Người phụ nữ đóchính là mẹ cô!
Mộ Sở Văn nhìn ngũ quan thanh tú của người phụ nữ trung niên, trong lòng không có dao động gì quá lớn, chỉ là bà nói muốn mang cô rời khỏi những người đàn ông này khiến cho cô hơi hơi nhíu mày.
Ánh mắt dời về phía Nghiêm Giản Kiệt, hắn bình thường lịch sự tao nhã vậy mà giờ phút này mà lại không yên nắm chặt hai nắm tay; lại nhìn hướng Yến Sở, ánh mắt hắn kiêu ngạo mang theo sự không xác định, nhìn chằm chằm môi của cô, đối với lời cô sắp nói ra miệng vừa có cảm giác khát vọng lại có cảm giác lo lắng; còn Yến Triết, cậu không hề tin tưởng gì ở bản thân chỉ có thể hạ mí mắt không dám đối diện cùng cô.
"Tôi..." Cô chậm rãi mở miệng, đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của mẹ mình có chút khó có thể mở miệng.
Nghiêm Giản Kiệt sợ rằng cô sẽ gật đầu đồng ý với mẹ cô, liền vội vàng cắt ngang cô: "Văn Văn, anh chưa từng nghĩ tới muốn đả thương hại em, nếu sớm biết rằng em sẽ nhảy ra đỡ đạn thay hắn, anh thà rằng nòng sung đó nhắm ngay chính mình!"
"cho dù anh có nói như thế, tôi cũng không cho phép tên nguy hiểm như anh ở cùng một chỗ cùng với Văn Văn!" Yến Sở bá đạo thét lên, cảm thấy được Mộ Sở Văn không có đáp lại, lập tức thu lại khí tức, chột dạ bổ sung thêm: "Trừ phi Văn Văn tình nguyện đồng ý."
Quen biết anh cả lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy anh ấy biểu hiện ra vẻ mặt yếu đuối như thế, Yến Triết nhịn không được muốn cười, nhưng lập tức lại lo lắng cho tìh cảnh của chính mình tình, cậu cũng bức thiết về phía Mộ Sở Văn cho cô thấy tâm ý: "Sau này em tuyệt không bắt ép chị Sở Văn làm một chuyện gì,chị Sở Văn muốn em làm cái gì thì em sẽ liền làm cái đấy! Tuy là em nhỏ tuổi hơn chị, nhưng em cũng không phải là tùy tiện..."
"Chị biết..." Cô nhu nhược liếc cậu mộtcái, lại gục đầu xuống.
Một cử động kia khiến cho Nghiêm Giản Kiệt cùngYến Sở đều khẩn trương, bọn hắn đều cho rằng cô sắp lựa chọn thằng nhóc vắt mũichưa sạch kia, đồng thời sau khi trừng mắt nhìn cậu, đều cùng lúc nói:"Tôi cũng sẽ không bắt ép em làm chuyện gì cả!"
Mộ Trung Kiệt cùng Chung Đóa Sinh đều đã nhìn rahai người đàn ông tuổi trẻ bất phàm này rất coi trọngcon gái họ, trong ánh mắt bọnhắn kiên định khiến người khác an tâm, nhưng bọn hắn cũng vô hình tản mát ra ngạokhí chất khiến người ta sợ hãi.
Không khí hãm nhập Thẩm Trọng an tĩnh, tất cả mọingười đang chờ đợi Mộ Sở Văn trả lời, cô lại đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "YếnMinh đâu? Anh ấy thế nào rồi hả?"
"Chúng ta đang căng thẳng muốn chết, em lạimở miệng hỏi về người đàn ông khác?!" Yến Sở quát, thiếu chút nữa tiếnlên nắm lấy cổ áo cô, nhưng thấy trưởng bối đều đang ở đây, xấu hổ xoay mặt hờndỗi.
Nghiêm Giản Kiệt nhân cơ hội làm người tốt, ra vẻlỗi lạc nói: "Nếu cuối cùng em lựa chọn Yến Minh thì anh cũng sẽ tôn trọngquyết định của em, nhưng là em vĩnh viễn sẽ không thể ngăn cản được việc anh sẽthầm lặng mãi yêu em như vậy."
"Anh hai không có sao cả, sau khi lấy viênđạn ra liền ngủ thiếp đi." Yến Triết không tình nguyện bị bỏ qua, đành phảiân cần nói cho cô muốn biết tình hình thực tế.
"Kia đứa bé tuy mẹ nhiên chưa có tiếp xúcqua, nhưng ít ra cũng tốt hơn so với bọn hắn." kết luận của Chung Đóa Sinhkhiến cho máu cả ba người đàn ông đều ngưng hoạt động.
"Đúng là con..." Mộ Sở Văn thẹn thùng liếcnhìn bọn hắn, không biết mở miệng như thế nào.
vài ngày quen biết ngắn ngủn, cô cùng mấy ngườiđàn ông này trong lúc đó tựa hồ sản sinh một loại lực hấp dẫn vô hình, giống nhưmột câykhông muốn bị cắt đứt càng, cho dù cô đi đến đâu cũng đều thấy nhớ bọn họ,đúng là, sao cô có thể đứng trước mặt bố cùng mẹ đẻ nói thẳng ra sự tham lamđáng sợ mà mình đang nghĩ tới chứ?
Ba người đàn ông nhìn thấy cô đột nhiên tạm dừngkhông nói, hít một hơi, mong người tiếp theo được cô hỏi tới là mình, đã thấycô nhíu mi hỏi: "Lý Hạc thì sao? Thằng bé không đi cùng các người tới đâyà?"
Một lần nữa cô mở miệng không ngờ nhắc tới mộtngười người đàn ông khác, trên mặt lại xuất hiện lo lắng, Nghiêm Giản Kiệt âmthầm xiết chặt quả đấm, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Yến Sở tất nhiên cũng phẫn nộ y như thế, bất quáhắn không thể lại kích như lúcnãy lần nữa, thế là, hắn cố giả bộ bình tĩnh dò hỏi:"Vậy chúng ta cùng quay lại đảo để xem tình hình của hắn thế nào đượckhông?"
"Được!" Cô mạnh gật đầu, trong lòng chờmong chính là những lời này.
Cùng nhau quay lại tiểu đảo không người kia, cùngnhau sinh sống.
Na: Tác giả lừa gạt thật mà, chương này làm gì đã có 6p??? nhưng chương sau thì có đấy nhé các bạn độc giả. Đợi chương sau quay về tiểu đảo rồi 6p nhé, hihi.
Mộ Sở Văn nhìn ngũ quan thanh tú của người phụ nữ trung niên, trong lòng không có dao động gì quá lớn, chỉ là bà nói muốn mang cô rời khỏi những người đàn ông này khiến cho cô hơi hơi nhíu mày.
Ánh mắt dời về phía Nghiêm Giản Kiệt, hắn bình thường lịch sự tao nhã vậy mà giờ phút này mà lại không yên nắm chặt hai nắm tay; lại nhìn hướng Yến Sở, ánh mắt hắn kiêu ngạo mang theo sự không xác định, nhìn chằm chằm môi của cô, đối với lời cô sắp nói ra miệng vừa có cảm giác khát vọng lại có cảm giác lo lắng; còn Yến Triết, cậu không hề tin tưởng gì ở bản thân chỉ có thể hạ mí mắt không dám đối diện cùng cô.
"Tôi..." Cô chậm rãi mở miệng, đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của mẹ mình có chút khó có thể mở miệng.
Nghiêm Giản Kiệt sợ rằng cô sẽ gật đầu đồng ý với mẹ cô, liền vội vàng cắt ngang cô: "Văn Văn, anh chưa từng nghĩ tới muốn đả thương hại em, nếu sớm biết rằng em sẽ nhảy ra đỡ đạn thay hắn, anh thà rằng nòng sung đó nhắm ngay chính mình!"
"cho dù anh có nói như thế, tôi cũng không cho phép tên nguy hiểm như anh ở cùng một chỗ cùng với Văn Văn!" Yến Sở bá đạo thét lên, cảm thấy được Mộ Sở Văn không có đáp lại, lập tức thu lại khí tức, chột dạ bổ sung thêm: "Trừ phi Văn Văn tình nguyện đồng ý."
Quen biết anh cả lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy anh ấy biểu hiện ra vẻ mặt yếu đuối như thế, Yến Triết nhịn không được muốn cười, nhưng lập tức lại lo lắng cho tìh cảnh của chính mình tình, cậu cũng bức thiết về phía Mộ Sở Văn cho cô thấy tâm ý: "Sau này em tuyệt không bắt ép chị Sở Văn làm một chuyện gì,chị Sở Văn muốn em làm cái gì thì em sẽ liền làm cái đấy! Tuy là em nhỏ tuổi hơn chị, nhưng em cũng không phải là tùy tiện..."
"Chị biết..." Cô nhu nhược liếc cậu mộtcái, lại gục đầu xuống.
Một cử động kia khiến cho Nghiêm Giản Kiệt cùngYến Sở đều khẩn trương, bọn hắn đều cho rằng cô sắp lựa chọn thằng nhóc vắt mũichưa sạch kia, đồng thời sau khi trừng mắt nhìn cậu, đều cùng lúc nói:"Tôi cũng sẽ không bắt ép em làm chuyện gì cả!"
Mộ Trung Kiệt cùng Chung Đóa Sinh đều đã nhìn rahai người đàn ông tuổi trẻ bất phàm này rất coi trọngcon gái họ, trong ánh mắt bọnhắn kiên định khiến người khác an tâm, nhưng bọn hắn cũng vô hình tản mát ra ngạokhí chất khiến người ta sợ hãi.
Không khí hãm nhập Thẩm Trọng an tĩnh, tất cả mọingười đang chờ đợi Mộ Sở Văn trả lời, cô lại đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "YếnMinh đâu? Anh ấy thế nào rồi hả?"
"Chúng ta đang căng thẳng muốn chết, em lạimở miệng hỏi về người đàn ông khác?!" Yến Sở quát, thiếu chút nữa tiếnlên nắm lấy cổ áo cô, nhưng thấy trưởng bối đều đang ở đây, xấu hổ xoay mặt hờndỗi.
Nghiêm Giản Kiệt nhân cơ hội làm người tốt, ra vẻlỗi lạc nói: "Nếu cuối cùng em lựa chọn Yến Minh thì anh cũng sẽ tôn trọngquyết định của em, nhưng là em vĩnh viễn sẽ không thể ngăn cản được việc anh sẽthầm lặng mãi yêu em như vậy."
"Anh hai không có sao cả, sau khi lấy viênđạn ra liền ngủ thiếp đi." Yến Triết không tình nguyện bị bỏ qua, đành phảiân cần nói cho cô muốn biết tình hình thực tế.
"Kia đứa bé tuy mẹ nhiên chưa có tiếp xúcqua, nhưng ít ra cũng tốt hơn so với bọn hắn." kết luận của Chung Đóa Sinhkhiến cho máu cả ba người đàn ông đều ngưng hoạt động.
"Đúng là con..." Mộ Sở Văn thẹn thùng liếcnhìn bọn hắn, không biết mở miệng như thế nào.
vài ngày quen biết ngắn ngủn, cô cùng mấy ngườiđàn ông này trong lúc đó tựa hồ sản sinh một loại lực hấp dẫn vô hình, giống nhưmột câykhông muốn bị cắt đứt càng, cho dù cô đi đến đâu cũng đều thấy nhớ bọn họ,đúng là, sao cô có thể đứng trước mặt bố cùng mẹ đẻ nói thẳng ra sự tham lamđáng sợ mà mình đang nghĩ tới chứ?
Ba người đàn ông nhìn thấy cô đột nhiên tạm dừngkhông nói, hít một hơi, mong người tiếp theo được cô hỏi tới là mình, đã thấycô nhíu mi hỏi: "Lý Hạc thì sao? Thằng bé không đi cùng các người tới đâyà?"
Một lần nữa cô mở miệng không ngờ nhắc tới mộtngười người đàn ông khác, trên mặt lại xuất hiện lo lắng, Nghiêm Giản Kiệt âmthầm xiết chặt quả đấm, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Yến Sở tất nhiên cũng phẫn nộ y như thế, bất quáhắn không thể lại kích như lúcnãy lần nữa, thế là, hắn cố giả bộ bình tĩnh dò hỏi:"Vậy chúng ta cùng quay lại đảo để xem tình hình của hắn thế nào đượckhông?"
"Được!" Cô mạnh gật đầu, trong lòng chờmong chính là những lời này.
Cùng nhau quay lại tiểu đảo không người kia, cùngnhau sinh sống.
Na: Tác giả lừa gạt thật mà, chương này làm gì đã có 6p??? nhưng chương sau thì có đấy nhé các bạn độc giả. Đợi chương sau quay về tiểu đảo rồi 6p nhé, hihi.
/53
|