Quả thật là "Đạp phá thiết hài vô mịch xử, chiếm được toàn không tốn công" ! nam tạp điếm Này ở thời gian tận thế đến hẳn là không có người ghé đến dây xích sắt trên cửa tiệm hoàn hảo không chút tổn hại, đồ vật bên trong cũng có thể là đại bộ phận bảo tồn lại. Phỏng đoán cẩn thận, La Hầu cảm thấy chuyến thu hoạch này sẽ không quá ít.
Mang theo chờ mong, la Hầu chỉ huy Zombie linh sủng tiến lên dùng móng tay cắt đứt xích sắt.
"Chi dát —— "
Cửa bị đẩy ra, một cỗ mùi mốc phả vào mặt La Hầu che mũi vội vã trốn đến một bên.
Chờ mấy phút cho cái mùi mốc tích trữ gần một năm kia bay hết, La Hầu mệnh lệnh Zombie linh sủng ở ngoài cửa cảnh giới, cất bước đi vào nam tạp điếm.
Không có điện, gian phòng lại có chút thấp bé nên ánh sáng chiếu vào không đủ.
Tới phía bên phải của cửa tiệm có một chiếc tủ kính dài, mặt trên phủ nilon chất đầy tro bụi không nhìn thấy bên trong chứa đồ vật gì. La Hầu chỉ nhìn lướt qua liền đưa mắt nhìn vào phía bên trong tiểu điếm..
Một cái quầy hành cao hơn 1m chia làm 3 tầng hầu như chiếm hết cả tiệm, hai tầng trên cơ hồ không có một túi thực phẩm cũng như đồ uống nào còn nguyên vẹn khả năng là lúc xảy ra tận thế đã xảy ra chút biến hóa, trên căn bản đã bị hư hỏng không sử dụng được.
bỏ qua 2 gian hàng này, hướng mắt xuống gian hàng cuối cùng cuối cùng xem như có thu hoạch. Tới gần giá hàng cuối cùng này La Hầu nhìn thấy bên trong chất đầy dầu ăn, muối và tương giấm. Tất cả đều là hàng hóa trong thời gian ngắn không bị ảnh hưởng chất lượng. "Ha ha, lúc này phát đạt rồi!" La Hầu cười con mắt híp thành khe nhỏ. Cẩn thận kiểm kê, nước tương cùng giấm có năm mươi mấy bình, mỗi bình có thể ở khu dân cư đổi về một viên bạch tinh! Muối i-ốt ba mươi mấy bao, mỗi bao có thể bán hai viên bạch tinh! can dầu ăn 5l có 12 can, mỗi can có thể đổi 15 viên bạch tinh!
Những này dầu muối tương giấm gộp lại, gần như giá trị ba trăm viên bạch tinh!
Chuyển tới một giá hàng khác, La Hầu cười không ngậm mồm vào được, giá hàng này có hẳn 120 bình rượu đế chỉ là giá trị của số rượu đế này cũng đã trên 2000 viên bạch tinh, để ngự linh chiếc nhẫn thăng lên cấp một còn thừa sức!
"Quả thật là ngựa không ăn cỏ đêm không mập, người không tham tài(tiền phi nghĩa) không giàu! Này nếu như chỉ dựa vào giết Zombie, muốn tích góp một ngàn viên bạch tinh, không có một hai tháng căn bản là không có hi vọng."
La Hầu mừng rỡ xoa tay, hài lòng nhìn này một đống bình bình lon lon lại bắt đầu buồn rầu. Nhiều như đồ vật như vậy, thể tích cùng trọng lượng đều không nhỏ, muốn một lần chở về khu dân cư, là chuyện không thể nào, nếu là chia làm mấy lần vận tải, nguy hiểm lại khá lớn. Vừa nghĩ tới con Zombie cao tới hai mét vừa nhìn thấy khi nãy trong lòng La Hầu có chút chột dạ, ai biết lần sau nó sẽ sẽ không xuất hiện ở trong con hẻm dẫn tới nam tạp điếm?
Nếu là như vậy, những thứ đồ này La Hầu trong thời gian ngắn không có hi vọng đem về khu dân cư.
Rõ ràng trước mắt thả một toà bảo sơn, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể toàn bộ lấy đi, La Hầu gấp trong lòng ứa ra hỏa.
Suy nghĩ hồi lâu không nghĩ ra cách giải quyết, cổ họng khô rát, bụng reo lên ục ục gọi. La Hầu đơn giản không suy nghĩ thêm nữa, cầm một chai nước khoáng còn hạn sử dụng đến 2 năm, lại tìm ra một túi bách quy áp súc không bị hỏng , ngồi dựa vào giá hàng, lấp đầy cái bụng rồi nghĩ tiếp.
Giải quyết cơn khát cùng cơn đói, La Hầu đứng lên, hướng về chiếc tủ kính dài lúc đầu nhìn thấy. Vừa mới bị quầy hàng to lớn hấp dẫn ánh mắt nên còn chư xem bên trong này có cái gì.
Một tay kéo tấm nilon che tủ kính, ánh mắt xuyên qua tro bụi đang bay lượn lờ con mắt La Hầu ngơ ngác mà nhìn bên trong quầy, trên dưới hai tầng tủ kiếng, xếp đầy đủ loại thuốc lá! Trực giác nói cho La Hầu, nhưng bao thuốc là này tuyệt đối chưa có biến chất!
Nhanh chân đi tiến lên, La Hầu kéo cửa tủ kính, tiện tay xé ra một bao hoàng phù, lấy ra một điếu đặt ở trước mũi để ngửi..
Không có mùi mốc!
Đem điếu thuốc ngậm trên môi, cầm lấy một cái bật lửa trên quầy hàng để đốt thuốc, La Hầu nhắm mắt lại, cẩn thận hút một hơi. Theo khói thuốc tiến vào bên trong phổi, La Hầu cảm giác cả người mình như phiêu lên. Thời gian một năm bên trong bởi khốn cùng chán nản, La Hầu được tiếp xúc với thuocs lá đúng là ít đến đáng thương. điều này đối với một thanh niên nghiên thuốc thâm niên như La Hầu mà nói đúng là cực kỳ khó chịu..
Liên tục hút mấy cái, đem điếu thuốc trong miệng hút đến khi chỉ còn lại đầu lọc, La Hầu cẩn thận kiểm kê tông số thuốc lá trong quầy. Tổng cộng có 68 cây, sau khi tận thế hàng lâm thuốc lá tuyệt đối là 1 loại hàng xa xỉ, tiện nghi nhất cũng là phải 5 viên bạch tinh một điếu! Phải biết một tiến hóa giả cấp 1 bình quân mỗi ngày chỉ kiếm được ngoại trừ hằng ngày tiêu dùng cùng với tu luyện số bạch tinh còn lại đúng là ít đến đáng thương, nên không nhiều người cam lòng mỗi ngày bỏ ra ít nhất 5 viên bạch tinh đi hút thuốc.
Qua loa tính toán một chốc, La Hầu bị tổng giá trị của số thuốc là này dọa đến ngây người.
Hết thảy thuốc lá gộp lại tổng giá trị đại khái vào khoảng 10 ngàn viên bạc tinh! Đổi thành một cấp hôi tinh, chính là ròng rã một trăm viên! Không nói để ngự linh chiếc nhẫn lên cấp đến cấp một, phỏng chừng lên tới cấp hai cũng được.
La Hầu hưng phấn hai tay có chút nhẹ nhàng run rẩy, lần thứ hai đốt thuốc, vừa nuốt mây nhả khói, vừa quyết định ở trong lòng —— đem số thuốc lá này đem đi, số dầu muối tương giấm và rượu đế kia để lại.
Hết thảy thuốc lá gộp lại vẫn chưa đến 5kg, một chiếc túi da hơi lớn là có thể đựng hết. với số lượng như vậy với La Hầu là không có có vấn đề.
Nếu đã có quyết định, La Hầu liền thực hiện.
Đem tấm nilon che ở trên quầy trải xuống mặt đất, La Hầu đem hết thảy thuốc lá xếp thành một đống, gói kỹ rồi nhét vào trong một chiếc túi da rắn. Đi ra nam tạp điếm, đóng cửa lại dùng một cái dây sắt buộc 2 cánh cửa vào với nhau để ngừa có Zombie du đãng tới đây đi vào phá đồ.
Chỉ huy Zombie linh sủng ở mặt trước mở đường, La Hầu vác túi da rắn, cẩn thận từng li từng tí một di chuyển về phía đường lớn. đi qua nơi phát hiện con zoombie cấp 1 kia , La Hầu càng là không dám có chút bất cẩn.
Cũng còn tốt, con Zombie kia dĩ nhiên không còn tại đó số lượng zombie du đãng, ở trên đường phố cũng không nhiều.
Để Zombie linh sủng làm loạn ở gần một chiếc ô tô bỏ đi hấp dẫn sự chú ý phần lớn Zombie, La Hầu nhanh chóng rời đi đoạn đường này, vẫn chạy đến cái sườn dốc kia, mới dừng lại nghỉ ngơi một trận.
Đến nơi này, đã là khu vực an toàn, La Hầu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi ở trong bụi cỏ nhen lửa một điếu thuốc.
Nhìn túi da rắn ở bên cạnh túi, La Hầu trong mắt tràn đầy kim quang, chuyến thu hoạch này đúng là phong phú trước đây La Hầu đúng là không dám nghĩ tới.
. . .
thời điểm Trở lại khu dân cư , đã là buổi chiều khoảng chừng 4-5h Tiến Hóa giả ra ngoài túm năm tụm ba bắt đầu đường về, nhìn thấy La Hầu cõng lấy một cái túi, da rắn không có ai sẽ nghĩ tới trong đó có thứ gì đáng giá.
Dù sao, ở bên trong khu dân cư, La Hầu được mệnh danh là phế vật, một gia hỏa không cách nào cảm ứng được thiên địa nguyên lực, mỗi ngày đều khổ sở giãy dụa để sinh tồn, có thể sống cho tới bây giờ cũng đã làm cho người mở rộng tầm mắt. thời điểm qua cửa lớn vẫn như cũ là hôm qua "Kê oa nam" cùng "Mặt đen nam" canh cửa, đối với La Hầu có thể lần thứ hai sống sót trở về, đồng thời có vẻ như có chút thu hoạch, hai người lại là một trận chê cười.
Đối với hai người này châm biếm, La Hầu chỉ cảm thấy hai người Như chó điên vậy, khiến người ta cực kỳ căm ghét. Chỉ là La Hầu lúc này còn không trêu chọc nổi này hai con chó điên, chỉ có thể tránh thật xa, trong lòng cười lạnh một tiếng, lặng lẽ tiến vào cửa lớn, bước nhanh chân hướng về khu vực trung tâm khu dân cư.
Mang theo chờ mong, la Hầu chỉ huy Zombie linh sủng tiến lên dùng móng tay cắt đứt xích sắt.
"Chi dát —— "
Cửa bị đẩy ra, một cỗ mùi mốc phả vào mặt La Hầu che mũi vội vã trốn đến một bên.
Chờ mấy phút cho cái mùi mốc tích trữ gần một năm kia bay hết, La Hầu mệnh lệnh Zombie linh sủng ở ngoài cửa cảnh giới, cất bước đi vào nam tạp điếm.
Không có điện, gian phòng lại có chút thấp bé nên ánh sáng chiếu vào không đủ.
Tới phía bên phải của cửa tiệm có một chiếc tủ kính dài, mặt trên phủ nilon chất đầy tro bụi không nhìn thấy bên trong chứa đồ vật gì. La Hầu chỉ nhìn lướt qua liền đưa mắt nhìn vào phía bên trong tiểu điếm..
Một cái quầy hành cao hơn 1m chia làm 3 tầng hầu như chiếm hết cả tiệm, hai tầng trên cơ hồ không có một túi thực phẩm cũng như đồ uống nào còn nguyên vẹn khả năng là lúc xảy ra tận thế đã xảy ra chút biến hóa, trên căn bản đã bị hư hỏng không sử dụng được.
bỏ qua 2 gian hàng này, hướng mắt xuống gian hàng cuối cùng cuối cùng xem như có thu hoạch. Tới gần giá hàng cuối cùng này La Hầu nhìn thấy bên trong chất đầy dầu ăn, muối và tương giấm. Tất cả đều là hàng hóa trong thời gian ngắn không bị ảnh hưởng chất lượng. "Ha ha, lúc này phát đạt rồi!" La Hầu cười con mắt híp thành khe nhỏ. Cẩn thận kiểm kê, nước tương cùng giấm có năm mươi mấy bình, mỗi bình có thể ở khu dân cư đổi về một viên bạch tinh! Muối i-ốt ba mươi mấy bao, mỗi bao có thể bán hai viên bạch tinh! can dầu ăn 5l có 12 can, mỗi can có thể đổi 15 viên bạch tinh!
Những này dầu muối tương giấm gộp lại, gần như giá trị ba trăm viên bạch tinh!
Chuyển tới một giá hàng khác, La Hầu cười không ngậm mồm vào được, giá hàng này có hẳn 120 bình rượu đế chỉ là giá trị của số rượu đế này cũng đã trên 2000 viên bạch tinh, để ngự linh chiếc nhẫn thăng lên cấp một còn thừa sức!
"Quả thật là ngựa không ăn cỏ đêm không mập, người không tham tài(tiền phi nghĩa) không giàu! Này nếu như chỉ dựa vào giết Zombie, muốn tích góp một ngàn viên bạch tinh, không có một hai tháng căn bản là không có hi vọng."
La Hầu mừng rỡ xoa tay, hài lòng nhìn này một đống bình bình lon lon lại bắt đầu buồn rầu. Nhiều như đồ vật như vậy, thể tích cùng trọng lượng đều không nhỏ, muốn một lần chở về khu dân cư, là chuyện không thể nào, nếu là chia làm mấy lần vận tải, nguy hiểm lại khá lớn. Vừa nghĩ tới con Zombie cao tới hai mét vừa nhìn thấy khi nãy trong lòng La Hầu có chút chột dạ, ai biết lần sau nó sẽ sẽ không xuất hiện ở trong con hẻm dẫn tới nam tạp điếm?
Nếu là như vậy, những thứ đồ này La Hầu trong thời gian ngắn không có hi vọng đem về khu dân cư.
Rõ ràng trước mắt thả một toà bảo sơn, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể toàn bộ lấy đi, La Hầu gấp trong lòng ứa ra hỏa.
Suy nghĩ hồi lâu không nghĩ ra cách giải quyết, cổ họng khô rát, bụng reo lên ục ục gọi. La Hầu đơn giản không suy nghĩ thêm nữa, cầm một chai nước khoáng còn hạn sử dụng đến 2 năm, lại tìm ra một túi bách quy áp súc không bị hỏng , ngồi dựa vào giá hàng, lấp đầy cái bụng rồi nghĩ tiếp.
Giải quyết cơn khát cùng cơn đói, La Hầu đứng lên, hướng về chiếc tủ kính dài lúc đầu nhìn thấy. Vừa mới bị quầy hàng to lớn hấp dẫn ánh mắt nên còn chư xem bên trong này có cái gì.
Một tay kéo tấm nilon che tủ kính, ánh mắt xuyên qua tro bụi đang bay lượn lờ con mắt La Hầu ngơ ngác mà nhìn bên trong quầy, trên dưới hai tầng tủ kiếng, xếp đầy đủ loại thuốc lá! Trực giác nói cho La Hầu, nhưng bao thuốc là này tuyệt đối chưa có biến chất!
Nhanh chân đi tiến lên, La Hầu kéo cửa tủ kính, tiện tay xé ra một bao hoàng phù, lấy ra một điếu đặt ở trước mũi để ngửi..
Không có mùi mốc!
Đem điếu thuốc ngậm trên môi, cầm lấy một cái bật lửa trên quầy hàng để đốt thuốc, La Hầu nhắm mắt lại, cẩn thận hút một hơi. Theo khói thuốc tiến vào bên trong phổi, La Hầu cảm giác cả người mình như phiêu lên. Thời gian một năm bên trong bởi khốn cùng chán nản, La Hầu được tiếp xúc với thuocs lá đúng là ít đến đáng thương. điều này đối với một thanh niên nghiên thuốc thâm niên như La Hầu mà nói đúng là cực kỳ khó chịu..
Liên tục hút mấy cái, đem điếu thuốc trong miệng hút đến khi chỉ còn lại đầu lọc, La Hầu cẩn thận kiểm kê tông số thuốc lá trong quầy. Tổng cộng có 68 cây, sau khi tận thế hàng lâm thuốc lá tuyệt đối là 1 loại hàng xa xỉ, tiện nghi nhất cũng là phải 5 viên bạch tinh một điếu! Phải biết một tiến hóa giả cấp 1 bình quân mỗi ngày chỉ kiếm được ngoại trừ hằng ngày tiêu dùng cùng với tu luyện số bạch tinh còn lại đúng là ít đến đáng thương, nên không nhiều người cam lòng mỗi ngày bỏ ra ít nhất 5 viên bạch tinh đi hút thuốc.
Qua loa tính toán một chốc, La Hầu bị tổng giá trị của số thuốc là này dọa đến ngây người.
Hết thảy thuốc lá gộp lại tổng giá trị đại khái vào khoảng 10 ngàn viên bạc tinh! Đổi thành một cấp hôi tinh, chính là ròng rã một trăm viên! Không nói để ngự linh chiếc nhẫn lên cấp đến cấp một, phỏng chừng lên tới cấp hai cũng được.
La Hầu hưng phấn hai tay có chút nhẹ nhàng run rẩy, lần thứ hai đốt thuốc, vừa nuốt mây nhả khói, vừa quyết định ở trong lòng —— đem số thuốc lá này đem đi, số dầu muối tương giấm và rượu đế kia để lại.
Hết thảy thuốc lá gộp lại vẫn chưa đến 5kg, một chiếc túi da hơi lớn là có thể đựng hết. với số lượng như vậy với La Hầu là không có có vấn đề.
Nếu đã có quyết định, La Hầu liền thực hiện.
Đem tấm nilon che ở trên quầy trải xuống mặt đất, La Hầu đem hết thảy thuốc lá xếp thành một đống, gói kỹ rồi nhét vào trong một chiếc túi da rắn. Đi ra nam tạp điếm, đóng cửa lại dùng một cái dây sắt buộc 2 cánh cửa vào với nhau để ngừa có Zombie du đãng tới đây đi vào phá đồ.
Chỉ huy Zombie linh sủng ở mặt trước mở đường, La Hầu vác túi da rắn, cẩn thận từng li từng tí một di chuyển về phía đường lớn. đi qua nơi phát hiện con zoombie cấp 1 kia , La Hầu càng là không dám có chút bất cẩn.
Cũng còn tốt, con Zombie kia dĩ nhiên không còn tại đó số lượng zombie du đãng, ở trên đường phố cũng không nhiều.
Để Zombie linh sủng làm loạn ở gần một chiếc ô tô bỏ đi hấp dẫn sự chú ý phần lớn Zombie, La Hầu nhanh chóng rời đi đoạn đường này, vẫn chạy đến cái sườn dốc kia, mới dừng lại nghỉ ngơi một trận.
Đến nơi này, đã là khu vực an toàn, La Hầu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi ở trong bụi cỏ nhen lửa một điếu thuốc.
Nhìn túi da rắn ở bên cạnh túi, La Hầu trong mắt tràn đầy kim quang, chuyến thu hoạch này đúng là phong phú trước đây La Hầu đúng là không dám nghĩ tới.
. . .
thời điểm Trở lại khu dân cư , đã là buổi chiều khoảng chừng 4-5h Tiến Hóa giả ra ngoài túm năm tụm ba bắt đầu đường về, nhìn thấy La Hầu cõng lấy một cái túi, da rắn không có ai sẽ nghĩ tới trong đó có thứ gì đáng giá.
Dù sao, ở bên trong khu dân cư, La Hầu được mệnh danh là phế vật, một gia hỏa không cách nào cảm ứng được thiên địa nguyên lực, mỗi ngày đều khổ sở giãy dụa để sinh tồn, có thể sống cho tới bây giờ cũng đã làm cho người mở rộng tầm mắt. thời điểm qua cửa lớn vẫn như cũ là hôm qua "Kê oa nam" cùng "Mặt đen nam" canh cửa, đối với La Hầu có thể lần thứ hai sống sót trở về, đồng thời có vẻ như có chút thu hoạch, hai người lại là một trận chê cười.
Đối với hai người này châm biếm, La Hầu chỉ cảm thấy hai người Như chó điên vậy, khiến người ta cực kỳ căm ghét. Chỉ là La Hầu lúc này còn không trêu chọc nổi này hai con chó điên, chỉ có thể tránh thật xa, trong lòng cười lạnh một tiếng, lặng lẽ tiến vào cửa lớn, bước nhanh chân hướng về khu vực trung tâm khu dân cư.
/9
|