- Đúng.
Nham Thạch cự nhân chỉ vào từng hòn đảo xa xa.
- Chung quanh chủ đảo của Tố Phong Đạo Quân, có mười hai hòn đảo, trên mười hai hòn đảo này có mười hai vị đệ tử của Đạo Quân cùng với một ít tôi tớ.
- Thập nhị đệ tử?
Kỷ Ninh sững sờ, liền hỏi.
- Hòn đảo của chúng ta thì sao?
- Hòn đảo này của chúng ta có ba vị Thế Giới cảnh, theo thứ tự là Động Minh Thế Giới Thần, Huyết Trạch Tiên Nhân, Hóa Sơ Tiên Nhân. Trong đó Động Minh Thế Giới Thần là đệ tử của Đạo Quân, Hóa Sơ Tiên Nhân cùng Huyết Trạch Tiên Nhân đều phụ trách hầu hạ Động Minh Thế Giới Thần.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Thực lực của Động Minh Thế Giới Thần, cũng viễn siêu Hóa Sơ Tiên Nhân, Huyết Trạch Tiên Nhân.
Kỷ Ninh nghe rất hiếu kỳ:
- Động Minh Thế Giới Thần, là đệ tử của Tố Phong Đạo Quân, cũng đi theo chôn cùng?
- Đều là một ít đệ tử Đạo Quân không thích, Đạo Quân tính tình quái dị, không được hắn thừa nhận, chỉ có một chữ chết.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Bất quá Tố Phong Đạo Quân vẫn ban cho Động Minh Thế Giới Thần một cuốn họa quyển, ta còn nhớ rõ lúc trước Tố Phong Đạo Quân là nói như vậy. Nếu ngươi hiểu được họa quyển này, có thể tự do ly khai, đáng tiếc, Động Minh Thế Giới Thần đến chết cũng không hiểu được.
- Nha.
Kỷ Ninh giật mình.
- Kỳ thật Tố Phong Đạo Quân đối với mười hai vị đệ tử, đều cho cơ hội còn sống đi ra ngoài. Nhưng Tố Phong Đạo Quân yêu cầu quá hà khắc, quá khó khăn, tựa hồ mười hai vị đệ tử một cái đều không thể còn sống ly khai.
Nham Thạch cự nhân nói.
Nham Thạch cự nhân nói:
- Thập nhị đệ tử này, đều không được Đạo Quân yêu thích, không được Đạo Quân thừa nhận. Tuy tính tình của Đạo Quân quái dị, nhưng chỉ cần thực lực đủ cao, Đạo Quân đồng dạng sẽ dốc sức tài bồi... Cho nên những đệ tử lợi hại kia, Đạo Quân ở trước khi về quê nhà đều trục xuất, đệ tử đi theo Đạo Quân vào quê quán, đều là không có tiềm lực gì.
- Yếu?
Kỷ Ninh hỏi.
- Động Minh Thế Giới Thần này có Vĩnh Hằng Thần Binh không?
- Không có.
Nham Thạch cự nhân nói.
Trong nội tâm Kỷ Ninh lập tức thất vọng, nghe chủ nhân hòn đảo này là Động Minh Thế Giới Thần, còn chuyên môn có hai vị Hỗn Độn Tiên Nhân hầu hạ, vốn tưởng rằng khó lường cỡ nào, nhưng ai tưởng được ngay cả một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh cũng không có.
- Vĩnh Hằng Thần Binh cực kỳ trân quý, đối với Đạo Quân mà nói cũng không nhiều, ngay cả đệ tử được Đạo Quân ưa thích cũng tự mình đi mạo hiểm đạt được, không phải hắn trực tiếp ban cho.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Theo ta được biết, trong hàng đệ tử của Đạo Quân có chín vị đệ tử có Vĩnh Hằng Thần Binh, phần lớn là mạo hiểm đạt được, chỉ có đại đệ tử, nhị đệ tử rất được Đạo Quân yêu thích, mới đạt được Đạo Quân tự mình ban cho.
- Thập nhị đệ tử chôn cùng, đều không có Vĩnh Hằng Thần Binh.
- Ngược lại trong mấy trăm tên nô bộc kia, có mấy vị có được Vĩnh Hằng Thần Binh, đều là những nô bộc lúc theo Đạo Quân mạo hiểm ngẫu nhiên đạt được.
Nham Thạch cự nhân nói.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
- Chủ nhân cũng không cần thất vọng.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Ta nhớ được trước khi Động Minh Thế Giới Thần chết, thường xuyên nhìn chằm chằm vào họa quyển, chủ nhân của ta cũng nói họa quyển kia trân quý không thua gì một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh.
- Họa quyển?
Kỷ Ninh lập tức nghĩ tới, Tố Phong Đạo Quân ban cho Động Minh Thế Giới Thần một cuốn họa quyển, hiểu được, là có thể sống đi ra.
Đáng tiếc, Động Minh Thế Giới Thần không thể hiểu được.
- Ngươi quen thuộc Tiên Phủ cung điện này a?
Kỷ Ninh chỉ vào Tiên Phủ cung điện phía trước.
- Đương nhiên quen thuộc, chủ nhân đi theo ta.
Nham Thạch cự nhân nói.
...
Nham Thạch cự nhân thu nhỏ lại đến hơn trượng, cùng Kỷ Ninh sóng vai hành tẩu, đi xuống ngọn núi, sau đó tiến vào Tiên Phủ cung điện.
- Chủ nhân phải cẩn thận chút ít, Động Minh Thế Giới Thần kia tâm ngoan thủ lạt, lòng dạ hẹp hòi, cực kỳ ích kỷ.
Nham Thạch cự nhân nhắc nhở.
- Mặc dù hắn chết rồi, chỉ sợ cũng sẽ không để người từ ngoài đến đơn giản đạt được bảo vật của hắn. Tính cách của hắn cực kỳ ích kỷ, cũng là nguyên nhân Tố Phong Đạo Quân không thích hắn, lúc trước tốc độ tu hành của hắn cực nhanh, Tố Phong Đạo Quân đối với hắn cũng ôm chờ mong, nhưng về sau lại trì trệ không tiến, tăng thêm quá ích kỷ... Lúc này mới thành một cái chôn cùng.
Kỷ Ninh gật đầu, trong tay cầm thần kiếm Tử Quang Quỳnh, cẩn thận đề phòng.
- Hắn bình thường đều ở trong mật thất Tiên Phủ tìm hiểu họa quyển kia.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Bởi vì Tố Phong Đạo Quân chết đột nhiên, đoán chừng thi thể của Động Minh Thế Giới Thần còn ở trong mật thất.
Tố Phong Đạo Quân vừa chết, thập nhị đệ tử, vô số tôi tớ tất cả đều chết theo.
Những đệ tử tôi tớ này chỉ biết là tử kỳ đến gần, nhưng lại không biết khi nào đến, thời điểm Tố Phong Đạo Quân chết cũng không có khả năng truyền âm nhắc nhở.
- Ầm ầm...
Nham Thạch cự nhân đi ở phía trước, rất quen thuộc đẩy ra một vách tường, hiện ra một cầu thang đi thông phía dưới.
Nham Thạch cự nhân ở phía trước, Kỷ Ninh ở phía sau, dọc theo cầu thang đi xuống dưới.
May mắn có Nham Thạch cự nhân quen thuộc Tiên Phủ, nếu không chỉ cần vách tường kia, dưới tình huống không có cách nào dùng Tâm lực dò xét, Kỷ Ninh sẽ rất khó phát hiện vách tường kia là một cánh cửa.
- Chủ nhân cẩn thận, hiện tại cách mật thất kia rất gần, tùy thời có khả năng gặp nguy hiểm.
Nham Thạch cự nhân nói, đồng thời hành tẩu ở trong hành lang tĩnh mịch.
- Ân.
Kỷ Ninh cũng cẩn thận quan sát.
Hành lang dưới mặt đất, vô cùng u ám, hai bên hành lang ẩn ẩn có Thần Văn tản ra hào quang nhàn nhạt.
Nham Thạch cự nhân cùng Kỷ Ninh không ngừng tiến lên.
- Chủ nhân sắp tới rồi.
Nham Thạch cự nhân truyền đến tâm linh chấn động, đến nơi này, nó càng thêm cẩn thận.
Kỷ Ninh lặng yên không một tiếng động đi vào bên cạnh Nham Thạch cự nhân, xem xét một hành lang khác.
Xa xa đang có một thân ảnh huyết bào, dựa vào vách tường ngồi ở trên hành lang.
- Là Huyết Trạch Tiên Nhân.
Nham Thạch cự nhân chính là pháp bảo Khôi Lỗi, có thể cùng Kỷ Ninh tâm linh trao đổi.
- Lúc ấy có lẽ Huyết Trạch Tiên Nhân đang hành tẩu, đột nhiên Chân Linh chôn vùi, cho nên mới dựa vào vách tường hành lang ngồi đó.
- Ân.
Trong lòng Kỷ Ninh chờ mong.
Hóa Sơ Tiên Nhân bảo vật không ít.
Huyết Trạch Tiên Nhân này thì sao?
- Chủ nhân ở đây chờ một lát, ta đi nhìn xem đã.
Nham Thạch cự nhân chỉ vào từng hòn đảo xa xa.
- Chung quanh chủ đảo của Tố Phong Đạo Quân, có mười hai hòn đảo, trên mười hai hòn đảo này có mười hai vị đệ tử của Đạo Quân cùng với một ít tôi tớ.
- Thập nhị đệ tử?
Kỷ Ninh sững sờ, liền hỏi.
- Hòn đảo của chúng ta thì sao?
- Hòn đảo này của chúng ta có ba vị Thế Giới cảnh, theo thứ tự là Động Minh Thế Giới Thần, Huyết Trạch Tiên Nhân, Hóa Sơ Tiên Nhân. Trong đó Động Minh Thế Giới Thần là đệ tử của Đạo Quân, Hóa Sơ Tiên Nhân cùng Huyết Trạch Tiên Nhân đều phụ trách hầu hạ Động Minh Thế Giới Thần.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Thực lực của Động Minh Thế Giới Thần, cũng viễn siêu Hóa Sơ Tiên Nhân, Huyết Trạch Tiên Nhân.
Kỷ Ninh nghe rất hiếu kỳ:
- Động Minh Thế Giới Thần, là đệ tử của Tố Phong Đạo Quân, cũng đi theo chôn cùng?
- Đều là một ít đệ tử Đạo Quân không thích, Đạo Quân tính tình quái dị, không được hắn thừa nhận, chỉ có một chữ chết.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Bất quá Tố Phong Đạo Quân vẫn ban cho Động Minh Thế Giới Thần một cuốn họa quyển, ta còn nhớ rõ lúc trước Tố Phong Đạo Quân là nói như vậy. Nếu ngươi hiểu được họa quyển này, có thể tự do ly khai, đáng tiếc, Động Minh Thế Giới Thần đến chết cũng không hiểu được.
- Nha.
Kỷ Ninh giật mình.
- Kỳ thật Tố Phong Đạo Quân đối với mười hai vị đệ tử, đều cho cơ hội còn sống đi ra ngoài. Nhưng Tố Phong Đạo Quân yêu cầu quá hà khắc, quá khó khăn, tựa hồ mười hai vị đệ tử một cái đều không thể còn sống ly khai.
Nham Thạch cự nhân nói.
Nham Thạch cự nhân nói:
- Thập nhị đệ tử này, đều không được Đạo Quân yêu thích, không được Đạo Quân thừa nhận. Tuy tính tình của Đạo Quân quái dị, nhưng chỉ cần thực lực đủ cao, Đạo Quân đồng dạng sẽ dốc sức tài bồi... Cho nên những đệ tử lợi hại kia, Đạo Quân ở trước khi về quê nhà đều trục xuất, đệ tử đi theo Đạo Quân vào quê quán, đều là không có tiềm lực gì.
- Yếu?
Kỷ Ninh hỏi.
- Động Minh Thế Giới Thần này có Vĩnh Hằng Thần Binh không?
- Không có.
Nham Thạch cự nhân nói.
Trong nội tâm Kỷ Ninh lập tức thất vọng, nghe chủ nhân hòn đảo này là Động Minh Thế Giới Thần, còn chuyên môn có hai vị Hỗn Độn Tiên Nhân hầu hạ, vốn tưởng rằng khó lường cỡ nào, nhưng ai tưởng được ngay cả một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh cũng không có.
- Vĩnh Hằng Thần Binh cực kỳ trân quý, đối với Đạo Quân mà nói cũng không nhiều, ngay cả đệ tử được Đạo Quân ưa thích cũng tự mình đi mạo hiểm đạt được, không phải hắn trực tiếp ban cho.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Theo ta được biết, trong hàng đệ tử của Đạo Quân có chín vị đệ tử có Vĩnh Hằng Thần Binh, phần lớn là mạo hiểm đạt được, chỉ có đại đệ tử, nhị đệ tử rất được Đạo Quân yêu thích, mới đạt được Đạo Quân tự mình ban cho.
- Thập nhị đệ tử chôn cùng, đều không có Vĩnh Hằng Thần Binh.
- Ngược lại trong mấy trăm tên nô bộc kia, có mấy vị có được Vĩnh Hằng Thần Binh, đều là những nô bộc lúc theo Đạo Quân mạo hiểm ngẫu nhiên đạt được.
Nham Thạch cự nhân nói.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
- Chủ nhân cũng không cần thất vọng.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Ta nhớ được trước khi Động Minh Thế Giới Thần chết, thường xuyên nhìn chằm chằm vào họa quyển, chủ nhân của ta cũng nói họa quyển kia trân quý không thua gì một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh.
- Họa quyển?
Kỷ Ninh lập tức nghĩ tới, Tố Phong Đạo Quân ban cho Động Minh Thế Giới Thần một cuốn họa quyển, hiểu được, là có thể sống đi ra.
Đáng tiếc, Động Minh Thế Giới Thần không thể hiểu được.
- Ngươi quen thuộc Tiên Phủ cung điện này a?
Kỷ Ninh chỉ vào Tiên Phủ cung điện phía trước.
- Đương nhiên quen thuộc, chủ nhân đi theo ta.
Nham Thạch cự nhân nói.
...
Nham Thạch cự nhân thu nhỏ lại đến hơn trượng, cùng Kỷ Ninh sóng vai hành tẩu, đi xuống ngọn núi, sau đó tiến vào Tiên Phủ cung điện.
- Chủ nhân phải cẩn thận chút ít, Động Minh Thế Giới Thần kia tâm ngoan thủ lạt, lòng dạ hẹp hòi, cực kỳ ích kỷ.
Nham Thạch cự nhân nhắc nhở.
- Mặc dù hắn chết rồi, chỉ sợ cũng sẽ không để người từ ngoài đến đơn giản đạt được bảo vật của hắn. Tính cách của hắn cực kỳ ích kỷ, cũng là nguyên nhân Tố Phong Đạo Quân không thích hắn, lúc trước tốc độ tu hành của hắn cực nhanh, Tố Phong Đạo Quân đối với hắn cũng ôm chờ mong, nhưng về sau lại trì trệ không tiến, tăng thêm quá ích kỷ... Lúc này mới thành một cái chôn cùng.
Kỷ Ninh gật đầu, trong tay cầm thần kiếm Tử Quang Quỳnh, cẩn thận đề phòng.
- Hắn bình thường đều ở trong mật thất Tiên Phủ tìm hiểu họa quyển kia.
Nham Thạch cự nhân nói.
- Bởi vì Tố Phong Đạo Quân chết đột nhiên, đoán chừng thi thể của Động Minh Thế Giới Thần còn ở trong mật thất.
Tố Phong Đạo Quân vừa chết, thập nhị đệ tử, vô số tôi tớ tất cả đều chết theo.
Những đệ tử tôi tớ này chỉ biết là tử kỳ đến gần, nhưng lại không biết khi nào đến, thời điểm Tố Phong Đạo Quân chết cũng không có khả năng truyền âm nhắc nhở.
- Ầm ầm...
Nham Thạch cự nhân đi ở phía trước, rất quen thuộc đẩy ra một vách tường, hiện ra một cầu thang đi thông phía dưới.
Nham Thạch cự nhân ở phía trước, Kỷ Ninh ở phía sau, dọc theo cầu thang đi xuống dưới.
May mắn có Nham Thạch cự nhân quen thuộc Tiên Phủ, nếu không chỉ cần vách tường kia, dưới tình huống không có cách nào dùng Tâm lực dò xét, Kỷ Ninh sẽ rất khó phát hiện vách tường kia là một cánh cửa.
- Chủ nhân cẩn thận, hiện tại cách mật thất kia rất gần, tùy thời có khả năng gặp nguy hiểm.
Nham Thạch cự nhân nói, đồng thời hành tẩu ở trong hành lang tĩnh mịch.
- Ân.
Kỷ Ninh cũng cẩn thận quan sát.
Hành lang dưới mặt đất, vô cùng u ám, hai bên hành lang ẩn ẩn có Thần Văn tản ra hào quang nhàn nhạt.
Nham Thạch cự nhân cùng Kỷ Ninh không ngừng tiến lên.
- Chủ nhân sắp tới rồi.
Nham Thạch cự nhân truyền đến tâm linh chấn động, đến nơi này, nó càng thêm cẩn thận.
Kỷ Ninh lặng yên không một tiếng động đi vào bên cạnh Nham Thạch cự nhân, xem xét một hành lang khác.
Xa xa đang có một thân ảnh huyết bào, dựa vào vách tường ngồi ở trên hành lang.
- Là Huyết Trạch Tiên Nhân.
Nham Thạch cự nhân chính là pháp bảo Khôi Lỗi, có thể cùng Kỷ Ninh tâm linh trao đổi.
- Lúc ấy có lẽ Huyết Trạch Tiên Nhân đang hành tẩu, đột nhiên Chân Linh chôn vùi, cho nên mới dựa vào vách tường hành lang ngồi đó.
- Ân.
Trong lòng Kỷ Ninh chờ mong.
Hóa Sơ Tiên Nhân bảo vật không ít.
Huyết Trạch Tiên Nhân này thì sao?
- Chủ nhân ở đây chờ một lát, ta đi nhìn xem đã.
/1827
|