Nội dung của bức thư rất đơn giản: Đình chỉ mọi hành động đối địch giữa song phương.
Stephen đã lập tức đáp ứng, không một chút do dự.
Đối với hai kẻ tranh đoạt ngôi hoàng đế của gia tộc Morton này mà nói, hiện tại uy hiếp lớn nhất đã không còn là đối phương nữa rồi, mà là tổ chức vận động kháng chiến đang dần dần lớn mạnh.
Nếu như nói giữa Reinhardt và Stephen là sự tranh giành quyền lợi, như vậy, giữa bọn họ với quân độc lập đang nâng lên lá cờ dân chủ và tổ chức kháng chiến đang nổi lên với thế lửa cháy đồng cỏ, chính là sự đối lập gay gắt của bất đồng giai cấp.
Đây là mâu thuẫn uy hiếp trực tiếp đến toàn bộ sự thống trị của dân tộc thượng đẳng, nếu như không kịp bóp nghẹt nó thì toàn bộ trật tự thống trị cố hữu của Gatralan sẽ hoàn toàn sụp đổ. Người Wibault sẽ bị cướp đi tất cả các đặc quyền hưởng thụ của kẻ thống trị mà từ quý tộc trở thành bình dân, thậm chí bị đàn áp trong cuộc tranh đấu này.
Kết quả như vậy, bất kể là Reinhardt hay là Stephen, đều tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Sự tranh giành về quyền lợi của bọn họ là thành lập trên cơ sở của chế độ thống trị cố hữu Gatralan. Nếu như giai cấp thống trị bị lật đổ, bọn họ cũng sẽ mất đi nền tảng để trở thành kẻ thống trị cao nhất.
Bộ đội song phương rất ăn ý bắt đầu từng bước thoát ly chiến đấu, lấy đường kiểm soát thực tế làm tiêu chuẩn, quay họng súng đàn áp các cuộc khởi nghĩa bạo phát trong phạm vi thế lực, cũng gia tăng tiến công đối với khu vực khống chế thực tế của quân độc lập ở bắc Tanvir.
Thế cục tổng thể chính là như vậy, đế quốc Deseyker đang tại tinh hệ Athena của bản quốc cùng liên quân Putdituoke và Tartanya giằng co, mà ở Small Pyreness, cũng đang phải đối mặt với sự uy hiếp của quân viễn chinh Đông Nam số 2 của Keneville, Phỉ Dương và Ryan. Trong lúc nhất thời bốn phía dậy lửa, thế nên Deseyker không cách nào hình thành trọng điểm đột phá đối với tinh hệ Newton.
Mà Reinhardt cùng Stephen thì đều tự đình chiến, ngược lại đi đàn áp cuộc khởi nghĩa dân tộc đang bạo phát ở khắp nơi.
Hai kẻ ma cùng ôm ý quỷ, một kẻ thì đang chờ đợi Deseyker xuất thủ, mà kẻ kia, thì lại tăng cường liên hệ với Liên bang Naga và đế quốc Binalter, mong thay thế được đối thủ mà trở thành người phát ngôn mới của Tây Ước.
Thế cục ở cái không vực này, trong thời khắc này đã đạt được một cái cân bằng vi diệu, cũng không ai biết lúc nào sẽ xuất hiện đột phá phân thắng bại giữa hai bên.
Đồng thời với thế cục cân đối của Đông Nam, tại phía đông bắc của bản đồ mặt phẳng các hành tinh thế giới nhân loại, đã xuất hiện biến hóa rất lớn.
Đầu tiên là đế quốc Sous với thực lực mạnh mẽ đã chủ động phát động tấn công đối với Cộng hòa Trenock. 18 hạm đội hỗn hợp với quy mô khổng lồ dốc toàn bộ lực lượng, trả giá bằng 6 hạm đội toàn quân bị diệt, đã mạnh mẽ đột phá được điểm không gian khiêu dược của tinh hệ Volga Cộng hòa Trenock.
Lập tức, 42 sư đoàn thiết giáp cùng 161 sư đoàn bộ binh cơ giới hóa, dưới sự sắp xếp và vận chuyển không lồ đến phô thiên cái địa của chiến hạm vận tải, nhanh chóng đổ bộ lên tinh cầu di dân Reston, bất ngờ chặt đứt đi thông đạo khiêu dược đông bộ của Phỉ Minh từ Cộng hòa Trenock đến Liên bang Salerga.
Bởi vậy, quân viễn chinh số 1 của Phỉ Dương và Trenock tuy đã đến được tinh hệ Bermuda của Leray nhưng lại mất đi sự trợ giúp của bản quốc, chỉ có thể dựa vào tiếp viện vất chất từ Liên bang Salerga. Mà Liên bang Salerga nguyên bản bị vây giữa Trenock và Liên bang Leray, cũng đang phải đối mặt với sự uy hiếp quân sự trực tiếp từ đế quốc Sous và đế quốc Jaban.
Tập kích bất ngờ của Sous đã thổi lên một hồi kèn lệnh tiến công của Tây Ước, cùng với đó là mười mấy quốc gia quân sự thành viên Tây Ước rải rác bốn phía đông tây nam bắc đều xuất kích, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đi chiếm lĩnh các tinh hệ có điểm không gian khiêu dược trọng yếu, đem toàn thông đạo giữa các hành tinh của xã hội loại người xé đến tứ phân ngũ liệt!
Các quốc gia dân chủ tại hành động quân sự vĩnh viễn chậm mất một nhịp, cho đến khi đối phương đã hoàn thành chiến lược chiếm lĩnh thì mới phản ứng lại. Mà lúc này, sự do dự trước chiến tranh bạo phát cùng giọng điệu hòa bình rằng chiến tranh vĩnh viễn sẽ không xảy ra đã bắt đầu lộ ra hậu quả nghiêm trọng. Thiếu binh lực, thiếu vũ khí, thiếu tàu chiến, thiếu công sự, tất cả vật chất dự trữ sử dụng cho chiến tranh hết thảy đều thiếu thốn. Đối mặt với sự tiến công của các quốc gia Tây Ước, các quốc gia Phỉ Minh trong lúc nhất thời không có lực hoàn thủ, chỉ có thể lần lượt từng bước chuyển đổi chiến lược, chuyển đổi, chuyển đổi, lại chuyển đổi.
Trên lãnh thổ của chính quốc gia mình, còn có thể chuyển đổi đến nơi nào?
Thất bại liên tiếp đã rất thành công mà giáng cho chính phủ dân chủ một cái bạt tai vang dội. Bọn họ dồn dập tuyên bố động viên toàn dân, liên tiếp thông qua nghị quyết quân sự cùng dự toán mua sắm, dồn hết toàn lực để điều động binh lưc, chỉ hy vọng có thể mất bò mà làm chuồng, chí ít thì cũng duy trì được lực lượng phòng ngự hiện nay.
Bày ra tỉ mỉ kế hoạch tác chiến chiến tranh toàn vũ trụ, Tây Ước chỉ tốn một tháng thời gian đã đưa sự chuẩn bị chu đáo cho chiến tranh cùng năng lực phối hợp chiến lược vào cuộc tiến công, chuyển hóa thành ưu thế trên chiến lược. Trong lúc nhất thời xã hội nhân loại khói lửa nổi lên bốn phía, chiến cuộc khó bề mà phân biệt.
Ngược lại với sự tiến công quy mô của Tây Ước, Cộng hòa Phỉ Dương ngoại trừ không ngừng leo thang giằng co với đế quốc Binalter ở tinh hà Carleston ra, chỉ phái ra hai đội quân viễn chinh liên hợp nhằm vào chiến cuộc Đông Nam, còn lại, cũng không có động tác gì khác. Tất cả, đều an tĩnh đến có chút khác thường.
************************************************** **********
Sinh hoạt của Phỉ Quân cũng rất an tĩnh. Bởi vì trước đó đã đạt thành hiệp nghị, thế nên mặc dù hiện nay bị Tây khu Tanvir đánh cho lửa cháy rực trời, Gordon liên tục điều binh khiển tướng cũng không đưa Phỉ Quân lên đầu tiền tuyến.
Đội quân này đã trở thành cơ sở hạch tâm của quân độc lập, ngoại trừ bối cảnh Phỉ Minh bên ngoài ra, trong khoảng thời gian quan trọng này, chỉ có đội ngũ này tồn tại thì sự vận động kháng chiến do Tự Do Chiến Tuyến lãnh đạo mới có thể tụ tập đến dưới lá cờ của quân độc lập. Không có cái tên mập mạp đệ tử của Russell này tiến hành phối hợp, Gordon và Oberto căn bản là dậy không nổi tín nhiệm.
Nếu muốn hình thành sức chiến đấu ngưng tụ lại một chỗ, còn cần có thời gian.
Vì thế, công tác chủ yếu của chiến sĩ Phỉ Quân là làm quen với robot cải tiến mới, huấn luyện cùng chỉnh hợp Tự Do Chiến Tuyến.
Phương án huấn luyện là do Điền Hành Kiện chế định ra.
Phỉ quân trước đây tiếp thu huấn luyện đặc chủng, cùng huấn luyện hiện tại mà xem ra, quả thực đúng là cách nhau một trời một vực. Mập mạp không chỉ lấy kinh nghiệm thực tế từ hơn hai mươi lần tìm đường sống trong chỗ chết của bản thân làm giáo trình, hơn nữa, lại càng tăng thêm phối hợp và diễn luyện chiến thuật trong tác chiến chính diện.
Mà tiếp thu sự phối hợp tiểu đội từ Liệp Nhân Quân Đoàn, tiếp thu sự yểm hộ kiểu cuộn sóng từ Thần Thoại Quân Đoàn, mập mạp đều ôm tất cả vào trong kế hoạch huấn luyện. Lại thêm chiến thuật bầy sói và chiến thuật dây dưa của bản thân Phỉ Quân, sau khi hoàn thành huấn luyện thì sức chiến đấu mà Phỉ Quân có thể bạo phát ra hoàn toàn có thể so sánh với bất kỳ đội ngũ thiết giáp đặc chủng nào trên thế giới.
Trong khi mập mạp đang vùi đầu vào huấn luyện điều khiển robot cùng cải tiến robot thì trung đoàn trưởng trung đoàn 1 tiền nhiệm của Thần Thoại Quân Đoàn, vốn không có việc gì làm, đã trở thành huấn luyện viên của Phỉ Quân.
Hai trung đoàn đặc chủng, bị Bonnie vốn nhàn rỗi đến buồn chán làm đến cho gà bay chó chạy.
Mấy ngày liền đám lưu manh này lén lút bàn tán, rằng chắc chắn mập mạp đã làm ra chuyện tình gì gì đó có lỗi với vị đệ nhất mỹ nữ Gatralan này. Mà bản thân mấy người bọn họ, bất quá cũng chỉ là vật hi sinh cho lỗi lầm về tác phong của mập mạp mà thôi.
Suy đoán này cách sự thật không xa lắm. Đáng tiếc, lại bị Bonnie nghe thấy được. Từ lúc đó, tất cả các chiến sĩ Phỉ Quân mỗi ngày đều gục ngã trên sân huấn luyện đến vài lần, bọn họ phải chịu đủ sự giày vò đến nằm mơ cũng đều muốn rời khỏi sân huấn luyện, thà rằng lên tiền tuyến đánh nhau vẫn còn hơn.
Đương nhiên, huấn luyện vẫn là chiến đấu, không phải thứ mà bọn họ có thể quyết định được. Thế nên, đám lưu manh này không một chút do dự đem tất cả phiền muộn chuyển lên người của các chiến sĩ Tự Do tiếp thu huấn luyện của bọn họ.
Huấn luyện mà chiến sĩ Tự Do tiếp thu, đã không gọi là giày vò nữa rồi, cái đó gọi là hủy hoại.
Cuối cùng, khổ nhất, dường như vẫn chỉ là mấy cái dân tộc sinh ra không được may mắn này.
************************************************** *******
Kết thúc một ngày huấn luyện, Bonnie quyết định đi tìm Điền Hành Kiện, bởi vì nàng thức sự rất muốn hỏi một câu, chiến thuật thắt cổ chính diện trong phương án huấn luyện, gã mập mạp này rốt cuộc là thế nào mà nghĩ ra được.
Có thể, đây là một cái cớ, trên thực tế, Bonnie bất tri bất giác mỗi một ngày đều sẽ đi tìm mập mạp.
Khi Bonnie nhìn thấy Điền Hành Kiện là lúc hắn đang nghịch ngợm với một chiếc robot.
Robot là chiếc [Thánh Kiếm 15-b], Bonnie tuy rằng không rõ chiếc robot này rốt cuộc có tác dụng gì. Thế nhưng, nàng biết, trong cái đầu của gã mập mạp thần kỳ này, chứa rất nhiều thứ làm cho người ta không thể tưởng tưởng nổi gì đó.
Chuyện đem đồng nát biến thành bảo vật, Bonnie đã thấy mập mạp làm ra không ít rồi. Ít nhất thì cái việc lợi dụng robot Gatralan với linh kiện bất đồng để cải tiến cho robot [Dũng Sĩ] của Leray cũng đã chứng minh cho vấn đề. (câu này mãi mới hiểu-nd)
"Được rồi!" Mập mạp đứng thẳng lưng, cố gắng kiễng chân, bàn tay di động mở ra lồng năng lượng bảo vệ của chiếc robot rách nát.
Bonnie hứng thú nhìn hắn lăn qua lăn lại. Lồng bảo vệ của robot [Thánh Kiếm 15-b] hiển nhiên là vừa mới được trang bị lên, lộ ra vẻ mới tinh, cùng với thân thể rách nát của robot hình thành sự đối lập rõ ràng. Tân trang còn có một bộ phận của khoang lái, nắp của khoang lái đang loang loáng ánh sáng kia có vẻ có chút quỷ dị.
Nơi mập mạp đang đứng là khu kiểm tra robot bên ngoài phân xưởng sửa chữa robot của căn cứ, trong phân xưởng đang công tác phát ra âm thanh ầm ĩ.
Bonnie đi tới bên cạnh mập mạp, không hề làm cho gã mập mạp đang hết sức chăm chú đến công việc chú ý. Chỉ nghe hắn vỗ vỗ vào nắp khoang lái robot một cái, hướng tới chiếc robot này mà nói: "Yên tâm đi, tuyệt đối không thành vấn đề, dù sao thì người cũng làm chủ trình tự của [Logic] kia mà."
Nói xong, mập mạp quay người tiến lên một chiếc [Dũng Sĩ]. Theo sự khởi động hình thức chiến đấu của robot, bốn nòng pháo năng lượng trong tiếng "Kịch kịch" mà xuất ra. Bonnie còn chưa kịp phản ứng thì đã chỉ thấy miệng pháo của [Dũng Sĩ] lóe lên bốn luồng hồng quang. Ngay sau đó, đạn pháo năng lượng như mưa xối xả trực tiếp xối vào chiếc robot [Thánh Kiếm 15-b] đang lung lay sắp đổ kia.
Mặc dù có lồng năng lượng bảo vệ cách ly xung quanh của khu kiểm tra robot, Bonnie vẫn như cũng bị cú khai hỏa mãnh liệt ở cự ly gần này làm cho giật mình. Chỉ thấy lồng năng lượng gắn trên chiếc [Thánh Kiếm 15-b] kia đang cấp tốc chớp động, biến ảo màu sắc cực nhanh. Ngay trong nháy mắt chuẩn bị phát nổ, từ bên trong khoang lái robot liền bắn mạnh ra một thứ gì đó.
Trong tiếng nổ mãnh liệt, vật thể cực đại như viên cầu này theo hình vòng cung bắn ra xa gần trăm mét, hai cái chân cơ giới xuất ra, vững vàng rơi xuống mặt đất.
Trong nháy mắt này, Bonnie đã thấy rõ được, đó là một cái khoang lái có thể phóng ra ngoài giống như của máy bay chiến đấu. Nàng không nhịn được mà há to miệng, từ lúc nào mà robot cũng có thứ này vậy?
Mập mạp sau khi phá hủy [Thánh Kiếm 15-b] cũng không có ý tứ dừng tay lại, cái tên này rất đã nghiền mà điều khiển lửa đạn mãnh liệt bám đuôi theo cái khoang lái vừa bắn ra kia, càn quét một trận, bộ dạng như muốn giết người diệt khẩu.
Cái khoang lái kia cả kinh mạnh mẽ nhảy dựng lên. Lập tức giống như một ả gà mái bị sắc lang đuổi đến, lạch bạch nhanh như chớp điên cuồng chạy trốn. Trên đường tránh né rẽ phải ngoẹo trái, xa xa truyền đến một giọng nói hổn hển: "Mập mạp, người nếu mà không ngừng lại lão tử sẽ trở mặt đấy!"
"Vù... Kịch" Pháo năng lượng đang cao tốc xoay tròn thì chậm rãi ngừng lại, miệng pháo nóng lên phát ra một tia nhiệt khí, mà cái khoang lái bắn ra kia đã sớm hốt hoảng mà chạy trốn đến không thấy bóng dáng.
"Ha... Thành công rồi!" Mập mạp hưng phấn nhảy ra khỏi robot... lấy tay xoa xoa đầu tiểu đệ đệ. (tiểu jj, tiểu kê kê, cái gì anh em tự hiểu
"Khụ!" Bonnie cưỡng bách mình không thể bị cái trò hề của gã mập mạp này làm ngã, ho khan một tiếng để nêu lên sự tồn tại của mình. Nhìn thấy mập mạp ngạc nhiên nhìn lại, nàng liền không khỏi đỏ mặt một hồi, hỏi: "Đó là cái thứ gì vậy? Người nào ở trong đó thế?"
Gã mập mạp vẻ mặt ngốc trệ, cúi đầu nhìn qua đũng quần của mình một chút, ngượng ngùng nói: "Đây là lão nhị nhà ta."
Bonnie phát điên: "Mập mạp chết tiệt, ta là đang hỏi cái thứ vừa phóng ra khỏi robot kia."
"À à." Mập mạp cười bồi nói: "Đó là khoang thoát thân tự động do ta thiết kế, trong nháy mắt lúc robot bị đả kích mang tính hủy diệt, tự động bắn ra người điều khiển."
Đáp án là như trong suy đoán của Bonnie. Bất quá, nàng vẫn như cũ kinh ngạc với ý nghĩ kỳ diệu của mập mạp, còn có năng lực di động cao tốc của cái khoang thoát thân kia nữa. Nhìn về phương hướng khoang thoát thân vừa biến mất, không khỏi hỏi: "Hắn làm thế nào mà chạy nhanh được như vậy? Ngươi cho ai tới làm một thí nghiệm nguy hiểm như thế?"
"A a." Mập mạp cười một cái, không biết là có nên nói cho Bonnie về sự tồn tại của Rắm Thối, nhất là cái gã trí năng nhân tạo đáng chết này lại là kẻ khởi xướng và là khán giả tại hiện trường của một màn phấn hồng ngoài ý muốn kia. Lấy tính cách trên thực tế hay xấu hổ của Bonnie, khi biết lúc đó còn có một người ở bên cạnh, khẳng định là sẽ gặp tai nạn... (Yeah, xem cảnh đó không phải có mỗi mình Rắm Thối mà có cả một đống khán giả trợn mắt há mồm, trong đó có mình. Không nói dối chứ mình nhìn thấy hết từ tới cuối luôn )
"Ừm, đây là số liệu của khoang thoát thân tự động theo kiểu gắn sâu bên trong robot do ta thiết kế." Mập mạp tránh nặng tìm nhẹ, đưa cho Bonnie một tập tài liệu điện tử.
Bonnie tiếp nhận rồi nhìn qua, lập tức ngây dại. Đây đâu phải là một cái khoang lái thoát thân chứ, đây căn bản là một chiếc robot mini!
Stephen đã lập tức đáp ứng, không một chút do dự.
Đối với hai kẻ tranh đoạt ngôi hoàng đế của gia tộc Morton này mà nói, hiện tại uy hiếp lớn nhất đã không còn là đối phương nữa rồi, mà là tổ chức vận động kháng chiến đang dần dần lớn mạnh.
Nếu như nói giữa Reinhardt và Stephen là sự tranh giành quyền lợi, như vậy, giữa bọn họ với quân độc lập đang nâng lên lá cờ dân chủ và tổ chức kháng chiến đang nổi lên với thế lửa cháy đồng cỏ, chính là sự đối lập gay gắt của bất đồng giai cấp.
Đây là mâu thuẫn uy hiếp trực tiếp đến toàn bộ sự thống trị của dân tộc thượng đẳng, nếu như không kịp bóp nghẹt nó thì toàn bộ trật tự thống trị cố hữu của Gatralan sẽ hoàn toàn sụp đổ. Người Wibault sẽ bị cướp đi tất cả các đặc quyền hưởng thụ của kẻ thống trị mà từ quý tộc trở thành bình dân, thậm chí bị đàn áp trong cuộc tranh đấu này.
Kết quả như vậy, bất kể là Reinhardt hay là Stephen, đều tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Sự tranh giành về quyền lợi của bọn họ là thành lập trên cơ sở của chế độ thống trị cố hữu Gatralan. Nếu như giai cấp thống trị bị lật đổ, bọn họ cũng sẽ mất đi nền tảng để trở thành kẻ thống trị cao nhất.
Bộ đội song phương rất ăn ý bắt đầu từng bước thoát ly chiến đấu, lấy đường kiểm soát thực tế làm tiêu chuẩn, quay họng súng đàn áp các cuộc khởi nghĩa bạo phát trong phạm vi thế lực, cũng gia tăng tiến công đối với khu vực khống chế thực tế của quân độc lập ở bắc Tanvir.
Thế cục tổng thể chính là như vậy, đế quốc Deseyker đang tại tinh hệ Athena của bản quốc cùng liên quân Putdituoke và Tartanya giằng co, mà ở Small Pyreness, cũng đang phải đối mặt với sự uy hiếp của quân viễn chinh Đông Nam số 2 của Keneville, Phỉ Dương và Ryan. Trong lúc nhất thời bốn phía dậy lửa, thế nên Deseyker không cách nào hình thành trọng điểm đột phá đối với tinh hệ Newton.
Mà Reinhardt cùng Stephen thì đều tự đình chiến, ngược lại đi đàn áp cuộc khởi nghĩa dân tộc đang bạo phát ở khắp nơi.
Hai kẻ ma cùng ôm ý quỷ, một kẻ thì đang chờ đợi Deseyker xuất thủ, mà kẻ kia, thì lại tăng cường liên hệ với Liên bang Naga và đế quốc Binalter, mong thay thế được đối thủ mà trở thành người phát ngôn mới của Tây Ước.
Thế cục ở cái không vực này, trong thời khắc này đã đạt được một cái cân bằng vi diệu, cũng không ai biết lúc nào sẽ xuất hiện đột phá phân thắng bại giữa hai bên.
Đồng thời với thế cục cân đối của Đông Nam, tại phía đông bắc của bản đồ mặt phẳng các hành tinh thế giới nhân loại, đã xuất hiện biến hóa rất lớn.
Đầu tiên là đế quốc Sous với thực lực mạnh mẽ đã chủ động phát động tấn công đối với Cộng hòa Trenock. 18 hạm đội hỗn hợp với quy mô khổng lồ dốc toàn bộ lực lượng, trả giá bằng 6 hạm đội toàn quân bị diệt, đã mạnh mẽ đột phá được điểm không gian khiêu dược của tinh hệ Volga Cộng hòa Trenock.
Lập tức, 42 sư đoàn thiết giáp cùng 161 sư đoàn bộ binh cơ giới hóa, dưới sự sắp xếp và vận chuyển không lồ đến phô thiên cái địa của chiến hạm vận tải, nhanh chóng đổ bộ lên tinh cầu di dân Reston, bất ngờ chặt đứt đi thông đạo khiêu dược đông bộ của Phỉ Minh từ Cộng hòa Trenock đến Liên bang Salerga.
Bởi vậy, quân viễn chinh số 1 của Phỉ Dương và Trenock tuy đã đến được tinh hệ Bermuda của Leray nhưng lại mất đi sự trợ giúp của bản quốc, chỉ có thể dựa vào tiếp viện vất chất từ Liên bang Salerga. Mà Liên bang Salerga nguyên bản bị vây giữa Trenock và Liên bang Leray, cũng đang phải đối mặt với sự uy hiếp quân sự trực tiếp từ đế quốc Sous và đế quốc Jaban.
Tập kích bất ngờ của Sous đã thổi lên một hồi kèn lệnh tiến công của Tây Ước, cùng với đó là mười mấy quốc gia quân sự thành viên Tây Ước rải rác bốn phía đông tây nam bắc đều xuất kích, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đi chiếm lĩnh các tinh hệ có điểm không gian khiêu dược trọng yếu, đem toàn thông đạo giữa các hành tinh của xã hội loại người xé đến tứ phân ngũ liệt!
Các quốc gia dân chủ tại hành động quân sự vĩnh viễn chậm mất một nhịp, cho đến khi đối phương đã hoàn thành chiến lược chiếm lĩnh thì mới phản ứng lại. Mà lúc này, sự do dự trước chiến tranh bạo phát cùng giọng điệu hòa bình rằng chiến tranh vĩnh viễn sẽ không xảy ra đã bắt đầu lộ ra hậu quả nghiêm trọng. Thiếu binh lực, thiếu vũ khí, thiếu tàu chiến, thiếu công sự, tất cả vật chất dự trữ sử dụng cho chiến tranh hết thảy đều thiếu thốn. Đối mặt với sự tiến công của các quốc gia Tây Ước, các quốc gia Phỉ Minh trong lúc nhất thời không có lực hoàn thủ, chỉ có thể lần lượt từng bước chuyển đổi chiến lược, chuyển đổi, chuyển đổi, lại chuyển đổi.
Trên lãnh thổ của chính quốc gia mình, còn có thể chuyển đổi đến nơi nào?
Thất bại liên tiếp đã rất thành công mà giáng cho chính phủ dân chủ một cái bạt tai vang dội. Bọn họ dồn dập tuyên bố động viên toàn dân, liên tiếp thông qua nghị quyết quân sự cùng dự toán mua sắm, dồn hết toàn lực để điều động binh lưc, chỉ hy vọng có thể mất bò mà làm chuồng, chí ít thì cũng duy trì được lực lượng phòng ngự hiện nay.
Bày ra tỉ mỉ kế hoạch tác chiến chiến tranh toàn vũ trụ, Tây Ước chỉ tốn một tháng thời gian đã đưa sự chuẩn bị chu đáo cho chiến tranh cùng năng lực phối hợp chiến lược vào cuộc tiến công, chuyển hóa thành ưu thế trên chiến lược. Trong lúc nhất thời xã hội nhân loại khói lửa nổi lên bốn phía, chiến cuộc khó bề mà phân biệt.
Ngược lại với sự tiến công quy mô của Tây Ước, Cộng hòa Phỉ Dương ngoại trừ không ngừng leo thang giằng co với đế quốc Binalter ở tinh hà Carleston ra, chỉ phái ra hai đội quân viễn chinh liên hợp nhằm vào chiến cuộc Đông Nam, còn lại, cũng không có động tác gì khác. Tất cả, đều an tĩnh đến có chút khác thường.
************************************************** **********
Sinh hoạt của Phỉ Quân cũng rất an tĩnh. Bởi vì trước đó đã đạt thành hiệp nghị, thế nên mặc dù hiện nay bị Tây khu Tanvir đánh cho lửa cháy rực trời, Gordon liên tục điều binh khiển tướng cũng không đưa Phỉ Quân lên đầu tiền tuyến.
Đội quân này đã trở thành cơ sở hạch tâm của quân độc lập, ngoại trừ bối cảnh Phỉ Minh bên ngoài ra, trong khoảng thời gian quan trọng này, chỉ có đội ngũ này tồn tại thì sự vận động kháng chiến do Tự Do Chiến Tuyến lãnh đạo mới có thể tụ tập đến dưới lá cờ của quân độc lập. Không có cái tên mập mạp đệ tử của Russell này tiến hành phối hợp, Gordon và Oberto căn bản là dậy không nổi tín nhiệm.
Nếu muốn hình thành sức chiến đấu ngưng tụ lại một chỗ, còn cần có thời gian.
Vì thế, công tác chủ yếu của chiến sĩ Phỉ Quân là làm quen với robot cải tiến mới, huấn luyện cùng chỉnh hợp Tự Do Chiến Tuyến.
Phương án huấn luyện là do Điền Hành Kiện chế định ra.
Phỉ quân trước đây tiếp thu huấn luyện đặc chủng, cùng huấn luyện hiện tại mà xem ra, quả thực đúng là cách nhau một trời một vực. Mập mạp không chỉ lấy kinh nghiệm thực tế từ hơn hai mươi lần tìm đường sống trong chỗ chết của bản thân làm giáo trình, hơn nữa, lại càng tăng thêm phối hợp và diễn luyện chiến thuật trong tác chiến chính diện.
Mà tiếp thu sự phối hợp tiểu đội từ Liệp Nhân Quân Đoàn, tiếp thu sự yểm hộ kiểu cuộn sóng từ Thần Thoại Quân Đoàn, mập mạp đều ôm tất cả vào trong kế hoạch huấn luyện. Lại thêm chiến thuật bầy sói và chiến thuật dây dưa của bản thân Phỉ Quân, sau khi hoàn thành huấn luyện thì sức chiến đấu mà Phỉ Quân có thể bạo phát ra hoàn toàn có thể so sánh với bất kỳ đội ngũ thiết giáp đặc chủng nào trên thế giới.
Trong khi mập mạp đang vùi đầu vào huấn luyện điều khiển robot cùng cải tiến robot thì trung đoàn trưởng trung đoàn 1 tiền nhiệm của Thần Thoại Quân Đoàn, vốn không có việc gì làm, đã trở thành huấn luyện viên của Phỉ Quân.
Hai trung đoàn đặc chủng, bị Bonnie vốn nhàn rỗi đến buồn chán làm đến cho gà bay chó chạy.
Mấy ngày liền đám lưu manh này lén lút bàn tán, rằng chắc chắn mập mạp đã làm ra chuyện tình gì gì đó có lỗi với vị đệ nhất mỹ nữ Gatralan này. Mà bản thân mấy người bọn họ, bất quá cũng chỉ là vật hi sinh cho lỗi lầm về tác phong của mập mạp mà thôi.
Suy đoán này cách sự thật không xa lắm. Đáng tiếc, lại bị Bonnie nghe thấy được. Từ lúc đó, tất cả các chiến sĩ Phỉ Quân mỗi ngày đều gục ngã trên sân huấn luyện đến vài lần, bọn họ phải chịu đủ sự giày vò đến nằm mơ cũng đều muốn rời khỏi sân huấn luyện, thà rằng lên tiền tuyến đánh nhau vẫn còn hơn.
Đương nhiên, huấn luyện vẫn là chiến đấu, không phải thứ mà bọn họ có thể quyết định được. Thế nên, đám lưu manh này không một chút do dự đem tất cả phiền muộn chuyển lên người của các chiến sĩ Tự Do tiếp thu huấn luyện của bọn họ.
Huấn luyện mà chiến sĩ Tự Do tiếp thu, đã không gọi là giày vò nữa rồi, cái đó gọi là hủy hoại.
Cuối cùng, khổ nhất, dường như vẫn chỉ là mấy cái dân tộc sinh ra không được may mắn này.
************************************************** *******
Kết thúc một ngày huấn luyện, Bonnie quyết định đi tìm Điền Hành Kiện, bởi vì nàng thức sự rất muốn hỏi một câu, chiến thuật thắt cổ chính diện trong phương án huấn luyện, gã mập mạp này rốt cuộc là thế nào mà nghĩ ra được.
Có thể, đây là một cái cớ, trên thực tế, Bonnie bất tri bất giác mỗi một ngày đều sẽ đi tìm mập mạp.
Khi Bonnie nhìn thấy Điền Hành Kiện là lúc hắn đang nghịch ngợm với một chiếc robot.
Robot là chiếc [Thánh Kiếm 15-b], Bonnie tuy rằng không rõ chiếc robot này rốt cuộc có tác dụng gì. Thế nhưng, nàng biết, trong cái đầu của gã mập mạp thần kỳ này, chứa rất nhiều thứ làm cho người ta không thể tưởng tưởng nổi gì đó.
Chuyện đem đồng nát biến thành bảo vật, Bonnie đã thấy mập mạp làm ra không ít rồi. Ít nhất thì cái việc lợi dụng robot Gatralan với linh kiện bất đồng để cải tiến cho robot [Dũng Sĩ] của Leray cũng đã chứng minh cho vấn đề. (câu này mãi mới hiểu-nd)
"Được rồi!" Mập mạp đứng thẳng lưng, cố gắng kiễng chân, bàn tay di động mở ra lồng năng lượng bảo vệ của chiếc robot rách nát.
Bonnie hứng thú nhìn hắn lăn qua lăn lại. Lồng bảo vệ của robot [Thánh Kiếm 15-b] hiển nhiên là vừa mới được trang bị lên, lộ ra vẻ mới tinh, cùng với thân thể rách nát của robot hình thành sự đối lập rõ ràng. Tân trang còn có một bộ phận của khoang lái, nắp của khoang lái đang loang loáng ánh sáng kia có vẻ có chút quỷ dị.
Nơi mập mạp đang đứng là khu kiểm tra robot bên ngoài phân xưởng sửa chữa robot của căn cứ, trong phân xưởng đang công tác phát ra âm thanh ầm ĩ.
Bonnie đi tới bên cạnh mập mạp, không hề làm cho gã mập mạp đang hết sức chăm chú đến công việc chú ý. Chỉ nghe hắn vỗ vỗ vào nắp khoang lái robot một cái, hướng tới chiếc robot này mà nói: "Yên tâm đi, tuyệt đối không thành vấn đề, dù sao thì người cũng làm chủ trình tự của [Logic] kia mà."
Nói xong, mập mạp quay người tiến lên một chiếc [Dũng Sĩ]. Theo sự khởi động hình thức chiến đấu của robot, bốn nòng pháo năng lượng trong tiếng "Kịch kịch" mà xuất ra. Bonnie còn chưa kịp phản ứng thì đã chỉ thấy miệng pháo của [Dũng Sĩ] lóe lên bốn luồng hồng quang. Ngay sau đó, đạn pháo năng lượng như mưa xối xả trực tiếp xối vào chiếc robot [Thánh Kiếm 15-b] đang lung lay sắp đổ kia.
Mặc dù có lồng năng lượng bảo vệ cách ly xung quanh của khu kiểm tra robot, Bonnie vẫn như cũng bị cú khai hỏa mãnh liệt ở cự ly gần này làm cho giật mình. Chỉ thấy lồng năng lượng gắn trên chiếc [Thánh Kiếm 15-b] kia đang cấp tốc chớp động, biến ảo màu sắc cực nhanh. Ngay trong nháy mắt chuẩn bị phát nổ, từ bên trong khoang lái robot liền bắn mạnh ra một thứ gì đó.
Trong tiếng nổ mãnh liệt, vật thể cực đại như viên cầu này theo hình vòng cung bắn ra xa gần trăm mét, hai cái chân cơ giới xuất ra, vững vàng rơi xuống mặt đất.
Trong nháy mắt này, Bonnie đã thấy rõ được, đó là một cái khoang lái có thể phóng ra ngoài giống như của máy bay chiến đấu. Nàng không nhịn được mà há to miệng, từ lúc nào mà robot cũng có thứ này vậy?
Mập mạp sau khi phá hủy [Thánh Kiếm 15-b] cũng không có ý tứ dừng tay lại, cái tên này rất đã nghiền mà điều khiển lửa đạn mãnh liệt bám đuôi theo cái khoang lái vừa bắn ra kia, càn quét một trận, bộ dạng như muốn giết người diệt khẩu.
Cái khoang lái kia cả kinh mạnh mẽ nhảy dựng lên. Lập tức giống như một ả gà mái bị sắc lang đuổi đến, lạch bạch nhanh như chớp điên cuồng chạy trốn. Trên đường tránh né rẽ phải ngoẹo trái, xa xa truyền đến một giọng nói hổn hển: "Mập mạp, người nếu mà không ngừng lại lão tử sẽ trở mặt đấy!"
"Vù... Kịch" Pháo năng lượng đang cao tốc xoay tròn thì chậm rãi ngừng lại, miệng pháo nóng lên phát ra một tia nhiệt khí, mà cái khoang lái bắn ra kia đã sớm hốt hoảng mà chạy trốn đến không thấy bóng dáng.
"Ha... Thành công rồi!" Mập mạp hưng phấn nhảy ra khỏi robot... lấy tay xoa xoa đầu tiểu đệ đệ. (tiểu jj, tiểu kê kê, cái gì anh em tự hiểu
"Khụ!" Bonnie cưỡng bách mình không thể bị cái trò hề của gã mập mạp này làm ngã, ho khan một tiếng để nêu lên sự tồn tại của mình. Nhìn thấy mập mạp ngạc nhiên nhìn lại, nàng liền không khỏi đỏ mặt một hồi, hỏi: "Đó là cái thứ gì vậy? Người nào ở trong đó thế?"
Gã mập mạp vẻ mặt ngốc trệ, cúi đầu nhìn qua đũng quần của mình một chút, ngượng ngùng nói: "Đây là lão nhị nhà ta."
Bonnie phát điên: "Mập mạp chết tiệt, ta là đang hỏi cái thứ vừa phóng ra khỏi robot kia."
"À à." Mập mạp cười bồi nói: "Đó là khoang thoát thân tự động do ta thiết kế, trong nháy mắt lúc robot bị đả kích mang tính hủy diệt, tự động bắn ra người điều khiển."
Đáp án là như trong suy đoán của Bonnie. Bất quá, nàng vẫn như cũ kinh ngạc với ý nghĩ kỳ diệu của mập mạp, còn có năng lực di động cao tốc của cái khoang thoát thân kia nữa. Nhìn về phương hướng khoang thoát thân vừa biến mất, không khỏi hỏi: "Hắn làm thế nào mà chạy nhanh được như vậy? Ngươi cho ai tới làm một thí nghiệm nguy hiểm như thế?"
"A a." Mập mạp cười một cái, không biết là có nên nói cho Bonnie về sự tồn tại của Rắm Thối, nhất là cái gã trí năng nhân tạo đáng chết này lại là kẻ khởi xướng và là khán giả tại hiện trường của một màn phấn hồng ngoài ý muốn kia. Lấy tính cách trên thực tế hay xấu hổ của Bonnie, khi biết lúc đó còn có một người ở bên cạnh, khẳng định là sẽ gặp tai nạn... (Yeah, xem cảnh đó không phải có mỗi mình Rắm Thối mà có cả một đống khán giả trợn mắt há mồm, trong đó có mình. Không nói dối chứ mình nhìn thấy hết từ tới cuối luôn )
"Ừm, đây là số liệu của khoang thoát thân tự động theo kiểu gắn sâu bên trong robot do ta thiết kế." Mập mạp tránh nặng tìm nhẹ, đưa cho Bonnie một tập tài liệu điện tử.
Bonnie tiếp nhận rồi nhìn qua, lập tức ngây dại. Đây đâu phải là một cái khoang lái thoát thân chứ, đây căn bản là một chiếc robot mini!
/969
|