Huấn luyện cơ bản của trại huấn luyện lính bảo dưỡng quân khí kết thúc, chuyển sang huấn luyện chuyên môn, bọn họ chủ yếu là tập làm quen, nắm giữ kết cấu và yếu lĩnh duy tu các loại vũ khí trang bị của quân đội, trong chiến đấu, lính bảo dưỡng quân khí mà không có kinh nghiệm đảm bảo là sẽ bị chửi cho tối tăm mặt mũi, binh sĩ chiến đấu đương nhiên không thuộc dạng khống chế cảm xúc tốt, sửa không tốt là chửi, sửa tốt mà tốn thời gian cũng chửi.
Thiểu tá Hank đi lính mười năm, là một cao thủ duy tu cơ giới trong quân đội, bộ dạng thoạt nhìn không giống như một thiếu tá mà giống một người nông dân hơn, tay thô chân to, mặt mũi hiền hậu, ngô nghê. Lúc nãy thấy mập mạp ngồi cười sặc sụa, không nhịn được hiếu kỳ, huấn luyện cơ bản xong liền giao đám học viên cho mập mạp, còn mình thì bắc ghế ngồi nhìn trại huấn luyến đặc chủng.
Đám học viên bên trại huấn luyện đặc chủng tức đến xịt khói, gã béo vừa đi, lại có một lão ngốc tới, quả là huyết hải thâm cừu, càng kết càng sâu.
Trong trại huấn luyện này, ngoại trừ mấy lão binh là nửa đường xuất gia, còn những học viên khác cơ bản đều là học viên mới của khoa Thiết Kế Chế Tạo Vũ Khí Và Robot, lý luận để sau sẽ dạy, trước hết chỉ huấn luyện chút kỹ năng bề ngoài mà thôi.
Đây là lần đầu tiên mập mạp làm huấn luyện viên, phương pháp huấn luyện và tiêu chuẩn đánh giá cũng không dựa theo sách vở, hoàn toàn là dùng phương pháp của hắn, nhìn qua thì cách dạy học này có vẻ rất thiếu trách nhiệm.
Hắn dùng bút điện tử vẽ mô hình 3D về các linh kiện và kết cấu của khẩu súng năng lượng bộ binh tiêu chuẩn BG-17 của quân đội Liên bang, sau đó biểu diễn tháo lắp, vệ sinh lau chùi súng, biểu diễn xong, việc còn lại của đám học viên chính là ngồi nhìn sơ đồ và tự tháo lắp súng.
Lúc đầu mập mạp tập luyện cũng y như thế này, các linh kiện của súng BG-17 không quá phức tạp, thuộc loại đơn giản trong nhóm súng trường bộ binh, yêu cầu tháo ra lắp lại càng lúc phải càng quen tay, ngày đầu tiên phải tiến hành tháo lắp đủ một trăm lần, luyện tập cho đến khi đạt tiêu chuẩn tháo lắp trong thời gian 15 giây.
Đơn giản thì đúng là đơn giản, nhưng vấn đề là đám học viên này vừa bị mấy màn “khởi động làm nóng người” của thiếu tá Hank hành hạ, tay chân bủn rủn, bây giờ lại đến một gã béo ghê tởm chỉ biết ngồi chơi, vẽ xong mấy bức sơ đồ liền phủi đít bỏ đi, đây là kiểu huấn luyện gì chứ!
Học viên và huấn luyện viên vốn rất dễ phát sinh đối đầu, một bên muốn quản, một bên muốn vùng lên, trước kia mập mạp cũng thường xuyên bị cái gã huấn luyện viên biến thái hành hạ sống đi chết lại.
Bây giờ trại huấn luyện bảo dưỡng quân khí cũng như thế, mập mạp mới yêu cầu tháo lắp đến lần thứ hai đã có người không chịu nổi.
Đầu tiên là một đám nữ sinh, các nàng ngồi khóc, không chịu động đậy chân tay. Mập mạp chạy qua xem, vội hít vào một hơi thật dài, trong đó không ngờ lại có mộ đôi thỏ trắng cỡ 50!!
Mập mạp đạo mạo nhìn chằm chằm vào đôi thỏ trắng, nghiêm trang đứng đắn, nói: "Nếu muốn trở thành một tốt nghiệp sinh hợp lệ của khoa Thiết Kế Chế Tạo, chẳng những phải có lý thưởng vĩ đại, có kiến thức rộng lớn, mà còn phải có kỹ thuật điêu luyện, mau luyện đi!"
Cô nàng này không ngờ cái cái gã béo đứng ở trước của ký túc xá nữ hôm đó lại là huấn luyện viên, có lẽ là do gặp lại người quen, nàng lại khóc to hơn, vừa khóc vừa nấc mạnh, khiến cho ngực nhẩy lên nhảy xuống.
Mập mạp bị một đôi siêu cấp thỏ trắng nhảy múa làm cho hoa mắt chóng mặt, thầm nhủ:
"Ma chướng! Nhất định là ma chướng! Trong học viện có yêu quái!"
Dùng vô thượng định lực di chuyển ánh mắt, mập mạp nhìn mấy nữ sinh còn lại, hỏi: "Làm sao vậy? Vừa mới tháo lắp được có 2 lần, các em còn phải thực hiện 98 lần nữa mới hoàn thành cơ mà. "
Một nữ sinh vừa khóc vừa nói: "Huhu, tay của em bị thương rồi, không nhấc lên nổi nữa. "
Một số nam sinh nhân cơ hội cũng kêu lên: "Súng nặng như vậy, tháo ra lắp vào một trăm lần chẳng phải là mệt chết người hay sao!"
"Đúng đúng! Ta thấy huấn luyện viên là đang hãm hại chúng ta!"
"Mười hai giây tháo ra, mười lăm giây lắp vào, tiêu chuẩn ở đâu ra vậy! Ai mà làm được chứ! "
"Ta sớm đã nhìn ra lão béo này không phải là người tốt mà, nhìn mặt là đã thấy hai chữ dâm đãng in rành rành trên đó rồi!"
Trong lúc nhất thời quần tình phẫn nộ, hỗn loạn, các nữ sinh được thể càng khóc tới kinh thiên động địa.
Mập mạp lại càng hoảng sợ, cả giận nói: "Câm miệng!"
Huấn luyện viên dù sao cũng là huấn luyện viên, đám học viên liền im lặng, mấy nữ sinh kia cũng không dám khóc nữa. Mập mạp dù sao cũng từng trải qua hoàn cảnh tương tự, hiểu được suy nghĩ của bọn họ, tươi cười nói: "Các ngươi đều là những học viên ưu tú, được lựa chọn giữa vô số thí sinh báo danh xin vào Học viện quân sự Galypalan, nói về trí tuệ, nói về năng lực, các ngươi đều là những người ưu tú nhất...... "
Có ai lại không thích nghe khích lệ, những lời này làm cho đám học viên thấy dễ chịu hẳn, nhìn mập mạp cũng khong thấy quá đáng ghét nữa.
Nịnh hót quả không hổ là một trong những tuyệt chiêu của mập mạp. Thấy sắc mặt mọi người đã dịu xuống, hắn thu nụ cười lại, nói: “Nhưng, các ngươi chưa chuẩn bị đủ tâm lý để chịu khổ, không muốn nếm qua gian khổ đã muốn có được thành công, các ngươi nghĩ quân đội là cái gì vậy!"
Khi nói những lời này, ngữ khí mập mạp rất nghiêm khắc, đám học viên này mới vừa được thổi phồng lên trời, lại lập tức vị vùi dấp xuống hố, không kịp phản ứng, có lời mà lại không nói ra được.
Mập mạp cũng không cho bọn họ cơ hội phản ứng, hoà nhã nói tiếp: "Dẫu sao, các ngươi tiền đồ rộng lớn biết bao, hơn đứt một gã trung úy quèn như ta!... Ta không thể nào so được với các ngươi, cưỡi ngựa cũng đuổi không kịp, chắc vài năm nữa, ta thấy các ngươi còn phải đứng nghiêm ho to chào sếp ấy chứ!"
"Có điều... " Mập mạp nghiêm giọng nói: "Quân nhân chính là quân nhân! Bước một bước vào học viện này, các ngươi đã trở thành quân nhân rồi, quân nhân lấy phục tùng mệnh lệnh làm thiên chức! Bây giờ ta là huấn luyện viên của các ngươi, lời nói của ta chính là mệnh lệnh! Không phục tùng? Được! Lập tức thu dọn đồ đạc, về nhà bú sữa mẹ, nếu không, lên toà án quân sự!"
Toà án quân sự, bốn chữ này quả nhiên có uy lực vô cùng. Thật ra toà án quân sự của Liên bang cái gì cũng xử được, không riêng gì mấy tội lớn như phản quốc, dù là bắt gà trộm chó, quịt tiền nhậu cũng có thể bị lôi lên toà, chỉ có điều toà án này chỉ để ý quân nhân, ằngời khác thì không thèm quan tâm.
Đám học viên mặt mũi trắng bệch, một số đã bắt đầu hối hận.
Mập mạp cầm lấy một khẩu BG-17, nói: "Trò chơi này, là trò chơi đơn giản nhất trong quân đội Liên bang, chỉ cần nắm được kỷ xảo, các ngươi ai cũng có thể hoàn thành, còn làm thế nào để có được kỷ xảo, đó là khổ luyện! Là động não!"
Nói xong, chỉ trong nháy mắt, khẩu BG-17 trong tay mập mạp đã biến thành một đống linh kiện, rơi loảng xoảng xuống đất.
Tất cả học viên trợn mắt há mồm, không thể tin voà hai mắt của mình.
"Nhìn. " Hai tay mập mạp hoa lên, đống linh kiện nhanh chóng tập hợp lại một chỗ, lách cách vài tiếng, một khẩu BG-17 nguyên vẹn đã hiện lên, trước sau không tới 4 giây.
Hơn một ngàn học viên không thốt lên được một lời, trong lòng vừa rung động vừa khâm phục, đây mới là công phu chân chính, chuyện mình làm 1 phút, người ta lại hoàn thành trong có vài giây, biến thái là đây!
Người ta luôn dễ dàng phục tùng cường giả, các học viên cũng bội phục mập mạp sát đất.
Nhất là kỹ thuật tháo lắp súng tuyệt diệu kia, súng trong tay trung úy chỉ chớp mắt một cái là đã biến thành một đống linh kiện, giống như một nhà ảo thuật biểu diễn, quá thần kỳ cực kỳ, quá hoành tráng.
Mấy nữ sinh đứng trước mặt mập mạp tức thì bị chinh phục hoàn toàn, mắt chữ O mồm chữ A, hò hét vang trời như thể đi cổ vũ thần tượng vậy.
Mập mạp lại càng hoảng sợ, mình chỉ đùa chơi thôi mà mấy cô bé này đã kích động như vậy, cảnh này là lần đầu hắn thấy trong đời.
tự nhiên chuyển sang đây làm ta mệt quá:00 (9)::00 (9)::00 (9)::00 (9):
Thiểu tá Hank đi lính mười năm, là một cao thủ duy tu cơ giới trong quân đội, bộ dạng thoạt nhìn không giống như một thiếu tá mà giống một người nông dân hơn, tay thô chân to, mặt mũi hiền hậu, ngô nghê. Lúc nãy thấy mập mạp ngồi cười sặc sụa, không nhịn được hiếu kỳ, huấn luyện cơ bản xong liền giao đám học viên cho mập mạp, còn mình thì bắc ghế ngồi nhìn trại huấn luyến đặc chủng.
Đám học viên bên trại huấn luyện đặc chủng tức đến xịt khói, gã béo vừa đi, lại có một lão ngốc tới, quả là huyết hải thâm cừu, càng kết càng sâu.
Trong trại huấn luyện này, ngoại trừ mấy lão binh là nửa đường xuất gia, còn những học viên khác cơ bản đều là học viên mới của khoa Thiết Kế Chế Tạo Vũ Khí Và Robot, lý luận để sau sẽ dạy, trước hết chỉ huấn luyện chút kỹ năng bề ngoài mà thôi.
Đây là lần đầu tiên mập mạp làm huấn luyện viên, phương pháp huấn luyện và tiêu chuẩn đánh giá cũng không dựa theo sách vở, hoàn toàn là dùng phương pháp của hắn, nhìn qua thì cách dạy học này có vẻ rất thiếu trách nhiệm.
Hắn dùng bút điện tử vẽ mô hình 3D về các linh kiện và kết cấu của khẩu súng năng lượng bộ binh tiêu chuẩn BG-17 của quân đội Liên bang, sau đó biểu diễn tháo lắp, vệ sinh lau chùi súng, biểu diễn xong, việc còn lại của đám học viên chính là ngồi nhìn sơ đồ và tự tháo lắp súng.
Lúc đầu mập mạp tập luyện cũng y như thế này, các linh kiện của súng BG-17 không quá phức tạp, thuộc loại đơn giản trong nhóm súng trường bộ binh, yêu cầu tháo ra lắp lại càng lúc phải càng quen tay, ngày đầu tiên phải tiến hành tháo lắp đủ một trăm lần, luyện tập cho đến khi đạt tiêu chuẩn tháo lắp trong thời gian 15 giây.
Đơn giản thì đúng là đơn giản, nhưng vấn đề là đám học viên này vừa bị mấy màn “khởi động làm nóng người” của thiếu tá Hank hành hạ, tay chân bủn rủn, bây giờ lại đến một gã béo ghê tởm chỉ biết ngồi chơi, vẽ xong mấy bức sơ đồ liền phủi đít bỏ đi, đây là kiểu huấn luyện gì chứ!
Học viên và huấn luyện viên vốn rất dễ phát sinh đối đầu, một bên muốn quản, một bên muốn vùng lên, trước kia mập mạp cũng thường xuyên bị cái gã huấn luyện viên biến thái hành hạ sống đi chết lại.
Bây giờ trại huấn luyện bảo dưỡng quân khí cũng như thế, mập mạp mới yêu cầu tháo lắp đến lần thứ hai đã có người không chịu nổi.
Đầu tiên là một đám nữ sinh, các nàng ngồi khóc, không chịu động đậy chân tay. Mập mạp chạy qua xem, vội hít vào một hơi thật dài, trong đó không ngờ lại có mộ đôi thỏ trắng cỡ 50!!
Mập mạp đạo mạo nhìn chằm chằm vào đôi thỏ trắng, nghiêm trang đứng đắn, nói: "Nếu muốn trở thành một tốt nghiệp sinh hợp lệ của khoa Thiết Kế Chế Tạo, chẳng những phải có lý thưởng vĩ đại, có kiến thức rộng lớn, mà còn phải có kỹ thuật điêu luyện, mau luyện đi!"
Cô nàng này không ngờ cái cái gã béo đứng ở trước của ký túc xá nữ hôm đó lại là huấn luyện viên, có lẽ là do gặp lại người quen, nàng lại khóc to hơn, vừa khóc vừa nấc mạnh, khiến cho ngực nhẩy lên nhảy xuống.
Mập mạp bị một đôi siêu cấp thỏ trắng nhảy múa làm cho hoa mắt chóng mặt, thầm nhủ:
"Ma chướng! Nhất định là ma chướng! Trong học viện có yêu quái!"
Dùng vô thượng định lực di chuyển ánh mắt, mập mạp nhìn mấy nữ sinh còn lại, hỏi: "Làm sao vậy? Vừa mới tháo lắp được có 2 lần, các em còn phải thực hiện 98 lần nữa mới hoàn thành cơ mà. "
Một nữ sinh vừa khóc vừa nói: "Huhu, tay của em bị thương rồi, không nhấc lên nổi nữa. "
Một số nam sinh nhân cơ hội cũng kêu lên: "Súng nặng như vậy, tháo ra lắp vào một trăm lần chẳng phải là mệt chết người hay sao!"
"Đúng đúng! Ta thấy huấn luyện viên là đang hãm hại chúng ta!"
"Mười hai giây tháo ra, mười lăm giây lắp vào, tiêu chuẩn ở đâu ra vậy! Ai mà làm được chứ! "
"Ta sớm đã nhìn ra lão béo này không phải là người tốt mà, nhìn mặt là đã thấy hai chữ dâm đãng in rành rành trên đó rồi!"
Trong lúc nhất thời quần tình phẫn nộ, hỗn loạn, các nữ sinh được thể càng khóc tới kinh thiên động địa.
Mập mạp lại càng hoảng sợ, cả giận nói: "Câm miệng!"
Huấn luyện viên dù sao cũng là huấn luyện viên, đám học viên liền im lặng, mấy nữ sinh kia cũng không dám khóc nữa. Mập mạp dù sao cũng từng trải qua hoàn cảnh tương tự, hiểu được suy nghĩ của bọn họ, tươi cười nói: "Các ngươi đều là những học viên ưu tú, được lựa chọn giữa vô số thí sinh báo danh xin vào Học viện quân sự Galypalan, nói về trí tuệ, nói về năng lực, các ngươi đều là những người ưu tú nhất...... "
Có ai lại không thích nghe khích lệ, những lời này làm cho đám học viên thấy dễ chịu hẳn, nhìn mập mạp cũng khong thấy quá đáng ghét nữa.
Nịnh hót quả không hổ là một trong những tuyệt chiêu của mập mạp. Thấy sắc mặt mọi người đã dịu xuống, hắn thu nụ cười lại, nói: “Nhưng, các ngươi chưa chuẩn bị đủ tâm lý để chịu khổ, không muốn nếm qua gian khổ đã muốn có được thành công, các ngươi nghĩ quân đội là cái gì vậy!"
Khi nói những lời này, ngữ khí mập mạp rất nghiêm khắc, đám học viên này mới vừa được thổi phồng lên trời, lại lập tức vị vùi dấp xuống hố, không kịp phản ứng, có lời mà lại không nói ra được.
Mập mạp cũng không cho bọn họ cơ hội phản ứng, hoà nhã nói tiếp: "Dẫu sao, các ngươi tiền đồ rộng lớn biết bao, hơn đứt một gã trung úy quèn như ta!... Ta không thể nào so được với các ngươi, cưỡi ngựa cũng đuổi không kịp, chắc vài năm nữa, ta thấy các ngươi còn phải đứng nghiêm ho to chào sếp ấy chứ!"
"Có điều... " Mập mạp nghiêm giọng nói: "Quân nhân chính là quân nhân! Bước một bước vào học viện này, các ngươi đã trở thành quân nhân rồi, quân nhân lấy phục tùng mệnh lệnh làm thiên chức! Bây giờ ta là huấn luyện viên của các ngươi, lời nói của ta chính là mệnh lệnh! Không phục tùng? Được! Lập tức thu dọn đồ đạc, về nhà bú sữa mẹ, nếu không, lên toà án quân sự!"
Toà án quân sự, bốn chữ này quả nhiên có uy lực vô cùng. Thật ra toà án quân sự của Liên bang cái gì cũng xử được, không riêng gì mấy tội lớn như phản quốc, dù là bắt gà trộm chó, quịt tiền nhậu cũng có thể bị lôi lên toà, chỉ có điều toà án này chỉ để ý quân nhân, ằngời khác thì không thèm quan tâm.
Đám học viên mặt mũi trắng bệch, một số đã bắt đầu hối hận.
Mập mạp cầm lấy một khẩu BG-17, nói: "Trò chơi này, là trò chơi đơn giản nhất trong quân đội Liên bang, chỉ cần nắm được kỷ xảo, các ngươi ai cũng có thể hoàn thành, còn làm thế nào để có được kỷ xảo, đó là khổ luyện! Là động não!"
Nói xong, chỉ trong nháy mắt, khẩu BG-17 trong tay mập mạp đã biến thành một đống linh kiện, rơi loảng xoảng xuống đất.
Tất cả học viên trợn mắt há mồm, không thể tin voà hai mắt của mình.
"Nhìn. " Hai tay mập mạp hoa lên, đống linh kiện nhanh chóng tập hợp lại một chỗ, lách cách vài tiếng, một khẩu BG-17 nguyên vẹn đã hiện lên, trước sau không tới 4 giây.
Hơn một ngàn học viên không thốt lên được một lời, trong lòng vừa rung động vừa khâm phục, đây mới là công phu chân chính, chuyện mình làm 1 phút, người ta lại hoàn thành trong có vài giây, biến thái là đây!
Người ta luôn dễ dàng phục tùng cường giả, các học viên cũng bội phục mập mạp sát đất.
Nhất là kỹ thuật tháo lắp súng tuyệt diệu kia, súng trong tay trung úy chỉ chớp mắt một cái là đã biến thành một đống linh kiện, giống như một nhà ảo thuật biểu diễn, quá thần kỳ cực kỳ, quá hoành tráng.
Mấy nữ sinh đứng trước mặt mập mạp tức thì bị chinh phục hoàn toàn, mắt chữ O mồm chữ A, hò hét vang trời như thể đi cổ vũ thần tượng vậy.
Mập mạp lại càng hoảng sợ, mình chỉ đùa chơi thôi mà mấy cô bé này đã kích động như vậy, cảnh này là lần đầu hắn thấy trong đời.
tự nhiên chuyển sang đây làm ta mệt quá:00 (9)::00 (9)::00 (9)::00 (9):
/969
|