Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 68 - Chương 68

/143


Hôm nay Du Dung Châu mặc bộ váy áo tơ lụa màu hồng phấn có thêu hoa văn hình hoa mai bằng vàng ở thân áo, váy dài màu trắng thêu chỉ bạc bồng bềnh như đoá lan trắng chìm trong màn sương. Dung mạo sau khi được trang điểm tỉ mỉ càng thêm xinh đẹp diễm lệ. Thẩm Mẫu Đơn cười khẩy, bởi vì không chiếm được cho nên càng muốn ở trước mặt nàng bày ra tư sắc vốn có sao? Chỉ là trừ dung mạo ra cô nương ta còn có gì chứ? Cho dù dáng vẻ xinh đẹp thì sao nào, lòng dạ lại cứ độc ác như vậy, nam nhân làm sao có thể yêu cô nương ta chứ.

Du Dung Châu bước vào phòng, nhìn nữ tử nhàn nhã đang tựa vào ghế quý phi đọc sách, cố gắng áp chế sự xúc động muốn xé xác nàng xuống, nở nụ cười xinh đẹp: “Mẫu Đơn tỷ tỷ, mấy ngày nay tỷ ở trong nhà làm gì vậy, cũng không thấy tỷ tới Hứa phủ tìm muội.”

Thẩm Mẫu Đơn ngồi thẳng dậy, đặt quyển sách xuống cái án bên cạnh, lại bảo Đậu Nhi ở bên cạnh mang điểm tâm và trà nước vào, lúc này mới cười nói: “Mấy ngày nay trong người có chút không khoẻ nên vẫn luôn ở trong nhà.” Nói xong thì liếc mắt nhìn dung mạo tinh tế của Du Dung Châu, khen ngợi: “Mấy ngày không gặp mà dung mạo của muội muội càng ngày càng đẹp nha, cũng không biết sau này chàng trai như thế nào mới xứng với tiên nữ xinh đẹp như muội muội đây?”

Du Dung Châu nghe xong những lời này, trong lòng càng ngày càng căm hận, phải đó, dung mạo của cô nương ta tuyệt sắc như vậy sao điện hạ lại không chịu ngắm cô nương ta lâu hơn một chút chứ, lại cứ nhìn trúng Thẩm Mẫu Đơn cái gì cũng không bằng cô nương ta. Nữ nhân như vậy có gì tốt chứ! Cô nương ta cố gắng đè xuống sự ghen tỵ trong lòng và cảm giác suy sụp sâu sắc, cười nói: “Đa tạ lời khen ngợi của Mẫu Đơn tỷ tỷ. Nói ra thì phúc phận của Mẫu Đơn tỷ tỷ mới khiến người khác hâm mộ, có thể lọt vào mắt xanh của nam nhân như điện hạ, thật khiến muội muội hâm mộ biết bao.” Tiện nhân, tiện nhân, ta xem điện hạ có thể yêu ngươi được bao lâu, đợi ngươi thất thân rồi, ta xem điện hạ làm sao còn đồng ý cưới ngươi.

“Muội muội nói đùa rồi.” Thẩm Mẫu Đơn cười cười, lại hỏi: “Sao hôm nay Du muội muội lại qua đây?”

Du Dung Châu vội nói: “Ngày mai có một bữa tiệc ở Hứa gia, nói là đám tiệc thôi chứ cũng chỉ là muội và biểu muội Thanh Nhi mời mấy cô nương chơi thân với nhau tới tham dự thôi. Mẫu Đơn tỷ tỷ phải tới tham dự đó, đều là các tiểu thư khuê các của Bình Lăng đó. Mẫu Đơn tỷ tỷ cũng phải nhân cơ hội lần này mà quen biết mấy người bạn nữa, hơn nữa đi ra ngoài hoạt động gân cốt đề phòng bệnh tật cũng tốt.”

Thẩm Mẫu Đơn khó xử nói: “Tỷ có chút không khoẻ, bữa tiệc ngày mai có thể tỷ không đi được.”

Du Dung Châu sốt ruột, bước lên kéo tay Thẩm Mẫu Đơn, dịu dàng nói: “Tỷ tỷ tốt, tỷ đi đi mà. Tỷ cứ ở trong phòng suốt thế này thì không bệnh cũng buồn tới bệnh đó.”

Thẩm Mẫu Đơn bị cô nương ta quấn quít chịu không nổi, cười nói: “Được rồi, được rồi, đừng làm loạn với tỷ nữa, tỷ đi là được chứ gì.”

Du Dung Châu lúc này mới vui vẻ để thiệp mời lại. Hai người nói thêm mấy câu rồi Du Dung Châu có việc đi trước. Cô nương ta vừa đi, Tần Niệm Hương liền đi vào: “Cô nương, nếu người đã hoài nghi chuyện hai ngày trước là cô nương ta làm, vậy sao còn phải tới Hứa gia? Không sợ cô nương ta lại muốn hại người sao?”

Thẩm Mẫu Đơn cười nói: “Không phải hoài nghi mà là khẳng định chính là cô nương ta. Lại nói có gì mà phải tránh né chứ, tránh được lần này thì lần sau không biết cô nương ta lại có chủ ý gì, ta chỉ cần cẩn thận chút là được rồi. Hơn nữa suy nghĩ của cô nương ta rất đơn giản, chính là huỷ đi sự trong sạch của ta. Cái cách này nói tới nói lui cũng chỉ có mấy loại như thế thôi, chú ý chút là sẽ không sập bẫy cô nương ta đâu. Hơn nữa không phải còn có ngươi bên cạnh sao? Ngày mai ngươi theo ta tới Hứa phủ, bất cứ lúc nào cũng có thể chú ý tới ta không phải là được rồi sao?”

Tần Niệm Hương cau mày nói: “Cô nương, hà tất phải mạo hiểm như vậy, hay là đợi điện hạ về rồi giao cho điện hạ xử lý không tốt hơn sao.”

Thẩm Mẫu Đơn cười lắc đầu không nói nữa, sao nàng có thể cái gì cũng dựa vào điện hạ được chứ, những sóng gió sau này phải đối mặt càng lớn, càng khó khăn hơn, nếu như cứ một mực trốn sau lưng điện hạ, nàng còn mặt mũi nào xứng đáng đứng bên cạnh điện hạ đây?

Tần Niệm Hương còn muốn khuyên mấy câu, lại nghe tiếng Thẩm Mẫu Đơn nói: “Được rồi, theo ta đi luyện tập mấy chiêu thức đi.”

Nghe vậy, Tần Niệm Hương không nói thêm nữa, mà hứng thú dạt dào theo Thẩm Mẫu Đơn bắt đầu luyện tập mấy chiêu thức. Cô nương ấy đối với mấy chiêu thức này rất có hứng thú, nói ra thì cũng thật kỳ lạ. Mấy chiêu thức này rõ ràng rất đơn giản, đối với việc khống chế đối thủ rất nhẹ nhàng, cho dù là một nữ tử yếu đuối cũng có thể dựa vào sức lực yếu ớt của mình mà chế ngự được đại hán cao bảy thước.

Hai người luyện suốt một canh giờ. Thẩm Mẫu Đơn cả người đổ đầy mồ hôi, sai người mang nước ấm vào phòng rồi tắm rửa.

Ngày hôm sau vừa ăn sáng xong, Thẩm Mẫu Đơn liền dẫn Tần Niệm Hương ra cửa. Tư Cúc hơi oán giận, cũng muốn đi cùng, chỉ là lần này đi không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nàng không dám dẫn theo Tư Cúc.

Hai người ngồi xe ngựa chạy một mạch tới Hứa phủ. Gã sai vặt dẫn hai người tới hậu hoa viên. Đúng lúc hoa đang nở rộ, bên cạnh còn có hồ nước, trong hồ trồng không ít hoa sen. Một đám cô nương đang ngồi trong lương đình nói nói cười cười, ngắm nhìn cảnh đẹp xung quanh.

Tới lúc thấy Thẩm Mẫu Đơn đi tới, Du Dung Châu lập tức đứng dậy đi đón nàng qua đây, lại thấy Tần Niệm Hương đi theo sau lưng nàng, nói rất bình tĩnh: “Niệm Hương cô nương, các nha hoàn đều đang đợi ở bên kia, không cần các ngươi hầu hạ đâu. Ngươi cũng qua bên đó uống trà ăn chút điểm tâm đi. Mẫu Đơn có ta chăm sóc là được rồi.”

Thẩm Mẫu Đơn đưa mắt với Tần Niệm Hương. Niệm Hương hiểu được ý trong mắt nàng. Niệm Hương gật gật đầu, đi về một hướng khác.

Du Dung Châu dẫn Thẩm Mẫu Đơn đi vào lương đình, giới thiệu nàng cho các tiểu thư khuê các ở đây. Một đám cô nương ngồi ở trong lương đình ăn điểm tâm, uống rượu trái cây. Có lẽ vì Thẩm Mẫu Đơn là do Du Dung Châu mời tới, những cô nương này cũng coi như nể mặt Thẩm Mẫu Đơn, đều cố gắng săn sóc, tán gẫu với nàng.

Du Dung Châu rót hai ly rượu trái cây, đưa một ly cho Thẩm Mẫu Đơn, cười nói: “Mẫu Đơn tỷ tỷ, đây là rượu nho do muội sai người trong phủ ủ ra đấy, mùi vị chua chua ngọt ngọt rất là ngon. Tỷ uống thử xem.”

Thẩm Mẫu Đơn nhận ly rượu, nói tiếng cảm ơn, dùng ống tay áo rộng che khuất gương mặt, uống một hơi cạn sạch ly rượu nho. Đôi má hơi ửng hồng, nàng để ly rượu xuống, nhìn về phía Du Dung Châu: “Muội muội, vị của ly


/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status