Với vốn kinh nghiệm tình trường phong phú, cũng là người từng trải hơn Chúng Thanh Phong nên Chúng Thời Giang chân thành chia sẻ.
"Cậu không biết sau này cháu sẽ cư xử thế nào với Khả Hân, nhưng chuyện tình cảm phải hết sức rõ ràng.Để tránh hiểu lầm và những đáng tiếc về sau, tuyệt đối không được mập mờ.Yêu là yêu, không yêu là không yêu.Hiểu chưa?"
Thấy Chúng Thanh Phong gật gật đầu, nhưng Chúng Thời Giang chưa chắc đứa cháu nặng tình nặng nghĩa này đã hiểu những điều mình muốn nói.
Thật ra Chúng Thanh Phong luôn quan niệm rằng tất cả sự gặp gỡ trong đời của chúng ta đều do nhân duyên được thu xếp từ trước qua luật nhân quả.
Mỗi nhân duyên gặp gỡ ai đó đều chứa những bài học mà con người cần phải học, vì người ta gặp nhau là để học hỏi lẫn nhau.
Có khi là bài học để hạnh phúc, có khi là bài học về sự đau khổ.
Có khi gặp nhau để trả nợ, có khi gặp nhau để nối lại duyên xưa.
Qua những bài học này, con người sẽ học những bài học cần thiết cho mình, biết đâu là điều cần làm để thay đổi, để chuyển hoá, để phát triển lên mức độ hiểu biết cao hơn.
"Mỹ Vân biết chuyện giữa cháu với Khả Hân chưa?"
Chúng Thời Giang hỏi.
Chúng Thanh Phong thong thả rót cho cậu một chén trà nụ vối hoa nhài, rót cho bản thân mình một chén.
Nhấp một ngụm trà, cảm nhận vị chan chát của nụ vối, hương thơm tinh khiết của hoa nhài, Thanh Phong chậm rãi đáp.
"Có những chuyện Mỹ Vân cần biết, có những chuyện cô ấy không nhất thiết phải biết"
"Cậu hoàn toàn tôn trọng quyết định của cháu, không can thiệp vào đời sống tình cảm của cháu nhưng chuyện gì cũng phải rõ ràng.Nhớ chưa?"
Chúng Thanh Phong gật đầu.
"Phải biết ai là người phù hợp để ở lại bên cạnh mình, ai không"
Mặc dù Chúng Thời Giang không chỉ rõ ra, nhưng Chúng Thanh Phong hiểu cậu mình đang muốn ám chỉ tới Phạm Khả Hân và Trương Mỹ Vân anh chỉ có thế chọn lựa một người ở lại bên cạnh mình.
Người lạ, người quen, người thân...người nào cũng quan trọng với Chúng Thanh Phong như nhau, mỗi người quan trọng nhất ở tại thời điểm ấy.
Tình bạn, tình yêu, tình thân hay tri kỉ...!
Ba mươi phút sau em sẽ gửi mail cho anh"
Theo Chúng Thanh Phong từ những ngày chân ướt chân ráo khởi nghiệp nên Võ Quế Sơn hiểu tường tận từ tác phong làm việc cho đến từng sở thích, thói quen của ông chủ.
Anh luôn cố gắng hoàn thành thật tốt nhiệm vụ được giao với hiệu suất nhanh nhất.
Đương nhiên Chúng Thanh Phong cũng rất biết cách trọng dụng nhân tài, anh trả lương cho Võ Quế Sơn cao gấp năm lần so với mặt bằng chung của thị trường.
Đúng hai mươi năm phút sau cuộc điện thoại với trợ lý, Chúng Thanh Phong nhận được thông tin của luật sư hàng đầu chuyên xử lý các vụ li hôn.
Anh vô cùng hài lòng với tốc độ làm việc của Võ Quế Sơn.
Chúng Thanh Phong nghĩ chỉ cần mời được luật sư chưa từng thua bất kỳ vụ kiện li hôn nào trong sự nghiệp đại diện cho Phạm Khả Hân, thì chuyện cô được giải thoát khỏi Ngô Chí Kiên chỉ còn là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Xử lý xong vụ thuê luật sư cho Phạm Khả Hân, Chúng Thanh Phong lập tức gọi Võ Quế Sơn lên phòng làm việc của mình để hỏi dò thông tin về Trương Mỹ Vân.
"Sáng nay em có qua nhà Minh Nguyệt đón Mỹ Vân không?"
Chúng Thanh Phong hỏi.
"Đương nhiên rồi, phận con sen như em làm sao dám làm trái lời đại boss chứ."
"Thái độ của cô ấy thế nào? Có nhắc gì đến anh không?"
Võ Quế Sơn lắc đầu, cười gượng gạo "Xin chia buồn với boss là không hề nhé"
"Không nhắc dù chỉ là một câu sao?"
"Không!".
/335
|