MAO SƠN TRÓC QUỶ NHÂN

Chương 404: Trước khi quyết chiến (2) 

/3055


Hồ Uy tươi cười đứng phía sau cửa, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn lại,Hồ Uy sắc mặt không tốt, tinh thần có vẻ hơi tiêu cực.

Có vẻ vết thương ngày trước vẫn chưa khỏi hẳn, Diệp Thiếu Dương thầm cảm thấy vui vẻ.

Tứ Bảo đứng sau lưng Hồ Uy, thấy Diệp Thiếu Dương chỉ nháy mắt một cái, không có bất kỳ biểu hiện gì khác.

"Hoan nghênh Mã công tử, Dương huynh đệ."

Hồ Uy đưa mắt nhìn Trương Tiểu Nhụy, có chút chần chờ.

Sau khi vào nhà, Mã Thừa giới thiệu: "Vị này chính là bạn tốt của ta, Trương Tiểu Nhụy."

Hồ Uy nhíu mày, "Bạn của Mã công tử..."

Mã Thừa chỉ nói một câu đã loại bỏ tất cả nghi vấn của Hồ Uy: "Nàng ấy là cháu gái của Trương Tư Lệnh."

Hồ Uy ngây người, thần sắc lập tức thay đổi, chắp tay mời: "Trương tiểu thư tiếng tăm lừng lẫy tại Thạch Thành, Hồ mỗ đã ngưỡng mộ từ lâu."

Trương Tiểu Nhụy bĩu môi, nói: "Nghe Mã ca ca nói ngươi có bán tiểu quỷ nên ta tới xem ngươi thi pháp giúp hắn thế nào.

Nếu có tác dụng thật, ta cũng tới mua một cái."

Diệp Thiếu Dương sững sờ, đệ tử của mình quá ngang tàng, nhưng ngẫm lại cũng hiểu ra.

Hồ Uy chắc chắn đã nghe qua danh tiếng của Trương Tiểu Nhụy nên biết rõ tính cách của nàng, cứ trực tiếp như vậy là đúng, nếu thay đối có khi lại càng khiến hắn hoài nghi nên trong lòng cũng cảm thấy thoải mái.

Quả nhiên Hồ Uy sau khi nghe xong cũng không tỏ vẻ khó chịu, chỉ có chút chần chừ nhìn Mã Thừa.

Mã Thừa nói: "Hồ tiên sinh không cần băn khoăn, ta đã mang nàng ấy tới cùng thì cũng nói rõ nàng ấy là người một nhà, tuyệt đối không có vấn đề.

Ta còn không sợ, ngươi sợ gì."

Hồ Uy gật đầu nói: "Quả đúng vậy."

Diệp Thiếu Dương trong lòng cảm thấy bình tĩnh, hắn định ra kế hoạch này cũng đã thử phỏng đoán tâm lý của Hồ Uy: Hắn tuy tiếp xúc qua giới thượng lưu Thạch Thành nhưng rất nhiều nội tình trong đó cũng không rõ ràng.

Gia thế của Mã Thừa và Trương Tiểu Nhụy tương đương, tuổi cũng xấp xỉ nhau, bọn họ giả vờ là bạn tốt, Hồ Uy tuyệt đối sẽ không hoài nghi.

Mã Thừa mang nàng tới cùng, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

Hơn nữa, hắn cũng định rời khỏi Thạch Thành.

Đến lúc đó cho dù sự tình có bị tiết lộ ra thì cũng đã nằm ngoài tầm tay của gia tộc Chu Tĩnh Như, không thể bắt hắn lại, cho nên hắn không cố kỵ quá lớn.

Mã Thừa chỉ huy vài tên thủ hạ đem năm cái vali bày trên mặt đất, cùng lúc mở ra, bên trong là từng chồng tiền xếp kín.

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, lập tức thở hồng hộc, toàn thân cảm thấy nóng ran, vụng trộm nhìn Mã Thừa.

Hồ Uy tuy biểu hiện vô cùng trấn định nhưng khóe mắt lại hơi giật giật cũng chứng tỏ trong lòng hắn đang kích động.

Nghe một con số và chính thức nhìn thấy tiền mặt, loại cảm giác này đối với bất kỳ ai cũng giống nhau.

Không ai có thể nhìn thấy tiền mặt mà không động tâm, nếu có chỉ có thể nói tiền chưa đủ nhiều.

Hồ Uy âm thầm hít vào một hơi, nói: "Mã công tử quả nhiên hào phóng."

Mã Thừa phất phất tay, bảo mấy tên bảo tiêu ra ngoài đóng kỹ cửa lại, lúc này mới thấp giọng nói: "Sau khi chuyện thành công, tới lúc thanh toán tiền, ta nhất định sẽ có hậu đãi."

Hồ Uy gật đầu nói: "Được rồi, được rồi."

Mã Thừa cười cười, nói: "Hồ tiên sinh, số tiền này không hề nhỏ.

Nếu ngươi muốn lấy được, nhất định phải hoàn thành chuyện này.

Đồ vật lần trước ngươi muốn ta cũng đưa cho ngươi rồi, ngươi định làm thế nào?" "Cái này..."

Hồ Uy đảo mắt một vòng, do dự một chút, nói: "Cho dù ta không nói, đoán chừng Mã công tử cũng đã biết.

Hiện tại cảnh sát Thạch Thành đang truy nã ta, tiệm của ta đã bị niêm phong.

Cho nên mới chọn nơi đơn sơ như thế này để gặp mặt, sau hôm nay ta phải rời khỏi Thạch Thành, bằng không thì thật sự không thể đi được nữa."

Mã Thừa gật đầu, Hồ Uy mới nói tiếp: "Kế hoạch của ta vốn là dùng pháp thuật cũng phải cần tiến hành trong thời gian dài.

Đại khái khoảng nửa năm cho tới một năm thì thành công, nhưng với tình hình hiện tại khẳng định không thể kịp.

Ta cũng không hề muốn gạt công tử.

Cho nên, hiện tại chỉ có biện pháp duy là vận dụng "Bàn Quỷ Thuật"...

quỷ thuật này chắc Dương huynh đệ đây cũng có hiểu."

Diệp Thiếu Dương lập tức gật đầu, muốn thay đổi tâm tính của một người ngoại trừ lợi dụng bát tự, chỉ có dùng "Bàn Quỷ Thuật", mà đây lại là pháp thuật Mao Sơn bắc tông am hiểu nhất.

Diệp Thiếu Dương cũng chắc chắc Hồ Uy biết dùng pháp thuật kia cho nên mới nghĩ tới kế hoạch như vậy, nếu không thì chắc chắn kế này không thể dùng.

Hồ Uy đương nhiên không biết mình đã sa lưới, tiếp tục giải thích: "Nói đơn giản, tâm tính của một người

- kể cả hỉ nộ ái ố, đều do tâm mạch khống chế.

Kỹ càng hơn thì ta không cần nói, sau này Mã công tử có thể hỏi Dương huynh đệ.

Đại khái ta sẽ phái một tiểu quỷ tới đầu độc Chu tiểu thư, đến lúc đó Mã công tử cũng cần phải phối hợp.

Ngài chỉ cần tới gặp mặt nàng ấy để cho tiểu quỷ dùng hồn lực đầu độc tâm mạch của nàng ấy, tâm tình của Chu tiểu thư lúc đó sẽ dần thay đổi, dần thích ngài.

Chờ thời cơ chín muồi, hoặc là gạo nấu thành cơm, tôi sẽ khiến tiểu quỷ rời đi...

Lúc đó mọi chuyện sẽ hoàn tất."

Mã Thừa giật mình nhìn hắn, suy nghĩ một chút nói: "Tuy ta không hiểu những thứ này nhưng trước đó có nghe ngươi bảo tiểu quỷ chắc chắn phải có tu vi nhất định mới có khả năng ảnh hưởng tới người khác, có đúng không? Cho nên..."

Hồ Uy khoát khoát tay, nói: "Tôi phái ra lần này, là tiểu quỷ có tu vi cực cao."

“Ác quỷ?" Hồ Uy cười nói: "Mã công tử có thể hiểu vậy là được.

Nhưng công tử yên tâm, tiểu quỷ này chịu sự điều khiển của ta, tuyệt đối sẽ không làm tổn thương Chu tiểu thư."

Mã Thừa nhíu mày nhìn về phía Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: "Hồ sư huynh nói rất đúng, nhất định phải nghiêm khắc ước thúc nó.

Vạn nhất có xảy ra sơ suất gì thì phiền lắm."

"Vấn đề này các ngươi yên tâm, tiểu quỷ của ta tuyệt đối hoàn toàn tuân theo sự điều khiển.

Đến lúc đó cho dù ta ra khỏi Thạch Thành, tiểu quỷ vẫn sẽ dựa theo lệnh ta tiếp tục làm việc.

Cho tới khi nhiệm vụ hoàn thành, ta sẽ thu hồi nó lại."

Nói đến đây, Hồ Uy cười cười, nói: "Cho nên ta còn có một yêu cầu quá phận nữa là: Hi vọng Mã công tử có thể hộ tống ta rời khỏi Thạch Thành, hơn nữa bảo vệ ta một thời gian ngắn.

Giúp ta không cần phải trốn đông trốn tây, hoàn thành tâm sự trong lòng của Mã công tử."

Mã Thừa lạnh nhạt nói: "Chuyện nhỏ, vấn đề này Tiểu Nhụy có thể giúp."

Hồ Uy tười cười nhìn Trương Tiểu Nhụy, chắp tay nói: "Vậy thì đa tạ sự hỗ trợ của Trương tiểu thư."

Mã Thừa nói: "Không cần đa tạ trước, tiểu quỷ kia của ngươi, ta muốn đích thân nhìn, còn phải nhờ Dương huynh đệ đây xem qua một chút, chắc chắn không thể để xảy ra sơ suất được."

Diệp Thiếu Dương chỉ chờ có vậy, vội vàng đồng ý: "Đúng vậy, Hồ sư huynh.

Ta biết rõ huynh nuôi rất nhiều tiểu quỷ,bọn ta cũng có thể chọn một con, tận mắt xem huynh thi pháp, như vậy mới là an toàn nhất."

Vẻ mặt Hồ Uy hơi có chút do dự, ánh mắt vô tình liếc qua mấy va li tiền, lập tức khiến mặt hắn đỏ bừng.

Mã Thừa lập tức cười nói, "Số tiền này, giờ là của ngươi rồi."

Hồ Uy cắn răng một cái, nói: "Tốt, tôi dẫn mấy người cùng đi!" Hắn nói xong, trước hết mời mấy người Mã Thừa xuống lầu, quay đầu lại nhắn nhủ Tứ Bảo đem tiền đi cất kỹ, giấu ở một nơi bí mật, sau đó lái xe đi theo.

/3055

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status