Không sai một chút nào, điều này có nghĩa là gì?
Mập mạp cảm thấy có chút khó tin. Một Phương Hương bị mình cho ăn hành vài chục trận trong đối kháng giả lập, vậy mà lại có thể khống chế các động tác chiến thuật đa dạng mà rắc rối của các đơn vị tác chiến một cách chính xác như vậy?!
Chiến hạm bỗng nhiên ngưng trệ trong giây lát. Sau đó, trong sự rung lắc dữ dội, chiếc sừng đâm trên đầu tàu [Thánh Kiếm] đang xung phong với tốc độ cao liền giống như một lưỡi rìu sắt bén, chém đứt đôi một chiếc tàu khu trục Sous đang chặn phía trước. Cùng lúc đó, tàu [Thánh Quang] --- tàu chị em với tàu [Thánh Kiếm], cùng với mấy chiếc tàu tuần dương khác cũng đã nhanh chóng đâm vào mục tiêu đã chọn từ trước.
Năm chiếc chiến hạm Sous bị đâm trúng tựa như những chú linh dương trên thảo nguyên nhiệt đới bị đàn sói lao vào cắn xé, tỏ ra bất lực đến đáng thương. Thân tàu nguyên bản vốn hùng tráng kiên cố, giữa vũ trụ lạnh lẽo như nước mực đen kịt, giờ phút này đang vặn vẹo biến hình một cách không tiếng động. Những chiếc sừng đâm cứng rắn đã đâm nát lớp thiết giáp bọc ngoài, đâm nát vỏ ngoài của thân tàu, đâm nát ngọn đèn bên trong cửa sổ, và cũng đâm nát luôn cả sự chống cự của hạm đội Sous.
Chiến hạm của Phỉ Quân đang chia thành ba đường đâm vào trận hình chính của hạm đội Sous. Dưới sự chỉ huy của Phương Hương, các chiến hạm tiến hành xen kẽ với tốc độ cao, nhanh chóng xé nhỏ hạm đội Sous.
Nhìn những đường cắt chính xác đến cực điểm kia, mập mạp không thể không chán nản mà thừa nhận rằng, trong đối kháng giả lập cá nhân trước đó, bản thân đã chiếm được ưu thế về thuật giả lập.
Phương Hương dù sao cũng là một vị chỉ huy thiên tài đã trải qua rất nhiều năm bồi dưỡng quân sự nghiêm ngặt. Trong những trận thực chiến khảo nghiệm công lực của sĩ quan chỉ huy này, nếu là mình thì cũng chỉ biết loay hoay với 69 điều kiện tình báo đã biết. Còn Phương Hương, sợ rằng chỉ cần dùng cái loại chiến thuật liên hoàn này cũng đã đủ để đùa chết tươi một gã mập mạp vừa trắng vừa tròn vừa ngu ngốc như mình rồi!
Đến Phương Hương còn lợi hại như vậy, vậy thì những danh tướng gần như là siêu nhân trong truyền thuyết kia, còn lợi hại tới mức nào nữa?
Khi mình giao chiến với những tên điên này, liệu bản thân có thể có tỷ lệ bao nhiêu không phạm phải sai lầm? Bản thân mình ít nhiều vẫn còn các thành tựu khoa học kỹ thuật vượt trước họ, có thể gia tăng được bao nhiêu sức chiến đấu?
Nếu như chiến hạm của kẻ địch mạnh mẽ hơn, nếu như Phỉ Quân của mình phải đối mặt với loại robot đời thứ 12 của Binalter do một vị danh tướng chỉ huy, vậy thì mình còn có bao nhiêu phần thắng?
Mập mạp chỉ cảm thấy hít thở khó khăn, tim đập loạn nhịp, cả người ngứa ngáy, mông như bị muỗi đốt, làm thế nào cũng ngồi không yên.
Hắn không hiểu nổi, trong cái đại thời đại hùng vĩ tráng lệ này, đám anh hùng thiên hạ chó má kia sao lại nhiều như vậy! Muốn lần lượt đánh bại hết bọn chúng trong chiến tranh, nói dễ vậy sao!
Đến lúc cần dùng mới cảm thấy ít, những thứ mà mình cần phải học, hình như bỗng chốc đã trở nên rất rất nhiều.
Trên Thiên Võng của đài chỉ huy, hạm đội Phỉ Quân đã biến thành trận hình quấn giết hình vẩy cá. Trên các độ cao không gian khác nhau, các chiến hạm Phỉ Quân đang qua lại xen kẽ và chia cắt giống như một đám cá ăn thịt người điên cuồng trong hồ cá.
...
"Bảo vệ tàu vận tải!" Boder đang gấp gáp ra lệnh, trên mặt đã nhễ nhại mồ hôi: "Lập tức cầu viện hạm đội A1! Nhanh!"
Nhân viên liên lạc liều mạng gõ phím, liên tục gửi đi những tín hiệu cầu cứu vào vũ trụ mịt mờ.
"Hạm đội này là từ đâu ra vậy......" Một viên tham mưu Sous đang nhìn vào hình ảnh trên màn hình chính một cách tuyệt vọng mà đặt câu hỏi.
Không ai trả lời hắn. Cái hạm đội rách nát phảng phất như vừa đột nhiên nhảy ra từ địa ngục đến bên cạnh này, hiện giờ đang dùng những chiếc sừng đâm của bọn hắn mà đâm nát thần kinh của mỗi người ở đây.
Trong tác chiến vũ trụ ở trên cái thế giới này, còn có chuyện mở hết hết tốc lực, bay nước rút hơn mấy trăm nghìn km mà dùng sừng đâm để đâm nhau?!
Thật là một chiến thuật khôi hài đến mức nào, một tràng cảnh tàn khốc đến mức nào!
"Áp sát vào, áp sát vào!" Giọng nói khàn khàn của Boder vang lên cực nhanh. Hắn nắm lấy máy liên lạc, nhìn chăm chăm vào màn hình mà hét lên: "Tàu [Thiên Vương Tinh], áp sát vào trung tâm, đuôi trận hình co cụm lại, ngăn cản bọn hắn!"
Là một vị chỉ huy tiêu chuẩn, Boder cũng không thiếu sót kinh nghiệm và rèn luyện quân sự. Mặc dù gặp phải một cuộc tập kích không thể tưởng tượng nổi, hắn cũng vẫn cố hết sức để duy trì sự tỉnh táo, cố hết sức để tìm kiếm lổ hổng của đối thủ từ trong các hệ thống của Thiên Võng.
Hiện tại, hắn đã tìm thấy một cái.
Chỉ cần tàu tuần dương [Thiên Vương Tinh] có thể từ vị trí hiện tại mà cắt ngang vào trung tâm, chính là có thể ngăn cản được các chiến hạm chủ lực của địch vẫn luôn cắn chặt không bỏ đại đội trung ương. Chỉ cần một lát nữa, các chiến hạm của đại đội trung ương sẽ có thể tăng tốc lao tới, tiến hành quay vòng lại với khoảng cách lớn, tạo ra thế hai sừng yểm hộ cho hạm đội vận tải!
Ánh mắt của mọi người đều dán lên trên người tàu tuần dương [Thiên Vương Tinh].
Nhìn tàu [Thiên Vương Tinh] nhanh chóng lướt đến vị trí chỉ định, trên mặt của mấy viên tham mưu làm công tác giả lập đồng bộ đã không kìm được mà lộ ra vẻ mừng rỡ. Có mấy viên tham mưu thậm chí còn không kìm được mà sắp bật ra tiếng khen hay!
Thế nhưng, cái tiếng khen ngợi này lập tức đã bị nghẹn lại ngay ở cổ họng.
Sau tiếng rống của Boder, bọn họ đã được tận mắt nhìn thấy tàu tuần dương [Thiên Vương Tinh] chuyển hướng, cũng tận mắt nhìn thấy một chiếc tàu tuần dương rách nát sớm đã điều chỉnh phương hướng, dùng tốc độ nhanh hơn mà đâm nát bấy máy đẩy có hình dạng tựa như giọt nước xinh đẹp nối với cánh đuôi của tàu [Thiên Vương Tinh] ! Ngay sau đó, chiếc tàu tuần dương rách nát này đẩy văng thân xác của tàu [Thiên Vương Tinh] ra, chen vào khe hở ở giữa. Các họng pháo năng lượng ở hai bên vừa đi vừa bắn, khiến cho hai chiếc tàu khu trục vừa muốn áp sát lại gần nhau liền bị tách rời ra.
Thời gian, quỹ đạo đã được chiếc tàu tuần dương rách nát này nắm giữ đến mức vô cùng nhuần nhuyễn!
Ý đồ chiến thuật của Boder lại giống như tất cả các mệnh lệnh chiến thuật vừa đưa ra trước đó, một lần nữa hóa thành bọt nước mà tan biến.
Các tham mưu thở dài thườn thượt, từ đáy lòng cảm thấy được sự tuyệt vọng. Sĩ quan chỉ huy của đối phương không cho Boder một chút cơ hội nào. Cục diện chiến đấu dưới sự khống chế chính xác của người này đang tiếp tục lao nhanh như điện theo quỹ đạo mà hắn chỉ định.
Từ lần bắn đồng loạt đầu tiên khi hạm đội địch phục kích, cho đến khi cả hạm đội đồng loạt tiến lên đâm vào các chiến hạm của phe mình, rồi đến việc nắm bắt thời cơ phát động lần phục kích thứ hai, rồi đến những bước di chuyển, góc độ áp chế hỏa lực, tuyến đường tiến lên sau khi đan xen chém giết..... Tựa như sự di động và ngắm bắn của mỗi một chiến hạm đều đã hóa thành từng giai điệu dính sát theo cây gậy chỉ huy của đối phương.
Bất kể hạm đội phe mình biến hóa trận hình và chiến thuật như thế nào, cái luồng âm thanh ma quỷ kia vẫn sẽ luôn quấn chặt lấy khoảng tinh vực trống trải này, nối tiếp kín kẽ không một khe hở, vận động nhịp nhàng tựa như mây trôi nước chảy.
Cộng hòa Phỉ Dương... Cộng hòa Trenock... Trước mắt rốt cuộc là hạm đội của ai?! Sĩ quan chỉ huy của bọn hắn là ai?!
Trong đầu Boder đã hoàn toàn trống rỗng.
Hạm đội này hiện lên tựa một bóng ma, thế nhưng lại có một chiếc sừng đâm sắc nhọn tựa như của tê giác! Kỹ thuật chỉ huy của vị sĩ quan chỉ huy bên bọn hắn sắc bén mà cay độc. Từ đầu đến cuối, bọn hắn vẫn giữ chắc lấy ưu thế đánh bất ngờ đoạt tiên cơ, khóa chặt lấy hạm đội vận tải mà đánh!
Boder lòng như lửa đốt mà dùng máy tính chỉ huy tìm kiếm kẽ hở của đối thủ.... Không có! Đối thủ đã hoàn toàn xoáy sâu vào trong hạm đội Sous. Vị trí và sự phối hợp của bọn hắn đã phát huy ưu thế hỏa lực của bọn hắn một cách vô cùng hoàn hảo. Tất cả các chiến hạm của Sous đều chỉ biết bị động mà chịu đòn! Đều chỉ biết bỏ chạy trong hỗn loạn!
Hai cánh đã không cách nào triển khai được, dưới sự áp chế hỏa lực của kẻ địch, chuyển hướng kiểu sừng dê chẳng qua chỉ là lời nói suông. Đám đông ở trung ương cũng không có cách nào đột phá. Chiến hạm chính diện của địch vẫn luôn dồn ép chặt chẽ phạm vi hoạt động của tàu vận tải, cũng ép chặt cả hạm đội Sous vào chính giữa!
Bỗng nhiên, một luồng sáng trắng đã xuyên qua mấy chục chiếc cửa sổ mạn tàu của phòng điều khiển chiến hạm, chiếu trắng xóa cả phòng điều khiển.
Boder không nhịn được phải lấy tay che mặt, nhắm hai mắt lại. Trước mắt liền tối đen như mực. Đến khi mở mắt ra, thấy đang lơ lửng trước mắt chính là một cái bóng sáng màu đỏ xanh.
Đó là vụ nổ của xác tàu tuần dương [Thiên Vương Tinh] !
Boder tê dại cả người mà ngã phịch xuống ghế!
Từ một cuộc thắng lợi đáng ra phải ăn mừng, bây giờ đã biến thành một cuộc thất bại sắp sửa chấm dứt cuộc đời mình, sự biến đổi nhanh chóng này đã khiến cho hắn không thể nào tiếp nhận được! Lối đánh áp bức của tay sĩ quan chỉ huy bên đối phương lại càng làm cho hắn cảm thấy bất lực.
"Đã liên lạc được với hạm đội A1 chưa?"
Giữa sự hoảng loạn và nhốn nháo, Boder lạc giọng hỏi nhân viên liên lạc. Mặc dù biết là khoảng cách xa xôi, mặc dù biết là cơ hội chờ đợi được đến khi cứu viện đến là vô cùng xa vời, thế nhưng, đây chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng mà hắn có thể nắm lấy!
...
"Tàu [Ma Đao], cùng với phân đội 2 và 3 Hãn Phỉ áp sát về hướng tọa độ {521022.43229.399432.5}. Động cơ máy đẩy mở hết công suất, chuẩn bị tiến lên theo đường cong. Tuyến đường đột tiến đã được ta gửi cho mọi người, cái gì cũng mặc kệ, cứ vừa tiến vừa nổ súng vào hai bên trái phải, cố gắng đánh vào máy đẩy của bọn hắn! Tàu [Thánh Quang], áp sát lại gần tàu [Rubik], áp chế các chiến hạm quay về từ không vực tác chiến số 2 của hạm đội địch, đừng cho bọn hắn tản ra!"
Đã hoàn toàn đắm chìm vào trong chiến đấu, Phương Hương vừa quan sát tin tức Thiên Võng trên đài chỉ huy, vừa nhanh chóng điều khiển máy tính chiến thuật, lại vừa lần lượt đưa ra từng mệnh lệnh.
"Tàu [Ma Pháp], tàu [Ma Bọ Cạp], mau chóng chi viện cho không vực tác chiến số 1! Tập trung vào chiếc tàu chiến đấu lớp [Typhoon] kia, áp sát quấn lấy, ngăn cản nó tăng tốc!...."
"Các tàu [Hãn Phỉ] số 6, 9, 10, men theo không vực tác chiến số 3, đâm lệch sâu về phương hướng S20, dùng hỏa lực bên mạn trái tàu bắn hạ máy đẩy ở phần đuôi hai chiếc tàu khu trục kia. Tàu [Ma Thuật], ở phía trước đã mở ra góc độ cho các ngươi rồi......"
Các mệnh lệnh của Phương Hương rõ ràng mà chuẩn xác, dùng từ một cách đơn giản trực tiếp, tựa như đang tại trong nhà bếp mà chỉ huy các đầu bếp nấu ăn.
Thế nhưng cũng chính là những mệnh lệnh đơn giản mà rõ ràng đó, khi được chấp hành, lại là một cuộc chém giết thảm khốc mà hoa lệ ở giữa tinh không, bên công bên thủ biến hóa đổi chỗ cho nhau một cách cực nhanh! Dưới giọng nói trong trẻo và nụ cười xinh đẹp của nàng, hạm đội vận tải Sous đã bị nàng ép cho không ngóc đầu lên được!
"Hạm đội vận tải Sous đã xong đời rồi!" Mập mạp chuyển ánh mắt rời khỏi người Phương Hương.
Sáu chiếc tàu vận tải của hạm đội Sous dưới sự bao vây của các tàu buôn vũ trang sớm đã chen chúc lại cùng một chỗ.
Trong số năm chiếc tàu tuần dương và mười hai chiếc tàu khu trục của Sous, có sáu chiếc bị phá hủy. Còn lại mười một chiếc chiến hạm thì có hai chiếc tàu tuần dương và hai chiếc tàu khu trục trong số đó đã bị mất đi máy đẩy ở phần đuôi, chỉ có thể chậm rãi trôi nổi ở trong tinh không. Bảy chiếc còn lại, tuy rằng vẫn còn đang dựa vào hình thế để chống cự quyết liệt, thế nhưng việc bị chia cắt, bị phá hủy hoặc bị bắt chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Mà chiếc tàu chiến đấu lớp [Typhoon] kia, hiển nhiên đã bị Phương Hương tập trung chú ý. Hiện tại, tất cả các chiến thuật của nàng đều đang được triển khai xoay quanh việc làm sao để hạ được hệ thống máy đẩy của tàu chiến đấu.
Về phần tổn thất của Phỉ Quân, ngoại trừ năm tàu buôn vũ trang và một chiếc tàu tuần dương mang theo một vài vết thương nhẹ ra thì căn bản không còn bất cứ tổn thất nào.
Trong trận chiến kéo dài gần mười mấy phút này, mập mạp đã học được từ trên người Phương Hương rất nhiều. Mấy thứ này đều là kỹ năng cơ bản nhất của một vị sĩ quan chỉ huy tốt nghiệp từ một trường quân đội, thế nhưng mập mạp hết lần này tới lần khác lại chưa từng được học tập một cách có hệ thống bao giờ.
Là một vị chỉ huy, bất kỳ một quyết định nào thì đều phải xây dựng dựa trên cơ sở xử lý tình báo và phán đoán thế cục tương ứng!
Ở các chiến dịch cỡ lớn, sẽ có đến hàng trăm tham mưu hỗ trợ, có các sĩ quan chỉ huy các cấp tiến hành phân cấp chỉ huy, sĩ quan chỉ huy cao nhất ngược lại lại tương đối thoải mái. Thứ khó khăn chính thức, chính là loại chiến đấu quy mô nhỏ lấy cứng chọi cứng như thế này! Trong lúc công thủ giành giật từng giây, thứ mà tham mưu có thể cung cấp cũng chỉ có tình báo. Tất cả các phán đoán và quyết định đều là do bộ não của vị sĩ quan chỉ huy đưa ra trong nháy mắt!
Trong tình huống mà tình báo và các điều kiện tính toán giả lập nắm trong tay còn không bằng đối thủ, thậm chí là càng ít hơn, việc đưa ra phán đoán ra sao, phân phối binh lực như thế nào, tiến hành các động tác chiến thuật tiếp theo như thế nào.... Những thứ này, các vị chỉ huy đều là giải quyết thông qua các kỹ thuật chỉ huy vốn đã được trải qua quá trình rèn luyện không ngừng, cũng chính là những thứ mà một vị sĩ quan chỉ huy cần phải học tập trau dồi trong nhiều năm trên ghế trường quân đội.
Khi mà những thứ này được sử dụng bởi một thiên tài nổi bật của học viện quân đội như Phương Hương, sau khi phối hợp với những kinh nghiệm tự đúc kết ra và phong cách riêng của bản thân hình thành sau nhiều năm rồi thể hiện ra toàn bộ trước mắt mập mạp, khi đó có thể tưởng tượng ra được sự kích thích trong lòng mập mạp là lớn tới mức nào.
Có thể nói, trận chiến này tựa như một lời cảnh báo nhắc nhở cho mập mạp, đồng thời, cũng như là một chiếc chìa khóa, mở ra một cánh cửa lớn trong đầu hắn. Hơn một nghìn trận chiến điển hình mà Russell đã nhồi vào đầu hắn, cùng với các chiến thuật cả lớn cả nhỏ cả thường cả lạ dường như đang bị một thứ gì đó khuấy đảo lên, rồi bắt đầu cuồn cuộn ngưng tụ lại.
Ánh mắt mập mạp rời khỏi Phương Hương, rơi vào trên chiến báo thời gian thực do tàu điều tra đang ẩn mình tại không vực ốc đảo truyền về.
Trong màn hình ảo trên đài chỉ huy, hình ảnh tư liệu trong chiến báo là một cảnh tượng còn thảm thiết hơn nhiều so với hình ảnh trên màn hình chính của đài điều khiển trung ương tàu [Thánh Kiếm].
Tràn ngập mỗi tấc không gian trong bức hình chính là vô số các mảnh xác to nhỏ. Những mảnh xác lớn thì vẫn còn đang bốc cháy ngùn ngụt do dưỡng khí bị thoát ra. Còn những mảnh xác nhỏ đang rậm rạp chi chít, thì lại đang lặng lẽ trôi nổi trong vũ trụ, giống như vừa có người ném đầy rác rưởi vào ven bờ hồ nước.
Xa xa, hai hạm đội vẫn đang cuốn lấy nhau.
Hình thức chiến đấu chiến hạm hoàn toàn chính thống --- hỏa lực bắn đồng loạt của tàu chiến đấu đóng vai trò tấn công chủ chốt, tàu khu trục và máy bay chiến đấu vũ trụ có tốc độ cao thì xung kích vào trận hình chính của phe địch, chiến đấu ở tầm gần. Mà các tàu tuần dương, thì lại tiến hành vu hồi theo phạm vi lớn hoặc tổ chức thành đám đông đột kích theo kiểu xuyên thấu.
Công lực chỉ huy của các sĩ quan chỉ huy hai bên trong kiểu quyết đấu chính thống này đang được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Russell đã từng nói, càng là quyết đấu chính binh kiểu này thì khảo nghiệm đối với kỹ thuật chỉ huy của sĩ quan chỉ huy lại càng lớn. Đều là phải thuần thục đường đi nước bước, rồi nắm bắt thời cơ như thế nào, đưa vào binh lực ra sao, hầu như đã đến mức cho dù có nhắm mắt cũng có thể chỉ huy được. Phe mình là vậy, mà đối phương đương nhiên cũng là như vậy. Muốn giành chiến thắng, ngoại trừ những nhân tố như vận may, sức chiến đấu, sĩ khí,.. ra, đối với một sĩ quan chỉ huy mà nói, thứ phiền toái nhất chính là tạo ra và nhận dạng các loại bẫy rập trong kiểu quyết đấu chính diện này!
Càng là ra tay khoáng đạt dứt khoát quang minh lỗi lạc, thì lại càng ẩn chứa bẫy ngầm.
Chỉ xem qua mấy phút, mập mạp đã được nhìn thấy mấy lần hoán đổi công thủ cục bộ một cách cực kỳ tinh tế của Trương Bằng Trình và sĩ quan chỉ huy bên đối phương. Động tác của hai bên đều rất bí mật, tốc độ cũng cực nhanh. Đánh lừa, giương đông kích tây, điệu hổ ly sơn, đóng cửa bắt trộm..... Giống như hai vị cao thủ võ công đang so chiêu, đủ các loại các kiểu chiêu thức ùn ùn bất tận liên miên không dứt.
Mập mạp như đói như khát mà nhìn, mà lĩnh ngộ, mà lý giải, thỉnh thoảng lại nhanh chóng làm giả lập đồng bộ trên máy tính chiến thuật.
Càng xem, mập mạp đột nhiên liền phát hiện ra có cái gì đó không đúng.
Mập mạp cảm thấy có chút khó tin. Một Phương Hương bị mình cho ăn hành vài chục trận trong đối kháng giả lập, vậy mà lại có thể khống chế các động tác chiến thuật đa dạng mà rắc rối của các đơn vị tác chiến một cách chính xác như vậy?!
Chiến hạm bỗng nhiên ngưng trệ trong giây lát. Sau đó, trong sự rung lắc dữ dội, chiếc sừng đâm trên đầu tàu [Thánh Kiếm] đang xung phong với tốc độ cao liền giống như một lưỡi rìu sắt bén, chém đứt đôi một chiếc tàu khu trục Sous đang chặn phía trước. Cùng lúc đó, tàu [Thánh Quang] --- tàu chị em với tàu [Thánh Kiếm], cùng với mấy chiếc tàu tuần dương khác cũng đã nhanh chóng đâm vào mục tiêu đã chọn từ trước.
Năm chiếc chiến hạm Sous bị đâm trúng tựa như những chú linh dương trên thảo nguyên nhiệt đới bị đàn sói lao vào cắn xé, tỏ ra bất lực đến đáng thương. Thân tàu nguyên bản vốn hùng tráng kiên cố, giữa vũ trụ lạnh lẽo như nước mực đen kịt, giờ phút này đang vặn vẹo biến hình một cách không tiếng động. Những chiếc sừng đâm cứng rắn đã đâm nát lớp thiết giáp bọc ngoài, đâm nát vỏ ngoài của thân tàu, đâm nát ngọn đèn bên trong cửa sổ, và cũng đâm nát luôn cả sự chống cự của hạm đội Sous.
Chiến hạm của Phỉ Quân đang chia thành ba đường đâm vào trận hình chính của hạm đội Sous. Dưới sự chỉ huy của Phương Hương, các chiến hạm tiến hành xen kẽ với tốc độ cao, nhanh chóng xé nhỏ hạm đội Sous.
Nhìn những đường cắt chính xác đến cực điểm kia, mập mạp không thể không chán nản mà thừa nhận rằng, trong đối kháng giả lập cá nhân trước đó, bản thân đã chiếm được ưu thế về thuật giả lập.
Phương Hương dù sao cũng là một vị chỉ huy thiên tài đã trải qua rất nhiều năm bồi dưỡng quân sự nghiêm ngặt. Trong những trận thực chiến khảo nghiệm công lực của sĩ quan chỉ huy này, nếu là mình thì cũng chỉ biết loay hoay với 69 điều kiện tình báo đã biết. Còn Phương Hương, sợ rằng chỉ cần dùng cái loại chiến thuật liên hoàn này cũng đã đủ để đùa chết tươi một gã mập mạp vừa trắng vừa tròn vừa ngu ngốc như mình rồi!
Đến Phương Hương còn lợi hại như vậy, vậy thì những danh tướng gần như là siêu nhân trong truyền thuyết kia, còn lợi hại tới mức nào nữa?
Khi mình giao chiến với những tên điên này, liệu bản thân có thể có tỷ lệ bao nhiêu không phạm phải sai lầm? Bản thân mình ít nhiều vẫn còn các thành tựu khoa học kỹ thuật vượt trước họ, có thể gia tăng được bao nhiêu sức chiến đấu?
Nếu như chiến hạm của kẻ địch mạnh mẽ hơn, nếu như Phỉ Quân của mình phải đối mặt với loại robot đời thứ 12 của Binalter do một vị danh tướng chỉ huy, vậy thì mình còn có bao nhiêu phần thắng?
Mập mạp chỉ cảm thấy hít thở khó khăn, tim đập loạn nhịp, cả người ngứa ngáy, mông như bị muỗi đốt, làm thế nào cũng ngồi không yên.
Hắn không hiểu nổi, trong cái đại thời đại hùng vĩ tráng lệ này, đám anh hùng thiên hạ chó má kia sao lại nhiều như vậy! Muốn lần lượt đánh bại hết bọn chúng trong chiến tranh, nói dễ vậy sao!
Đến lúc cần dùng mới cảm thấy ít, những thứ mà mình cần phải học, hình như bỗng chốc đã trở nên rất rất nhiều.
Trên Thiên Võng của đài chỉ huy, hạm đội Phỉ Quân đã biến thành trận hình quấn giết hình vẩy cá. Trên các độ cao không gian khác nhau, các chiến hạm Phỉ Quân đang qua lại xen kẽ và chia cắt giống như một đám cá ăn thịt người điên cuồng trong hồ cá.
...
"Bảo vệ tàu vận tải!" Boder đang gấp gáp ra lệnh, trên mặt đã nhễ nhại mồ hôi: "Lập tức cầu viện hạm đội A1! Nhanh!"
Nhân viên liên lạc liều mạng gõ phím, liên tục gửi đi những tín hiệu cầu cứu vào vũ trụ mịt mờ.
"Hạm đội này là từ đâu ra vậy......" Một viên tham mưu Sous đang nhìn vào hình ảnh trên màn hình chính một cách tuyệt vọng mà đặt câu hỏi.
Không ai trả lời hắn. Cái hạm đội rách nát phảng phất như vừa đột nhiên nhảy ra từ địa ngục đến bên cạnh này, hiện giờ đang dùng những chiếc sừng đâm của bọn hắn mà đâm nát thần kinh của mỗi người ở đây.
Trong tác chiến vũ trụ ở trên cái thế giới này, còn có chuyện mở hết hết tốc lực, bay nước rút hơn mấy trăm nghìn km mà dùng sừng đâm để đâm nhau?!
Thật là một chiến thuật khôi hài đến mức nào, một tràng cảnh tàn khốc đến mức nào!
"Áp sát vào, áp sát vào!" Giọng nói khàn khàn của Boder vang lên cực nhanh. Hắn nắm lấy máy liên lạc, nhìn chăm chăm vào màn hình mà hét lên: "Tàu [Thiên Vương Tinh], áp sát vào trung tâm, đuôi trận hình co cụm lại, ngăn cản bọn hắn!"
Là một vị chỉ huy tiêu chuẩn, Boder cũng không thiếu sót kinh nghiệm và rèn luyện quân sự. Mặc dù gặp phải một cuộc tập kích không thể tưởng tượng nổi, hắn cũng vẫn cố hết sức để duy trì sự tỉnh táo, cố hết sức để tìm kiếm lổ hổng của đối thủ từ trong các hệ thống của Thiên Võng.
Hiện tại, hắn đã tìm thấy một cái.
Chỉ cần tàu tuần dương [Thiên Vương Tinh] có thể từ vị trí hiện tại mà cắt ngang vào trung tâm, chính là có thể ngăn cản được các chiến hạm chủ lực của địch vẫn luôn cắn chặt không bỏ đại đội trung ương. Chỉ cần một lát nữa, các chiến hạm của đại đội trung ương sẽ có thể tăng tốc lao tới, tiến hành quay vòng lại với khoảng cách lớn, tạo ra thế hai sừng yểm hộ cho hạm đội vận tải!
Ánh mắt của mọi người đều dán lên trên người tàu tuần dương [Thiên Vương Tinh].
Nhìn tàu [Thiên Vương Tinh] nhanh chóng lướt đến vị trí chỉ định, trên mặt của mấy viên tham mưu làm công tác giả lập đồng bộ đã không kìm được mà lộ ra vẻ mừng rỡ. Có mấy viên tham mưu thậm chí còn không kìm được mà sắp bật ra tiếng khen hay!
Thế nhưng, cái tiếng khen ngợi này lập tức đã bị nghẹn lại ngay ở cổ họng.
Sau tiếng rống của Boder, bọn họ đã được tận mắt nhìn thấy tàu tuần dương [Thiên Vương Tinh] chuyển hướng, cũng tận mắt nhìn thấy một chiếc tàu tuần dương rách nát sớm đã điều chỉnh phương hướng, dùng tốc độ nhanh hơn mà đâm nát bấy máy đẩy có hình dạng tựa như giọt nước xinh đẹp nối với cánh đuôi của tàu [Thiên Vương Tinh] ! Ngay sau đó, chiếc tàu tuần dương rách nát này đẩy văng thân xác của tàu [Thiên Vương Tinh] ra, chen vào khe hở ở giữa. Các họng pháo năng lượng ở hai bên vừa đi vừa bắn, khiến cho hai chiếc tàu khu trục vừa muốn áp sát lại gần nhau liền bị tách rời ra.
Thời gian, quỹ đạo đã được chiếc tàu tuần dương rách nát này nắm giữ đến mức vô cùng nhuần nhuyễn!
Ý đồ chiến thuật của Boder lại giống như tất cả các mệnh lệnh chiến thuật vừa đưa ra trước đó, một lần nữa hóa thành bọt nước mà tan biến.
Các tham mưu thở dài thườn thượt, từ đáy lòng cảm thấy được sự tuyệt vọng. Sĩ quan chỉ huy của đối phương không cho Boder một chút cơ hội nào. Cục diện chiến đấu dưới sự khống chế chính xác của người này đang tiếp tục lao nhanh như điện theo quỹ đạo mà hắn chỉ định.
Từ lần bắn đồng loạt đầu tiên khi hạm đội địch phục kích, cho đến khi cả hạm đội đồng loạt tiến lên đâm vào các chiến hạm của phe mình, rồi đến việc nắm bắt thời cơ phát động lần phục kích thứ hai, rồi đến những bước di chuyển, góc độ áp chế hỏa lực, tuyến đường tiến lên sau khi đan xen chém giết..... Tựa như sự di động và ngắm bắn của mỗi một chiến hạm đều đã hóa thành từng giai điệu dính sát theo cây gậy chỉ huy của đối phương.
Bất kể hạm đội phe mình biến hóa trận hình và chiến thuật như thế nào, cái luồng âm thanh ma quỷ kia vẫn sẽ luôn quấn chặt lấy khoảng tinh vực trống trải này, nối tiếp kín kẽ không một khe hở, vận động nhịp nhàng tựa như mây trôi nước chảy.
Cộng hòa Phỉ Dương... Cộng hòa Trenock... Trước mắt rốt cuộc là hạm đội của ai?! Sĩ quan chỉ huy của bọn hắn là ai?!
Trong đầu Boder đã hoàn toàn trống rỗng.
Hạm đội này hiện lên tựa một bóng ma, thế nhưng lại có một chiếc sừng đâm sắc nhọn tựa như của tê giác! Kỹ thuật chỉ huy của vị sĩ quan chỉ huy bên bọn hắn sắc bén mà cay độc. Từ đầu đến cuối, bọn hắn vẫn giữ chắc lấy ưu thế đánh bất ngờ đoạt tiên cơ, khóa chặt lấy hạm đội vận tải mà đánh!
Boder lòng như lửa đốt mà dùng máy tính chỉ huy tìm kiếm kẽ hở của đối thủ.... Không có! Đối thủ đã hoàn toàn xoáy sâu vào trong hạm đội Sous. Vị trí và sự phối hợp của bọn hắn đã phát huy ưu thế hỏa lực của bọn hắn một cách vô cùng hoàn hảo. Tất cả các chiến hạm của Sous đều chỉ biết bị động mà chịu đòn! Đều chỉ biết bỏ chạy trong hỗn loạn!
Hai cánh đã không cách nào triển khai được, dưới sự áp chế hỏa lực của kẻ địch, chuyển hướng kiểu sừng dê chẳng qua chỉ là lời nói suông. Đám đông ở trung ương cũng không có cách nào đột phá. Chiến hạm chính diện của địch vẫn luôn dồn ép chặt chẽ phạm vi hoạt động của tàu vận tải, cũng ép chặt cả hạm đội Sous vào chính giữa!
Bỗng nhiên, một luồng sáng trắng đã xuyên qua mấy chục chiếc cửa sổ mạn tàu của phòng điều khiển chiến hạm, chiếu trắng xóa cả phòng điều khiển.
Boder không nhịn được phải lấy tay che mặt, nhắm hai mắt lại. Trước mắt liền tối đen như mực. Đến khi mở mắt ra, thấy đang lơ lửng trước mắt chính là một cái bóng sáng màu đỏ xanh.
Đó là vụ nổ của xác tàu tuần dương [Thiên Vương Tinh] !
Boder tê dại cả người mà ngã phịch xuống ghế!
Từ một cuộc thắng lợi đáng ra phải ăn mừng, bây giờ đã biến thành một cuộc thất bại sắp sửa chấm dứt cuộc đời mình, sự biến đổi nhanh chóng này đã khiến cho hắn không thể nào tiếp nhận được! Lối đánh áp bức của tay sĩ quan chỉ huy bên đối phương lại càng làm cho hắn cảm thấy bất lực.
"Đã liên lạc được với hạm đội A1 chưa?"
Giữa sự hoảng loạn và nhốn nháo, Boder lạc giọng hỏi nhân viên liên lạc. Mặc dù biết là khoảng cách xa xôi, mặc dù biết là cơ hội chờ đợi được đến khi cứu viện đến là vô cùng xa vời, thế nhưng, đây chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng mà hắn có thể nắm lấy!
...
"Tàu [Ma Đao], cùng với phân đội 2 và 3 Hãn Phỉ áp sát về hướng tọa độ {521022.43229.399432.5}. Động cơ máy đẩy mở hết công suất, chuẩn bị tiến lên theo đường cong. Tuyến đường đột tiến đã được ta gửi cho mọi người, cái gì cũng mặc kệ, cứ vừa tiến vừa nổ súng vào hai bên trái phải, cố gắng đánh vào máy đẩy của bọn hắn! Tàu [Thánh Quang], áp sát lại gần tàu [Rubik], áp chế các chiến hạm quay về từ không vực tác chiến số 2 của hạm đội địch, đừng cho bọn hắn tản ra!"
Đã hoàn toàn đắm chìm vào trong chiến đấu, Phương Hương vừa quan sát tin tức Thiên Võng trên đài chỉ huy, vừa nhanh chóng điều khiển máy tính chiến thuật, lại vừa lần lượt đưa ra từng mệnh lệnh.
"Tàu [Ma Pháp], tàu [Ma Bọ Cạp], mau chóng chi viện cho không vực tác chiến số 1! Tập trung vào chiếc tàu chiến đấu lớp [Typhoon] kia, áp sát quấn lấy, ngăn cản nó tăng tốc!...."
"Các tàu [Hãn Phỉ] số 6, 9, 10, men theo không vực tác chiến số 3, đâm lệch sâu về phương hướng S20, dùng hỏa lực bên mạn trái tàu bắn hạ máy đẩy ở phần đuôi hai chiếc tàu khu trục kia. Tàu [Ma Thuật], ở phía trước đã mở ra góc độ cho các ngươi rồi......"
Các mệnh lệnh của Phương Hương rõ ràng mà chuẩn xác, dùng từ một cách đơn giản trực tiếp, tựa như đang tại trong nhà bếp mà chỉ huy các đầu bếp nấu ăn.
Thế nhưng cũng chính là những mệnh lệnh đơn giản mà rõ ràng đó, khi được chấp hành, lại là một cuộc chém giết thảm khốc mà hoa lệ ở giữa tinh không, bên công bên thủ biến hóa đổi chỗ cho nhau một cách cực nhanh! Dưới giọng nói trong trẻo và nụ cười xinh đẹp của nàng, hạm đội vận tải Sous đã bị nàng ép cho không ngóc đầu lên được!
"Hạm đội vận tải Sous đã xong đời rồi!" Mập mạp chuyển ánh mắt rời khỏi người Phương Hương.
Sáu chiếc tàu vận tải của hạm đội Sous dưới sự bao vây của các tàu buôn vũ trang sớm đã chen chúc lại cùng một chỗ.
Trong số năm chiếc tàu tuần dương và mười hai chiếc tàu khu trục của Sous, có sáu chiếc bị phá hủy. Còn lại mười một chiếc chiến hạm thì có hai chiếc tàu tuần dương và hai chiếc tàu khu trục trong số đó đã bị mất đi máy đẩy ở phần đuôi, chỉ có thể chậm rãi trôi nổi ở trong tinh không. Bảy chiếc còn lại, tuy rằng vẫn còn đang dựa vào hình thế để chống cự quyết liệt, thế nhưng việc bị chia cắt, bị phá hủy hoặc bị bắt chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Mà chiếc tàu chiến đấu lớp [Typhoon] kia, hiển nhiên đã bị Phương Hương tập trung chú ý. Hiện tại, tất cả các chiến thuật của nàng đều đang được triển khai xoay quanh việc làm sao để hạ được hệ thống máy đẩy của tàu chiến đấu.
Về phần tổn thất của Phỉ Quân, ngoại trừ năm tàu buôn vũ trang và một chiếc tàu tuần dương mang theo một vài vết thương nhẹ ra thì căn bản không còn bất cứ tổn thất nào.
Trong trận chiến kéo dài gần mười mấy phút này, mập mạp đã học được từ trên người Phương Hương rất nhiều. Mấy thứ này đều là kỹ năng cơ bản nhất của một vị sĩ quan chỉ huy tốt nghiệp từ một trường quân đội, thế nhưng mập mạp hết lần này tới lần khác lại chưa từng được học tập một cách có hệ thống bao giờ.
Là một vị chỉ huy, bất kỳ một quyết định nào thì đều phải xây dựng dựa trên cơ sở xử lý tình báo và phán đoán thế cục tương ứng!
Ở các chiến dịch cỡ lớn, sẽ có đến hàng trăm tham mưu hỗ trợ, có các sĩ quan chỉ huy các cấp tiến hành phân cấp chỉ huy, sĩ quan chỉ huy cao nhất ngược lại lại tương đối thoải mái. Thứ khó khăn chính thức, chính là loại chiến đấu quy mô nhỏ lấy cứng chọi cứng như thế này! Trong lúc công thủ giành giật từng giây, thứ mà tham mưu có thể cung cấp cũng chỉ có tình báo. Tất cả các phán đoán và quyết định đều là do bộ não của vị sĩ quan chỉ huy đưa ra trong nháy mắt!
Trong tình huống mà tình báo và các điều kiện tính toán giả lập nắm trong tay còn không bằng đối thủ, thậm chí là càng ít hơn, việc đưa ra phán đoán ra sao, phân phối binh lực như thế nào, tiến hành các động tác chiến thuật tiếp theo như thế nào.... Những thứ này, các vị chỉ huy đều là giải quyết thông qua các kỹ thuật chỉ huy vốn đã được trải qua quá trình rèn luyện không ngừng, cũng chính là những thứ mà một vị sĩ quan chỉ huy cần phải học tập trau dồi trong nhiều năm trên ghế trường quân đội.
Khi mà những thứ này được sử dụng bởi một thiên tài nổi bật của học viện quân đội như Phương Hương, sau khi phối hợp với những kinh nghiệm tự đúc kết ra và phong cách riêng của bản thân hình thành sau nhiều năm rồi thể hiện ra toàn bộ trước mắt mập mạp, khi đó có thể tưởng tượng ra được sự kích thích trong lòng mập mạp là lớn tới mức nào.
Có thể nói, trận chiến này tựa như một lời cảnh báo nhắc nhở cho mập mạp, đồng thời, cũng như là một chiếc chìa khóa, mở ra một cánh cửa lớn trong đầu hắn. Hơn một nghìn trận chiến điển hình mà Russell đã nhồi vào đầu hắn, cùng với các chiến thuật cả lớn cả nhỏ cả thường cả lạ dường như đang bị một thứ gì đó khuấy đảo lên, rồi bắt đầu cuồn cuộn ngưng tụ lại.
Ánh mắt mập mạp rời khỏi Phương Hương, rơi vào trên chiến báo thời gian thực do tàu điều tra đang ẩn mình tại không vực ốc đảo truyền về.
Trong màn hình ảo trên đài chỉ huy, hình ảnh tư liệu trong chiến báo là một cảnh tượng còn thảm thiết hơn nhiều so với hình ảnh trên màn hình chính của đài điều khiển trung ương tàu [Thánh Kiếm].
Tràn ngập mỗi tấc không gian trong bức hình chính là vô số các mảnh xác to nhỏ. Những mảnh xác lớn thì vẫn còn đang bốc cháy ngùn ngụt do dưỡng khí bị thoát ra. Còn những mảnh xác nhỏ đang rậm rạp chi chít, thì lại đang lặng lẽ trôi nổi trong vũ trụ, giống như vừa có người ném đầy rác rưởi vào ven bờ hồ nước.
Xa xa, hai hạm đội vẫn đang cuốn lấy nhau.
Hình thức chiến đấu chiến hạm hoàn toàn chính thống --- hỏa lực bắn đồng loạt của tàu chiến đấu đóng vai trò tấn công chủ chốt, tàu khu trục và máy bay chiến đấu vũ trụ có tốc độ cao thì xung kích vào trận hình chính của phe địch, chiến đấu ở tầm gần. Mà các tàu tuần dương, thì lại tiến hành vu hồi theo phạm vi lớn hoặc tổ chức thành đám đông đột kích theo kiểu xuyên thấu.
Công lực chỉ huy của các sĩ quan chỉ huy hai bên trong kiểu quyết đấu chính thống này đang được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Russell đã từng nói, càng là quyết đấu chính binh kiểu này thì khảo nghiệm đối với kỹ thuật chỉ huy của sĩ quan chỉ huy lại càng lớn. Đều là phải thuần thục đường đi nước bước, rồi nắm bắt thời cơ như thế nào, đưa vào binh lực ra sao, hầu như đã đến mức cho dù có nhắm mắt cũng có thể chỉ huy được. Phe mình là vậy, mà đối phương đương nhiên cũng là như vậy. Muốn giành chiến thắng, ngoại trừ những nhân tố như vận may, sức chiến đấu, sĩ khí,.. ra, đối với một sĩ quan chỉ huy mà nói, thứ phiền toái nhất chính là tạo ra và nhận dạng các loại bẫy rập trong kiểu quyết đấu chính diện này!
Càng là ra tay khoáng đạt dứt khoát quang minh lỗi lạc, thì lại càng ẩn chứa bẫy ngầm.
Chỉ xem qua mấy phút, mập mạp đã được nhìn thấy mấy lần hoán đổi công thủ cục bộ một cách cực kỳ tinh tế của Trương Bằng Trình và sĩ quan chỉ huy bên đối phương. Động tác của hai bên đều rất bí mật, tốc độ cũng cực nhanh. Đánh lừa, giương đông kích tây, điệu hổ ly sơn, đóng cửa bắt trộm..... Giống như hai vị cao thủ võ công đang so chiêu, đủ các loại các kiểu chiêu thức ùn ùn bất tận liên miên không dứt.
Mập mạp như đói như khát mà nhìn, mà lĩnh ngộ, mà lý giải, thỉnh thoảng lại nhanh chóng làm giả lập đồng bộ trên máy tính chiến thuật.
Càng xem, mập mạp đột nhiên liền phát hiện ra có cái gì đó không đúng.
/969
|