Khi “Thiên La Địa Võng” triệt để biến mất, hiện ra trước mặt bốn người chính là một đống hỗn độn, ngoại trừ quái thú cải tạo gien cấp thấp bị giật hôn mê, ngã ở nơi kia, phần lớn những con khác thì tạm thời mất đi năng lực hành động, giãy dụa trên mặt đất, nhưng có vài con quái thú cải tạo gien thuộc về cấp cao lại không hề bị thương, thấy hàng rào điện bao trùm chúng nó đã biến mất, quái thú cải tạo gien bị giật có chút bực bội phẫn nộ lập tức hung ác đánh tới, rõ ràng muốn ăn tươi đối tượng khiến cho chúng nó chịu đau trước mắt, để bình ổn sự tức giận của chúng nó.
Những con quái thú cải tạo gien này vẫn có trí tuệ nhất định, chúng nó biết tập trung công kích một người, mà đối tượng chúng nó lựa chọn là Đổng Hạo Triết. . . Ở trong mắt chúng nó, món thức ăn này to lớn nhất, thịt nhiều nhất, khi ăn khẳng định sẽ có sức nhai nhất, chúng nó đã quen ăn đồ ăn ngon trước, do sợ bị quái thú cải tạo gien khác cướp trước một bước.
Đổng Hạo Triết thấy thế, hào sảng cười nói: “Tới tốt. . .” Không Long Chi Bạo sớm đã được chuẩn bị đi lên ngênh tiếp.
Đổng Hạo Triết cho rằng anh bị những con quái thú cải tạo gien đó công kích tập thể là bởi vì anh mạnh hơn so với Trần Cảnh Văn Tiêu Tử Lăng, mà những con quái thú cải tạo gien đó thì thích khiêu chiến, nhưng không ngờ rằng là bởi vì thịt nhiều ăn ngon, nếu như Đổng Hạo Triết biết chân tướng, khẳng định sẽ rơi lệ đầy mặt.
Một tiếng nổ cực đại, quái thú cải tạo gien nhào tới bị năng lượng của Không Long Chi Bạo đánh bay ngược đi, nhưng bởi vì lực lượng công kích của Không Long Chi Bạo bị những con quái thú đó gánh vác bình quân, một kích này tuyệt không mang đến thương tổn gì cho chúng nó. Chỉ thấy thân mình chúng nó xoay trên không trung, bình yên đáp xuống mặt đất, sau đó lần nữa hung ác bổ nhào qua, không hoàn thành mục đích chúng nó sẽ không đình chỉ chiến đấu.
Lúc này, một con rồng nước một sợi roi nước trống rỗng xuất hiện, mỗi thứ cuốn đi hai con quái thú cải tạo gien không hề phòng bị. Mà ba con quái thú cải tạo gien còn lại tuyệt không chịu ảnh hưởng, vẫn không lui bước hung ác đánh về phía Đổng Hạo Triết.
“Cảm tạ!” Đổng Hạo Triết đáp tạ một tiếng, bốn con quái thú cải tạo gien được tống đi, áp lực của anh thoáng cái giảm bớt đi rất nhiều.
Ra tay đương nhiên là hai người Trần Cảnh Văn với Tiêu Tử Lăng. Lần này Trần Cảnh Văn trực tiếp thi triển kỹ năng cường đại nhất của anh, Thủy Long Tù cấp bốn, vững vàng vây hai con quái thú cải tạo gien kia vào trong đó. Vốn không nên thi triển kỹ năng cấp bốn, dù sao kỹ năng này quá hao dị năng, người thông minh cơ trí tuyệt đối sẽ không thi triển loại kỹ năng không phải ngươi chết thì là ta mất mạng này khi chưa rõ tình hình ngay từ đầu. Nhưng anh thấy Đổng Hạo Triết rơi vào nguy cơ, căn bản không đợi anh suy nghĩ, kỹ năng cấp bốn đã phát ra.
Trần Cảnh Văn phiền muộn, biết ngay đụng tới Đổng Hạo Triết anh sẽ trở nên ngốc mà, mụ nội nó, thế này thực sự quá có lỗi với xưng hào hồ ly của anh. Về sau anh nhất định phải cách ly Đổng Hạo Triết, miễn cho mình tiếp tục ngốc nữa.
Tiêu Tử Lăng bên kia thì dùng roi nước quấn lấy hai con quái thú cải tạo gien kéo đến bên người cậu, roi nước trong tay trong nháy mắt biến mất, thay thế là một thanh đoản đao sắc bén. Cậu thuận thế đâm tới đầu một con quái thú cải tạo gien trong đó, chợt nghe thấy một tiếng đinh thanh thúy, thanh âm như đánh trúng kim loại, đoản đao đã trải qua xử lý đặc thù thế mà đâm không vào được tầng da tràn ngập khuynh hướng cảm xúc kim loại đó.
“Da thực cứng.” Tiêu Tử Lăng chau mày, da của những con quái thú cải tạo gien này đã tiến hóa thành trạng thái kim loại hóa, nếu như không phỏng đoán sai, sợ rằng còn có năng lực hấp thu thương tổn.
Quả nhiên, công kích lần nữa của Đổng Hạo Triết đã chứng minh điều đó. Không Long Chi Bạo của anh trực tiếp đánh lên trên người một con quái thú cải tạo gien, đánh lõm vào một khối trên da thịt, nhưng tình huống khiến người ta kinh ngạc xảy ra. Vùng da thịt đó thế mà chậm rãi trồi lên khôi phục. Mà con quái thú cải tạo gien bị công kích đó sau khi rơi xuống đất vậy mà như không có việc gì, đứng dậy lần nữa nhanh chóng nhào lên, căn bản không có vết tích bị thương với ảnh hưởng gì. Như vậy xem ra, hoặc là cảm giác đau của nó đã bị người ta xóa đi, hoặc chính là Không Long Chi Bạo của Đổng Hạo Triết không thể khiến cho nó bị thương tổn gì.
Nếu lưỡi đao đã vô hiệu đối với chúng nó, Tiêu Tử Lăng quả quyết thu đoản đao trong tay vào Tử Phủ, roi nước lần nữa xuất hiện trong tay, cậu lựa chọn quấn đấu một phen trước xem xem tình hình đã.
Lúc này, hai tay Sở Chích Thiên chắp lại, quát lạnh: “Âm Dương Lưỡng Cực Hiện!”
Uy áp trên người anh đột nhiên hiện lên che trời lấp đất, mà cùng hô ứng là hai vùng trời nam bắc, hai trụ điện chói mắt từ trên trời giáng xuống, xung quanh trụ điện được xoay quanh vô số điện lực, phát sinh tiếng xé rách chói tai.
Căn cứ Kinh Vân trống rỗng xuất hiện hai trụ điện này, tất cả mọi người kinh hoảng nhìn hai hướng đó, không biết đã xảy ra chuyện gì, cho dù cự ly khá xa, bọn họ cũng có thể cảm nhận được năng lượng cực đại ẩn chứa trong đó, đủ để phá hủy toàn bộ căn cứ Kinh Vân.
Viên thiếu tướng thấy một màn như vậy, mặt của hắn bắt đầu vặn vẹo, vẻ đố kỵ không hề che giấu. Vì sao kỹ năng hệ lôi điện cường đại khủng bố như thế sẽ được Sở Chích Thiên lĩnh ngộ chứ. . . Viên thiếu tướng rất rõ ràng, kỹ năng này chỉ sợ là cường đại nhất trong hệ lôi điện, bởi vì năng lượng lôi điện trong cơ thể hắn thế mà bắt đầu bạo động lên, muốn bức thiết thoát ly thân thể của hắn tụ tập về phía hai trụ điện kia. Hắn biết rõ, điều này đại biểu dị năng lôi điện của hắn đang thần phục đối với vương giả, nói cách khác lôi điện của hắn hoàn toàn thần phục Sở Chích Thiên, khó trách công kích của hắn căn bản không có hiệu quả, trái lại còn có hiệu quả tăng ích đối với hắn ta. Thử nghĩ một thần tử thần phục thế nào có thể uy hiếp được vương giả chứ.
Mà ở phương hướng tương phản với bên Sở Chích Thiên, Võ Chiếu của căn cứ Phượng Lâm chém bay một con quái thú cải tạo gien, chỉ huy thủ hạ chạy về phía một thông đạo nhỏ hẹp, những con quái thú cải tạo gien kia muốn giữ lại Võ Chiếu cấp năm, tuyệt không có khả năng, Võ Chiếu muốn chạy trốn vẫn có thể làm được, thế nhưng cô thế nào có thể bỏ lại quân sư với thủ hạ của cô chứ, vì vậy chỉ có thể chiến đấu anh dũng, trả giá mấy vết thương, mới tìm được chỗ phản kích. Cô đứng ở cửa thông đạo một người đã đủ giữ quan ải, bởi vì thông đạo chật hẹp, những con quái thú cải tạo gien đó chỉ có thể đồng thời công kích ba con, điều này đối với Võ Chiếu mà nói, áp lực tuyệt không nặng, cô phân phó thủ hạ chú ý chỗ cửa còn lại của thông đạo, không thể xảy ra việc lực chú ý đều ở phía trước mà bị đánh lén ở phía sau.
Tuy rằng thoạt nhìn đám người Võ Chiếu không có gì nguy hiểm, nhưng quân sư Trần Song lại biết đây không phải kế lâu dài, chờ dị năng của Võ Chiếu tiêu hao sạch, bọn họ chính là con cá đợi làm thịt, mặc người hiếp đáp.
Đang khi Trần Song không nghĩ ra được một biện pháp nào tốt, đột nhiên có trụ điện năng lượng khổng lồ đánh xuống, khiến cho đám quái thú cải tạo gien hỗn loạn một trận, nhất thời rốt cuộc quên phải công kích bọn họ.
Trần Song chấn kinh đầy mặt hỏi: “Võ tôn, đó tới cùng là chuyện gì? Trụ điện đó từ đâu tới?”
Quái thú cải tạo gien đột nhiên đình chỉ công kích, để cho Võ Chiếu thở được một hơi, cô yên lặng cảm ứng luồng năng lượng đó, khóe miệng lộ ra một ý cười nói: “Thoạt nhìn, đồng bọn chúng ta muốn kết minh rất đắc lực a.”
Trần Song kinh hỉ nói: “Võ tôn, chẳng lẽ là Sở Chích Thiên. . .”
“Hệ lôi điện, hơn nữa dám làm càn như thế ở căn cứ Kinh Vân, ngoại trừ anh ta thì còn ai vào đây? Chẳng lẽ cậu cho rằng tên Viên thiếu tướng kia dám làm như thế? Hơn nữa. . .” Võ Chiếu không nói ra nửa câu sau, chính là điều mà chỉ có người cấp năm như bọn cô mới có thể lĩnh ngộ được, ý cười của cô càng đậm, năng lượng lôi điện đó, hoàn toàn là cấp đế vương, đó sao có thể là thứ tên Viên thiếu tướng không phóng khoáng kia có thể lĩnh ngộ được chứ. . . Kỹ năng thức tỉnh được mạnh hay yếu cũng phải xem người.
Ba người Đổng Hạo Triết Trần Cảnh Văn Tiêu Tử Lăng thấy Sở Chích Thiên bắt đầu phát động kỹ năng uy lực cường đại nhất của anh ta, ba người không lưu thủ nữa, bắt đầu khai hỏa toàn bộ mã lực, chuẩn bị nhanh chóng giải quyết mấy con quái thú cải tạo gien cao cấp trước mắt.
Đổng Hạo Triết với Tiêu Tử Lăng đánh rất kịch liệt, chỉ thấy hai người bọn họ mày tới tao đi, mày đuổi tao trốn, nhảy tới lui trong trận, đánh khó phân thắng bại với năm con quái thú cải tạo gien. Mà Trần Cảnh Văn thì đứng ở nơi kia không hề nhúc nhích giằng co với hai con quái thú cải tạo gien, thoạt nhìn dường như rất ung dung hưu nhàn, kỳ thực trong ba người, Trần Cảnh Văn lại là người nguy hiểm nhất.
Thủy Long Tù tên như ý nghĩa là lấy dị năng hệ thủy làm lao tù vây khốn đối thủ, ăn mòn đối phương, hòa tan đối phương trước khi dị năng hao hết, đương nhiên đối với sinh vật hô hấp, có thể triệt để phong tỏa dưỡng khí, để cho nó hít thở không thông, bất quá loại sau cơ bản không có hiệu quả tốt gì, bởi vì chỉ cần là người thức tỉnh, thì sẽ có năng lực khống chế hô hấp, cho dù là người thức tỉnh cấp một, cũng có thể nín thở được trên dưới mười lăm phút đồng hồ, mà trong khoảng thời gian đó đủ cho người thức tỉnh phản kích, vì vậy Thủy Long Tù chủ yếu vẫn là xem công năng đầu tiên, nước trong Thủy Long Tù có hiệu quả ăn mòn cường lực, không kém hơn chỗ nào so với axit sunfuric đậm đặc.
Bởi vì bị nhốt ở trong Thủy Long Tù một đoạn thời gian khá dài, da thịt của hai con quái thú cải tạo gien kia không cách nào ngăn chặn được ăn mòn nữa, bắt đầu phát sinh tiếng vang xèo xèo, thật giống như bị axit sunfuric hắt lên vậy, da thịt vốn khuynh hướng cảm xúc kim loại bắt đầu có dấu hiệu hòa tan. Loại thống khổ bong tróc đó khiến cho hai con quái thú cải tạo gien bên trong Thủy Long Tù bắt đầu giãy dụa kịch liệt, lực đạo to lớn thiếu chút nữa đã bị giãy thoát ra.
Trên mặt Trần Cảnh Văn đột ngột trắng bệch, dùng sức nuốt xuống vị tanh tuôn ra nơi ngực, lần nữa chuyển vận dị năng, gia tăng lực độ của Thủy Long Tù, đã có hiệu quả, thì tuyệt không thể để cho hai con quái vật đó xé rách Thủy Long Tù chạy ra, lúc này, phải xem ai chống đỡ không được trước.
Bên Trần Cảnh Văn xuất hiện tiếng ăn mòn xèo xèo để cho Tiêu Tử Lăng khẽ động tâm niệm, cậu trong lúc quấn đấu mặc niệm thuật ngữ, vì vậy một luồng hơi nước cực nóng bùng nổ từ trên người cậu, hai con quái thú cải tạo gien vẫn luôn theo sát truy đuổi cậu, căn bản không cách nào né tránh hơi nước đột kích đột nhiên, trực tiếp bị trùm lấy cả người.
Chợt nghe thấy hai con quái thú cải tạo gien, đột nhiên dừng lại bước chân, rống giận lên. Mà nhiệt độ cao kịch liệt của hơi nước khiến cho da thịt của chúng nó bắt đầu xuất hiện từng mụn nước bao phủ toàn thân, không còn thấy khuynh hướng cảm xúc kim loại lúc đầu nữa.
Pháp thuật hệ thủy Viêm Tuyền Vụ Hóa Thuật, có nhiệt độ cao không thua nham thạch nóng chảy, thời khắc mấu chốt phát huy được tác dụng then chốt. Tiêu Tử Lăng rất quả quyết, trong tay lần nữa xuất hiện đoản đao, lợi dụng dị năng tốc độ đâm mạnh về phía một con quái thú cải tạo gien trong đó, mà lúc này đây lại dễ dàng đâm rách được da thịt, hung hăng đâm vào. Cũng để cho con quái thú đó thống khổ kêu điên cuồng, hung hăng cắn về phía nhân loại khiến cho nó bị thương.
Có hi vọng! Tiêu Tử Lăng lần nữa dùng dị năng tốc độ phi thân rút lui, né qua chiêu cắn của quái thú, kéo ra cự ly. Tay cậu thoáng lật thoáng thu, đoản đao trong nháy mắt biến thành đường đao.
“Hạo Nguyệt Đương Không!” Theo một tiếng này, Hạo Nguyệt Đương Không với lực công kích cường đại lần nữa xuất hiện, vô số mũi kiếm bắn qua.
Hai con quái thú cải tạo gien căn bản không có không gian né tránh, biến thành một bãi thịt vụn dưới những mũi kiếm đó, nếu như không loại trừ tầng da thịt khuynh hướng cảm xúc kim loại kia, cho dù ngay từ đầu thi triển Hạo Nguyệt Đương Không, chỉ sợ cũng không cách nào sản sinh được uy hiếp tới hai con quái thú cải tạo gien đó, nhiều nhất chỉ có thể cho chúng nó một chút vết thương nhẹ mà thôi. Sự phối hợp xảo diệu giữa thuật thức hệ thủy của Thanh Tâm Thuật với kiếm chiêu thần bí, Tiêu Tử Lăng vs hai con quái thú cải tạo gien, sau cùng lấy Tiêu Tử Lăng thắng lợi cáo chung
Những con quái thú cải tạo gien này vẫn có trí tuệ nhất định, chúng nó biết tập trung công kích một người, mà đối tượng chúng nó lựa chọn là Đổng Hạo Triết. . . Ở trong mắt chúng nó, món thức ăn này to lớn nhất, thịt nhiều nhất, khi ăn khẳng định sẽ có sức nhai nhất, chúng nó đã quen ăn đồ ăn ngon trước, do sợ bị quái thú cải tạo gien khác cướp trước một bước.
Đổng Hạo Triết thấy thế, hào sảng cười nói: “Tới tốt. . .” Không Long Chi Bạo sớm đã được chuẩn bị đi lên ngênh tiếp.
Đổng Hạo Triết cho rằng anh bị những con quái thú cải tạo gien đó công kích tập thể là bởi vì anh mạnh hơn so với Trần Cảnh Văn Tiêu Tử Lăng, mà những con quái thú cải tạo gien đó thì thích khiêu chiến, nhưng không ngờ rằng là bởi vì thịt nhiều ăn ngon, nếu như Đổng Hạo Triết biết chân tướng, khẳng định sẽ rơi lệ đầy mặt.
Một tiếng nổ cực đại, quái thú cải tạo gien nhào tới bị năng lượng của Không Long Chi Bạo đánh bay ngược đi, nhưng bởi vì lực lượng công kích của Không Long Chi Bạo bị những con quái thú đó gánh vác bình quân, một kích này tuyệt không mang đến thương tổn gì cho chúng nó. Chỉ thấy thân mình chúng nó xoay trên không trung, bình yên đáp xuống mặt đất, sau đó lần nữa hung ác bổ nhào qua, không hoàn thành mục đích chúng nó sẽ không đình chỉ chiến đấu.
Lúc này, một con rồng nước một sợi roi nước trống rỗng xuất hiện, mỗi thứ cuốn đi hai con quái thú cải tạo gien không hề phòng bị. Mà ba con quái thú cải tạo gien còn lại tuyệt không chịu ảnh hưởng, vẫn không lui bước hung ác đánh về phía Đổng Hạo Triết.
“Cảm tạ!” Đổng Hạo Triết đáp tạ một tiếng, bốn con quái thú cải tạo gien được tống đi, áp lực của anh thoáng cái giảm bớt đi rất nhiều.
Ra tay đương nhiên là hai người Trần Cảnh Văn với Tiêu Tử Lăng. Lần này Trần Cảnh Văn trực tiếp thi triển kỹ năng cường đại nhất của anh, Thủy Long Tù cấp bốn, vững vàng vây hai con quái thú cải tạo gien kia vào trong đó. Vốn không nên thi triển kỹ năng cấp bốn, dù sao kỹ năng này quá hao dị năng, người thông minh cơ trí tuyệt đối sẽ không thi triển loại kỹ năng không phải ngươi chết thì là ta mất mạng này khi chưa rõ tình hình ngay từ đầu. Nhưng anh thấy Đổng Hạo Triết rơi vào nguy cơ, căn bản không đợi anh suy nghĩ, kỹ năng cấp bốn đã phát ra.
Trần Cảnh Văn phiền muộn, biết ngay đụng tới Đổng Hạo Triết anh sẽ trở nên ngốc mà, mụ nội nó, thế này thực sự quá có lỗi với xưng hào hồ ly của anh. Về sau anh nhất định phải cách ly Đổng Hạo Triết, miễn cho mình tiếp tục ngốc nữa.
Tiêu Tử Lăng bên kia thì dùng roi nước quấn lấy hai con quái thú cải tạo gien kéo đến bên người cậu, roi nước trong tay trong nháy mắt biến mất, thay thế là một thanh đoản đao sắc bén. Cậu thuận thế đâm tới đầu một con quái thú cải tạo gien trong đó, chợt nghe thấy một tiếng đinh thanh thúy, thanh âm như đánh trúng kim loại, đoản đao đã trải qua xử lý đặc thù thế mà đâm không vào được tầng da tràn ngập khuynh hướng cảm xúc kim loại đó.
“Da thực cứng.” Tiêu Tử Lăng chau mày, da của những con quái thú cải tạo gien này đã tiến hóa thành trạng thái kim loại hóa, nếu như không phỏng đoán sai, sợ rằng còn có năng lực hấp thu thương tổn.
Quả nhiên, công kích lần nữa của Đổng Hạo Triết đã chứng minh điều đó. Không Long Chi Bạo của anh trực tiếp đánh lên trên người một con quái thú cải tạo gien, đánh lõm vào một khối trên da thịt, nhưng tình huống khiến người ta kinh ngạc xảy ra. Vùng da thịt đó thế mà chậm rãi trồi lên khôi phục. Mà con quái thú cải tạo gien bị công kích đó sau khi rơi xuống đất vậy mà như không có việc gì, đứng dậy lần nữa nhanh chóng nhào lên, căn bản không có vết tích bị thương với ảnh hưởng gì. Như vậy xem ra, hoặc là cảm giác đau của nó đã bị người ta xóa đi, hoặc chính là Không Long Chi Bạo của Đổng Hạo Triết không thể khiến cho nó bị thương tổn gì.
Nếu lưỡi đao đã vô hiệu đối với chúng nó, Tiêu Tử Lăng quả quyết thu đoản đao trong tay vào Tử Phủ, roi nước lần nữa xuất hiện trong tay, cậu lựa chọn quấn đấu một phen trước xem xem tình hình đã.
Lúc này, hai tay Sở Chích Thiên chắp lại, quát lạnh: “Âm Dương Lưỡng Cực Hiện!”
Uy áp trên người anh đột nhiên hiện lên che trời lấp đất, mà cùng hô ứng là hai vùng trời nam bắc, hai trụ điện chói mắt từ trên trời giáng xuống, xung quanh trụ điện được xoay quanh vô số điện lực, phát sinh tiếng xé rách chói tai.
Căn cứ Kinh Vân trống rỗng xuất hiện hai trụ điện này, tất cả mọi người kinh hoảng nhìn hai hướng đó, không biết đã xảy ra chuyện gì, cho dù cự ly khá xa, bọn họ cũng có thể cảm nhận được năng lượng cực đại ẩn chứa trong đó, đủ để phá hủy toàn bộ căn cứ Kinh Vân.
Viên thiếu tướng thấy một màn như vậy, mặt của hắn bắt đầu vặn vẹo, vẻ đố kỵ không hề che giấu. Vì sao kỹ năng hệ lôi điện cường đại khủng bố như thế sẽ được Sở Chích Thiên lĩnh ngộ chứ. . . Viên thiếu tướng rất rõ ràng, kỹ năng này chỉ sợ là cường đại nhất trong hệ lôi điện, bởi vì năng lượng lôi điện trong cơ thể hắn thế mà bắt đầu bạo động lên, muốn bức thiết thoát ly thân thể của hắn tụ tập về phía hai trụ điện kia. Hắn biết rõ, điều này đại biểu dị năng lôi điện của hắn đang thần phục đối với vương giả, nói cách khác lôi điện của hắn hoàn toàn thần phục Sở Chích Thiên, khó trách công kích của hắn căn bản không có hiệu quả, trái lại còn có hiệu quả tăng ích đối với hắn ta. Thử nghĩ một thần tử thần phục thế nào có thể uy hiếp được vương giả chứ.
Mà ở phương hướng tương phản với bên Sở Chích Thiên, Võ Chiếu của căn cứ Phượng Lâm chém bay một con quái thú cải tạo gien, chỉ huy thủ hạ chạy về phía một thông đạo nhỏ hẹp, những con quái thú cải tạo gien kia muốn giữ lại Võ Chiếu cấp năm, tuyệt không có khả năng, Võ Chiếu muốn chạy trốn vẫn có thể làm được, thế nhưng cô thế nào có thể bỏ lại quân sư với thủ hạ của cô chứ, vì vậy chỉ có thể chiến đấu anh dũng, trả giá mấy vết thương, mới tìm được chỗ phản kích. Cô đứng ở cửa thông đạo một người đã đủ giữ quan ải, bởi vì thông đạo chật hẹp, những con quái thú cải tạo gien đó chỉ có thể đồng thời công kích ba con, điều này đối với Võ Chiếu mà nói, áp lực tuyệt không nặng, cô phân phó thủ hạ chú ý chỗ cửa còn lại của thông đạo, không thể xảy ra việc lực chú ý đều ở phía trước mà bị đánh lén ở phía sau.
Tuy rằng thoạt nhìn đám người Võ Chiếu không có gì nguy hiểm, nhưng quân sư Trần Song lại biết đây không phải kế lâu dài, chờ dị năng của Võ Chiếu tiêu hao sạch, bọn họ chính là con cá đợi làm thịt, mặc người hiếp đáp.
Đang khi Trần Song không nghĩ ra được một biện pháp nào tốt, đột nhiên có trụ điện năng lượng khổng lồ đánh xuống, khiến cho đám quái thú cải tạo gien hỗn loạn một trận, nhất thời rốt cuộc quên phải công kích bọn họ.
Trần Song chấn kinh đầy mặt hỏi: “Võ tôn, đó tới cùng là chuyện gì? Trụ điện đó từ đâu tới?”
Quái thú cải tạo gien đột nhiên đình chỉ công kích, để cho Võ Chiếu thở được một hơi, cô yên lặng cảm ứng luồng năng lượng đó, khóe miệng lộ ra một ý cười nói: “Thoạt nhìn, đồng bọn chúng ta muốn kết minh rất đắc lực a.”
Trần Song kinh hỉ nói: “Võ tôn, chẳng lẽ là Sở Chích Thiên. . .”
“Hệ lôi điện, hơn nữa dám làm càn như thế ở căn cứ Kinh Vân, ngoại trừ anh ta thì còn ai vào đây? Chẳng lẽ cậu cho rằng tên Viên thiếu tướng kia dám làm như thế? Hơn nữa. . .” Võ Chiếu không nói ra nửa câu sau, chính là điều mà chỉ có người cấp năm như bọn cô mới có thể lĩnh ngộ được, ý cười của cô càng đậm, năng lượng lôi điện đó, hoàn toàn là cấp đế vương, đó sao có thể là thứ tên Viên thiếu tướng không phóng khoáng kia có thể lĩnh ngộ được chứ. . . Kỹ năng thức tỉnh được mạnh hay yếu cũng phải xem người.
Ba người Đổng Hạo Triết Trần Cảnh Văn Tiêu Tử Lăng thấy Sở Chích Thiên bắt đầu phát động kỹ năng uy lực cường đại nhất của anh ta, ba người không lưu thủ nữa, bắt đầu khai hỏa toàn bộ mã lực, chuẩn bị nhanh chóng giải quyết mấy con quái thú cải tạo gien cao cấp trước mắt.
Đổng Hạo Triết với Tiêu Tử Lăng đánh rất kịch liệt, chỉ thấy hai người bọn họ mày tới tao đi, mày đuổi tao trốn, nhảy tới lui trong trận, đánh khó phân thắng bại với năm con quái thú cải tạo gien. Mà Trần Cảnh Văn thì đứng ở nơi kia không hề nhúc nhích giằng co với hai con quái thú cải tạo gien, thoạt nhìn dường như rất ung dung hưu nhàn, kỳ thực trong ba người, Trần Cảnh Văn lại là người nguy hiểm nhất.
Thủy Long Tù tên như ý nghĩa là lấy dị năng hệ thủy làm lao tù vây khốn đối thủ, ăn mòn đối phương, hòa tan đối phương trước khi dị năng hao hết, đương nhiên đối với sinh vật hô hấp, có thể triệt để phong tỏa dưỡng khí, để cho nó hít thở không thông, bất quá loại sau cơ bản không có hiệu quả tốt gì, bởi vì chỉ cần là người thức tỉnh, thì sẽ có năng lực khống chế hô hấp, cho dù là người thức tỉnh cấp một, cũng có thể nín thở được trên dưới mười lăm phút đồng hồ, mà trong khoảng thời gian đó đủ cho người thức tỉnh phản kích, vì vậy Thủy Long Tù chủ yếu vẫn là xem công năng đầu tiên, nước trong Thủy Long Tù có hiệu quả ăn mòn cường lực, không kém hơn chỗ nào so với axit sunfuric đậm đặc.
Bởi vì bị nhốt ở trong Thủy Long Tù một đoạn thời gian khá dài, da thịt của hai con quái thú cải tạo gien kia không cách nào ngăn chặn được ăn mòn nữa, bắt đầu phát sinh tiếng vang xèo xèo, thật giống như bị axit sunfuric hắt lên vậy, da thịt vốn khuynh hướng cảm xúc kim loại bắt đầu có dấu hiệu hòa tan. Loại thống khổ bong tróc đó khiến cho hai con quái thú cải tạo gien bên trong Thủy Long Tù bắt đầu giãy dụa kịch liệt, lực đạo to lớn thiếu chút nữa đã bị giãy thoát ra.
Trên mặt Trần Cảnh Văn đột ngột trắng bệch, dùng sức nuốt xuống vị tanh tuôn ra nơi ngực, lần nữa chuyển vận dị năng, gia tăng lực độ của Thủy Long Tù, đã có hiệu quả, thì tuyệt không thể để cho hai con quái vật đó xé rách Thủy Long Tù chạy ra, lúc này, phải xem ai chống đỡ không được trước.
Bên Trần Cảnh Văn xuất hiện tiếng ăn mòn xèo xèo để cho Tiêu Tử Lăng khẽ động tâm niệm, cậu trong lúc quấn đấu mặc niệm thuật ngữ, vì vậy một luồng hơi nước cực nóng bùng nổ từ trên người cậu, hai con quái thú cải tạo gien vẫn luôn theo sát truy đuổi cậu, căn bản không cách nào né tránh hơi nước đột kích đột nhiên, trực tiếp bị trùm lấy cả người.
Chợt nghe thấy hai con quái thú cải tạo gien, đột nhiên dừng lại bước chân, rống giận lên. Mà nhiệt độ cao kịch liệt của hơi nước khiến cho da thịt của chúng nó bắt đầu xuất hiện từng mụn nước bao phủ toàn thân, không còn thấy khuynh hướng cảm xúc kim loại lúc đầu nữa.
Pháp thuật hệ thủy Viêm Tuyền Vụ Hóa Thuật, có nhiệt độ cao không thua nham thạch nóng chảy, thời khắc mấu chốt phát huy được tác dụng then chốt. Tiêu Tử Lăng rất quả quyết, trong tay lần nữa xuất hiện đoản đao, lợi dụng dị năng tốc độ đâm mạnh về phía một con quái thú cải tạo gien trong đó, mà lúc này đây lại dễ dàng đâm rách được da thịt, hung hăng đâm vào. Cũng để cho con quái thú đó thống khổ kêu điên cuồng, hung hăng cắn về phía nhân loại khiến cho nó bị thương.
Có hi vọng! Tiêu Tử Lăng lần nữa dùng dị năng tốc độ phi thân rút lui, né qua chiêu cắn của quái thú, kéo ra cự ly. Tay cậu thoáng lật thoáng thu, đoản đao trong nháy mắt biến thành đường đao.
“Hạo Nguyệt Đương Không!” Theo một tiếng này, Hạo Nguyệt Đương Không với lực công kích cường đại lần nữa xuất hiện, vô số mũi kiếm bắn qua.
Hai con quái thú cải tạo gien căn bản không có không gian né tránh, biến thành một bãi thịt vụn dưới những mũi kiếm đó, nếu như không loại trừ tầng da thịt khuynh hướng cảm xúc kim loại kia, cho dù ngay từ đầu thi triển Hạo Nguyệt Đương Không, chỉ sợ cũng không cách nào sản sinh được uy hiếp tới hai con quái thú cải tạo gien đó, nhiều nhất chỉ có thể cho chúng nó một chút vết thương nhẹ mà thôi. Sự phối hợp xảo diệu giữa thuật thức hệ thủy của Thanh Tâm Thuật với kiếm chiêu thần bí, Tiêu Tử Lăng vs hai con quái thú cải tạo gien, sau cùng lấy Tiêu Tử Lăng thắng lợi cáo chung
/283
|