Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 23 - Chương 23

/143


Yến… Yến Vương, Thẩm lão phu nhân còn tưởng rằng là mình nghe lầm: Ngươi… Ngươi nói ai?

Yến Vương Vệ Lang Yến, Thứ Sử Lương Châu. Lương Châu chính là đất phong của hắn, Lương Châu được chia thành nhiều quận, dưới quận là huyện. Huyện Lâm Hoài chẳng qua chỉ là một huyện nhỏ. Đối với bọn họ mà nói sao một nhân vật như Yến Vương có thể xuất hiện tại một nơi nhỏ như thế này, tất cả đều có cảm giác thật khó tin, hôm nay đột nhiên nghe tôn nữ của mình nói nàng đã cứu chất nhi của Yến Vương, phản ứng đầu tiên của Thẩm lão phu nhân chính là cho rằng mình nghe lầm.

Không riêng gì Thẩm lão phu nhân có phản ứng như vậy, ngay cả Thẩm Thiên Nguyên cũng ngẩn ra, tuy rằng ông biết nữ nhi đã cứu một vị quý nhân, nhưng lại không biết người đó lại cao quý như vậy.

Thẩm Mẫu Đơn mở miệng nói: Người đó là Yến Vương điện hạ. Mặc kệ như thế nào, lần này nàng đã tính mượn thế lực của vị Yến Vương này để trấn áp người Thẩm gia, dù sao… Yến Vương cũng sẽ không biết chuyện này.

Tất cả mọi người ngẩn ra, Thẩm lão phu nhân nhìn chằm chằm vào Thẩm Mẫu Đơn hồi lâu, vốn còn muốn nói vài câu khiển trách nhưng rốt cuộc vẫn không thể nói ra. Lão đại Thẩm gia Thẩm Hồng Anh có chút đứng ngồi không yên, ông chẳng qua chỉ là một lệnh sử nho nhỏ ở huyện Lâm Hoài, nói thẳng ra thì chỉ là một chức quản lý văn thư nhàn nhã, hôm nay đột nhiên nghe chất nữ nhà mình nói quen biết Yến Vương, trong lòng ông nói không hưng phấn là giả, đương nhiên cũng hi vọng chất nữ có thể dựa dẫm vào một cây đại thụ như vậy, nếu như có thể cất nhắc mình một chút thì tốt biết bao, nhưng đây chỉ là ý niệm bất chợt lóe lên mà thôi, nhân vật như Yến Vương thật sự cao tới ức không thể chạm, chẳng qua chất nữ cũng chỉ là cứu đứa chất nhi của hắn thôi, vả lại cũng đã tặng phần tạ lễ hậu hĩnh này rồi…

Về phần chi thứ hai của Thẩm gia Thẩm Hồng Thụy, lại không quan tâm lắm, không hề có hứng thú gì đối với vị Yến Vương này cả. Về phần cửa tiệm lương thực gì đó, chẳng phải gia nghiệp sau này của lão thái thái và lão thái gia đều sẽ là của hắn và đại ca hay sao, không cần thiết phải vì một cửa tiệm lương thực mà đắc tội với Yến Vương.

Người Thẩm gia đều kinh ngạc không thôi, chỉ có ngũ cô nương Thẩm Phương Lan mở to mắt kinh ngạc hỏi: Tứ tỷ tỷ, thì ra nam nhân đứng ở đầu thuyền kia chính là Yến Vương? Ưm, Tứ tỷ tỷ, tỷ cứu chất nhi của Yến Vương, hình như người còn nói vài lời với tỷ? Yến Vương là người như thế nào?

Tam cô nương Thẩm Phương Hoa nhẹ giọng khiển trách: Phương Lan, đừng làm loạn nữa.

Thẩm lão phu nhân trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn không nói lời nào, chỉ để Thẩm Mẫu Đơn cùng Thẩm Thiên Nguyên đi về, nhìn mọi người đi rồi, Lão Thái Gia mới hừ một tiếng: Bà cứ suốt ngày khiển trách tam Phòng, hôm nay ta xem bà nên bớt lại một chút rồi đó, mặc kệ như thế nào thì Mẫu Đơn cũng đã cứu người của Yến Vương, sau này bà đừng làm khó dễ bọn họ nữa, Yến Vương là người mà chúng ta không thể đắc tội.

Thẫm lão phu nhân sa sầm mặt không nói lời nào.

Sau khi đại phòng trở về, đại phu nhân Lã thị bèn cho người bên cạnh lui hết, rót cho Thẩm Hồng Anh một ly trà, cười híp mắt nói: Lão gia uống trà.

Thẩm Hồng Anh dùng nắp gẩy gẩy lá trà trong ly, uống một hớp nước trà, ngẩng đầu nhìn Lã thị một cái, sầm mặt nói: Ta biết rõ trong lòng bà đang nghĩ chuyện gì, nhưng ta có thể nói cho bà biết, chuyện này không được! Mặc dù Mẫu Đơn đã cứu người của Yến Vương, nhưng Yến Vương là người như thế nào? Là người chúng ta có thể tính kế sao? Chúng ta chỉ cần chăm chỉ làm việc của mình, đừng nghĩ ngợi lung tung, nếu Yến Vương thật sự muốn cảm tạ Mẫu Đơn, chúng ta cũng chỉ cần đối xử tốt với Mẫu Đơn một chút, tự nhiên Mẫu Đơn sẽ không quên chúng ta đâu.

Lã thị cảm thấy có chút uất ức: Lão gia, chẳng lẽ người thật sự muốn tiếp tục chôn vùi ở vùng đất Lâm Hoài nhỏ bé này mãi sao? Trong lòng không có hoài bão gì sao?

Sao lại không có! Thẩm Hồng Anh hơi ngẩn ra: Đương nhiên ta cũng muốn trèo lên trên, chỉ là bất kể chuyện gì đều phải cẩn thận một chút, cành cây này của chúng ta đã cắm xuống rồi, nếu như đi sai đường, gây ra họa, sẽ không còn có cơ hội làm lại nữa, mặc kệ như thế nào thì cẩn thận một chút vẫn hơn. Chuyện này về sau đừng nhắc lại nữa, đợi thời cơ chín muồi rồi hãy tính tiếp.

Lã thị cũng không tiện nói thêm nữa, khẽ thở dài một cái.

Sau khi nhị phòng bên kia về phòng, nhị phu nhân Du thị cũng lôi kéo Nhị Lão Gia Thẩm Hồng Thụy khẽ nói: Lão gia, hôm nay Thẩm gia còn chưa ở riêng, vậy cái cửa tiệm lương thực kia của Mẫu Đơn có phải cũng coi như là sản nghiệp của Thẩm gia hay không? Toàn Lâm Hoài chỉ có một tiệm bán lương thực, Mẫu Đơn vậy mà có được danh tiếng tốt, chờ qua năm thiên tai này, e rằng cái tiệm lương




/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status