Chương 346: Cố Dư Sinh, em là Tần Chỉ Ái (6)
Sau khi nhận được đĩa, Tưởng Tiêm Tiêm cũng không nói thêm nhiều với trợ lý, liền mở cửa thoát hiểm, đi thang máy trở về thẩm mỹ viện trên lầu.
Bởi vì là hội viên SVIP, Tưởng Tiêm Tiêm có thể vào phòng nghỉ ngơi, chọn một máy vi tính nào đó, khởi động máy, dùng cổng USB chuyển video vào điện thoại rồi mới đeo tai nghe, xem video.
Video không ngắn, khoảng chừng bảy tám phút, Tưởng Tiêm Tiêm xem được một nửa, mắt trở nên hưng phấn, nhìn đến cảnh cuối, cả người cô đều kích động đứng bật dậy.
Nhân viên phục vụ đứng cách đó không xa ngạc nhiên, đi lên tôn kính hỏi cô: “Tưởng tiểu thư, xin hỏi cô có cần giúp gì không?”
“Không có.” Tưởng Tiêm Tiêm mở tai nghe, xán lạn cười trả lời nhân viên phục vụ, vừa thu dọn đồ đạc vừa gọi cho anh trai của cô.
Anh của cô bắt máy rất nhanh: “Anh hai, xe của em đang đi bảo hành rồi, bây giờ em đang ở JM, buổi trưa anh có về nhà không? Thuận đường rước em với.”
Cô không có số điện thoại của Cố Dư Sinh, nhưng anh hai của cô thì có, cô muốn lập tức, ngay tức khắc đưa đoạn video này cho hắn xem… cô muốn xem xem Cố Dư Sinh vốn luôn che chở cho Lương Đậu Khấu kia khi nhìn thấy video này có cảm thấy mất mặt hay không!
Chỉ cần cô muốn, Tưởng Tiêm Tiêm nhịn không được giương khóe môi.
Cố Dư Sinh quan tâm đến mặt mũi của bản thân như vậy, nếu biết mình bị Lương Đậu Khấu đối xử như thế, Tưởng Tiêm Tiêm lại nhẹ nhàng cười ra tiếng.
“Tưởng tiểu thư, tâm tình của cô hình như rất tốt nha.” Nhân viên phục vụ hỏi chuyện lúc nãy lại lên tiếng.
“Ừm, cũng không tệ lắm.” Tưởng Tiêm Tiêm tự nhiên hào phóng khẳng định, tạm biệt nhân viên phục vụ rồi vừa hát vừa rời đi.
. . . . .. .
Khi Tần Chỉ Ái tỉnh lại, Cố Dư Sinh đã không còn ở đó từ lâu, chắc là đã đến công ty rồi.
Quản gia còn chưa về, một mình cô ăn đơn giản vài món, đang chuẩn bị tìm chuyện để làm, liền nhìn thấy tin nhắn Cố Dư Sinh gửi tới: “Buổi tối em có rảnh không? Chúng ta ra ngoài ăn cơm.”
Ra ngoài ăn cơm? Tối hôm nay quản gia không ở nhà, hình như cô chưa từng tự mình làm cơm cho hắn… Tần Chỉ Ái trầm tư một lát, lại trả lời Cố Dư Sinh: “Hay là ở nhà ăn cơm đi? Quản gia không có ở nhà, em tự nấu cho anh ăn.”
Rất nhanh lại nhận được tin nhắn trả lời của Cố Dư Sinh: “Cũng được.”
Tần Chỉ Ái trả lời “Ừ” một cái, liền bắt đầu chuẩn bị cơm tối, trong đầu suy nghĩ thực đơn xong, sau đó lại ghi những nguyên liệu cần thiết vào ghi chú trong điện thoại, liền lên lầu thay đồ, cầm bóp tiền và chìa khóa xe đi tới siêu thị dưới tầng hầm của trung tâm thương mại JM.
. . . . . .
Tưởng Tiêm Tiêm chờ anh hai của cô đến nỗi khát nước, liền đến siêu thị dưới tầng hầm để mua một chai nước khoáng, lúc tính tiền lại đụng phải “Lương Đậu Khấu”.
Ồ? Không phải cô ta vừa ở trên lầu ăn cơm sao? Sao trong một khoảng thời gian ngắn lại có thể vừa thay một bộ đồ khác vừa chạy xuống đây đi siêu thị rồi?
Nghi hoặc thì nghi hoặc nhưng nghĩ đến video trong tay mình, Tưởng Tiêm Tiêm lại hoàn toàn không có ý nói chuyện dây dưa với “Lương Đậu Khấu”, trong lòng vui rạo rực quay trở về cửa trung tâm thương mại chờ anh hai.
Đợi khoảng năm phút, bên đường có một tiếng huýt sáo, Tưởng Tiêm Tiêm nhìn thấy chiếc xe quen thuộc của anh hai liền vội vàng chạy tới, sau khi ngồi trên xe thắt dây an toàn xong, vừa mới nói với anh cô: “Được rồi, đi thôi.” Liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
/1076
|