Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường
----------------------------------------------
Tổ Kỳ đợi nửa ngày không thấy được tin nhắn trả lời của Tiết Giác, còn tưởng rằng mình lại nói sai cái gì trêu đến Tiết Giác giận rồi.
Thế nhưng cậu đem tin nhắn đã gửi đọc thầm một lần, cũng không có phát hiện có nơi nào không đúng.
Tổ Kỳ thoát khỏi ứng dụng nhắn tin, khép lại hai con mắt trên ghế ngồi dựa vào một phút chốc, nhưng không có cách nào ngủ, cậu nghĩ tới nội dung vừa nãy tán gẫu, từ đầu đến cuối đều cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, như có thứ gì đó chận ở bên trong.
Liền suy nghĩ như vậy lung tung đến nửa ngày, Tổ Kỳ mở mắt ra cầm điện thoại di động lên mở ra khung liên lạc định gọi điện thoại cho Tiết Giác.
Kết quả điện thoại còn chưa gọi, xe đột nhiên ngừng lại.
Tổ Kỳ hơi bất ngờ, quay đầu hỏi Tiểu Đặng Tử: "Nhanh như vậy liền đến thành phố điện ảnh?"
"Chưa, chúng ta còn chưa ra khỏi thành phố." Nói xong Tiểu Đặng Tử đứng dậy đem xe bảo mẫu cửa mở ra, đồng thời tiếp tục nói với Tổ Kỳ, "Đoàn ca đi cùng chúng ta."
Tổ Kỳ kinh ngạc: "Đoàn ca? Cậu nói là Đoạn Khải?"
"Đúng rồi, ngày hôm qua lúc Đoàn ca liên hệ anh, không có nói cho anh biết sao?" Tiểu Đặng Tử nghi ngờ nói.
Tổ Kỳ nhớ lại chiều hôm qua cậu và Đoạn Khải trò chuyện, chỉ nói vài câu, Đoạn Khải chỉ nói những chuyện khác đợi đến lúc bọn họ gặp mặt sẽ thảo luận lại sau, lại không nói bọn họ nhanh như vậy liền sẽ gặp mặt.
Lúc này, Tiểu Đặng Tử vô cùng phấn chấn đối với người ngoài xe chào hỏi một tiếng, cũng không lâu lắm, một thân ảnh cao gầy xuất hiện ở trong tầm mắt Tổ Kỳ.
Thân là người đại diện có lượng fan đông đảo nhất có một không hai, Đoạn Khải bất kể là vóc người hay là tướng mạo cũng không kém so với minh tinh hạng nhất đang "hot" là bao, mặc dù mặc quần áo đơn giản cũng không ngăn được cả người tản mát ra khí tràng mạnh mẽ.
Đoạn Khải mang cái bao lô kiểu cũ thâm sắc đặc biệt thập phần phù hợp tính cách của hắn, đôi mắt lạnh nhạt, ngay cả khóe miệng đều không hiện độ cong, thoạt nhìn rất không dễ sống chung.
Tổ Kỳ bất động thanh sắc nhìn từ trên xuống dưới Đoạn Khải, phát hiện Đoạn Khải cùng trong tiểu thuyết miêu tả cơ hồ không có bất kỳ sai sót nào -- một bộ hình tượng cán bộ kỳ cựu nhanh nhẹn cứng nhắc.
Sau khi lên xe, Đoạn Khải đem ba lô ném tới chỗ bên cạnh, lấy ra máy tính bảng liền muốn cùng Tổ Kỳ trực tiếp bàn luận về lịch trình.
Tổ Kỳ: "..." Cuồng công việc bây giờ đều là trực tiếp như vậy sao?
Bất quá nói đi phải nói lại, thời gian chưa đến một tháng, lịch trình của Tổ Kỳ thật là ít ỏi, phía sau không có chuyện có thể làm, hơn nữa toàn bộ công tác một tháng này đều cùng điện ảnh Cung Tường có liên quan.
Nhìn trên màn hình máy tính lác đác không có bao nhiêu lịch trình được sắp xếp, thần tình lúng túng từ từ bò lên trên hai má Tổ Kỳ.
"Thật không tiện, tôi nghỉ ngơi rất lâu, rất nhiều công tác đều không có." Tổ Kỳ sờ sờ mũi nói.
"Không có chuyện gì." Đoạn Khải không biểu tình gì mà khoát tay một cái, nói rằng, "Đạo diễn Vương là người có tên tuổi lớn nhất trong giới đạo diễn, chỉ cần cậu đem bản chất nhân vật diễn tốt, sau này sẽ có nhiều hoạt động chủ động tìm tới cửa."
Tổ Kỳ gật gật đầu, tâm lý lại không có gì thắc mắc.
Ở phương diện này cậu xem như là một tờ giấy trắng, không có tiếp nhận qua bất kỳ học tập cùng huấn luyện mang tính chuyên nghiệp nào, toàn bộ dựa vào chính mình lén lút luyện tập cân nhắc, đối với rất nhiều chuyện trong vòng giải trí đều một chữ cũng không biết.
Nếu như sau này nhất định phải ở vòng giải trí phát triển, Tổ Kỳ vẫn là muốn thi vào một trường học liên quan, hệ thống học chút tri thức.
Ngược lại nguyên chủ tuổi tác không tới hai mươi tuổi, con đường nhân sinh còn dài đằng đẵng.
Sau khi quyết định, tâm lý Tổ Kỳ cuối cùng cũng coi như dễ chịu một ít, cùng Đoạn Khải hàn huyên một phút chốc liền dựa vào phía trước cửa sổ nghỉ ngơi.
Xe bảo mẫu chạy trên đường lớn, ngoại trừ tài xế tại hết sức chuyên chú lái xe ở ngoài, ba người đều làm việc riêng của mình, ai cũng không nói gì.
Trong lúc rảnh rỗi Tổ Kỳ một bên mang headphone nghe nhạc một bên lướt weibo, đột nhiên lướt đến mấy cái blog doanh tiêu tung tin tức về Dư Mỹ Đồng và người đại diện, nói là cùng Dự đại sản sinh gút mắc trên hợp đồng, còn có thể lên tòa.
Fan của Dư Mỹ Đồng dồn dập tràn vào weibo trong khu bình luận thay cô ta thể hiện bất bình, oán giận Dự đại nghiền ép tài nguyên của Dư Mỹ Đồng, còn khiến Dư Mỹ Đồng chạy đi hỗ trợ mấy người mới không có kỹ năng diễn xuất, tiêu hao quá độ tiếng tăm của bản thân, công ty đại diện như vậy không đi cũng không được.
Rất nhanh, có người bổ sung tung tin Dư Mỹ Đồng có vẻ như cùng người đại diện Đoạn Khải đồng thời đổi nghề, đi đến công ty hiện tại của Tổ Kỳ, mà công ty này liền ra điều kiện là để Đoạn Khải đến phụ trách Tổ Kỳ.
Lời vừa nói ra, fan của Dư Mỹ Đồng khóc đến càng thêm lợi hại.
【 Tổ Kỳ muốn kỹ năng diễn xuất không kỹ năng diễn xuất, muốn tài nguyên không tài nguyên, dựa vào cái gì muốn cùng Mỹ Đồng của tôi cùng cậu ta dùng chung một cái người đại diện? Đây không phải là để Tổ Kỳ dùng chung tài nguyên với Dư Mỹ Đồng sao? 】
【không phải Tổ Kỳ mới bị đóng băng hơn một năm sao? Nhanh như vậy liền muốn nâng cậu ta đi lên? Nói không có ai ở phía sau tạo áp lực, ta là tuyệt đối không tin. 】
【 Lầu trên... đã quên đối tượng kết hôn Tổ Kỳ là ai sao... 】
【 Nói đến chuyện của Tiết Giác, trước đó chuyện hư hỏng của Tổ Kỳ cùng Thạch Hạo huyên náo sôi sùng sục, cũng không thấy Tiết Giác đứng ra giúp hắn nói một đôi lời, nếu không phải Tổ Kỳ phụ bằng tử quý ổn định gót chân, ta nghĩ Tiết Giác coi như mắt bị mù cũng sẽ không quan tâm cái loại khắp toàn thân từ trên xuống dưới không một chút thuần khiết như cậu ta. 】
【 Ta nói này, Tổ Kỳ yên phận mà bán hàng trên Taobao không phải rất tốt hay sao? Nhất định phải chạy tới cái giới giải trí này giao du cùng kẻ xấu, lúc bán tĩnh tâm dưỡng thần phẫn rất tốt đó thôi. 】
...
Phía sau, cơ hồ tất cả đều là châm chọc khiêu khích cùng thảo phạt đối với Tổ Kỳ.
Tất cả mọi người cho là Tổ Kỳ cọ nhiệt độ từ Dư Mỹ Đồng, còn vọng tưởng chia bớt tài nguyên trên tay Dư Mỹ Đồng, trước đây mở bán cửa hàng trên Taobao khiến cậu thu hoạch không ít hảo cảm.
Lúc trước thì chỉ ít nhiều quan tâm, hiện tại liền có nhiều người hơn nhảy vào giẫm nát cậu.
"..." Sau khi xem xong bài viết Tổ Kỳ rơi vào trầm mặc.
Nếu như sớm biết Lưu Tuệ San để Uông tổng an bài Đoạn Khải đến bên mình, cậu dù nói cái gì cũng sẽ không trắng trợn tìm tới Lưu Tuệ San.
Ai...
Người ngồi ở trong nhà, nồi từ trên trời úp xuống*.
*Cái này đã từng giải thích qua đây là ngôn ngữ mạng bên Trung Quốc chỉ họa từ trên trời úp xuống đầu.
Cũng may Tổ Kỳ tâm thái vững vàng, hắn chưa bao giờ sẽ đi quan tâm đánh giá của cư dân mạng, cậu cũng không phải nhân dân tệ, không thể được mọi người yêu thích.
Huống hồ thông qua mạng, ai biết phía sau bàn phím là người hay quỷ, không đáng vì một số người không liên quan mà tức giận thương tổn thân thể của chính mình.
Tổ Kỳ nghĩ thoáng ra, quét một lát weibo sau liền bắt đầu xem kịch bản.
Lời thoại của Vệ Mặc Hàm so với nam nữ nhân vật chính không coi là nhiều, nhưng là tuyệt đối không hề ít, mở miệng chính là thao thao bất tuyệt mà tâm tình kích động, cần thiết bỏ công sức tỉ mỉ cân nhắc.
Tổ Kỳ muốn đi vào trạng thái, đột nhiên nghe đến Đoạn Khải nói: "Cậu không sao chứ?"
Khởi đầu Tổ Kỳ còn tưởng rằng Đoạn Khải đang cùng Tiểu Đặng Tử nói chuyện, liền không lên tiếng, mãi đến tận bị Tiểu Đặng Tử dùng cùi chỏ nhẹ nhàng đẩy một chút, mới lấy headphone từ lâu đã tắt nhạc ra, ngẩng đầu nhìn về phía Đoạn Khải.
Đoạn Khải đã đem máy tính bảng thu lại, tư thế ngồi đoan chính thẳng tắp, mặc dù đã rời khỏi quân đội nhiều năm cũng có thể nhìn ra phong độ quân nhân năm đó, hắn thần tình lạnh nhạt mà nhìn chăm chú vào Tổ Kỳ.
"Bớt ở trên weibo nói chuyện, dễ dàng trêu chọc thị phi."
Tổ Kỳ hiểu được, thì ra là vừa nãy Đoạn Khải nhìn thấy mình lướt weibo, loan mở mắt cười nói: "Nếu như không có việc quan trọng, tôi trên căn bản sẽ không đăng weibo, thế nhưng tôi rất yêu thích xem weibo."
Nghe vậy, Đoạn Khải cũng cười theo, bất quá hắn chỉ là hơi nâng khóe miệng, thoạt nhìn vẫn như cũ nghiêm túc vô cùng.
"Không có trái tim thủy tinh, là việc tốt."
Tiểu Đặng Tử cười hì hì lại gần, vỗ vỗ vai Tổ Kỳ, dùng giọng điệu khá là tự hào nói rằng: "Như đám người trên mạng nói thì họ sợ Kỳ ca của chúng ta diễn xuất không đạt, nhưng mà da mặt anh ấy dày nha, còn trái tim bằng kim cương không dễ vỡ như vậy, có thể tiếp tục ăn chén cơm này."
Tổ Kỳ thả xuống kịch bản, mặt không hề cảm xúc nhấc lên cánh tay, sau đó mạnh mẽ bóp cổ Tiểu Đặng Tử.
"A a a -- "
Tiểu Đặng Tử né tránh không kịp, bị bóp đến quơ hai tay liều mạng giãy dụa, phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị cắt tiết.
"Cậu nói ai da mặt dày?" Tổ Kỳ biểu tình dữ tợn, kề sát ở bên tai Tiểu Đặng Tử cắn răng nghiến lợi nói rằng.
"Là em là em là em, là em da mặt dày, đại vương tha mạng, tiểu nhân biết sai rồi..." Tiểu Đặng Tử lôi kéo giọng oang oang liên tiếp kêu khóc.
Hai người náo loạn đến nửa ngày, Tổ Kỳ thở hổn hển thả ra Tiểu Đặng Tử, lần này cậu cũng xem không nổi kịch bản, tẻ nhạt nửa nằm ở trong xe nhìn đông nhìn tây một cái, cuối cùng tầm mắt cố định dừng lại trên người Đoạn Khải.
"Đoàn ca, Dư Mỹ Đồng thật sự cùng anh tới sao?" Tổ Kỳ biết rõ còn hỏi, cậu chỉ là tìm cớ đem đề tài hướng trên người Dư Mỹ Đồng.
Đoạn Khải gật đầu, lời ít mà ý nhiều: "Đúng thế."
"Tôi nhìn thấy sự tình hai người đổi nghề ở trên mạng huyên náo rất lợi hại." Tổ Kỳ dừng một chút, lại tiếp tục nói, "Dự đại xem như là công ty lớn số một số hai, nếu như không xảy ra những việc này hai người vẫn là sẽ ở lại đi?"
Cậu nhớ tới trong tiểu thuyết Dư Mỹ Đồng vẫn luôn ở tại Dự đại, thậm chí sau này trở thành trụ cột lớn của công ty, cũng không có người có thể lay động địa vị nhất tỷ của cô ta.
Cho nên Dư Mỹ Đồng cùng Đoạn Khải đồng thời đổi nghề chuyện này...
Ở bên trong nội dung tiểu thuyết là hoàn toàn không tồn tại.
Đoạn Khải tựa hồ nghe ra một ít tiểu tâm tình trong giọng nói của Tổ Kỳ, ngước mắt liếc mắt nhìn cậu, lại không nói gì, mà là hồi đáp: "Dự đại chủ yếu nghiệp vụ là bất động sản, công ty giải trí chỉ là sản nghiệp phụ, đồng thời sau này phương hướng bọn họ muốn mở rộng không ở trên mặt này, thanh danh to lớn hơn nữa cũng không sánh được công ty giải trí trung đẳng chuyên môn."
Tổ Kỳ lặng lẽ, cậu tự nhiên nghe được ý tứ của Đoạn Khải.
Nói cách khác, Đoạn Khải cùng Dư Mỹ Đồng đã sớm có ý nghĩ đổi nghề, chỉ là đang chờ đợi thời cơ thích hợp.
"Kia Dư Mỹ Đồng..."
Tổ Kỳ lời mới vừa ngẩng đầu lên, bất thình lình bị Đoạn Khải đánh gãy: "Cậu biết trên weibo còn đang lưu hành một tin tức không?"
"Ân?" Tổ Kỳ ngẩn người, "Tin tức gì?"
Đoạn Khải ánh mắt trở nên ý tứ sâu xa: "Có một số người nói cậu cùng Mỹ Đồng có tư tình."
Tổ Kỳ: "..."
Tiểu Đặng Tử vội vã hét lên: "Em cũng nhìn thấy, những người kia quả thực là ăn no rửng mỡ không có chuyện làm, từ sáng đến tối dò xét cuộc sống riêng của người khác."
Đoạn Khải lắc lắc đầu, phủ định nói: "Mỹ Đồng xác thực không nên ba lần bốn lượt ở trên weibo nhắc tên cậu, các người trước đây cơ hồ chưa có gặp nhau, liền để ý cũng là gần nhất mới tăng thêm, rất dễ dàng bị blog doanh tiêu bịa đặt."
Tuy rằng Đoạn Khải nói tới cực kỳ uyển chuyển, mà Tổ Kỳ vẫn là nghe đã hiểu nghĩa bóng, chính là nhắc nhở cậu không nên đối với Dư Mỹ Đồng có quan tâm quá nhiều, cậu đã là người có gia đình...
Tổ Kỳ lúng túng mím môi, trên đường đi sau đó cũng không hỏi lại lên Dư Mỹ Đồng cùng việc liên quan.
Ba tiếng đi qua rất nhanh, Tổ Kỳ mơ mơ màng màng ngủ gật, liền bị Tiểu Đặng Tử lay tỉnh, nói đã đến nơi.
Thành phố điện ảnh ở ngoại thành, bên trong phồn hoa náo nhiệt, bên ngoài thì hoang vu ít người toàn khói nông thôn cùng với đất vàng chưa khai phá, đoàn phim tìm được một khách sạn ba sao xem như đã là tốt nhất.
Mấy người Tổ Kỳ kéo rương hành lý đi đến đại sảnh khách sạn, vừa vặn đụng phải một nhóm người đang làm thủ tục nhận phòng.
"Kiều Y Dương?" Tiểu Đặng Tử kinh ngạc nói, "Anh ta vậy mà đã sớm tới? Em còn tưởng rằng tai to mặt lớn như anh ta sẽ đợi đến cuối cùng mới xuất hiện chứ."
Củ Cải: Xin nhắc lại cho các bạn chưa cập nhật thông báotrên trang của Củ Cải là bắt đầu từ sau 2/9 Củ Cải chỉ đăng mỗi tuần một chương. Nếu có thể sẽ đăng 2 chương vì Cải đã nhập học rồi và còn đang đi dạy nữa khôngcòn nhiều thời gian để edit, mong các bạn thông cảm cho Cải nhé
----------------------------------------------
Tổ Kỳ đợi nửa ngày không thấy được tin nhắn trả lời của Tiết Giác, còn tưởng rằng mình lại nói sai cái gì trêu đến Tiết Giác giận rồi.
Thế nhưng cậu đem tin nhắn đã gửi đọc thầm một lần, cũng không có phát hiện có nơi nào không đúng.
Tổ Kỳ thoát khỏi ứng dụng nhắn tin, khép lại hai con mắt trên ghế ngồi dựa vào một phút chốc, nhưng không có cách nào ngủ, cậu nghĩ tới nội dung vừa nãy tán gẫu, từ đầu đến cuối đều cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, như có thứ gì đó chận ở bên trong.
Liền suy nghĩ như vậy lung tung đến nửa ngày, Tổ Kỳ mở mắt ra cầm điện thoại di động lên mở ra khung liên lạc định gọi điện thoại cho Tiết Giác.
Kết quả điện thoại còn chưa gọi, xe đột nhiên ngừng lại.
Tổ Kỳ hơi bất ngờ, quay đầu hỏi Tiểu Đặng Tử: "Nhanh như vậy liền đến thành phố điện ảnh?"
"Chưa, chúng ta còn chưa ra khỏi thành phố." Nói xong Tiểu Đặng Tử đứng dậy đem xe bảo mẫu cửa mở ra, đồng thời tiếp tục nói với Tổ Kỳ, "Đoàn ca đi cùng chúng ta."
Tổ Kỳ kinh ngạc: "Đoàn ca? Cậu nói là Đoạn Khải?"
"Đúng rồi, ngày hôm qua lúc Đoàn ca liên hệ anh, không có nói cho anh biết sao?" Tiểu Đặng Tử nghi ngờ nói.
Tổ Kỳ nhớ lại chiều hôm qua cậu và Đoạn Khải trò chuyện, chỉ nói vài câu, Đoạn Khải chỉ nói những chuyện khác đợi đến lúc bọn họ gặp mặt sẽ thảo luận lại sau, lại không nói bọn họ nhanh như vậy liền sẽ gặp mặt.
Lúc này, Tiểu Đặng Tử vô cùng phấn chấn đối với người ngoài xe chào hỏi một tiếng, cũng không lâu lắm, một thân ảnh cao gầy xuất hiện ở trong tầm mắt Tổ Kỳ.
Thân là người đại diện có lượng fan đông đảo nhất có một không hai, Đoạn Khải bất kể là vóc người hay là tướng mạo cũng không kém so với minh tinh hạng nhất đang "hot" là bao, mặc dù mặc quần áo đơn giản cũng không ngăn được cả người tản mát ra khí tràng mạnh mẽ.
Đoạn Khải mang cái bao lô kiểu cũ thâm sắc đặc biệt thập phần phù hợp tính cách của hắn, đôi mắt lạnh nhạt, ngay cả khóe miệng đều không hiện độ cong, thoạt nhìn rất không dễ sống chung.
Tổ Kỳ bất động thanh sắc nhìn từ trên xuống dưới Đoạn Khải, phát hiện Đoạn Khải cùng trong tiểu thuyết miêu tả cơ hồ không có bất kỳ sai sót nào -- một bộ hình tượng cán bộ kỳ cựu nhanh nhẹn cứng nhắc.
Sau khi lên xe, Đoạn Khải đem ba lô ném tới chỗ bên cạnh, lấy ra máy tính bảng liền muốn cùng Tổ Kỳ trực tiếp bàn luận về lịch trình.
Tổ Kỳ: "..." Cuồng công việc bây giờ đều là trực tiếp như vậy sao?
Bất quá nói đi phải nói lại, thời gian chưa đến một tháng, lịch trình của Tổ Kỳ thật là ít ỏi, phía sau không có chuyện có thể làm, hơn nữa toàn bộ công tác một tháng này đều cùng điện ảnh Cung Tường có liên quan.
Nhìn trên màn hình máy tính lác đác không có bao nhiêu lịch trình được sắp xếp, thần tình lúng túng từ từ bò lên trên hai má Tổ Kỳ.
"Thật không tiện, tôi nghỉ ngơi rất lâu, rất nhiều công tác đều không có." Tổ Kỳ sờ sờ mũi nói.
"Không có chuyện gì." Đoạn Khải không biểu tình gì mà khoát tay một cái, nói rằng, "Đạo diễn Vương là người có tên tuổi lớn nhất trong giới đạo diễn, chỉ cần cậu đem bản chất nhân vật diễn tốt, sau này sẽ có nhiều hoạt động chủ động tìm tới cửa."
Tổ Kỳ gật gật đầu, tâm lý lại không có gì thắc mắc.
Ở phương diện này cậu xem như là một tờ giấy trắng, không có tiếp nhận qua bất kỳ học tập cùng huấn luyện mang tính chuyên nghiệp nào, toàn bộ dựa vào chính mình lén lút luyện tập cân nhắc, đối với rất nhiều chuyện trong vòng giải trí đều một chữ cũng không biết.
Nếu như sau này nhất định phải ở vòng giải trí phát triển, Tổ Kỳ vẫn là muốn thi vào một trường học liên quan, hệ thống học chút tri thức.
Ngược lại nguyên chủ tuổi tác không tới hai mươi tuổi, con đường nhân sinh còn dài đằng đẵng.
Sau khi quyết định, tâm lý Tổ Kỳ cuối cùng cũng coi như dễ chịu một ít, cùng Đoạn Khải hàn huyên một phút chốc liền dựa vào phía trước cửa sổ nghỉ ngơi.
Xe bảo mẫu chạy trên đường lớn, ngoại trừ tài xế tại hết sức chuyên chú lái xe ở ngoài, ba người đều làm việc riêng của mình, ai cũng không nói gì.
Trong lúc rảnh rỗi Tổ Kỳ một bên mang headphone nghe nhạc một bên lướt weibo, đột nhiên lướt đến mấy cái blog doanh tiêu tung tin tức về Dư Mỹ Đồng và người đại diện, nói là cùng Dự đại sản sinh gút mắc trên hợp đồng, còn có thể lên tòa.
Fan của Dư Mỹ Đồng dồn dập tràn vào weibo trong khu bình luận thay cô ta thể hiện bất bình, oán giận Dự đại nghiền ép tài nguyên của Dư Mỹ Đồng, còn khiến Dư Mỹ Đồng chạy đi hỗ trợ mấy người mới không có kỹ năng diễn xuất, tiêu hao quá độ tiếng tăm của bản thân, công ty đại diện như vậy không đi cũng không được.
Rất nhanh, có người bổ sung tung tin Dư Mỹ Đồng có vẻ như cùng người đại diện Đoạn Khải đồng thời đổi nghề, đi đến công ty hiện tại của Tổ Kỳ, mà công ty này liền ra điều kiện là để Đoạn Khải đến phụ trách Tổ Kỳ.
Lời vừa nói ra, fan của Dư Mỹ Đồng khóc đến càng thêm lợi hại.
【 Tổ Kỳ muốn kỹ năng diễn xuất không kỹ năng diễn xuất, muốn tài nguyên không tài nguyên, dựa vào cái gì muốn cùng Mỹ Đồng của tôi cùng cậu ta dùng chung một cái người đại diện? Đây không phải là để Tổ Kỳ dùng chung tài nguyên với Dư Mỹ Đồng sao? 】
【không phải Tổ Kỳ mới bị đóng băng hơn một năm sao? Nhanh như vậy liền muốn nâng cậu ta đi lên? Nói không có ai ở phía sau tạo áp lực, ta là tuyệt đối không tin. 】
【 Lầu trên... đã quên đối tượng kết hôn Tổ Kỳ là ai sao... 】
【 Nói đến chuyện của Tiết Giác, trước đó chuyện hư hỏng của Tổ Kỳ cùng Thạch Hạo huyên náo sôi sùng sục, cũng không thấy Tiết Giác đứng ra giúp hắn nói một đôi lời, nếu không phải Tổ Kỳ phụ bằng tử quý ổn định gót chân, ta nghĩ Tiết Giác coi như mắt bị mù cũng sẽ không quan tâm cái loại khắp toàn thân từ trên xuống dưới không một chút thuần khiết như cậu ta. 】
【 Ta nói này, Tổ Kỳ yên phận mà bán hàng trên Taobao không phải rất tốt hay sao? Nhất định phải chạy tới cái giới giải trí này giao du cùng kẻ xấu, lúc bán tĩnh tâm dưỡng thần phẫn rất tốt đó thôi. 】
...
Phía sau, cơ hồ tất cả đều là châm chọc khiêu khích cùng thảo phạt đối với Tổ Kỳ.
Tất cả mọi người cho là Tổ Kỳ cọ nhiệt độ từ Dư Mỹ Đồng, còn vọng tưởng chia bớt tài nguyên trên tay Dư Mỹ Đồng, trước đây mở bán cửa hàng trên Taobao khiến cậu thu hoạch không ít hảo cảm.
Lúc trước thì chỉ ít nhiều quan tâm, hiện tại liền có nhiều người hơn nhảy vào giẫm nát cậu.
"..." Sau khi xem xong bài viết Tổ Kỳ rơi vào trầm mặc.
Nếu như sớm biết Lưu Tuệ San để Uông tổng an bài Đoạn Khải đến bên mình, cậu dù nói cái gì cũng sẽ không trắng trợn tìm tới Lưu Tuệ San.
Ai...
Người ngồi ở trong nhà, nồi từ trên trời úp xuống*.
*Cái này đã từng giải thích qua đây là ngôn ngữ mạng bên Trung Quốc chỉ họa từ trên trời úp xuống đầu.
Cũng may Tổ Kỳ tâm thái vững vàng, hắn chưa bao giờ sẽ đi quan tâm đánh giá của cư dân mạng, cậu cũng không phải nhân dân tệ, không thể được mọi người yêu thích.
Huống hồ thông qua mạng, ai biết phía sau bàn phím là người hay quỷ, không đáng vì một số người không liên quan mà tức giận thương tổn thân thể của chính mình.
Tổ Kỳ nghĩ thoáng ra, quét một lát weibo sau liền bắt đầu xem kịch bản.
Lời thoại của Vệ Mặc Hàm so với nam nữ nhân vật chính không coi là nhiều, nhưng là tuyệt đối không hề ít, mở miệng chính là thao thao bất tuyệt mà tâm tình kích động, cần thiết bỏ công sức tỉ mỉ cân nhắc.
Tổ Kỳ muốn đi vào trạng thái, đột nhiên nghe đến Đoạn Khải nói: "Cậu không sao chứ?"
Khởi đầu Tổ Kỳ còn tưởng rằng Đoạn Khải đang cùng Tiểu Đặng Tử nói chuyện, liền không lên tiếng, mãi đến tận bị Tiểu Đặng Tử dùng cùi chỏ nhẹ nhàng đẩy một chút, mới lấy headphone từ lâu đã tắt nhạc ra, ngẩng đầu nhìn về phía Đoạn Khải.
Đoạn Khải đã đem máy tính bảng thu lại, tư thế ngồi đoan chính thẳng tắp, mặc dù đã rời khỏi quân đội nhiều năm cũng có thể nhìn ra phong độ quân nhân năm đó, hắn thần tình lạnh nhạt mà nhìn chăm chú vào Tổ Kỳ.
"Bớt ở trên weibo nói chuyện, dễ dàng trêu chọc thị phi."
Tổ Kỳ hiểu được, thì ra là vừa nãy Đoạn Khải nhìn thấy mình lướt weibo, loan mở mắt cười nói: "Nếu như không có việc quan trọng, tôi trên căn bản sẽ không đăng weibo, thế nhưng tôi rất yêu thích xem weibo."
Nghe vậy, Đoạn Khải cũng cười theo, bất quá hắn chỉ là hơi nâng khóe miệng, thoạt nhìn vẫn như cũ nghiêm túc vô cùng.
"Không có trái tim thủy tinh, là việc tốt."
Tiểu Đặng Tử cười hì hì lại gần, vỗ vỗ vai Tổ Kỳ, dùng giọng điệu khá là tự hào nói rằng: "Như đám người trên mạng nói thì họ sợ Kỳ ca của chúng ta diễn xuất không đạt, nhưng mà da mặt anh ấy dày nha, còn trái tim bằng kim cương không dễ vỡ như vậy, có thể tiếp tục ăn chén cơm này."
Tổ Kỳ thả xuống kịch bản, mặt không hề cảm xúc nhấc lên cánh tay, sau đó mạnh mẽ bóp cổ Tiểu Đặng Tử.
"A a a -- "
Tiểu Đặng Tử né tránh không kịp, bị bóp đến quơ hai tay liều mạng giãy dụa, phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị cắt tiết.
"Cậu nói ai da mặt dày?" Tổ Kỳ biểu tình dữ tợn, kề sát ở bên tai Tiểu Đặng Tử cắn răng nghiến lợi nói rằng.
"Là em là em là em, là em da mặt dày, đại vương tha mạng, tiểu nhân biết sai rồi..." Tiểu Đặng Tử lôi kéo giọng oang oang liên tiếp kêu khóc.
Hai người náo loạn đến nửa ngày, Tổ Kỳ thở hổn hển thả ra Tiểu Đặng Tử, lần này cậu cũng xem không nổi kịch bản, tẻ nhạt nửa nằm ở trong xe nhìn đông nhìn tây một cái, cuối cùng tầm mắt cố định dừng lại trên người Đoạn Khải.
"Đoàn ca, Dư Mỹ Đồng thật sự cùng anh tới sao?" Tổ Kỳ biết rõ còn hỏi, cậu chỉ là tìm cớ đem đề tài hướng trên người Dư Mỹ Đồng.
Đoạn Khải gật đầu, lời ít mà ý nhiều: "Đúng thế."
"Tôi nhìn thấy sự tình hai người đổi nghề ở trên mạng huyên náo rất lợi hại." Tổ Kỳ dừng một chút, lại tiếp tục nói, "Dự đại xem như là công ty lớn số một số hai, nếu như không xảy ra những việc này hai người vẫn là sẽ ở lại đi?"
Cậu nhớ tới trong tiểu thuyết Dư Mỹ Đồng vẫn luôn ở tại Dự đại, thậm chí sau này trở thành trụ cột lớn của công ty, cũng không có người có thể lay động địa vị nhất tỷ của cô ta.
Cho nên Dư Mỹ Đồng cùng Đoạn Khải đồng thời đổi nghề chuyện này...
Ở bên trong nội dung tiểu thuyết là hoàn toàn không tồn tại.
Đoạn Khải tựa hồ nghe ra một ít tiểu tâm tình trong giọng nói của Tổ Kỳ, ngước mắt liếc mắt nhìn cậu, lại không nói gì, mà là hồi đáp: "Dự đại chủ yếu nghiệp vụ là bất động sản, công ty giải trí chỉ là sản nghiệp phụ, đồng thời sau này phương hướng bọn họ muốn mở rộng không ở trên mặt này, thanh danh to lớn hơn nữa cũng không sánh được công ty giải trí trung đẳng chuyên môn."
Tổ Kỳ lặng lẽ, cậu tự nhiên nghe được ý tứ của Đoạn Khải.
Nói cách khác, Đoạn Khải cùng Dư Mỹ Đồng đã sớm có ý nghĩ đổi nghề, chỉ là đang chờ đợi thời cơ thích hợp.
"Kia Dư Mỹ Đồng..."
Tổ Kỳ lời mới vừa ngẩng đầu lên, bất thình lình bị Đoạn Khải đánh gãy: "Cậu biết trên weibo còn đang lưu hành một tin tức không?"
"Ân?" Tổ Kỳ ngẩn người, "Tin tức gì?"
Đoạn Khải ánh mắt trở nên ý tứ sâu xa: "Có một số người nói cậu cùng Mỹ Đồng có tư tình."
Tổ Kỳ: "..."
Tiểu Đặng Tử vội vã hét lên: "Em cũng nhìn thấy, những người kia quả thực là ăn no rửng mỡ không có chuyện làm, từ sáng đến tối dò xét cuộc sống riêng của người khác."
Đoạn Khải lắc lắc đầu, phủ định nói: "Mỹ Đồng xác thực không nên ba lần bốn lượt ở trên weibo nhắc tên cậu, các người trước đây cơ hồ chưa có gặp nhau, liền để ý cũng là gần nhất mới tăng thêm, rất dễ dàng bị blog doanh tiêu bịa đặt."
Tuy rằng Đoạn Khải nói tới cực kỳ uyển chuyển, mà Tổ Kỳ vẫn là nghe đã hiểu nghĩa bóng, chính là nhắc nhở cậu không nên đối với Dư Mỹ Đồng có quan tâm quá nhiều, cậu đã là người có gia đình...
Tổ Kỳ lúng túng mím môi, trên đường đi sau đó cũng không hỏi lại lên Dư Mỹ Đồng cùng việc liên quan.
Ba tiếng đi qua rất nhanh, Tổ Kỳ mơ mơ màng màng ngủ gật, liền bị Tiểu Đặng Tử lay tỉnh, nói đã đến nơi.
Thành phố điện ảnh ở ngoại thành, bên trong phồn hoa náo nhiệt, bên ngoài thì hoang vu ít người toàn khói nông thôn cùng với đất vàng chưa khai phá, đoàn phim tìm được một khách sạn ba sao xem như đã là tốt nhất.
Mấy người Tổ Kỳ kéo rương hành lý đi đến đại sảnh khách sạn, vừa vặn đụng phải một nhóm người đang làm thủ tục nhận phòng.
"Kiều Y Dương?" Tiểu Đặng Tử kinh ngạc nói, "Anh ta vậy mà đã sớm tới? Em còn tưởng rằng tai to mặt lớn như anh ta sẽ đợi đến cuối cùng mới xuất hiện chứ."
Củ Cải: Xin nhắc lại cho các bạn chưa cập nhật thông báotrên trang của Củ Cải là bắt đầu từ sau 2/9 Củ Cải chỉ đăng mỗi tuần một chương. Nếu có thể sẽ đăng 2 chương vì Cải đã nhập học rồi và còn đang đi dạy nữa khôngcòn nhiều thời gian để edit, mong các bạn thông cảm cho Cải nhé
/114
|