Chín cấp đằng trước mỗi lần thăng cấp là một cấp bậc, dị năng đều có độ tăng trưởng nhất định.
Dị năng cấp chín tăng đến dị năng đại sư, dị năng sẽ tăng gấp đôi.
Dị năng đại sư thăng cấp đến dị năng chi thần, dị năng sẽ tăng đến gấp mười lần.
Đây cũng coi như là đến giới hạn của con người.
Cấp bậc dị năng giống như ngươi có bao nhiêu tiền vậy.
Cấp bậc càng cao, số tiền ngươi sở hữu cũng càng nhiều, ngươi mới có năng lực mua càng nhiều đồ.
Lúc ngươi nhìn trúng một đồ vật quý trọng, nhưng lại không có khả năng mua thì chỉ có thể nhìn, cùng lắm chỉ có thể mua hàng giả cao cấp.
Giống như ngươi là dị năng giả cấp hai, sử dụng chiêu thức của dị năng giả cấp ba, rõ rang uy lực sẽ khác biệt rất lớn.
Đa Dư nghĩ đến hai dị năng khác, càng nghĩ càng kích động, không thể một câu hai câu có thể tả được.
Nhân loại đã biết có tất cả chín loại dị năng, trong đó có dị năng hệ hỏa màu đỏ, dị năng hệ thủy màu lam, dị năng hệ thổ màu vàng, dị năng hệ mộc màu lục, bốn loại này là thường gặp nhất.
Dị năng hệ phong thanh sắc và dị năng hệ lôi màu tím, hai loại này không thường gặp, trong trăm người nhiều nhất có một người.
Dị năng hệ quang màu trắng và dị năng hệ ám màu đen, hai loại này là hiếm nhất, trong ngàn người nhiều nhất chỉ có một người.
Cuối cùng một loại là dị năng hệ tinh thần, có thể nói là hiếm có khó tìm, loại dị năng này không có phân biệt đẳng cấp rõ ràng, tất cả đều do dị năng giả hệ tinh thần định ra.
Nghe nói còn có rất nhiều loại dị năng còn chưa được chứng thực, ví dụ: dị năng giả không gian, dị năng giả tiên đoán, dị năng giả phân thân,... rất nhiều, chỉ là nghe nói cũng chưa từng có người tận mắt nhìn thấy, ít nhất là Đa Dư cũng chưa từng.
Đa Dư cảm nhận một chút, hiện tại cô là dị năng giả cấp 1.
Đặt cốc nước xuống, dùng thuật chữa trị của hệ quang áp dụng lên vết thương trên bàn tay phải, gỡ cái khăn tay sớm đã nhiễm máu ra.
Miệng vết thương đúng như cô dự đoán đã hoàn toàn bình phục, một chút vết tích cũng không sót lại.
Dị năng hệ quang là loại dị năng chữa trị hiệu quả nhất trong các loại dị năng.
Theo sau là một quả cầu sáng cỡ hạt đậu nành xuất hiện trong lòng bàn tay.
Ấm ấm, tựa như mặt trời ấm áp mà lại chói mắt như thế.
Ánh sáng biến mất, trong phòng lại trở về vẻ tĩnh lặng.
Dị năng tinh thần là một loại dị năng đặc thù, lúc đầu lấy việc thao túng là chính, về sau có thể biến hóa nó thành một loại vũ khí tấn công vô hình.
Đa Dư nhìn chăm chú không chớp mắt vào cốc nước đặt trên tủ đầu giường, cốc nước cứ thế bay đến rơi vào tay cô.
Người nào đó chơi đến nhiệt tình khống chế cốc nước bay qua bay lại.
Đa Dư trùng sinh sống lại, tinh thần lực so vơi người thường mạnh hơn gấp bội, có điều nó cũng không chịu được sự vận dụng tiêu hao của cô như này.
Không qua bao lâu, trong phòng lại truyền ra tiếng thở đều đặn.
Sáng sớm, Đa Dư lại bị ca khúc sầu cảm gọi tỉnh dậy, đây là bài hát cô đặt báo thức.
Lười nhác duỗi eo, người nào đó thoải mái rên lên hai tiếng, cô cảm nhận được cơ thể có một nguồn năng lượng dồi dào.
Mỗi một căn phòng trong biệt thự đều có cách âm rất tốt, nếu không Đa Dư tối qua làm loạn như vậy bên ngoài sớm đã có người nhìn vào rồi.
Đa Dư phát hiện thính giác của cô so với trước kia đã nhạy bén lên rất nhiều, tiếng nói chuyện trong phòng khách cô vậy mà có thể nghe nhất thanh nhị sở.
“Chuyện này cứ quyết định như thế đi, tốt nghiệp đại học xong Nghiên Nhi liền cùng Lâm Tử Thạc tổ chức hôn lễ.”
“Hạo Thiên anh bớt giận, Nghiên Nhi vừa mới qua sinh nhật 23 tuổi, nó vẫn còn nhỏ, không bằng chúng ta cho chúng đính hôn trước, hôn lễ để từ từ về sau.”
“Bốp” một tiếng.
Đa Dư vừa xuống lầu thì thấy bố cô đang vung tay về phía mẹ kế, kế tiếp nửa bên mặt bà ta liền phù lên.
Cô mân môi, xem ra hôm đó bố vẫn coi là hạ thủ lưu tình với cô rồi.
Dị năng cấp chín tăng đến dị năng đại sư, dị năng sẽ tăng gấp đôi.
Dị năng đại sư thăng cấp đến dị năng chi thần, dị năng sẽ tăng đến gấp mười lần.
Đây cũng coi như là đến giới hạn của con người.
Cấp bậc dị năng giống như ngươi có bao nhiêu tiền vậy.
Cấp bậc càng cao, số tiền ngươi sở hữu cũng càng nhiều, ngươi mới có năng lực mua càng nhiều đồ.
Lúc ngươi nhìn trúng một đồ vật quý trọng, nhưng lại không có khả năng mua thì chỉ có thể nhìn, cùng lắm chỉ có thể mua hàng giả cao cấp.
Giống như ngươi là dị năng giả cấp hai, sử dụng chiêu thức của dị năng giả cấp ba, rõ rang uy lực sẽ khác biệt rất lớn.
Đa Dư nghĩ đến hai dị năng khác, càng nghĩ càng kích động, không thể một câu hai câu có thể tả được.
Nhân loại đã biết có tất cả chín loại dị năng, trong đó có dị năng hệ hỏa màu đỏ, dị năng hệ thủy màu lam, dị năng hệ thổ màu vàng, dị năng hệ mộc màu lục, bốn loại này là thường gặp nhất.
Dị năng hệ phong thanh sắc và dị năng hệ lôi màu tím, hai loại này không thường gặp, trong trăm người nhiều nhất có một người.
Dị năng hệ quang màu trắng và dị năng hệ ám màu đen, hai loại này là hiếm nhất, trong ngàn người nhiều nhất chỉ có một người.
Cuối cùng một loại là dị năng hệ tinh thần, có thể nói là hiếm có khó tìm, loại dị năng này không có phân biệt đẳng cấp rõ ràng, tất cả đều do dị năng giả hệ tinh thần định ra.
Nghe nói còn có rất nhiều loại dị năng còn chưa được chứng thực, ví dụ: dị năng giả không gian, dị năng giả tiên đoán, dị năng giả phân thân,... rất nhiều, chỉ là nghe nói cũng chưa từng có người tận mắt nhìn thấy, ít nhất là Đa Dư cũng chưa từng.
Đa Dư cảm nhận một chút, hiện tại cô là dị năng giả cấp 1.
Đặt cốc nước xuống, dùng thuật chữa trị của hệ quang áp dụng lên vết thương trên bàn tay phải, gỡ cái khăn tay sớm đã nhiễm máu ra.
Miệng vết thương đúng như cô dự đoán đã hoàn toàn bình phục, một chút vết tích cũng không sót lại.
Dị năng hệ quang là loại dị năng chữa trị hiệu quả nhất trong các loại dị năng.
Theo sau là một quả cầu sáng cỡ hạt đậu nành xuất hiện trong lòng bàn tay.
Ấm ấm, tựa như mặt trời ấm áp mà lại chói mắt như thế.
Ánh sáng biến mất, trong phòng lại trở về vẻ tĩnh lặng.
Dị năng tinh thần là một loại dị năng đặc thù, lúc đầu lấy việc thao túng là chính, về sau có thể biến hóa nó thành một loại vũ khí tấn công vô hình.
Đa Dư nhìn chăm chú không chớp mắt vào cốc nước đặt trên tủ đầu giường, cốc nước cứ thế bay đến rơi vào tay cô.
Người nào đó chơi đến nhiệt tình khống chế cốc nước bay qua bay lại.
Đa Dư trùng sinh sống lại, tinh thần lực so vơi người thường mạnh hơn gấp bội, có điều nó cũng không chịu được sự vận dụng tiêu hao của cô như này.
Không qua bao lâu, trong phòng lại truyền ra tiếng thở đều đặn.
Sáng sớm, Đa Dư lại bị ca khúc sầu cảm gọi tỉnh dậy, đây là bài hát cô đặt báo thức.
Lười nhác duỗi eo, người nào đó thoải mái rên lên hai tiếng, cô cảm nhận được cơ thể có một nguồn năng lượng dồi dào.
Mỗi một căn phòng trong biệt thự đều có cách âm rất tốt, nếu không Đa Dư tối qua làm loạn như vậy bên ngoài sớm đã có người nhìn vào rồi.
Đa Dư phát hiện thính giác của cô so với trước kia đã nhạy bén lên rất nhiều, tiếng nói chuyện trong phòng khách cô vậy mà có thể nghe nhất thanh nhị sở.
“Chuyện này cứ quyết định như thế đi, tốt nghiệp đại học xong Nghiên Nhi liền cùng Lâm Tử Thạc tổ chức hôn lễ.”
“Hạo Thiên anh bớt giận, Nghiên Nhi vừa mới qua sinh nhật 23 tuổi, nó vẫn còn nhỏ, không bằng chúng ta cho chúng đính hôn trước, hôn lễ để từ từ về sau.”
“Bốp” một tiếng.
Đa Dư vừa xuống lầu thì thấy bố cô đang vung tay về phía mẹ kế, kế tiếp nửa bên mặt bà ta liền phù lên.
Cô mân môi, xem ra hôm đó bố vẫn coi là hạ thủ lưu tình với cô rồi.
/107
|