Hai chiếc xe phi hành quân dụng việt dã Huyền Luân không tiếng động chạy nhanh trên con đường cái vắng vẻ.
Từ cửa sổ nhìn ra, nguyên bản thủ đô vốn sầm uất ngựa xe như nước, bởi vì chiến tranh vẫn duy trì liên tục nên giờ đã lộ ra có chút mệt nhọc.
Người đi đường ít đến nỗi có thể đếm được. Số lượng xe phi hành dân dụng trên đường cũng không bằng trước kia. Xa xa, các tòa nhà cao tầng rậm rạm cùng vài tòa thành vũ trụ (nguyên văn: thái không thành) cao vút tầng mây đang đứng sừng sững, vẻ ngoài ảm đạm vậy mà đã không còn sự phồn hoa tươi đẹp của vài năm trước.
Xe phi hành rẽ vào một con đường cao tốc bị quân cảnh phong bế, theo đường từ lực bằng kim loại trôi nổi ổn định đi phía trước, không bao lâu sau đã đến được căn cứ của sư đoàn thiết giáp số 1 thuộc lục quân Liên Bang.
Sư đoàn thiết giáp số 1 là sư đoàn chủ chiến 5 sao đặc cấp duy nhất của Liên Bang hiện nay. Tiền thân của nó là sư đoàn số 3 của quân khởi nghĩa trong thời kì chiến tranh giành độc lập Leray, chiến công hiển hách ở quốc nội Leray không gì sánh được.
Chính là cái sư đoàn thiết giáp này đã nắm được thời cơ trong chớp mắt(*). trong thời khắc then chốt nhất mạnh mẽ đột phá từ một hồi hỗn loạn, dẫn đầu công phá được hoàng cung của vương triều Nadmeck, tuyên bố sự diệt vong của cái vương triều này cũng như là tuyên bố sự độc lập của Liên Bang Leray.
Xe phi hành lặng yên không tiếng động đi trong căn cứ, từng chiếc robot kiểu mới xuất hiện trước mắt mập mạp.
Vành mắt vẫn còn lưng tròng, mập mạp giống như một đứa bé hiếu kì hết nhìn đông nhìn tây rồi đem sự chú ý đặt trên mấy chiếc robot kiểu mới trên sân huấn luyện, thấy mấy viên sĩ quan đang lắc đầu.
Liên tiếp qua vài tuyến cảnh giới, xe phi hành rốt cục đã dừng lại trước một hoa viên. Tòa tiểu lâu bên ở trong hoa viên, chính là trụ sở của Bộ thống soái tối cao Chiến tranh Vệ quốc Leray rồi.
Mập mạp quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy bên ngoài tiểu lâu, thượng tướng Mikhailovich, thượng tướng Russell, thượng tướng Bernardote cùng với Tổng Thống Liên Bang Hamilton hết thảy đều đứng ở trước tiểu lâu, vẻ mặt tươi cười nhìn xe phi hành dừng lại.
"Không giống như là muốn xử phạt mình nha." Mập mạp sững sờ một cái, trong nháy mắt khi mở ra cửa xe nước mắt trên mặt liền khô sạch, ngay cả một vệt cũng không có, lại thấy vị sĩ quan ngồi bên cạnh hắn ngẩn cả người.
Russell vốn chần chờ đứng ở bên cổng, thấy mập mạp đẩy cửa xuống xe, một người không bao giờ tùy tiện như ông ta lại bước nhanh tới đây đầu tiên, càng đi càng nhanh. Ngay khi mập mạp sợ đến run rẩy cả người ngây ra như phỗng, Russell liền dùng một lễ của tộc Kentai mà ôm hắn một cái.
"Cám ơn!" Trong thanh âm của Russell tràn ngập cảm kích. Đối với một quân nhân suốt đời đều tận sức cho việc giải phóng dân tộc mà nói, không có từ khác có thể biểu đạt được đích tình cảm của ông ta rồi.
Có những lời này của Russell, trái tim vốn bất ổn của mập mạp thoáng cái liền ồn định lại rồi.
Khi mấy người Hamilton ra đón, chỉ thấy được, chính là một người,quân nhân ổn trọng. Đưa chân, cúi chào, với phong phạm cẩn thận tỉ mỉ của quân nhân.
"Điền Hành Kiện, quân nhân Liên Bang Leray phụng mệnh về đây báo cáo!" Trên mặt khuôn mặt của mập mạp, trong mệt mỏi vẫn mang theo cương nghị.
Sau khi hoàn lễ, Bernardote cùng Mikhailovich liền nhìn nhau cười. Cái tên mập mạp hỗn đản là cái đức hạnh gì thì không ai rõ ràng hơn so với bọn họ rồi. Phó Thống soái còn không tự giác được mà sờ sờ mặt, đối với ký ức bị gã mập mạp này nhổ vào một bãi nước bọt trong một quán bar ở Galypalan cách đây một năm vẫn còn mới mẻ.
Hamilton nắm chặt lấy tay mập mạp, cao giọng nói: "Hoan nghênh cậu trở về, Điền tướng quân!"
Mập mạp không kiêu ngạo không siểm nịnh mỉm cười nói: "Cám ơn ngài!"
"Cậu vậy mà đã vì Liên Bang Leray lập công lớn đó!" Hamilton cười nói: "Cái vị hoàng đế Gatralan kia, không có cậu thì chúng ta mời cũng không được. Thế nào, chịu không ít đắng cay ở Gatralan đúng không?"
Mập mạp vẻ mặt nhẹ như mây khói thụ sủng bất kinh: "Vì Tổ quốc, tôi nguyện ý nỗ lực tất cả! Đây là số mệnh của người quân nhân! Điền Hành Kiện ngàn lần cũng không chối từ!"
Sự kích động cùng hưng phấn khi nghênh tiếp anh hùng của mấy vị sĩ quan của Bộ thống soái đưa đón mập mạp trước đó đã biến mất không sót lại chút gì, đầu đầy liền mồ hôi. Thực sự rất muốn xông lên ấn cái tên mập mạp khi nãy trong xe còn khóc ầm trời này xuống đấy rồi đánh cho một trận. Phi, thật là không biết xấu hổ rồi! Giả, cái tên mập mạp chết tiệt này nhất định mà giả mạo!
"Đi!" Mikhailovich đứng một bên cười nói: "Chúng ta vào trong kia rồi nói."
Đoàn người đi vào trong tiểu lâu, cái gã mập mạp đi ở giữa kia ung dung mười phần mà lên, thân hình thẳng tắp hiên ngang, so với mấy vị thượng tướng bên lại càng giống thượng cấp hơn.
Sau khi ngồi trong phòng làm việc của Mikhailovich, sau khi hỏi han mập mạp về tình hình ở Gatralan, vẻ tươi cười của Hamilton liền thu liễm lại, chuyển đề tài nói: "Điền tướng quân, chuyện của cậu ở Gatralan, chúng tôi đã lý giải qua, trung tướng Fischella của Bộ Tổng chỉ huy quân viễn chinh lên án cậu là đúng sự thật. Điểm này, cũng đã đạt được xác nhận của Bộ Tổng chỉ huy Quân đồng minh.
Mập mạp vừa nghe liền trợn tròn mắt, nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy mấy vị thượng tướng đều thu liễm vẻ tươi cười, không chớp mắt mà uống trà, trong lòng chợt cảm thấy hoảng hốt, biểu tình cương nghị của người quân nhân cũng giữ không được nữa rồi, nhìn Hamilton một cách tội nghiệp, đợi hắn tiếp tục nói.
Hamilton nhấp một ngụm trà, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy sắc mặt của mập mạp, phụp một tiếng, đem toàn bộ nước trà vừa uống vào trong miệng toàn bộ phun ra hết, liên thanh ho khan.
Mập mạp vô tội mà chớp chớp con mắt.
Hamilton thật sự muốn tát một cái vào cái bản mặt béo mũm ở trước mắt này. Trước đây mấy vị tướng quân nói đã nói về vấn đề này của mập mạp, hắn còn có chút không tin. Thử nghĩ xem, một tên mập mạp hèn mọn làm sao lại có thể làm ra được nhiều hành động vĩ đại kinh thiên động địa khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào như vậy chứ?
Thế nhưng hiện tại, cái bản mặt béo mập này lại bày ra ngay trước mắt cách không đến một mét, trong ánh mắt vô tội, toát ra một tia lấy lòng mà nhìn mình. Từ một người quân nhân thiết huyết cương nghị đến một gã mập mạp vô tội đáng thương, cái tên này ngay cả một chút chuẩn bị cũng không cần, chuyển hóa biểu tình của cái khuôn mặt kia đã đạt đến độ lô hỏa thuần thanh.
"Bất quá..." Hamilton thực sự cảm giác thấy cái khuôn mặt kia có chút buồn cười. Dừng một chút, quay đầu ra chỗ khác nói tiếp: "Ở phương diện này có vài thứ, chúng ta bản thân tự hiểu là được rồi. Huỷ bỏ quân hàm quân chức của cậu cũng không phải bản ý của Bộ Thống soái tối cao. Đối với công trạng của Điền tướng quân tại Gatralan, Bộ Thống soái tối cao sau đó sẽ có nhận định chính xác, chi có điều, hiện tại tạm thời phải ủy khuất cho Điền tướng quân rồi."
Vừa nói chuyện, Hamilton lại quay đầu lại, đã thấy gã mập mạp ngồi nghiêm chỉnh vẻ mặt thong dong mà gật gật đầu, biểu tình thành khẩn.
Hamilton ngẩn ra một cái, sau khi định thần lại, liền cười khổ mà nhìn thoáng qua mấy vị tướng quân đang vẻ mặt buồn cười, nói tiếp với mập mạp: "Nếu nói thực ra, trước khi cậu bắt được James, quân chính Liên Bang đang phải đối mặt với nguy cơ rất lớn. Có thể đạt được thắng lợi cuối cùng trong cuộc chiến tranh với Gatralan, công lao của Điền tướng quân cậu ai cũng không xóa đi được."
Mập mạp mắt cười như hoa nở, liên thanh nói: "Phải. Phải. Những chuyện này đều là do tôi làm. Không đáng nhắc đến, ha ha ha ha."
"Khụ!" Russell ở một bên liền ho khan một tiếng, mập mạp lập tức im lặng.
Hamilton cười nói: "Thế cho nên, quân bộ lúc đó đã ra quyết định đề bạt đặc biệt, thăng cấp cho cậu làm thiếu tướng Liên Bang, lãnh đạo hai trung đoàn thiết giáp đặc chủng đang bị kẹt ở Gatralan. Thế nhưng, hiện tại nếu chấp hành nghị quyết của Bộ Tổng chỉ huy Quân đồng minh, chúng ta phải xử phạt giáng quân hàm của cậu đi một cấp. Về phần quân chức, sợ rằng phải khi đợi cậu học tập trở về thì mới an bài rồi."
"Học tập?" Mập mạp ngẩn ra.
"Cứ như vậy đi, tôi vẫn còn một cuộc họp." Hamilton mỉm cười đứng lên, vươn nắm lấy tay gã mập mạp vẻ mặt đang mở mịt nói: "Sự tình cụ thể, tướng quân Russell sẽ nói với cậu tường tận. Tôi sẽ không quấy rầy thầy trò hai người đoàn tụ nữa."
"Đến phòng làm việc của ta nói đi." Russell đứng dậy nói với mập mạp: "Có một người đã chờ ngươi một lúc lâu rồi."
"Nha." Mập mạp gật đầu, khi xoay người cáo từ tướng quân Mikhailovich, liền không kìm được mà đưa mắt chăm chú nhìn khuôn mặt của ông ta rồi cau mày suy nghĩ khổ tưởng, vậy mà thế nào cũng không thể nhớ được hồi đó một ngụm nước bọt của mình đã nhổ vào chỗ nào.
Thấy Mikhailovich hình như nhận ra mà trừng mắt với mình, mập mạp cả người liền rét run, nhanh nhẹn ngoan ngoan cúi chào, sau đó xoay người theo Russell cùng Bernardote bước nhanh ra khỏi phòng làm việc.
Đi tới phòng làm việc của Russell, mập mạp vừa vào cửa liền thấy ngay một vị lão nhân đang mỉm cười nhìn mình.
"Thầy Boswell." Mập mạp có chút ngoài ý muốn, không biết cái lão già bảo thủ luôn luôn không rời khỏi học viện quân sự Galypalan này thế nào mà lại ở chỗ này chờ hắn. Bất quá, có thể trước tiên thấy được vị lão nhân đã có trợ giúp cực lớn đối với mình này, mập mạp cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng.
Boswell nhìn mập mạp bình an, cũng cảm thấy vui mừng, kéo tay hắn hỏi chuyện trải qua mấy người vừa rồi, nghe mập mạp nói đến khúc chiết, liền không khỏi cảm khái.
Hàn huyên một hồi, Russell đem câu chuyện trở về chủ đề chính, nói với mập mạp: "A Kiện, Giáo sư Boswell có điều muốn nói với ngươi. Cùng với ngươi, với Liên bang, hay thậm chí với mỗi người chúng ta đều có quan hệ vô cùng quan trọng."
Mập mạp nghe thấy liền kinh ngạc, cười to nói: "Ha ha, không đến nỗi nghiêm trọng như vậy chứ. Thầy à, ta vốn nhát gan, ngài đừng có mà dọa ta." Hắn hồ nghi nhìn Russell: "Không phải lại muốn phái ta đi chấp hành cái nhiệm vụ nguy hiểm gì gì đó chứ? Ta báo trước rõ ràng là ta mặc kệ. Đem tương lai của toàn nhân loại ra để dọa ta không được đâu!"
" Điền Thiên Vũ, Vương Giai Doanh là cha mẹ đã qua đời của ngươi đúng không?" Giọng nói của Boswell truyền đến, mập mạp sửng sốt quay đầu, nhìn Boswell cả kinh nói: "Đúng thế! Có chuyện gì sao?"
" Ngươi biết Quang Minh Hội không?" Boswell sắc mặt ngưng trọng.
"Biết." Mập mạp đối tri thức thuộc phương diện này rốt cuộc là nghe nhiều nhớ lâu, hồi đáp: "Đây là một tổ chức thăm dò vũ trụ thành lập từ thời Liên bang Địa Cầu. Cương lĩnh chủ yếu là mở rộng bản đồ các hành tinh của nhân loại, thăm dò địa vực chưa biết, mang tính chất dân gian, thời kì hưng thịnh đã từng có hơn mười vạn hội viên, có cống hiên rất lớn đối với cuộc đại thăm dò trong thời đại vũ trụ của nhân loại. Thế nhưng, cái đó và cha mẹ ta có quan hệ gì?"
Boswell gật đầu nói: "Khi cha mẹ ngươi qua đời do tai nạn phi thuyền, ngươi bất quá mới có 6 tuổi. Thế nhưng nếu như ta hiện tại nói cho ngươi, cha mẹ ngươi chính là thành viên của cái tổ chức thăm dò này, ngươi có tin không?"
Hồi tưởng lại lúc nhỏ, mập mạp chậm rãi gật đầu nói: "Ta khi còn bé, cha mẹ thường đi du lịch trong thời gian dài, nếu như nói bọn họ là đi thăm dò, ta sẽ không nghi ngờ."
Boswell trầm mặc một lát, rốt cục thở dài ra một hơi nói: "Thật ra, ta cũng không nghĩ ra rằng, khi ta tiếp xúc với cái bí ấn này, vậy mà lại phát hiện ra cha mẹ của ngươi cũng bị cuốn vào trong đó."
"Bí ẩn?" Mập mạp vội nói: "Bí ẩn gì?"
Boswell cùng Russell, Bernardote ba người liếc nhau, chậm rãi nói: "Mặc dù chỉ là suy đoán, thế nhưng ta nghĩ cần phải lý giải chân tướng sự tình cho ngươi." Lão nhân đứng lên, thong thả bước đi qua lại vài bước rồi nói: "Quang Minh Hội, cái tổ chức này sinh ra từ thời đại Liên bang Địa Cầu, đó là một thời đại vĩ đại. Bởi vì phát hiện ra điểm Không Gian Khiêu Dược cùng kĩ thuật thực hiện Bước Nhảy từ từ hoàn thiện, nhân loại đã đưa bước chân của mình hướng về vũ trụ sâu xa."
"Trong tất cả các tổ chức thăm dò dân gian, với cái tên mang ngụ ý tìm kiếm tương lai sáng sủa, Quang Minh Hội chính là một tổ chức khổng lồ nhất, kỹ thuật lực lượng cũng hùng hậu nhất. Vô số nhà khoa học, nhà thám hiểm, nhà du hành vũ trụ, thậm chí người trong mọi ngành nghề cũng đều tham gia vào cái tổ chức này. Còn có rất nhiều doanh nghiệp năng lượng cỡ lớn, cũng là một thành viên của cái tổ chức này. Trong thời kì đó, ngay cả tổ chức thăm dò của chính phủ Liên bang Địa Cầu cùng không lớn được như vậy. Mọi người có thể tìm được người có chí hướng chung cùng tham gia mạo hiểm trong tổ chức này, cũng có thể tìm được tài trợ, tìm được phương án giải quyết một số nan đề, tìm được tất cả tài nguyên cần thiết cho việc thăm dò vũ trụ."
"Sau khi tín hiệu Peles được phát minh ra, Liên bang Địa Cầu đã không cách nào ngăn cản được các nhà mạo hiểm tư nhân đi thăm dò tinh vực bao la. Mà sự chia sẻ không cầu lợi của Quang Minh Hội, đã mang đến cho Liên bang Địa Cầu lợi ích to lớn. Từng tinh cầu di dân, tinh cầu năng lượng được phát hiện, mà những tinh cầu này, cuối cùng do Liên bang Địa Cầu khai phá từng cái một, biến trở thành bản đồ các hành tinh mở rộng vô hạn của nhân loại."
"Từ bản chất mà nói, Quang Minh Hội kỳ thực chính là một tổ chức khoa học thuần túy. Cống hiến của cái tổ chức này đối với nhân loại đến nay không có bất cứ tổ chức nào có thể vượt qua. Thế nhưng, theo sự giải thể của Liên bang Địa Cầu, tiến trình thăm dò vũ trụ của nhân loại đã từng bước chậm lại. Vô số cuộc chiến tranh giữa nhân loại khiến cho các cuộc thăm dò vũ trụ bị kéo dài thậm chí ngưng hẳn."
"Một nghìn năm trở lại đây, nhân loại đã không còn phát hiện ra khu vực mới nữa rồi. Bất kể là tổ chức chính phủ hay là tổ chức dân gian, khi thăm do vũ trụ đều phí công vô ích. Chúng ta phảng phất như bị khóa trong một cái lồng giam thật lớn. Trong cái lồng này, nhân loại càng ngày càng đem sự chú ý đặt lên việc tranh đấu, chính trị, kinh tế, bản đồ, tài nguyên. Ma sát giữa các đại quốc ngày càng nhiều lần."
"Dưới thế cục này, trận chiến tranh này tựa hồ đã không thể tránh né được rồi. Đặc biệt với hai siêu cường quốc mà nói, chèo ngược dòng nước không tiến thì tất lui, tài nguyên hiện tại tuy rằng có thể cho dân cư của bọn họ an cư lạc nghiệp hơn một nghìn năm, thế nhưng đối với chi tiêu quốc phòng với mức tiêu hao rất lớn mà nói, lại còn thiếu xa."
"Ba mươi năm trước...." Boswell ngưng trọng nhìn mập mạp nói: "Cái cuộc chiến tranh khiến cho Cộng hòa Phỉ Dương nhảy vọt lên trở thành siêu cường quốc lớn nhất kia, đã khiến cho Quang Minh Hội phát hiện ra một sự thực, đó chính là trong vòng một trăm năm, tất sẽ có một cuộc chiến tranh cuốn vào tất cả xã hội nhân loại. Trận chiến tranh này nếu như được khống chế trong cục diện lợi ích chính trị, có lẽ là đã không có gì xảy ra. Thế nhưng, với khoa học kỹ thuật hiện đại, một khi song phương giết nhau đến đỏ cả mắt liền lấy tinh cầu làm mục tiêu hủy diệt, như vậy thì chiến tranh sẽ trở thành ngày diệt vong của vì nhân loại!"
" Mà vừa lúc, khi đó một nhà khoa học tên là Collina đã đưa ra một cái giả thuyết. Nếu như nói điểm Không Gian Khiêu Dược là cầu nối gấp khúc giữa không gian và không gian, như vậy thì khi cái cầu nối này thay đổi dài ngắn hoặc phương hướng, điểm đến cũng sẽ tạo ra thay đổi tương ứng. Mà một khi nhân loại có thể tự do khống chế được cái cầu nối này. như vậy là chúng ta có thể nhảy ra được cái lồng giam hiện tại."
"Cái giả thiết này khiến cho Quang Minh Hội chú ý, các học giả của bọn họ đã nghiên cứu thêm một bước rồi cho rằng, điểm Không Gian Khiêu Dược thực tế là một đường hầm có vô số đường ra. Chính là trong Không Gian Khiêu Dược học hiện nay, việc phi thuyền phải ở trong trạng thái quán tính của tốc độ vũ trụ cấp ba đã hạn chế nhân loại ở hai điểm mút ra vào. Mà trên thực tế, chỉ cần thay đổi tốc độ của phi thuyền là có thể tìm được con đường ra khác của cái thông đạo này."
Điều đó là không có khả năng!" Mập mạp kêu lên: "Căn cứ vào Không Gian Khiêu Dược học, nếu muốn duy trì sự ổn định của phi thuyền trong điểm Khiêu Dược, chỉ có thể án theo tốc độ vũ trụ cấp ba 16,7 km/s mà tiến vào thông đạo, biến đổi phạm vi vận tốc trên dưới 10%, vượt quá hoặc không đủ thì đều sẽ khiến cho phi thuyền gặp phải tai nạn. Mấy nghìn năm đến nay, chưa bao giờ có phi thuyền dùng tốc độ không như lẽ thường tiến vào thông đạo Khiêu Dược mà có thể sống sót trở ra được!"
"Sai!" Boswell nghiêm túc nói: "Trên thực tế, có người đã từng dùng tốc độ như vậy để tiến vào thông đạo, và cũng an toan trở về! Cha mẹ của ngươi, chính là một thành viên trong bọn họ!"
"Cái gì?!" Mập mạp nhảy dựng lên.
Boswell nhìn chằm chằm vào mập mạp nói: "Bất quá, cái hành động vĩ đại này cùng với tất cả tư liệu, trên đường trở về của bọn họ đã bị xóa bỏ hết rồi. Tất cả mọi người đều chết bởi tai nạn phi thuyền, chúng ta hoài nghi, đây là một cuộc mưu sát!" Lão nhân nhấn mạnh từng chữ: "Một cuộc mưu sát, không biết hung thủ, không biết mục đích, cuộc mưu sát thần bí nhất trong lịch sử nhân loại! Bốn mươi mốt thuyền viên, nhà khoa học, nhà thám hiểm, kỹ sư máy móc đều tử vong. Trong đó, cũng bao gồm cha mẹ của ngươi."
"Điều đó là không có khả năng!" Mập mạp cả người run rẩy hét lớn: "Điều đó là không có khả năng! Không ai phải làm như vậy cả! Đây là làm kẻ địch với cả nhân loại!"
Từ cửa sổ nhìn ra, nguyên bản thủ đô vốn sầm uất ngựa xe như nước, bởi vì chiến tranh vẫn duy trì liên tục nên giờ đã lộ ra có chút mệt nhọc.
Người đi đường ít đến nỗi có thể đếm được. Số lượng xe phi hành dân dụng trên đường cũng không bằng trước kia. Xa xa, các tòa nhà cao tầng rậm rạm cùng vài tòa thành vũ trụ (nguyên văn: thái không thành) cao vút tầng mây đang đứng sừng sững, vẻ ngoài ảm đạm vậy mà đã không còn sự phồn hoa tươi đẹp của vài năm trước.
Xe phi hành rẽ vào một con đường cao tốc bị quân cảnh phong bế, theo đường từ lực bằng kim loại trôi nổi ổn định đi phía trước, không bao lâu sau đã đến được căn cứ của sư đoàn thiết giáp số 1 thuộc lục quân Liên Bang.
Sư đoàn thiết giáp số 1 là sư đoàn chủ chiến 5 sao đặc cấp duy nhất của Liên Bang hiện nay. Tiền thân của nó là sư đoàn số 3 của quân khởi nghĩa trong thời kì chiến tranh giành độc lập Leray, chiến công hiển hách ở quốc nội Leray không gì sánh được.
Chính là cái sư đoàn thiết giáp này đã nắm được thời cơ trong chớp mắt(*). trong thời khắc then chốt nhất mạnh mẽ đột phá từ một hồi hỗn loạn, dẫn đầu công phá được hoàng cung của vương triều Nadmeck, tuyên bố sự diệt vong của cái vương triều này cũng như là tuyên bố sự độc lập của Liên Bang Leray.
Xe phi hành lặng yên không tiếng động đi trong căn cứ, từng chiếc robot kiểu mới xuất hiện trước mắt mập mạp.
Vành mắt vẫn còn lưng tròng, mập mạp giống như một đứa bé hiếu kì hết nhìn đông nhìn tây rồi đem sự chú ý đặt trên mấy chiếc robot kiểu mới trên sân huấn luyện, thấy mấy viên sĩ quan đang lắc đầu.
Liên tiếp qua vài tuyến cảnh giới, xe phi hành rốt cục đã dừng lại trước một hoa viên. Tòa tiểu lâu bên ở trong hoa viên, chính là trụ sở của Bộ thống soái tối cao Chiến tranh Vệ quốc Leray rồi.
Mập mạp quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy bên ngoài tiểu lâu, thượng tướng Mikhailovich, thượng tướng Russell, thượng tướng Bernardote cùng với Tổng Thống Liên Bang Hamilton hết thảy đều đứng ở trước tiểu lâu, vẻ mặt tươi cười nhìn xe phi hành dừng lại.
"Không giống như là muốn xử phạt mình nha." Mập mạp sững sờ một cái, trong nháy mắt khi mở ra cửa xe nước mắt trên mặt liền khô sạch, ngay cả một vệt cũng không có, lại thấy vị sĩ quan ngồi bên cạnh hắn ngẩn cả người.
Russell vốn chần chờ đứng ở bên cổng, thấy mập mạp đẩy cửa xuống xe, một người không bao giờ tùy tiện như ông ta lại bước nhanh tới đây đầu tiên, càng đi càng nhanh. Ngay khi mập mạp sợ đến run rẩy cả người ngây ra như phỗng, Russell liền dùng một lễ của tộc Kentai mà ôm hắn một cái.
"Cám ơn!" Trong thanh âm của Russell tràn ngập cảm kích. Đối với một quân nhân suốt đời đều tận sức cho việc giải phóng dân tộc mà nói, không có từ khác có thể biểu đạt được đích tình cảm của ông ta rồi.
Có những lời này của Russell, trái tim vốn bất ổn của mập mạp thoáng cái liền ồn định lại rồi.
Khi mấy người Hamilton ra đón, chỉ thấy được, chính là một người,quân nhân ổn trọng. Đưa chân, cúi chào, với phong phạm cẩn thận tỉ mỉ của quân nhân.
"Điền Hành Kiện, quân nhân Liên Bang Leray phụng mệnh về đây báo cáo!" Trên mặt khuôn mặt của mập mạp, trong mệt mỏi vẫn mang theo cương nghị.
Sau khi hoàn lễ, Bernardote cùng Mikhailovich liền nhìn nhau cười. Cái tên mập mạp hỗn đản là cái đức hạnh gì thì không ai rõ ràng hơn so với bọn họ rồi. Phó Thống soái còn không tự giác được mà sờ sờ mặt, đối với ký ức bị gã mập mạp này nhổ vào một bãi nước bọt trong một quán bar ở Galypalan cách đây một năm vẫn còn mới mẻ.
Hamilton nắm chặt lấy tay mập mạp, cao giọng nói: "Hoan nghênh cậu trở về, Điền tướng quân!"
Mập mạp không kiêu ngạo không siểm nịnh mỉm cười nói: "Cám ơn ngài!"
"Cậu vậy mà đã vì Liên Bang Leray lập công lớn đó!" Hamilton cười nói: "Cái vị hoàng đế Gatralan kia, không có cậu thì chúng ta mời cũng không được. Thế nào, chịu không ít đắng cay ở Gatralan đúng không?"
Mập mạp vẻ mặt nhẹ như mây khói thụ sủng bất kinh: "Vì Tổ quốc, tôi nguyện ý nỗ lực tất cả! Đây là số mệnh của người quân nhân! Điền Hành Kiện ngàn lần cũng không chối từ!"
Sự kích động cùng hưng phấn khi nghênh tiếp anh hùng của mấy vị sĩ quan của Bộ thống soái đưa đón mập mạp trước đó đã biến mất không sót lại chút gì, đầu đầy liền mồ hôi. Thực sự rất muốn xông lên ấn cái tên mập mạp khi nãy trong xe còn khóc ầm trời này xuống đấy rồi đánh cho một trận. Phi, thật là không biết xấu hổ rồi! Giả, cái tên mập mạp chết tiệt này nhất định mà giả mạo!
"Đi!" Mikhailovich đứng một bên cười nói: "Chúng ta vào trong kia rồi nói."
Đoàn người đi vào trong tiểu lâu, cái gã mập mạp đi ở giữa kia ung dung mười phần mà lên, thân hình thẳng tắp hiên ngang, so với mấy vị thượng tướng bên lại càng giống thượng cấp hơn.
Sau khi ngồi trong phòng làm việc của Mikhailovich, sau khi hỏi han mập mạp về tình hình ở Gatralan, vẻ tươi cười của Hamilton liền thu liễm lại, chuyển đề tài nói: "Điền tướng quân, chuyện của cậu ở Gatralan, chúng tôi đã lý giải qua, trung tướng Fischella của Bộ Tổng chỉ huy quân viễn chinh lên án cậu là đúng sự thật. Điểm này, cũng đã đạt được xác nhận của Bộ Tổng chỉ huy Quân đồng minh.
Mập mạp vừa nghe liền trợn tròn mắt, nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy mấy vị thượng tướng đều thu liễm vẻ tươi cười, không chớp mắt mà uống trà, trong lòng chợt cảm thấy hoảng hốt, biểu tình cương nghị của người quân nhân cũng giữ không được nữa rồi, nhìn Hamilton một cách tội nghiệp, đợi hắn tiếp tục nói.
Hamilton nhấp một ngụm trà, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy sắc mặt của mập mạp, phụp một tiếng, đem toàn bộ nước trà vừa uống vào trong miệng toàn bộ phun ra hết, liên thanh ho khan.
Mập mạp vô tội mà chớp chớp con mắt.
Hamilton thật sự muốn tát một cái vào cái bản mặt béo mũm ở trước mắt này. Trước đây mấy vị tướng quân nói đã nói về vấn đề này của mập mạp, hắn còn có chút không tin. Thử nghĩ xem, một tên mập mạp hèn mọn làm sao lại có thể làm ra được nhiều hành động vĩ đại kinh thiên động địa khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào như vậy chứ?
Thế nhưng hiện tại, cái bản mặt béo mập này lại bày ra ngay trước mắt cách không đến một mét, trong ánh mắt vô tội, toát ra một tia lấy lòng mà nhìn mình. Từ một người quân nhân thiết huyết cương nghị đến một gã mập mạp vô tội đáng thương, cái tên này ngay cả một chút chuẩn bị cũng không cần, chuyển hóa biểu tình của cái khuôn mặt kia đã đạt đến độ lô hỏa thuần thanh.
"Bất quá..." Hamilton thực sự cảm giác thấy cái khuôn mặt kia có chút buồn cười. Dừng một chút, quay đầu ra chỗ khác nói tiếp: "Ở phương diện này có vài thứ, chúng ta bản thân tự hiểu là được rồi. Huỷ bỏ quân hàm quân chức của cậu cũng không phải bản ý của Bộ Thống soái tối cao. Đối với công trạng của Điền tướng quân tại Gatralan, Bộ Thống soái tối cao sau đó sẽ có nhận định chính xác, chi có điều, hiện tại tạm thời phải ủy khuất cho Điền tướng quân rồi."
Vừa nói chuyện, Hamilton lại quay đầu lại, đã thấy gã mập mạp ngồi nghiêm chỉnh vẻ mặt thong dong mà gật gật đầu, biểu tình thành khẩn.
Hamilton ngẩn ra một cái, sau khi định thần lại, liền cười khổ mà nhìn thoáng qua mấy vị tướng quân đang vẻ mặt buồn cười, nói tiếp với mập mạp: "Nếu nói thực ra, trước khi cậu bắt được James, quân chính Liên Bang đang phải đối mặt với nguy cơ rất lớn. Có thể đạt được thắng lợi cuối cùng trong cuộc chiến tranh với Gatralan, công lao của Điền tướng quân cậu ai cũng không xóa đi được."
Mập mạp mắt cười như hoa nở, liên thanh nói: "Phải. Phải. Những chuyện này đều là do tôi làm. Không đáng nhắc đến, ha ha ha ha."
"Khụ!" Russell ở một bên liền ho khan một tiếng, mập mạp lập tức im lặng.
Hamilton cười nói: "Thế cho nên, quân bộ lúc đó đã ra quyết định đề bạt đặc biệt, thăng cấp cho cậu làm thiếu tướng Liên Bang, lãnh đạo hai trung đoàn thiết giáp đặc chủng đang bị kẹt ở Gatralan. Thế nhưng, hiện tại nếu chấp hành nghị quyết của Bộ Tổng chỉ huy Quân đồng minh, chúng ta phải xử phạt giáng quân hàm của cậu đi một cấp. Về phần quân chức, sợ rằng phải khi đợi cậu học tập trở về thì mới an bài rồi."
"Học tập?" Mập mạp ngẩn ra.
"Cứ như vậy đi, tôi vẫn còn một cuộc họp." Hamilton mỉm cười đứng lên, vươn nắm lấy tay gã mập mạp vẻ mặt đang mở mịt nói: "Sự tình cụ thể, tướng quân Russell sẽ nói với cậu tường tận. Tôi sẽ không quấy rầy thầy trò hai người đoàn tụ nữa."
"Đến phòng làm việc của ta nói đi." Russell đứng dậy nói với mập mạp: "Có một người đã chờ ngươi một lúc lâu rồi."
"Nha." Mập mạp gật đầu, khi xoay người cáo từ tướng quân Mikhailovich, liền không kìm được mà đưa mắt chăm chú nhìn khuôn mặt của ông ta rồi cau mày suy nghĩ khổ tưởng, vậy mà thế nào cũng không thể nhớ được hồi đó một ngụm nước bọt của mình đã nhổ vào chỗ nào.
Thấy Mikhailovich hình như nhận ra mà trừng mắt với mình, mập mạp cả người liền rét run, nhanh nhẹn ngoan ngoan cúi chào, sau đó xoay người theo Russell cùng Bernardote bước nhanh ra khỏi phòng làm việc.
Đi tới phòng làm việc của Russell, mập mạp vừa vào cửa liền thấy ngay một vị lão nhân đang mỉm cười nhìn mình.
"Thầy Boswell." Mập mạp có chút ngoài ý muốn, không biết cái lão già bảo thủ luôn luôn không rời khỏi học viện quân sự Galypalan này thế nào mà lại ở chỗ này chờ hắn. Bất quá, có thể trước tiên thấy được vị lão nhân đã có trợ giúp cực lớn đối với mình này, mập mạp cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng.
Boswell nhìn mập mạp bình an, cũng cảm thấy vui mừng, kéo tay hắn hỏi chuyện trải qua mấy người vừa rồi, nghe mập mạp nói đến khúc chiết, liền không khỏi cảm khái.
Hàn huyên một hồi, Russell đem câu chuyện trở về chủ đề chính, nói với mập mạp: "A Kiện, Giáo sư Boswell có điều muốn nói với ngươi. Cùng với ngươi, với Liên bang, hay thậm chí với mỗi người chúng ta đều có quan hệ vô cùng quan trọng."
Mập mạp nghe thấy liền kinh ngạc, cười to nói: "Ha ha, không đến nỗi nghiêm trọng như vậy chứ. Thầy à, ta vốn nhát gan, ngài đừng có mà dọa ta." Hắn hồ nghi nhìn Russell: "Không phải lại muốn phái ta đi chấp hành cái nhiệm vụ nguy hiểm gì gì đó chứ? Ta báo trước rõ ràng là ta mặc kệ. Đem tương lai của toàn nhân loại ra để dọa ta không được đâu!"
" Điền Thiên Vũ, Vương Giai Doanh là cha mẹ đã qua đời của ngươi đúng không?" Giọng nói của Boswell truyền đến, mập mạp sửng sốt quay đầu, nhìn Boswell cả kinh nói: "Đúng thế! Có chuyện gì sao?"
" Ngươi biết Quang Minh Hội không?" Boswell sắc mặt ngưng trọng.
"Biết." Mập mạp đối tri thức thuộc phương diện này rốt cuộc là nghe nhiều nhớ lâu, hồi đáp: "Đây là một tổ chức thăm dò vũ trụ thành lập từ thời Liên bang Địa Cầu. Cương lĩnh chủ yếu là mở rộng bản đồ các hành tinh của nhân loại, thăm dò địa vực chưa biết, mang tính chất dân gian, thời kì hưng thịnh đã từng có hơn mười vạn hội viên, có cống hiên rất lớn đối với cuộc đại thăm dò trong thời đại vũ trụ của nhân loại. Thế nhưng, cái đó và cha mẹ ta có quan hệ gì?"
Boswell gật đầu nói: "Khi cha mẹ ngươi qua đời do tai nạn phi thuyền, ngươi bất quá mới có 6 tuổi. Thế nhưng nếu như ta hiện tại nói cho ngươi, cha mẹ ngươi chính là thành viên của cái tổ chức thăm dò này, ngươi có tin không?"
Hồi tưởng lại lúc nhỏ, mập mạp chậm rãi gật đầu nói: "Ta khi còn bé, cha mẹ thường đi du lịch trong thời gian dài, nếu như nói bọn họ là đi thăm dò, ta sẽ không nghi ngờ."
Boswell trầm mặc một lát, rốt cục thở dài ra một hơi nói: "Thật ra, ta cũng không nghĩ ra rằng, khi ta tiếp xúc với cái bí ấn này, vậy mà lại phát hiện ra cha mẹ của ngươi cũng bị cuốn vào trong đó."
"Bí ẩn?" Mập mạp vội nói: "Bí ẩn gì?"
Boswell cùng Russell, Bernardote ba người liếc nhau, chậm rãi nói: "Mặc dù chỉ là suy đoán, thế nhưng ta nghĩ cần phải lý giải chân tướng sự tình cho ngươi." Lão nhân đứng lên, thong thả bước đi qua lại vài bước rồi nói: "Quang Minh Hội, cái tổ chức này sinh ra từ thời đại Liên bang Địa Cầu, đó là một thời đại vĩ đại. Bởi vì phát hiện ra điểm Không Gian Khiêu Dược cùng kĩ thuật thực hiện Bước Nhảy từ từ hoàn thiện, nhân loại đã đưa bước chân của mình hướng về vũ trụ sâu xa."
"Trong tất cả các tổ chức thăm dò dân gian, với cái tên mang ngụ ý tìm kiếm tương lai sáng sủa, Quang Minh Hội chính là một tổ chức khổng lồ nhất, kỹ thuật lực lượng cũng hùng hậu nhất. Vô số nhà khoa học, nhà thám hiểm, nhà du hành vũ trụ, thậm chí người trong mọi ngành nghề cũng đều tham gia vào cái tổ chức này. Còn có rất nhiều doanh nghiệp năng lượng cỡ lớn, cũng là một thành viên của cái tổ chức này. Trong thời kì đó, ngay cả tổ chức thăm dò của chính phủ Liên bang Địa Cầu cùng không lớn được như vậy. Mọi người có thể tìm được người có chí hướng chung cùng tham gia mạo hiểm trong tổ chức này, cũng có thể tìm được tài trợ, tìm được phương án giải quyết một số nan đề, tìm được tất cả tài nguyên cần thiết cho việc thăm dò vũ trụ."
"Sau khi tín hiệu Peles được phát minh ra, Liên bang Địa Cầu đã không cách nào ngăn cản được các nhà mạo hiểm tư nhân đi thăm dò tinh vực bao la. Mà sự chia sẻ không cầu lợi của Quang Minh Hội, đã mang đến cho Liên bang Địa Cầu lợi ích to lớn. Từng tinh cầu di dân, tinh cầu năng lượng được phát hiện, mà những tinh cầu này, cuối cùng do Liên bang Địa Cầu khai phá từng cái một, biến trở thành bản đồ các hành tinh mở rộng vô hạn của nhân loại."
"Từ bản chất mà nói, Quang Minh Hội kỳ thực chính là một tổ chức khoa học thuần túy. Cống hiến của cái tổ chức này đối với nhân loại đến nay không có bất cứ tổ chức nào có thể vượt qua. Thế nhưng, theo sự giải thể của Liên bang Địa Cầu, tiến trình thăm dò vũ trụ của nhân loại đã từng bước chậm lại. Vô số cuộc chiến tranh giữa nhân loại khiến cho các cuộc thăm dò vũ trụ bị kéo dài thậm chí ngưng hẳn."
"Một nghìn năm trở lại đây, nhân loại đã không còn phát hiện ra khu vực mới nữa rồi. Bất kể là tổ chức chính phủ hay là tổ chức dân gian, khi thăm do vũ trụ đều phí công vô ích. Chúng ta phảng phất như bị khóa trong một cái lồng giam thật lớn. Trong cái lồng này, nhân loại càng ngày càng đem sự chú ý đặt lên việc tranh đấu, chính trị, kinh tế, bản đồ, tài nguyên. Ma sát giữa các đại quốc ngày càng nhiều lần."
"Dưới thế cục này, trận chiến tranh này tựa hồ đã không thể tránh né được rồi. Đặc biệt với hai siêu cường quốc mà nói, chèo ngược dòng nước không tiến thì tất lui, tài nguyên hiện tại tuy rằng có thể cho dân cư của bọn họ an cư lạc nghiệp hơn một nghìn năm, thế nhưng đối với chi tiêu quốc phòng với mức tiêu hao rất lớn mà nói, lại còn thiếu xa."
"Ba mươi năm trước...." Boswell ngưng trọng nhìn mập mạp nói: "Cái cuộc chiến tranh khiến cho Cộng hòa Phỉ Dương nhảy vọt lên trở thành siêu cường quốc lớn nhất kia, đã khiến cho Quang Minh Hội phát hiện ra một sự thực, đó chính là trong vòng một trăm năm, tất sẽ có một cuộc chiến tranh cuốn vào tất cả xã hội nhân loại. Trận chiến tranh này nếu như được khống chế trong cục diện lợi ích chính trị, có lẽ là đã không có gì xảy ra. Thế nhưng, với khoa học kỹ thuật hiện đại, một khi song phương giết nhau đến đỏ cả mắt liền lấy tinh cầu làm mục tiêu hủy diệt, như vậy thì chiến tranh sẽ trở thành ngày diệt vong của vì nhân loại!"
" Mà vừa lúc, khi đó một nhà khoa học tên là Collina đã đưa ra một cái giả thuyết. Nếu như nói điểm Không Gian Khiêu Dược là cầu nối gấp khúc giữa không gian và không gian, như vậy thì khi cái cầu nối này thay đổi dài ngắn hoặc phương hướng, điểm đến cũng sẽ tạo ra thay đổi tương ứng. Mà một khi nhân loại có thể tự do khống chế được cái cầu nối này. như vậy là chúng ta có thể nhảy ra được cái lồng giam hiện tại."
"Cái giả thiết này khiến cho Quang Minh Hội chú ý, các học giả của bọn họ đã nghiên cứu thêm một bước rồi cho rằng, điểm Không Gian Khiêu Dược thực tế là một đường hầm có vô số đường ra. Chính là trong Không Gian Khiêu Dược học hiện nay, việc phi thuyền phải ở trong trạng thái quán tính của tốc độ vũ trụ cấp ba đã hạn chế nhân loại ở hai điểm mút ra vào. Mà trên thực tế, chỉ cần thay đổi tốc độ của phi thuyền là có thể tìm được con đường ra khác của cái thông đạo này."
Điều đó là không có khả năng!" Mập mạp kêu lên: "Căn cứ vào Không Gian Khiêu Dược học, nếu muốn duy trì sự ổn định của phi thuyền trong điểm Khiêu Dược, chỉ có thể án theo tốc độ vũ trụ cấp ba 16,7 km/s mà tiến vào thông đạo, biến đổi phạm vi vận tốc trên dưới 10%, vượt quá hoặc không đủ thì đều sẽ khiến cho phi thuyền gặp phải tai nạn. Mấy nghìn năm đến nay, chưa bao giờ có phi thuyền dùng tốc độ không như lẽ thường tiến vào thông đạo Khiêu Dược mà có thể sống sót trở ra được!"
"Sai!" Boswell nghiêm túc nói: "Trên thực tế, có người đã từng dùng tốc độ như vậy để tiến vào thông đạo, và cũng an toan trở về! Cha mẹ của ngươi, chính là một thành viên trong bọn họ!"
"Cái gì?!" Mập mạp nhảy dựng lên.
Boswell nhìn chằm chằm vào mập mạp nói: "Bất quá, cái hành động vĩ đại này cùng với tất cả tư liệu, trên đường trở về của bọn họ đã bị xóa bỏ hết rồi. Tất cả mọi người đều chết bởi tai nạn phi thuyền, chúng ta hoài nghi, đây là một cuộc mưu sát!" Lão nhân nhấn mạnh từng chữ: "Một cuộc mưu sát, không biết hung thủ, không biết mục đích, cuộc mưu sát thần bí nhất trong lịch sử nhân loại! Bốn mươi mốt thuyền viên, nhà khoa học, nhà thám hiểm, kỹ sư máy móc đều tử vong. Trong đó, cũng bao gồm cha mẹ của ngươi."
"Điều đó là không có khả năng!" Mập mạp cả người run rẩy hét lớn: "Điều đó là không có khả năng! Không ai phải làm như vậy cả! Đây là làm kẻ địch với cả nhân loại!"
/969
|