Bảy đại trận dù sao không phải chỉnh thể, với thực lực của Hắc Liên Thần Đế có thể dễ dàng phá hết Tiểu Thiên Tổ Thần trận.
Kỷ Ninh cau mày:
- Không có cách nào.
Thần kiếm Tử Quang Quỳnh là báu vật quan trọng nhất của Kỷ Ninh, trên đường tu hành báu vật này rất quan trọng, hắn không nỡ lấy ra cho mượn. Vì nếu cho mượn thần kiếm Tử Quang Quỳnh khó bảo đảm Vụ Nham Tinh Chủ không thèm muốn. Làm thủ lĩnh mạch Vụ Nham tinh, Vụ Nham Tinh Chủ lập lời thề bản mệnh khá thoải mái, thủ lĩnh có quyền lực rất lớn, có quyền trừng phạt thuộc hạ dưới tay. Nên Vụ Nham Tinh Chủ có cách tránh đi vài quy tắc lời thề bản mệnh để xử chết Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Khiến Vụ Nham Tinh Chủ lập lời thề bản mệnh khác, ta đặt ra lời thề, sau đó âm thầm cho hắn mượn thần kiếm. Đây là đường sống duy nhất. Nhưng có một rắc rối là... kiếm linh.
Kỷ Ninh lập tức câu thông với kiếm linh trong thần kiếm Tử Quang Quỳnh.
Kiếm linh đáp lại:
- Chủ nhân.
Kỷ Ninh dò hỏi:
- Nếu ta để Vụ Nham Tinh Chủ luyện hóa thần kiếm Tử Quang Quỳnh thì mất bao lâu?
Kỷ Ninh hiểu biết rất ít về Vĩnh Hằng Thần Binh, chỉ được vài điều vụn vặt. Nhưng Kỷ Ninh có nghe nói luyện hóa Vĩnh Hằng Thần Binh cực kỳ khó khăn.
Kiếm linh đáp:
- Năm xưa lão chủ nhân nó ivới ta là luyện hóa Vĩnh Hằng Thần Binh cực kỳ khó khăn. Bình thường dưới Thế Giới cảnh không thể luyện hóa, trong Thiên Thương cung có một môn tâm thấm chi pháp mới giúp chủ nhân hao phí mấy trăm năm luyện hóa thành công. Vụ Nham Tinh Chủ là Thần Thế Giới, có thể luyện hóa, nhưng căn nguyên thần kiếm của Vĩnh Hằng Thần Binh là các đại năng cổ xưa luyện chế thần binh này niêm phong một phần căn nguyên mình ngộ ra vào trong đó, nên muốn luyện hóa phải được căn nguyên thần kiếm công nhận.
Kỷ Ninh gật đầu.
Luyện chế hỗn độn pháp bảo, Đạo Chi Thần Binh rất đơn giản vì chúng nó không có căn nguyên, chỉ có chút thần văn.
Kiếm linh nói:
- Thế Giới cảnh ngắn thì ba, năm ngày, lâu thì mãi mãi không thể luyện hóa.
Kỷ Ninh giật mình lặp lại:
- Mãi mãi không thể luyện hóa?
Kiếm linh đáp:
- Đúng, căn nguyên thần kiếm cũng có tính tình, nó sẽ bản năng tìm chủ nhân thích hợp với nó. Nếu nó hoàn toàn ngăn chặn thì không cách nào luyện hóa. Nhưng chủ nhân và Vụ Nham Tinh Chủ đều có thiên phú kiếm đạo, chắc luyện hóa được. Vụ Nham Tinh Chủ sẽ mau chút, phỏng chừng vài ngày là luyện hóa thành công.
Kỷ Ninh sốt ruột.
Mấy ngày?
Quá chậm, Hắc Vụ Thần Thế Giới đang điên cuồng bùng bổ, phỏng chừng cỡ một tách trà là hết sức, mấy ngày sao được?
***
Hắc Liên Thần Đế rất là nhàn nhã nói:
- Ta chờ xem ngươi cố chống đến lúc nào.
Hắc Liên Thần Đế cầm loan đao lóng lánh to lớn nhiều lần đánh với Hắc Vụ Thần Thế Giới.
Người Hắc Vụ Thần Thế Giới như nham thạch tỏa ánh sáng trắng, đang trong giai đoạn điên cuồng bùng nổ.
Hắc Vụ Thần Thế Giới thầm sốt ruột:
- Làm sao đây? Phải làm sao?
Hắc Vụ Thần Thế Giới đang ngăn cản Hắc Liên Thần Đế nhưng Hắc Liên Thần Đế cũng rất giỏi luyện khí lưu. Vô số hoa sen đen trong thế giới hỗn độn thi nhau bay hướng tu hành giả mạch Vụ Nham tinh, làm đám người Kỷ Ninh, Vụ Nham Tinh Chủ không chạy trốn được.
- Ô?
Vách màng thế giới hỗn độn chợt rách một cái khe, có lão già lôi thôi mặc áo rách rưới đi chân đất đứng trong khe hở, tò mò nhìn vào trong.
Lão nhân áo rách rưới mặt mày hớn hở:
- Nhiều hoa sen đen quá, a, một Vĩnh Hằng Thần Binh? Thú vị, thú vị.
Lão nhân mặc áo rách mắt xuyên thấu hư không nhìn trận địa chiến:
- Chưa đến muộn, vị tiểu huynh đệ của ta chưa bị giết. Đi nhìn xem.
Lão nhân nhàn nhã đi giữa hư không, nơi đi qua tuy thân thể lão đụng vào vài hoa sen đen nhưng cơ thể lão như ảo ảnh, đống hoa sen đen xuyên qua người lão không chút ảnh hưởng.
Thoạt trông lão nhân ung dung đi bộ nhưng mỗi bước vượt trăm vạn dặm.
Chiến đấu còn tiếp tục.
Đám Kỷ Ninh, Vụ Nham Tinh Chủ, Hư U Tiên Nhân bị vô số hoa sen đen bao vây không lao ra ngoài được.
Hư U Tiên Nhân khẽ thở dài:
- Không ngờ cuối cùng chết tại đây. Ta chết thì thôi, chỉ tiếc đám đệ tử của ta.
Một số đệ tử đang trong Vụ Nham tinh, nhưng nếu bọn họ chết trận thì Vụ Nham tinh sẽ rơi vào tay Hắc Liên Thần Đế, sinh linh trên Vụ Nham tinh không một ai trốn thoát.
- Táiao Hắc Liên Thần Đế mạnh dữ vậy?
- Chúng ta xui quá, im lặng lâu vậy mới đi ra tranh tài một trận đã đụng phải tồn tại đáng sợ đến thế.
- Đúng rồi, cảnh giới cao, bí pháp cấm thuật lợi hại, còn có Vĩnh Hằng Thần Binh. Hồi ta xông xáo bên ngoài mạo hiểm hiếm khi gặp tồn tại như vậy.
Đám đại năng Thế Giới cảnh thở ngắn than dài.
Bọn họ không cam lòng, nhưng cũng hiểu tình thế hiện nay sự sôgsn chết bị quyết định bởi Hắc Liên Thần Đế.
Vụ Nham Tinh Chủ nhìn xuống dưới Hắc Vụ Thần Thế Giới còn đang liều mạng, mắt ướt nước:
- Nhị thúc, bỏ đi nhị thú, bỏ đi, chúng ta thua.
Vụ Nham Hủy Diệt Thiên đệ tứ trọng có uy năng mạnh đáng sợ nhưng tiêu hao thần lực càng kinh người, không lâu nữa Hắc Vụ Thần Thế Giới sẽ hao hết thần lực.
Hắc Liên Thần Đế hời hợt nói:
- Ha ha ha! Hắc Vụ, ta rất phục ngươi. Vì biểu thị sự tôn trọng, sau khi ngươi chết ta sẽ khiến đám Thần Thế Giới, Hỗn Độn Tiên Nhân chôn cùng. Chờ các ngươi chết hết ta sẽ tìm cách lấy thần thông pháp môn của các ngươi trong Vụ Nham tinh.
Hắc Vụ Thần Thế Giới rít gào:
- Ngươi sẽ không có được!
Mắt Hắc Vụ Thần Thế Giới có điên cuồng và đau khổ.
Hắc Vụ Thần Thế Giới không sợ chết, chỉ sợ mình chết rồi không thể bảo vệ mạng sống Vụ Nham Tinh Chủ.
Hắc Liên Thần Đế ung dung nói:
- Có được thì mừng, không có cũng chẳng sao. Hắc Vụ, liều mạng như vậy thần lực của ngươi chống đỡ đến lúc nào?
Hắc Liên Thần Đế đang trong ưu thế tuyệt đối, là phe công kích.
- Đánh đến cuối cùng tất cả đều chết thôi.
Mắt Hắc Vụ Thần Thế Giới tràn đầy không cam lòng.
Hắc Vụ Thần Thế Giới đang liều mạng, vì không nỡ, không cam lòng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đột nhiên thiên địa vang tiếng nổ ầm ầm.
Từng lôi điện như rắn uốn lợn từ trên trời giáng xuống, giương mắt nhìn tựa như bầu trời treo ức vạn sợi xích dài. Ức vạn lôi điện tùy ý giáng xuống, vô số hoa sen đen tan biến. Bề mặt hoa sen không bị lôi điện đánh trúng cũng có điện xà uốn lượn, tan vỡ.
Trong khoảnh khắc vô số hoa sen đen không chỗ không ở đều tan biến, dưới đất, núi cao, trong biển, thần văn to lớn ở các nơi đứt đoạn.
- Cái này...
- Sao có thể như vậy?
Kỷ Ninh cau mày:
- Không có cách nào.
Thần kiếm Tử Quang Quỳnh là báu vật quan trọng nhất của Kỷ Ninh, trên đường tu hành báu vật này rất quan trọng, hắn không nỡ lấy ra cho mượn. Vì nếu cho mượn thần kiếm Tử Quang Quỳnh khó bảo đảm Vụ Nham Tinh Chủ không thèm muốn. Làm thủ lĩnh mạch Vụ Nham tinh, Vụ Nham Tinh Chủ lập lời thề bản mệnh khá thoải mái, thủ lĩnh có quyền lực rất lớn, có quyền trừng phạt thuộc hạ dưới tay. Nên Vụ Nham Tinh Chủ có cách tránh đi vài quy tắc lời thề bản mệnh để xử chết Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Khiến Vụ Nham Tinh Chủ lập lời thề bản mệnh khác, ta đặt ra lời thề, sau đó âm thầm cho hắn mượn thần kiếm. Đây là đường sống duy nhất. Nhưng có một rắc rối là... kiếm linh.
Kỷ Ninh lập tức câu thông với kiếm linh trong thần kiếm Tử Quang Quỳnh.
Kiếm linh đáp lại:
- Chủ nhân.
Kỷ Ninh dò hỏi:
- Nếu ta để Vụ Nham Tinh Chủ luyện hóa thần kiếm Tử Quang Quỳnh thì mất bao lâu?
Kỷ Ninh hiểu biết rất ít về Vĩnh Hằng Thần Binh, chỉ được vài điều vụn vặt. Nhưng Kỷ Ninh có nghe nói luyện hóa Vĩnh Hằng Thần Binh cực kỳ khó khăn.
Kiếm linh đáp:
- Năm xưa lão chủ nhân nó ivới ta là luyện hóa Vĩnh Hằng Thần Binh cực kỳ khó khăn. Bình thường dưới Thế Giới cảnh không thể luyện hóa, trong Thiên Thương cung có một môn tâm thấm chi pháp mới giúp chủ nhân hao phí mấy trăm năm luyện hóa thành công. Vụ Nham Tinh Chủ là Thần Thế Giới, có thể luyện hóa, nhưng căn nguyên thần kiếm của Vĩnh Hằng Thần Binh là các đại năng cổ xưa luyện chế thần binh này niêm phong một phần căn nguyên mình ngộ ra vào trong đó, nên muốn luyện hóa phải được căn nguyên thần kiếm công nhận.
Kỷ Ninh gật đầu.
Luyện chế hỗn độn pháp bảo, Đạo Chi Thần Binh rất đơn giản vì chúng nó không có căn nguyên, chỉ có chút thần văn.
Kiếm linh nói:
- Thế Giới cảnh ngắn thì ba, năm ngày, lâu thì mãi mãi không thể luyện hóa.
Kỷ Ninh giật mình lặp lại:
- Mãi mãi không thể luyện hóa?
Kiếm linh đáp:
- Đúng, căn nguyên thần kiếm cũng có tính tình, nó sẽ bản năng tìm chủ nhân thích hợp với nó. Nếu nó hoàn toàn ngăn chặn thì không cách nào luyện hóa. Nhưng chủ nhân và Vụ Nham Tinh Chủ đều có thiên phú kiếm đạo, chắc luyện hóa được. Vụ Nham Tinh Chủ sẽ mau chút, phỏng chừng vài ngày là luyện hóa thành công.
Kỷ Ninh sốt ruột.
Mấy ngày?
Quá chậm, Hắc Vụ Thần Thế Giới đang điên cuồng bùng bổ, phỏng chừng cỡ một tách trà là hết sức, mấy ngày sao được?
***
Hắc Liên Thần Đế rất là nhàn nhã nói:
- Ta chờ xem ngươi cố chống đến lúc nào.
Hắc Liên Thần Đế cầm loan đao lóng lánh to lớn nhiều lần đánh với Hắc Vụ Thần Thế Giới.
Người Hắc Vụ Thần Thế Giới như nham thạch tỏa ánh sáng trắng, đang trong giai đoạn điên cuồng bùng nổ.
Hắc Vụ Thần Thế Giới thầm sốt ruột:
- Làm sao đây? Phải làm sao?
Hắc Vụ Thần Thế Giới đang ngăn cản Hắc Liên Thần Đế nhưng Hắc Liên Thần Đế cũng rất giỏi luyện khí lưu. Vô số hoa sen đen trong thế giới hỗn độn thi nhau bay hướng tu hành giả mạch Vụ Nham tinh, làm đám người Kỷ Ninh, Vụ Nham Tinh Chủ không chạy trốn được.
- Ô?
Vách màng thế giới hỗn độn chợt rách một cái khe, có lão già lôi thôi mặc áo rách rưới đi chân đất đứng trong khe hở, tò mò nhìn vào trong.
Lão nhân áo rách rưới mặt mày hớn hở:
- Nhiều hoa sen đen quá, a, một Vĩnh Hằng Thần Binh? Thú vị, thú vị.
Lão nhân mặc áo rách mắt xuyên thấu hư không nhìn trận địa chiến:
- Chưa đến muộn, vị tiểu huynh đệ của ta chưa bị giết. Đi nhìn xem.
Lão nhân nhàn nhã đi giữa hư không, nơi đi qua tuy thân thể lão đụng vào vài hoa sen đen nhưng cơ thể lão như ảo ảnh, đống hoa sen đen xuyên qua người lão không chút ảnh hưởng.
Thoạt trông lão nhân ung dung đi bộ nhưng mỗi bước vượt trăm vạn dặm.
Chiến đấu còn tiếp tục.
Đám Kỷ Ninh, Vụ Nham Tinh Chủ, Hư U Tiên Nhân bị vô số hoa sen đen bao vây không lao ra ngoài được.
Hư U Tiên Nhân khẽ thở dài:
- Không ngờ cuối cùng chết tại đây. Ta chết thì thôi, chỉ tiếc đám đệ tử của ta.
Một số đệ tử đang trong Vụ Nham tinh, nhưng nếu bọn họ chết trận thì Vụ Nham tinh sẽ rơi vào tay Hắc Liên Thần Đế, sinh linh trên Vụ Nham tinh không một ai trốn thoát.
- Táiao Hắc Liên Thần Đế mạnh dữ vậy?
- Chúng ta xui quá, im lặng lâu vậy mới đi ra tranh tài một trận đã đụng phải tồn tại đáng sợ đến thế.
- Đúng rồi, cảnh giới cao, bí pháp cấm thuật lợi hại, còn có Vĩnh Hằng Thần Binh. Hồi ta xông xáo bên ngoài mạo hiểm hiếm khi gặp tồn tại như vậy.
Đám đại năng Thế Giới cảnh thở ngắn than dài.
Bọn họ không cam lòng, nhưng cũng hiểu tình thế hiện nay sự sôgsn chết bị quyết định bởi Hắc Liên Thần Đế.
Vụ Nham Tinh Chủ nhìn xuống dưới Hắc Vụ Thần Thế Giới còn đang liều mạng, mắt ướt nước:
- Nhị thúc, bỏ đi nhị thú, bỏ đi, chúng ta thua.
Vụ Nham Hủy Diệt Thiên đệ tứ trọng có uy năng mạnh đáng sợ nhưng tiêu hao thần lực càng kinh người, không lâu nữa Hắc Vụ Thần Thế Giới sẽ hao hết thần lực.
Hắc Liên Thần Đế hời hợt nói:
- Ha ha ha! Hắc Vụ, ta rất phục ngươi. Vì biểu thị sự tôn trọng, sau khi ngươi chết ta sẽ khiến đám Thần Thế Giới, Hỗn Độn Tiên Nhân chôn cùng. Chờ các ngươi chết hết ta sẽ tìm cách lấy thần thông pháp môn của các ngươi trong Vụ Nham tinh.
Hắc Vụ Thần Thế Giới rít gào:
- Ngươi sẽ không có được!
Mắt Hắc Vụ Thần Thế Giới có điên cuồng và đau khổ.
Hắc Vụ Thần Thế Giới không sợ chết, chỉ sợ mình chết rồi không thể bảo vệ mạng sống Vụ Nham Tinh Chủ.
Hắc Liên Thần Đế ung dung nói:
- Có được thì mừng, không có cũng chẳng sao. Hắc Vụ, liều mạng như vậy thần lực của ngươi chống đỡ đến lúc nào?
Hắc Liên Thần Đế đang trong ưu thế tuyệt đối, là phe công kích.
- Đánh đến cuối cùng tất cả đều chết thôi.
Mắt Hắc Vụ Thần Thế Giới tràn đầy không cam lòng.
Hắc Vụ Thần Thế Giới đang liều mạng, vì không nỡ, không cam lòng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đột nhiên thiên địa vang tiếng nổ ầm ầm.
Từng lôi điện như rắn uốn lợn từ trên trời giáng xuống, giương mắt nhìn tựa như bầu trời treo ức vạn sợi xích dài. Ức vạn lôi điện tùy ý giáng xuống, vô số hoa sen đen tan biến. Bề mặt hoa sen không bị lôi điện đánh trúng cũng có điện xà uốn lượn, tan vỡ.
Trong khoảnh khắc vô số hoa sen đen không chỗ không ở đều tan biến, dưới đất, núi cao, trong biển, thần văn to lớn ở các nơi đứt đoạn.
- Cái này...
- Sao có thể như vậy?
/1827
|