Hàn Vệ nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần sát bên cạnh, dứt khoát nhắm mắt lại để tĩnh tâm. Sau khi đem lửa dục cưỡng chế ép xuống, hắn mới cẩn thận bế Yên Vũ đang bất tỉnh ra khỏi bồn tắm. Lúc này vừa đứng lên, nước lạnh liền theo quần áo của hai người nhỏ giọt xuống sàn, khiến cho Hàn Vệ khựng lại. Hắn là nam nhân, chẳng lẽ muốn để hắn đi thay quần áo cho cô sao?
Hắn nghĩ đến việc gọi Chu Đồng qua bên này giúp cô thay quần áo, nhưng nếu thằng bé kia hỏi hắn vì sao xuất hiện ở nơi này, hắn nên nói thế nào? Giải thích rằng mình tình cờ đi ngang qua, gặp chuyện bất bình ra tay cứu giúp Yên Vũ, thằng bé sẽ tin sao?
Nam nhân nhíu mày nhìn khuôn mặt vẫn còn mang theo chút ửng hồng của Yên Vũ, thấp giọng nói một câu "xin lỗi" sau đó đưa tay khẽ kéo, áo ngủ đáng thương vừa rồi bị đám người kia xé một cái đã sắp rách mất, bây giờ trực tiếp biến thành mảnh vải lau nhà.
Hắn nhanh chóng dùng khăn tắm bọc lấy thân thể cô, không dám nhìn loạn thêm nữa, một tay cẩn thận kéo quần ngủ của cô xuống. Hắn đã tự an ủi bản thân rằng hắn đang làm việc tốt, không hề có ý đồ xấu gì, nhưng tim vẫn nhảy thình thịch như đang phạm tội. Trong lúc người khác bất tỉnh mà cởϊ qυầи áo của họ, vì lí do gì đi nữa thì cái hành động này thật sự có chút đáng khinh.
[Ký chủ... ký chủ! Tỉnh tỉnh tỉnh! Ngươi còn tiếp tục ngủ thì sẽ bị chiếm tiện nghi đấy!]
Hệ thống thấy tình hình có vẻ không ổn liền vội vàng làm loạn ở trong đầu Yên Vũ, bất quá nữ nhân này giống như cầm tinh con heo, vừa nhắm mắt ngủ liền chẳng biết gì nữa. May mắn là nam nhân kia không có sờ soạng hay làm ra hành động xúc phạm đến thân thể cô, sau khi đem khăn tắm quấn cô lại thành một cục liền đặt cô xuống giường.
Kế tiếp, Hàn Vệ săn sóc lấy ra máy sấy giúp cô sấy khô tóc, động tác trúc trắc không được tự nhiên đã bán đứng nội tâm đang dậy sóng của hắn. Ma xui quỷ khiến thế nào lại làm ra hành động mất mặt này, hắn cũng không biết, chỉ là nghĩ nếu để nữ nhân này bị bệnh thì hắn sẽ không tránh khỏi trách nhiệm.
"Chị, hôm nay chị không được khỏe sao?" Thấy cô hé mắt ra, Chu Đồng lo lắng hỏi.
Yên Vũ chậm rãi nâng thân thể đau nhức dậy, chăn trên người liền trượt xuống, để lộ ra phần vai trắng nõn cùng xương quai xanh tinh xảo. Cô cũng không nhận ra có gì khác thường, nhưng Chu Đồng đang đứng bên cạnh lại đỏ mặt dùng hai tay che mắt, giọng run run nói:
"Cái đó... chị mau mặc quần áo vào, bên ngoài có đại sự, em đi ra trước!"
Thằng bé nói xong huơ tay múa chân chạy mất, để lại Yên Vũ ngơ ngác ngồi ở trên giường. Cô cúi đầu, nhìn đến bản thân chỉ có một cái khăn tắm ngắn quấn quanh mà trong đầu nổ ầm một tiếng. Cái khỉ gì thế này? Là tên khốn kiếp nào dám...
Cô nhớ rõ đêm qua mình bị bắt cóc, sau đó, dừng như người đến giúp cô là nam nhân tên Hàn Vệ kia? Nhìn hắn mặt mày sáng sủa, sẽ không phải là cái loại người biếи ŧɦái chứ?
[Hắn đích xác không có làm gì ngươi, chỉ đem ngươi đi ngâm nước lạnh và cởϊ qυầи áo ngủ của ngươi ra thôi.]
Hệ thống đúng lúc nhảy ra quăng thêm một quả bom, sau đó thật vừa lòng khi thấy biểu cảm như khỉ ăn ớt của Yên Vũ, nếu nó có mặt mũi mà nói, hiện tại chắc nó đang cười hì hì rồi.
Yên Vũ vuốt trán, tạm thời không nghĩ đến vấn đề đêm qua, vừa rồi Chu Đồng có nói với cô bên ngoài xảy ra đại sự, là căn cứ xảy ra chuyện sao? Bởi vì cô không quá rõ ràng cốt truyện của quyển tiểu thuyết này, hiện tại lại chạy tới một nơi không được tác giả nhắc đến nên có chút lo lắng.
Sau khi tắm sơ qua và thay một bộ quần áo khác, Yên Vũ mở cửa ra ngoài. Chu Đồng đã chờ sẵn ở trước phòng cô, vẻ mặt nghiêm trọng nói:
"Chị, em nghe nói căn cứ bị tang thi triều tấn công, bên trên đang phát lệnh mời tất cả dị năng giả lên tường thành chiến đấu."
Thật sự bị tấn công sao? Yên Vũ nhíu mày, thầm nghĩ với năng lực hiện tại của bọn họ thì có thể cầm cự được bao lâu? Trước tiên cần đi lên trên nhìn xem rốt cuộc quy mô tấn công lần này lớn hay nhỏ, sau đó mới biết được.
"Đi thôi."
Cô gật đầu với Chu Đồng, hai người nhanh chóng di chuyển ra ngoài. Trên đường đi không gặp được bất kì một bóng người nào, giống như họ sợ hãi âm thanh chiến đấu bên ngoài mà trốn mất. Càng đến gần tường thành, tiếng la hét thảm thiết trộn lẫn tiếng nổ vang trời càng lớn hơn, chấn cho mặt đất rung lên nhè nhẹ.
Chu Đồng lần đầu tiên đối mặt với trận thế lớn như vậy, trong lòng không khỏi sợ hãi, với năng lực hiện tại của hắn thì cùng lắm chỉ có thể ở bên cạnh hỗ trợ Yên Vũ mà thôi.
Hai người rất nhanh đã trèo lên tường thành, bọn họ xuất hiện cũng không khiến người khác chú ý quá nhiều, bởi vì ai nấy đều đang tập trung phóng dị năng xuống dưới thành, đỏ mắt liều mạng chém gϊếŧ. Có người là vì gia đình bị chết trong miệng tang thi mà phẫn nộ, có người vì muốn lập công mà ra sức. Nếu biểu hiện tốt trong trận chiến này, nói không chừng họ sẽ được bên trên phát cho một ít phần thưởng đặc biệt.
Yên Vũ liếc mắt nhìn qua xung quanh, da đầu không khỏi run lên. Tầng tầng lớp lớp tang thi chen chúc nhau muốn bò lên trên tường, vừa cúi đầu liền thấy được những khuôn mặt máu thịt lẫn lộn đến phát tởm của chúng, mùi hôi thối xâm chiếm toàn bộ khứu giác của cô.
Kẻ thù đông nghìn nghịt như kiến khiến cô có chút chết lặng, cái này so với dự tính của cô còn khủng bố hơn rất nhiều, tuy cấp độ của lũ tang thi bên dưới không cao nhưng bọn chúng thắng ở số lượng, hoàn toàn áp đảo dị năng giả của căn cứ.
Bên cạnh không ngừng vang lên âm thanh la hét, dị năng bay loạn khắp nơi. Cô không dám chần chờ, mắt thấy một đám tang thi xếp thành tầng muốn vượt qua tường thành, cánh tay lập tức duỗi ra, hỏa năng lượng trong phút chốc liền bạo phát.
Phừng một tiếng, hỏa năng lượng nóng rực bùng lên mạnh mẽ đem non nửa đám tang thi gần bò lên trên đốt cháy sạch. Bên trong ngọn lửa kia còn ẩn ẩn những đốm đem có tính cắn nuốt, nhiệt độ cực cao vô tình làm ảnh hưởng đến người xung quanh.
"Cô kiềm chế một chút, nóng chết tôi rồi!"
Có người suýt bị lửa táp trúng rống to lên, vội vàng chạy ra xa, mà những người khác thấy vậy cũng học theo, nhường lại một vị trí lớn cho cô.
Chu Đồng đứng phía sau Yên Vũ càng là chịu không nổi, mồ hôi không nhịn được rỉ ra trên trán. Bất quá Yên Vũ thật không cố ý, ngày hôm qua vừa thăng cấp xong vẫn chưa làm quen với cường độ của dị năng, cô cũng không dùng hết sức mà chỉ muốn thử một chút, ai ngờ hiệu quả lại tốt như vậy, cái này so với lúc còn ở đỉnh cấp một mạnh hơn gấp nhiều lần!
Cô liếc mắt ra sau, thấy vẻ mặt chịu đựng của Chu Đồng liền mím môi:
"Xin lỗi, có làm đau em không?"
"Không... không sao..."
Chu Đồng ngây ngốc đáp lại, ánh mắt ngưỡng mộ nhìn chằm chằm vào cô.
Yên Vũ siết chặt nắm tay, đưa mắt nhìn quanh liền thấy cách cô hơn năm trăm mét, từng luồng sét chớp lóe liên tục, mỗi lần đều đem tang thi diệt sạch một mảng lớn, cho dù có tang thi cấp hai nhảy ra cũng chẳng chịu nổi một kích. Mặc dù hiện tại là buổi sáng nhưng vẫn thấy rõ mồn một tia sét, lúc chớp lên còn kèm theo âm thanh nổ to, khí thế kia ngay cả tang thi thiếu đầu óc cũng cảm thấy sợ hãi, thật sự rất dọa người.
Bên đó, hẳn là Hàn Vệ? Nam nhân kia vận khí cũng quá tốt, dị năng hệ lôi vốn đã hiếm, vào tay một tên biếи ŧɦái như hắn còn trực tiếp nhảy lên cấp ba, cái này có còn muốn người khác sống nữa không?
Cô đột nhiên nghĩ đến tối hôm qua được hắn cứu rồi bị hắn lột quần áo, cả người liền không thoải mái, ra tay cũng càng hung hãn, một lần phóng hỏa liền đốt sạch mảng lớn tang thi, sau đó nói với Chu Đồng:
"Em đi một vòng trên tường, tìm sư phụ Diệp Phàm của em, theo anh ta học hỏi một chút, tự chiếu cố bản thân cho tốt."
Chu Đồng khẽ gật đầu, thấy bản thân không giúp gì được cho Yên Vũ thì trong lòng rất khó chịu, hiện tại cô vừa nói vậy, thằng bé liền chạy nhanh đi tìm Diệp Phàm. Bởi vì muốn bảo vệ Yên Vũ, nên hắn phải cố gắng thật nhiều thật nhiều, không thể vô dụng và yếu đuối như bây giờ được! Khoảng cách giữa hai người đang tiếp tục dãn ra, nếu hắn không nỗ lực, thật sự sẽ bị chị vứt bỏ!
Chiến trận không bởi vì Yên Vũ gia nhập mà biến đổi quá lớn, có chăng chỉ là giúp mọi người giảm đi chút áp lực mà thôi. Bên dưới vẫn liên tục vang lên âm thanh gầm gừ của tang thi, dần dần, phía sau bắt đầu xuất hiện nhiều tang thi cấp hai hơn. Đối phó với những tang thi này, Yên Vũ cũng phải nghiêm túc mà đánh, tay không ngừng quét về phía tang thi, dùng hỏa năng lượng điên cuồng thiêu đốt bọn chúng.
Cô cũng không phát hiện bên cạnh người càng ngày càng ít, bọn họ nhiều nhất là dị năng giả hệ lực lượng, có tác dụng đạp ngã những tang thi đã sắp bò lên tường thành. Nhưng là sau khi Yên Vũ đứng ở đó như sát thần chắn một đoạn tường thành dài hơn trăm mét thì bọn họ liền dời đi sang chỗ khác để hỗ trợ.
Quá đông! Sao đột nhiên căn cứ lại bị tấn công với quy mô lớn thế này chứ? Yên Vũ không ngừng suy nghĩ, động tác trên tay chưa từng dừng lại, thể lực của cô tốt một cách kinh người, so với đám dị năng giả hệ lực lượng còn mạnh hơn, chiến đấu suốt cả tiếng đồng hồ cũng chỉ mới bắt đầu đổ mồ hôi mà thôi.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, cho dù dị năng giả không ngừng hỗ trợ lẫn nhau nhưng vẫn cảm thấy có chút không xong.
"Hệ thống, mau mở bản đồ lên, xem trong đám tang thi ngoài kia có gì bất thường hay không?" Yên Vũ cuối cùng mới nghĩ đến vấn đề này, vội hỏi.
[Tít tít... phát hiện tang thi cấp ba đang ở phía sau trận hình, ký chủ, tọa độ đã hiện ra trên bản đồ.]
Hệ thống cuối cùng cũng có chút công dụng, sau khi tỉ mỉ tìm kiếm một phen liền thông báo. Yên Vũ nghe xong nhíu chặt mày lại, bảo cô đối phó với tang thi cấp hai thì còn có khả năng, bất quá nếu là cấp ba thì...
Cô vô thức nhìn về phía Hàn Vệ, do ở khoảng cách quá xa nên chỉ thấy được năng lượng lôi hệ đang dao động mãnh liệt phía đó. Thể lực của con người có hạn, nếu tiếp tục đánh nữa thì căn cứ có khả năng sẽ thất thủ mất! Cô không nghĩ đối mặt với hắn vào giờ phút này, nhưng nếu căn cứ thật sự bị hủy thì cô và Chu Đồng cũng coi như xong đời, vì vậy liếc mắt về phía những người bên cạnh. Lúc này cô mới sực tỉnh, vì cái gì bọn họ lại cách cô xa như vậy?
"Xin lỗi, bên này tôi cần hỗ trợ một chút!"
Cô hét lên, khiến cho đám người kia giật mình, thấy cô thu tay lại, bọn họ mới cẩn thận đi qua.
"Cô cuối cùng cũng mệt rồi sao? Thật sự là trâu bò mà!"
"Cô đi nghỉ một chút, để bọn tôi giúp."
Những dị năng giả hệ lực lượng dần tụ lại vị trí cũ, dùng tay không đấm văng óc của lũ tang thi dám mò lên gần tường thành. Cách chiến đấu vô cùng bạo lực nhưng cũng rất hiệu quả.
Máu tươi bắn lên tường thành, tích giọt nhỏ xuống, cảnh tượng hết sức tang thương. Yên Vũ kiềm lòng không được mà nghĩ, rốt cuộc bản thân sống lại lần nữa là đúng hay sai?
/56
|