Hậu Khanh tiếp tục nói: “Hắn sau khi chết, tất cả đều tiêu tán, chỉ có thi thân chỗ bản tôn vẫn còn, vạn năm không mục nát, ngay cả Hiên Viên Thượng Đế cũng không cách nào tổn hại, chỉ có thể dùng pháp thuật đem hắn đuổi ra khỏi nhân gian, tiến vào trong hư không. Năm đó Thanh Minh Giới bị tách ra từ nhân gian, Thị tộc chúng ta nhúng tay, mượn dùng máu Tương Thần, mạnh mẽ khai thác ra một cái không gian, chính là Linh Giới này, bởi vậy, nơi này chính là trung tâm của Linh Giới.”
Một bộ thân thể, còn là sau khi tử vong, lại có thể chống đỡ được nổi một không gian tồn tại… Loại lực lượng này, khiến trong lòng Nhuế Lãnh Ngọc cảm thấy run rẩy.
Nhìn thân thể to lớn của Trương Thần, trong lòng Nhuế Lãnh Ngọc bắt đầu dâng lên một cảm giác rất thần kỳ, trong miệng lẩm bẩm: “Thì ra Tương Thân thật sự, là như vậy. Trước kia tôi vừa nghĩ tới Tương Thần, luôn hiện ra khuôn mặt Ngưu Đạt Hoa.”
“Ngưu… Đạt Hoa?”
“Người đóng vai Tương Thần trong một bộ phim.”
Hậu Khanh bật cười.
“Đây đại khái là thần linh thật sự nhỉ, cho dù là tà thần.” Nhìn xác chết Tương Thần, Nhuế Lãnh Ngọc nhịn không được sinh ra cảm ngộ.
Hậu Khanh nói: “Cái gì chính tà, chỉ là nhân gian các người đánh giá mà thôi, được làm vua thua làm giặc, cho dù là thần linh, cũng tương tự. Huống chi, trên đời này căn bản không có thần thật
sự, chỉ có thần trong tưởng tượng của chúng ta.” Nhuế Lãnh Ngọc nhấm nuốt câu nói cuối cùng này của hắn, nói: “Anh có đôi khi nói chuyện vẫn có chút ý tứ. Nhưng, anh dẫn tôi tới nơi này làm gì?”
“Đây là cấm địa tuyệt đối của Thị tộc chúng tôi, cũng là an toàn nhất, chỉ là không có những vật phẩm nhân gian kia, tôi sợ cô không quen.”
Nhuế Lãnh Ngọc nhíu mày nhìn hắn, hỏi: “Vì sao là an toàn nhất? Chẳng lẽ chỉ có một mình anh có thể đến?”
“Không, nơi này là chỗ ba người chúng tôi tu luyện, Nữ Bạt cùng Doanh Câu, cách một đoạn thời gian sẽ đến.”
“Vậy…”
“Nhưng ở trong này, bọn họ lại không gây thương tổn được cho cô. Bởi vì nơi này là cấm địa Thị tộc, tuyệt đối không thể làm phép ở trong này, cho dù là chúng tôi, cũng không thể”
“Sợ khinh nhờn Tượng Thần?”
Hậu Khanh nở nụ cười.
“Hắn cũng đã chết rồi, có cái gì khinh nhờn hay không, Thị tộc chúng tôi cũng không chú ý thứ này.”
Nhuế Lãnh Ngọc khó hiểu nhìn hắn.
“Tương Thần tuy đã chết, nhưng máu hắn còn lưu động ở trên thân thể, hơn nữa đối với tất cả pháp thuật, tà thuật đều bảo trì một loại linh tính, một khi có ai làm phép ở đây, máu Tượng Thần sẽ sôi trào, nhẹ thì trào ra không gian này, bao phủ Thiên Khí sơn, nghiêm trọng, thậm chí sẽ cắn nuốt toàn bộ Linh Giới… Bởi vậy, chỉ cần cô không ra ngoài, cho dù Nữ Bạt và Doanh Câu tới đây, cũng không thể làm gì cô.”
Thì ra là như thế
Nhuế Lãnh Ngọc hoàn toàn có thể lý giải loại “Thú huyết sôi trào” này, thật ra cũng là phù hợp nguyên lý khoa học nhân gian, ví dụ như vật chất yên lặng nào đó, một khi tiếp xúc cùng vật chất đặc biệt nào đó, lập tức sẽ sinh ra phản ứng hoá học tương tự “sôi trào”.
Thiên địa đại đạo, từ chỗ nhỏ đến chỗ lớn đều là giống nhau.
“Nhưng, anh vừa rồi không phải nói, mấy người cách một thời gian sẽ tới nơi này tu luyện sao, tu luyện chẳng lẽ không vận dụng linh niệm các thứ?”
Hậu Khanh nói: “Cái gọi là tu luyện của chúng tôi, cũng không phải làm phép, cũng không phải thể nạp cùng ngồi thiền, mà là ngâm ở trong máu Tượng Thần, dùng thần niệm để cảm ngộ… Cái này là một loại thủ đoạn tu hành riêng của chúng tôi.”
Nhuế Lãnh Ngọc suy nghĩ một hồi, nói: “Nhưng, cho dù bọn họ không thể làm gì tôi, nhưng tóm lại sẽ trách tội anh nhỉ, dù sao nơi trung tâm như vậy, tuyệt không nên để tôi tới.”
Hậu Khanh cười nói: “Tôi đã mang cô đến rồi, tự nhiên có cách ứng đối, cô an tâm ở lại trong này đi, chờ một thời gian chấm dứt, chúng ta thành thân, đến lúc đó, cô không cần trốn trốn tránh tránh như vậy nữa, tôi có thể mang cô đi rất nhiều nơi, thậm chí nhân gian cũng được.”
Nhuế Lãnh Ngọc chưa lên tiếng, chuyện tới nước này, cô cũng chỉ đành nghiến răng chống đỡ tiếp.
“Tôi đi trước, sau một khoảng thời gian, tôi sẽ tới bầu bạn với cô.” Hậu Khanh huống bên người Nhuế Lãnh Ngọc đến gần một chút.
Nhuế Lãnh Ngọc lập tức hướng bên cạnh xê dịch, thản nhiên nói: “Không cần. Anh đi làm việc của anh là được.”
Hậu Khanh cười khổ.
“Đúng rồi, trước đó anh nói với bọn Doanh Câu… Một trận này, cực kỳ quan trọng?”
“Đúng rồi, tôi đã bố trí mai phục,rở vùng sông giáp ranh, dụ dỗ chủ lực Không Giới liên minh đến, sau đó bao vây ngược lại.” Nói đến đây, khóe miệng Hậu Khanh lộ ra một tia cười đắc ý, giống như đã thấy được thắng lợi.
“Sau một trận chiến này, tôi có thể nắm giữ toàn bộ, càn khôn đổi chỗ, sắp rồi.”
Hậu Khanh nâng một tay, chậm rãi siết thành nắm đấm, đắm chìm ở trong tưởng tượng tốt đẹp của mình.
Nhuế Lãnh Ngọc ở một bên lẳng lặng nhìn góc nghiêng khuôn mặt hắn, lặng lẽ nghĩ mình thật ra đặt tên làm cho hắn rồi, A Ngốc, thật ra không ngốc một chút nào, không những không ngốc, ngược lại trí mưu vô song, nếu ở nhân gian, người này tuyệt đối là kiêu hùng một đời
Hậu Khanh quay đầu nhìn cô, nói: “Một trận chiến này, đối thủ cũng không chỉ Xiển giáo, đám yêu tinh Tiệt giáo kia cũng vô cùng có khả năng tham gia, Cửu Vĩ Thiên Hồ sẽ không đặt thân ra ngoài, Diệp Thiếu Dương của cô, rất có khả năng cũng sẽ đi…”
Nhuế Lãnh Ngọc kinh ngạc một phen, lập tức hiểu ý tứ hắn nói lời này, nói: “Anh muốn tôi khẩn cầu anh bỏ qua cho anh ấy?”
“Cô khẩn cầu tôi cũng vô dụng. Lãnh Ngọc, tôi phải chịu trách nhiệm cho toàn bộ Thị tộc, tiếp theo, lần này tôi không đi tiền tuyến, Nữ Bạt và Doanh Câu, tôi cũng không cách nào ước thúc, một khi đối đầu, bọn họ nhất định muốn giết chết Diệp Thiếu Dương…”
“Vậy để bọn họ đi giết là được.” Nhuế Lãnh Ngọc nghiến răng nói.
Hậu Khanh cười nói: “Cô là cảm thấy bọn họ không thể thành công?”
“Lời của anh quá nhiều rồi. Anh đi đi. Tôi muốn yên lặng một mình.”
Hậu Khanh gật gật đầu, nói: “Đúng rồi. Nơi này không có hạn chế gì, duy nhất phải chú ý là, tuyệt đối đừng đến gần xác Tượng Thần, cô dù sao cũng là nhân loại, một khi lấy dính máu Tượng Thần, nhất định phải chết không thể nghi ngờ.”
Nhuế Lãnh Ngọc chưa lên tiếng.
Hậu Khanh ở bên cạnh chăm chú nhìn cô, một lát sau hướng cô nhẹ nhàng cười, tung người bay lên.
Lúc Nhuế Lãnh Ngọc ngẩng đầu nhìn, ở không trung xuất hiện một lưới linh lực thật lớn, bóng người Hậu Khanh từ trong đó xuyên qua, sau đó lưới linh lực biến mất, bầu trời lại khôi phục màu sắc ban đầu.
Hư không mênh mông, tương tự với nhân gian, nhưng lại là giả.
Nhuế Lãnh Ngọc thở dài, đứng cô đơn ở tại chỗ, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác cô độc mãnh liệt, giống như trên thế giới này chỉ còn lại có một mình.
Nhuế Lãnh Ngọc hướng tới đỉnh núi trước mặt này đi qua.
Một luồng linh lực dao động cường đại đang kháng cự cô tới gần, giống như đó là một ngọn núi lửa, càng đi về phía trước, càng cảm giác được nóng rực.
Nhuế Lãnh Ngọc nghiến răng, đi về phía trước khoảng cách đủ gần, lúc này phát hiện, các dòng suối thị huyết tạo thành trên núi, đang hương mình bên này tựa như sinh ra di động kỳ quái nào đó.
Nhuế Lãnh Ngọc vươn tay, đầu ngón tay xuyên qua linh quang, sắp va chạm vào máu.
Chỉ cần đụng tới thị huyết, mình nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Nếu mình thật là chuyển thể quỷ đồng, chẳng lẽ cũng sẽ dễ dàng chết đi như vậy?
Một bộ thân thể, còn là sau khi tử vong, lại có thể chống đỡ được nổi một không gian tồn tại… Loại lực lượng này, khiến trong lòng Nhuế Lãnh Ngọc cảm thấy run rẩy.
Nhìn thân thể to lớn của Trương Thần, trong lòng Nhuế Lãnh Ngọc bắt đầu dâng lên một cảm giác rất thần kỳ, trong miệng lẩm bẩm: “Thì ra Tương Thân thật sự, là như vậy. Trước kia tôi vừa nghĩ tới Tương Thần, luôn hiện ra khuôn mặt Ngưu Đạt Hoa.”
“Ngưu… Đạt Hoa?”
“Người đóng vai Tương Thần trong một bộ phim.”
Hậu Khanh bật cười.
“Đây đại khái là thần linh thật sự nhỉ, cho dù là tà thần.” Nhìn xác chết Tương Thần, Nhuế Lãnh Ngọc nhịn không được sinh ra cảm ngộ.
Hậu Khanh nói: “Cái gì chính tà, chỉ là nhân gian các người đánh giá mà thôi, được làm vua thua làm giặc, cho dù là thần linh, cũng tương tự. Huống chi, trên đời này căn bản không có thần thật
sự, chỉ có thần trong tưởng tượng của chúng ta.” Nhuế Lãnh Ngọc nhấm nuốt câu nói cuối cùng này của hắn, nói: “Anh có đôi khi nói chuyện vẫn có chút ý tứ. Nhưng, anh dẫn tôi tới nơi này làm gì?”
“Đây là cấm địa tuyệt đối của Thị tộc chúng tôi, cũng là an toàn nhất, chỉ là không có những vật phẩm nhân gian kia, tôi sợ cô không quen.”
Nhuế Lãnh Ngọc nhíu mày nhìn hắn, hỏi: “Vì sao là an toàn nhất? Chẳng lẽ chỉ có một mình anh có thể đến?”
“Không, nơi này là chỗ ba người chúng tôi tu luyện, Nữ Bạt cùng Doanh Câu, cách một đoạn thời gian sẽ đến.”
“Vậy…”
“Nhưng ở trong này, bọn họ lại không gây thương tổn được cho cô. Bởi vì nơi này là cấm địa Thị tộc, tuyệt đối không thể làm phép ở trong này, cho dù là chúng tôi, cũng không thể”
“Sợ khinh nhờn Tượng Thần?”
Hậu Khanh nở nụ cười.
“Hắn cũng đã chết rồi, có cái gì khinh nhờn hay không, Thị tộc chúng tôi cũng không chú ý thứ này.”
Nhuế Lãnh Ngọc khó hiểu nhìn hắn.
“Tương Thần tuy đã chết, nhưng máu hắn còn lưu động ở trên thân thể, hơn nữa đối với tất cả pháp thuật, tà thuật đều bảo trì một loại linh tính, một khi có ai làm phép ở đây, máu Tượng Thần sẽ sôi trào, nhẹ thì trào ra không gian này, bao phủ Thiên Khí sơn, nghiêm trọng, thậm chí sẽ cắn nuốt toàn bộ Linh Giới… Bởi vậy, chỉ cần cô không ra ngoài, cho dù Nữ Bạt và Doanh Câu tới đây, cũng không thể làm gì cô.”
Thì ra là như thế
Nhuế Lãnh Ngọc hoàn toàn có thể lý giải loại “Thú huyết sôi trào” này, thật ra cũng là phù hợp nguyên lý khoa học nhân gian, ví dụ như vật chất yên lặng nào đó, một khi tiếp xúc cùng vật chất đặc biệt nào đó, lập tức sẽ sinh ra phản ứng hoá học tương tự “sôi trào”.
Thiên địa đại đạo, từ chỗ nhỏ đến chỗ lớn đều là giống nhau.
“Nhưng, anh vừa rồi không phải nói, mấy người cách một thời gian sẽ tới nơi này tu luyện sao, tu luyện chẳng lẽ không vận dụng linh niệm các thứ?”
Hậu Khanh nói: “Cái gọi là tu luyện của chúng tôi, cũng không phải làm phép, cũng không phải thể nạp cùng ngồi thiền, mà là ngâm ở trong máu Tượng Thần, dùng thần niệm để cảm ngộ… Cái này là một loại thủ đoạn tu hành riêng của chúng tôi.”
Nhuế Lãnh Ngọc suy nghĩ một hồi, nói: “Nhưng, cho dù bọn họ không thể làm gì tôi, nhưng tóm lại sẽ trách tội anh nhỉ, dù sao nơi trung tâm như vậy, tuyệt không nên để tôi tới.”
Hậu Khanh cười nói: “Tôi đã mang cô đến rồi, tự nhiên có cách ứng đối, cô an tâm ở lại trong này đi, chờ một thời gian chấm dứt, chúng ta thành thân, đến lúc đó, cô không cần trốn trốn tránh tránh như vậy nữa, tôi có thể mang cô đi rất nhiều nơi, thậm chí nhân gian cũng được.”
Nhuế Lãnh Ngọc chưa lên tiếng, chuyện tới nước này, cô cũng chỉ đành nghiến răng chống đỡ tiếp.
“Tôi đi trước, sau một khoảng thời gian, tôi sẽ tới bầu bạn với cô.” Hậu Khanh huống bên người Nhuế Lãnh Ngọc đến gần một chút.
Nhuế Lãnh Ngọc lập tức hướng bên cạnh xê dịch, thản nhiên nói: “Không cần. Anh đi làm việc của anh là được.”
Hậu Khanh cười khổ.
“Đúng rồi, trước đó anh nói với bọn Doanh Câu… Một trận này, cực kỳ quan trọng?”
“Đúng rồi, tôi đã bố trí mai phục,rở vùng sông giáp ranh, dụ dỗ chủ lực Không Giới liên minh đến, sau đó bao vây ngược lại.” Nói đến đây, khóe miệng Hậu Khanh lộ ra một tia cười đắc ý, giống như đã thấy được thắng lợi.
“Sau một trận chiến này, tôi có thể nắm giữ toàn bộ, càn khôn đổi chỗ, sắp rồi.”
Hậu Khanh nâng một tay, chậm rãi siết thành nắm đấm, đắm chìm ở trong tưởng tượng tốt đẹp của mình.
Nhuế Lãnh Ngọc ở một bên lẳng lặng nhìn góc nghiêng khuôn mặt hắn, lặng lẽ nghĩ mình thật ra đặt tên làm cho hắn rồi, A Ngốc, thật ra không ngốc một chút nào, không những không ngốc, ngược lại trí mưu vô song, nếu ở nhân gian, người này tuyệt đối là kiêu hùng một đời
Hậu Khanh quay đầu nhìn cô, nói: “Một trận chiến này, đối thủ cũng không chỉ Xiển giáo, đám yêu tinh Tiệt giáo kia cũng vô cùng có khả năng tham gia, Cửu Vĩ Thiên Hồ sẽ không đặt thân ra ngoài, Diệp Thiếu Dương của cô, rất có khả năng cũng sẽ đi…”
Nhuế Lãnh Ngọc kinh ngạc một phen, lập tức hiểu ý tứ hắn nói lời này, nói: “Anh muốn tôi khẩn cầu anh bỏ qua cho anh ấy?”
“Cô khẩn cầu tôi cũng vô dụng. Lãnh Ngọc, tôi phải chịu trách nhiệm cho toàn bộ Thị tộc, tiếp theo, lần này tôi không đi tiền tuyến, Nữ Bạt và Doanh Câu, tôi cũng không cách nào ước thúc, một khi đối đầu, bọn họ nhất định muốn giết chết Diệp Thiếu Dương…”
“Vậy để bọn họ đi giết là được.” Nhuế Lãnh Ngọc nghiến răng nói.
Hậu Khanh cười nói: “Cô là cảm thấy bọn họ không thể thành công?”
“Lời của anh quá nhiều rồi. Anh đi đi. Tôi muốn yên lặng một mình.”
Hậu Khanh gật gật đầu, nói: “Đúng rồi. Nơi này không có hạn chế gì, duy nhất phải chú ý là, tuyệt đối đừng đến gần xác Tượng Thần, cô dù sao cũng là nhân loại, một khi lấy dính máu Tượng Thần, nhất định phải chết không thể nghi ngờ.”
Nhuế Lãnh Ngọc chưa lên tiếng.
Hậu Khanh ở bên cạnh chăm chú nhìn cô, một lát sau hướng cô nhẹ nhàng cười, tung người bay lên.
Lúc Nhuế Lãnh Ngọc ngẩng đầu nhìn, ở không trung xuất hiện một lưới linh lực thật lớn, bóng người Hậu Khanh từ trong đó xuyên qua, sau đó lưới linh lực biến mất, bầu trời lại khôi phục màu sắc ban đầu.
Hư không mênh mông, tương tự với nhân gian, nhưng lại là giả.
Nhuế Lãnh Ngọc thở dài, đứng cô đơn ở tại chỗ, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác cô độc mãnh liệt, giống như trên thế giới này chỉ còn lại có một mình.
Nhuế Lãnh Ngọc hướng tới đỉnh núi trước mặt này đi qua.
Một luồng linh lực dao động cường đại đang kháng cự cô tới gần, giống như đó là một ngọn núi lửa, càng đi về phía trước, càng cảm giác được nóng rực.
Nhuế Lãnh Ngọc nghiến răng, đi về phía trước khoảng cách đủ gần, lúc này phát hiện, các dòng suối thị huyết tạo thành trên núi, đang hương mình bên này tựa như sinh ra di động kỳ quái nào đó.
Nhuế Lãnh Ngọc vươn tay, đầu ngón tay xuyên qua linh quang, sắp va chạm vào máu.
Chỉ cần đụng tới thị huyết, mình nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Nếu mình thật là chuyển thể quỷ đồng, chẳng lẽ cũng sẽ dễ dàng chết đi như vậy?
/3055
|