Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 37 - Chương 37

/143




Thẩm Mẫu Đơn nhịn xuống sự bực bội trong lòng, đứng dậy muốn đi ra ngoài nói chuyện rõ ràng với La Nam, vừa đứng lên, Thẩm Hoán ở bên cạnh đột nhiên kéo nàng lại. Thẩm Mẫu Đơn nhìn đệ ấy, phát hiện đứa trẻ này đang lo lắng nhìn mình, khuôn mặt thanh tú tái nhợt, đệ ấy kéo ống tay áo của nàng: “Tỷ, tỷ phải ra ngoài gặp hắn ta sao? Tỷ, người… người kia không phải là dạng tốt đẹp gì, tỷ đừng nghe lời hắn ta nói có được hay không? Để đệ ra ngoài đuổi hắn ta đi là được rồi.”

Trên mặt đệ ấy đầy vẻ hoang mang sợ hãi, chỉ sợ Mẫu Đơn không nghe lời đệ ấy, mà đi ra ngoài nghe lời tên nam nhân kia.

Thẩm Hoán biết tình cảm của tỷ tỷ đối với La Nam, đệ ấy thật sự sợ, sợ tỷ tỷ bị La Nam dỗ dành thì không bỏ được hắn ta, quên được hắn ta. La gia là một hố lửa, đệ ấy không thể trơ mắt nhìn tỷ tỷ nhảy vào đó được, đệ ấy hi vọng mấy ngày tĩnh tâm ở chùa có thể làm cho tỷ tỷ suy nghĩ kỹ, La Nam chẳng qua là một tên ngụy quân tử, không xứng với tỷ tỷ.

Thẩm Mẫu Đơn sao lại không biết ý nghĩ trong lòng lúc này của Thẩm Hoán, trong lòng nàng ê ẩm, vừa chua xót vừa đau lòng, đứa trẻ này chẳng qua chỉ mới mười hai tuổi, lại phải lo lắng cho tỷ tỷ là nàng, sợ tỷ tỷ bị người khác dụ dỗ lừa gạt, nàng không nhịn được đau xót trong lòng, mỉm cười với Thẩm Hoán: “A Hoán yên tâm, tỷ tỷ không phải là người ngu ngốc, trong lòng tỷ tỷ rất rõ hắn ta là người như thế nào, tỷ sẽ không bị hắn ta dụ dỗ lừa gạt nữa đâu.”

Thẩm Hoán vẫn cứ không yên tâm, tình nghĩa trước đây của tỷ tỷ với La Nam đệ ấy đều thấy rõ ràng, tình cảm có thể cắt đứt dễ dàng như vậy thì sao tỷ tỷ phải khổ sở chạy lên chùa tĩnh tâm chứ, đệ ấy do dự một chút, giữ chặt ống tay áo của Thẩm Mẫu Đơn, khẽ nói: “Tỷ, tỷ đừng nghe lời của hắn ta, lời của hắn ta đều là nói dối, hắn ta chẳng qua chỉ muốn dụ dỗ lừa gạt tỷ thôi. Danh tiếng của La gia đã bị hủy, các cô nương của huyện Lâm Hoài đều khinh thường hắn ta, hắn ta chỉ có thể dụ tỷ trở về thôi. Tỷ, tỷ không biết đâu, hắn cũng đã rước Diêu Nguyệt vào cửa lớn La gia rồi…”

Vốn dĩ chuyện này Thẩm Hoán không muốn nói, nhưng lại sợ tỷ tỷ nhà mình nhất thời hồ đồ bị hắn ta dụ dỗ. Tên nam nhân này đúng là không biết xấu hổ, mới vừa nâng nha hoàn trong nhà lên làm thiếp, chưa tới hai ngày đã rước đối tượng thông gian vào cửa lớn La gia, bây giờ mà vẫn còn mặt mũi tới cầu xin sự tha thứ của tỷ tỷ.

Thẩm Mẫu Đơn ngẩn ra, hiển nhiên không ngờ mới mấy ngày không có nhà, La gia đã rước Diêu Nguyệt vào cửa rồi, cứ nghĩ La Nam vô cùng oán hận Diêu Nguyệt, không biết vì sao lại dễ dàng đồng ý rước Diêu Nguyệt vào cửa.

Thẩm Mẫu Đơn vỗ vỗ vai Thẩm Hoán: “A Hoán yên tâm, tỷ sẽ không hồ đồ đâu.” Dứt lời, không để ý vẻ mặt lo lắng của Thẩm Hoán mà ra cửa phòng. Vừa ra ngoài đã thấy Tư Cúc cầm cây chổi đuổi theo La Nam chạy loạn tứ phía trong viện ngập tràn tuyết trắng. La Nam rất là nhếch nhác, tóc tai gọn gàng của hắn ta bị Tư Cúc làm rối, tóc rũ rượi tránh né trong viện.

Thẩm Mẫu Đơn đứng nhìn dáng vẻ chật vật của La Nam một hồi mới hô: “Tư Cúc, đừng đánh nữa.”

Tư Cúc giơ cây chổi đứng giữa trời tuyết quay đầu nhìn Thẩm Mẫu Đơn, có chút tủi thân: “Cô nương…”

Thẩm Mẫu Đơn vẫy vẫy tay với nàng ấy: “Qua đây”

Tư Cúc không cam lòng trừng mắt nhìn La Nam, bỏ chổi xuống đi đến bên cạnh Thẩm Mẫu Đơn. La Nam chỉnh lại đầu tóc một chút, rồi cũng đi tới trước mặt Thẩm Mẫu Đơn. Nàng đang đứng dưới hiên nhà, La Nam đứng ở bậc thềm dưới trời tuyết, ngẩng đầu nhìn nàng, trong mắt là sự đau khổ sâu sắc: “Mẫu Đơn, muội có bằng lòng nghe huynh giải thích được không?”

Thẩm Mẫu Đơn rất bình tĩnh, từ trên cao nhìn xuống hắn ta: “Huynh còn có gì muốn giải thích? Nói là Diêu Nguyệt quyến rũ huynh sao? La Nam, giờ muội với huynh đã không còn quan hệ gì nữa, sau này đừng có tới Thẩm gia tìm muội nữa, muội mà gặp huynh…” Nàng ngừng một chút: “Chỉ có cảm giác ghê tởm mà thôi, cho nên, huynh nên để lại chút mặt mũi cho mình thì hơn.”

La Nam không thể tin được nhìn Thẩm Mẫu Đơn, sao có thể? Mẫu Đơn không phải rất yêu hắn ta sao? Tại sao tình cảnh này trước mắt lại khác xa với tưởng tượng của hắn ta vậy? Nhìn Thẩm Mẫu Đơn xa lạ trước mắt, trong lòng La Nam rối bời, lại chợt nghĩ có phải nàng đang giả vờ để hắn ta dỗ dành thêm không? Vậy mình sẽ dỗ dành nàng nhiều hơn, nữ nhân không phải đều muốn dỗ dành hay sao.

“Mẫu Đơn…” Hắn ta ngẩng đầu nhìn nàng: “Mẫu Đơn, huynh biết lỗi rồi, huynh không còn gì để giải thích cho bản thân cả, quả thật chuyện này là lỗi của huynh, nhưng người mà huynh yêu từ đầu tới cuối chỉ có




/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status