Kỷ Ninh một thân áo trắng đang khoanh chân ngồi ở bên cạnh bãi cát, trên đầu gối còn để một thanh Thần Kiếm, Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh này hắn cơ hồ thời khắc bất ly thân, trường kỳ cảm ứng Kiếm Ý của Thần Kiếm bổn nguyên. Cũng làm cho kiếm thuật của Kỷ Ninh càng thêm thiên hướng về sát lục.
Vô Danh Kiếm Thuật... Tuy chỉ có trước bảy thức, nhưng Kỷ Ninh từ trước bảy thức này có thể cảm giác được đại năng sáng chế môn kiếm thuật này, cảnh giới có lẽ không thua gì tồn tại luyện chế ra Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh.
Kiếm Ý của Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh cũng là cao cao tại thượng.
Đây là hai loại Kiếm đạo bất đồng.
- Hai con đường, ta đều tìm hiểu.
Kỷ Ninh cúi đầu nhìn Thần Kiếm trên đầu gối.
- Dù sao tương lai ta muốn bước vào Sinh Tử Đạo Quân, ta cần phải tìm được con đường của mình.
Vô Danh Kiếm Thuật, không phải là đường của mình.
Kiếm Ý của Thần Kiếm bổn nguyên, cũng không phải là đường của mình. Từng Đạo Quân, đều có một con đường thuộc về mình. Tựa như Hỗn Độn vô tận, không có bất kỳ hai sinh linh nào có được tư tưởng trí nhớ hồn phách giống như đúc, đồng dạng đạo lý ngộ ra đạo, cho dù đều là Kiếm đạo, như trước không có hai cái đồng dạng.
- Vô Danh Kiếm Thuật, thắng ở cân đối! Thức thứ nhất, là Tâm Kiếm thức.
Kỷ Ninh nói thầm.
- Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh, mặc dù không có kiếm thuật minh xác, lại có Kiếm Ý cao cao tại thượng để cho ta tìm hiểu! Thắng ở tiến công rất mạnh.
...
Trong Động Thiên thế giới, phương viên vượt qua trăm vạn dặm, là một bảo vật Hỗn Độn cực phẩm, cũng là Động Thiên pháp bảo của Hóa Sơ Tiên Nhân, là động thiên kiên cố nhất mà Kỷ Ninh có được, những tôi tớ kia của hắn đều ở đây, trong Động Thiên thế giới này thậm chí có lấy đại lượng sinh linh sinh sôi nảy nở.
Kỷ Ninh ở bên bãi biển ngộ kiếm, khi thì đạp trên sóng biển, đứng ở trên đại dương bao la diễn luyện kiếm pháp.
Kiếm quang tung hoành tàn sát bừa bãi, hải dương chôn vùi hóa thành hư vô.
Ngày từng ngày...
Mỗi năm...
Kỷ Ninh tìm hiểu Vô Danh Kiếm Thuật, Thần Kiếm bổn nguyên, ngẫu nhiên buông lỏng nghỉ ngơi, nghiên cứu Thủy, Lôi Điện, không gian. Thậm chí dạo chơi ở trong thế giới phàm tục của Động Thiên pháp bảo, sinh linh phàm tục ở trong Động Thiên thế giới này, cũng phân thành sáu đại lục, còn có rất nhiều hòn đảo, ở trên mỗi đại lục có vô số sinh linh sinh sôi nảy nở, thậm chí còn có chút tôn giáo, sinh linh mạnh nhất miễn cưỡng đạt tới Thuần Dương Chân Tiên.
Đảo mắt cách Tranh Bảo Hội đã trôi qua hơn hai trăm năm.
Trên một hải đảo.
- Tiên Tử, chúng ta ở trong Động Thiên thật sự nhàm chán a.
- Đúng vậy, Tiên Tử, lúc nào chủ nhân mang bọn ta đi ra ngoài a.
Mười một Tổ Thần Tổ Tiên phân tán ngồi, ăn uống nói chuyện, trong đó chói mắt nhất đúng là Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ rồi.
Kỷ Ninh thiếp thân mang theo Tô Vưu Cơ cùng Dã Cẩu Tổ Thần, năm đó từ trong Thế Giới Lao Ngục thả ra những Tổ Thần Tổ Tiên kia, có mấy vị thường trú ở trong Tố Phong Hỗn Độn Giới. Còn có chín vị thì theo mình, bình thường đều ở trong Động Thiên này.
- Ta làm sao biết?
Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ chỉ biển cả xa xa, ẩn ẩn có một hòn đảo nhỏ.
- Chủ nhân đang ở trên đảo đó, không có hắn triệu hoán, ta cùng Cẩu Hoang cũng không dám đi quấy rầy. Chủ nhân tu luyện xong, tự nhiên sẽ đến chỗ chúng ta. Chậm rãi chờ a.
- Ai.
- Chỉ có thể đợi như vậy.
Những Tổ Thần Tổ Tiên này rất nhàm chán, chính bọn hắn cũng có Động Thiên thế giới, cùng phàm tục sinh hoạt chung một chỗ bọn hắn ở trong Thế Giới Lao Ngục đã sớm thể nghiệm chán rồi, bọn hắn càng muốn sinh hoạt kích tình, đặc sắc.
Oanh!
Bỗng nhiên chỗ xa xa có một cỗ chấn động đáng sợ tràn ngập ra.
- Cái gì.
Tô Vưu Cơ, Dã Cẩu Tổ Thần cùng với chín vị Tổ Thần Tổ Tiên khác đồng thời đứng lên, nhìn về phía biển cả xa xa.
- Xôn xao.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang huyết sắc phóng lên trời, chấn động tràn ngập, để cho bọn hắn run rẩy.
- Cái chấn động này.
Tô Vưu Cơ là người mạnh nhất, cũng sợ tới mức run rẩy.
...
- Chuyện gì xảy ra?
Trên sáu đại lục của Động Thiên thế giới, còn có trên các hòn đảo, đại lượng sinh linh hơi có chút thực lực đều xa xa nhìn về phía một phương hướng! Tuy bọn hắn mắt thường nhìn không thấy, lại ẩn ẩn cảm ứng được một cỗ Kiếm Ý chí cao vô thượng. Tuy chỉ là Kiếm Ý ở trong Động Thiên thế giới lan ra, nhưng đối với những sinh linh này mà nói như cũ là chí cao vô thượng.
Bắt đầu từ hôm nay, trong Động Thiên thế giới liên tiếp sinh ra rất nhiều Kiếm Tiên.
Thậm chí không ít sinh linh ra biển, tiến về ngọn nguồn của Kiếm Ý lúc trước, nhưng bọn hắn cuối cùng nhất cái gì cũng không tìm được.
******
- Chủ nhân đến.
Đám người Tô Vưu Cơ đều nhìn phía xa.
Một thiếu niên áo trắng lưng cõng một thanh Thần Kiếm nhìn như bình thường, đạp trên sóng biển mà đến, rất nhanh liền đi tới trên hòn đảo này.
- Bái kiến chủ nhân.
Đám người Tô Vưu Cơ cung kính hành lễ.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Ta ở Đại Mạc Viện cũng chờ đợi qua năm trăm năm.
Kỷ Ninh nói.
- Hôm nay kiếm thuật của ta đã đạt bình cảnh, là lúc nên đi ra ngoài.
Ở trong Đại Mạc Viện năm trăm năm, trong Động Thiên trên thực tế đã qua hơn một vạn năm.
- Chủ nhân, vừa rồi?
Tô Vưu Cơ con mắt tỏa sáng.
- Ngộ một thức kiếm thuật.
Kỷ Ninh cười cười.
Đáng tiếc, không phải La Thiên thức!
Vô Danh Kiếm Thuật sớm đã đạt tới bình cảnh, gần đây Kỷ Ninh đều là chủ yếu tìm hiểu Thần Kiếm bổn nguyên, vào hôm nay, ngộ ra một chiêu kiếm thuật sát tính rất mạnh, được Kỷ Ninh mệnh danh là Thần Kiếm Bổn Nguyên thức thứ nhất... Hắc Vụ thức!
- Hắc Vụ Thế Giới Thần...
Trong lòng Kỷ Ninh thở dài.
Đây là sau khi hắn ly khai Tam Giới, một vị khó quên nhất, hắn quên không được Hắc Vụ Thế Giới Thần hóa thành pho tượng, thức thứ nhất này đặt tên Hắc Vụ thức, cũng là vì kỷ niệm vị Thế Giới Thần này.
Ngộ ra Hắc Vụ thức, cũng coi như Kỷ Ninh ở trong Động Thiên thế giới trên vạn năm bạo phát!
- Một thức này, luận công kích, có lẽ rất tiếp cận Vô Danh Kiếm Thuật La Thiên thức. Bởi vì là tìm hiểu Thần Kiếm bổn nguyên ngộ ra, ngược lại thích hợp điều động uy năng của Thần Kiếm bổn nguyên hơn.
Vừa rồi Kỷ Ninh đã thí nghiệm qua, một kiếm kia điều động bổn nguyên, uy năng mạnh hơn quá khứ mười lần, một kiếm này tuyệt đối xem như tầng thứ Thế Giới cảnh viên mãn.
Hôm nay có lực lượng Thanh Hoa yên vụ gia trì, luận lực lượng thần thể có thể so sánh Thế Giới Thần.
Luận kiếm thuật, có thể so sánh Thế Giới Thần đỉnh phong.
Vô Danh Kiếm Thuật... Tuy chỉ có trước bảy thức, nhưng Kỷ Ninh từ trước bảy thức này có thể cảm giác được đại năng sáng chế môn kiếm thuật này, cảnh giới có lẽ không thua gì tồn tại luyện chế ra Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh.
Kiếm Ý của Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh cũng là cao cao tại thượng.
Đây là hai loại Kiếm đạo bất đồng.
- Hai con đường, ta đều tìm hiểu.
Kỷ Ninh cúi đầu nhìn Thần Kiếm trên đầu gối.
- Dù sao tương lai ta muốn bước vào Sinh Tử Đạo Quân, ta cần phải tìm được con đường của mình.
Vô Danh Kiếm Thuật, không phải là đường của mình.
Kiếm Ý của Thần Kiếm bổn nguyên, cũng không phải là đường của mình. Từng Đạo Quân, đều có một con đường thuộc về mình. Tựa như Hỗn Độn vô tận, không có bất kỳ hai sinh linh nào có được tư tưởng trí nhớ hồn phách giống như đúc, đồng dạng đạo lý ngộ ra đạo, cho dù đều là Kiếm đạo, như trước không có hai cái đồng dạng.
- Vô Danh Kiếm Thuật, thắng ở cân đối! Thức thứ nhất, là Tâm Kiếm thức.
Kỷ Ninh nói thầm.
- Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh, mặc dù không có kiếm thuật minh xác, lại có Kiếm Ý cao cao tại thượng để cho ta tìm hiểu! Thắng ở tiến công rất mạnh.
...
Trong Động Thiên thế giới, phương viên vượt qua trăm vạn dặm, là một bảo vật Hỗn Độn cực phẩm, cũng là Động Thiên pháp bảo của Hóa Sơ Tiên Nhân, là động thiên kiên cố nhất mà Kỷ Ninh có được, những tôi tớ kia của hắn đều ở đây, trong Động Thiên thế giới này thậm chí có lấy đại lượng sinh linh sinh sôi nảy nở.
Kỷ Ninh ở bên bãi biển ngộ kiếm, khi thì đạp trên sóng biển, đứng ở trên đại dương bao la diễn luyện kiếm pháp.
Kiếm quang tung hoành tàn sát bừa bãi, hải dương chôn vùi hóa thành hư vô.
Ngày từng ngày...
Mỗi năm...
Kỷ Ninh tìm hiểu Vô Danh Kiếm Thuật, Thần Kiếm bổn nguyên, ngẫu nhiên buông lỏng nghỉ ngơi, nghiên cứu Thủy, Lôi Điện, không gian. Thậm chí dạo chơi ở trong thế giới phàm tục của Động Thiên pháp bảo, sinh linh phàm tục ở trong Động Thiên thế giới này, cũng phân thành sáu đại lục, còn có rất nhiều hòn đảo, ở trên mỗi đại lục có vô số sinh linh sinh sôi nảy nở, thậm chí còn có chút tôn giáo, sinh linh mạnh nhất miễn cưỡng đạt tới Thuần Dương Chân Tiên.
Đảo mắt cách Tranh Bảo Hội đã trôi qua hơn hai trăm năm.
Trên một hải đảo.
- Tiên Tử, chúng ta ở trong Động Thiên thật sự nhàm chán a.
- Đúng vậy, Tiên Tử, lúc nào chủ nhân mang bọn ta đi ra ngoài a.
Mười một Tổ Thần Tổ Tiên phân tán ngồi, ăn uống nói chuyện, trong đó chói mắt nhất đúng là Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ rồi.
Kỷ Ninh thiếp thân mang theo Tô Vưu Cơ cùng Dã Cẩu Tổ Thần, năm đó từ trong Thế Giới Lao Ngục thả ra những Tổ Thần Tổ Tiên kia, có mấy vị thường trú ở trong Tố Phong Hỗn Độn Giới. Còn có chín vị thì theo mình, bình thường đều ở trong Động Thiên này.
- Ta làm sao biết?
Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ chỉ biển cả xa xa, ẩn ẩn có một hòn đảo nhỏ.
- Chủ nhân đang ở trên đảo đó, không có hắn triệu hoán, ta cùng Cẩu Hoang cũng không dám đi quấy rầy. Chủ nhân tu luyện xong, tự nhiên sẽ đến chỗ chúng ta. Chậm rãi chờ a.
- Ai.
- Chỉ có thể đợi như vậy.
Những Tổ Thần Tổ Tiên này rất nhàm chán, chính bọn hắn cũng có Động Thiên thế giới, cùng phàm tục sinh hoạt chung một chỗ bọn hắn ở trong Thế Giới Lao Ngục đã sớm thể nghiệm chán rồi, bọn hắn càng muốn sinh hoạt kích tình, đặc sắc.
Oanh!
Bỗng nhiên chỗ xa xa có một cỗ chấn động đáng sợ tràn ngập ra.
- Cái gì.
Tô Vưu Cơ, Dã Cẩu Tổ Thần cùng với chín vị Tổ Thần Tổ Tiên khác đồng thời đứng lên, nhìn về phía biển cả xa xa.
- Xôn xao.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang huyết sắc phóng lên trời, chấn động tràn ngập, để cho bọn hắn run rẩy.
- Cái chấn động này.
Tô Vưu Cơ là người mạnh nhất, cũng sợ tới mức run rẩy.
...
- Chuyện gì xảy ra?
Trên sáu đại lục của Động Thiên thế giới, còn có trên các hòn đảo, đại lượng sinh linh hơi có chút thực lực đều xa xa nhìn về phía một phương hướng! Tuy bọn hắn mắt thường nhìn không thấy, lại ẩn ẩn cảm ứng được một cỗ Kiếm Ý chí cao vô thượng. Tuy chỉ là Kiếm Ý ở trong Động Thiên thế giới lan ra, nhưng đối với những sinh linh này mà nói như cũ là chí cao vô thượng.
Bắt đầu từ hôm nay, trong Động Thiên thế giới liên tiếp sinh ra rất nhiều Kiếm Tiên.
Thậm chí không ít sinh linh ra biển, tiến về ngọn nguồn của Kiếm Ý lúc trước, nhưng bọn hắn cuối cùng nhất cái gì cũng không tìm được.
******
- Chủ nhân đến.
Đám người Tô Vưu Cơ đều nhìn phía xa.
Một thiếu niên áo trắng lưng cõng một thanh Thần Kiếm nhìn như bình thường, đạp trên sóng biển mà đến, rất nhanh liền đi tới trên hòn đảo này.
- Bái kiến chủ nhân.
Đám người Tô Vưu Cơ cung kính hành lễ.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Ta ở Đại Mạc Viện cũng chờ đợi qua năm trăm năm.
Kỷ Ninh nói.
- Hôm nay kiếm thuật của ta đã đạt bình cảnh, là lúc nên đi ra ngoài.
Ở trong Đại Mạc Viện năm trăm năm, trong Động Thiên trên thực tế đã qua hơn một vạn năm.
- Chủ nhân, vừa rồi?
Tô Vưu Cơ con mắt tỏa sáng.
- Ngộ một thức kiếm thuật.
Kỷ Ninh cười cười.
Đáng tiếc, không phải La Thiên thức!
Vô Danh Kiếm Thuật sớm đã đạt tới bình cảnh, gần đây Kỷ Ninh đều là chủ yếu tìm hiểu Thần Kiếm bổn nguyên, vào hôm nay, ngộ ra một chiêu kiếm thuật sát tính rất mạnh, được Kỷ Ninh mệnh danh là Thần Kiếm Bổn Nguyên thức thứ nhất... Hắc Vụ thức!
- Hắc Vụ Thế Giới Thần...
Trong lòng Kỷ Ninh thở dài.
Đây là sau khi hắn ly khai Tam Giới, một vị khó quên nhất, hắn quên không được Hắc Vụ Thế Giới Thần hóa thành pho tượng, thức thứ nhất này đặt tên Hắc Vụ thức, cũng là vì kỷ niệm vị Thế Giới Thần này.
Ngộ ra Hắc Vụ thức, cũng coi như Kỷ Ninh ở trong Động Thiên thế giới trên vạn năm bạo phát!
- Một thức này, luận công kích, có lẽ rất tiếp cận Vô Danh Kiếm Thuật La Thiên thức. Bởi vì là tìm hiểu Thần Kiếm bổn nguyên ngộ ra, ngược lại thích hợp điều động uy năng của Thần Kiếm bổn nguyên hơn.
Vừa rồi Kỷ Ninh đã thí nghiệm qua, một kiếm kia điều động bổn nguyên, uy năng mạnh hơn quá khứ mười lần, một kiếm này tuyệt đối xem như tầng thứ Thế Giới cảnh viên mãn.
Hôm nay có lực lượng Thanh Hoa yên vụ gia trì, luận lực lượng thần thể có thể so sánh Thế Giới Thần.
Luận kiếm thuật, có thể so sánh Thế Giới Thần đỉnh phong.
/1827
|