông như thế, một khi tu luyện rất là khó khăn. Đừng nói là Đại Năng Giả bên chúng ta không có tu luyện thành công. Một khi thần thông bị rơi vào trong tay Vô Gian Môn. Nếu như bên Vô Gian Môn kia lại có ai luyện thành. Đó mới chính là ác mộng.
- Đúng vậy, cũng không cần phải vội.
Lã Động Tân cũng mở miệng nói.
/1827
|