Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 81 - Chương 81

/143


Editor: Vanny

Người đang đè trên người nàng hiển nhiên không ngờ nàng lại đột nhiên nhấc chân đá, cũng may thói quen tập võ nhiều năm đã khiến hắn sinh ra một chút cảnh giác, hơi nghiêng người tránh thoát một cước này, đỉnh đầu gối sượt qua đùi ngoài của hắn. Hiển nhiên nam nhân không ngờ nữ tử lại nhẫn tâm như vậy, ra roi thúc ngựa chạy về gấp như vậy nhưng kết quả chỗ đó lại thiếu chút nữa bị nàng đả thương. Không khỏi nhíu mày, lại đè xuống người nàng một lần nữa, lần này không thể lơ là, hai chân dùng lực mạnh đè chặt đôi chân của nàng khiến nàng không thể động đậy chút nào, bàn tay to trong đêm tối chuẩn xác tìm được gương mặt của nàng, giữ lấy cằm của nàng, cúi đầu hôn xuống.

Trong đêm tối, Thẩm Mẫu Đơn quả thật sợ hãi tới mức tim sắp nhảy ra ngoài. Tới khi thân hình cao lớn kia đè lên người nàng lần nữa, giữ chặt đôi chân của nàng, lúc này nàng mới phát hiện ra chỗ bất hợp lý. Vóc dáng của tên Du Thế Bình kia không cao, hơn nữa cũng không có khả năng có sức lực khống chế nàng lớn như vậy. Tới khi hơi thở nam tính quen thuộc xông vào mũi nàng, bàn tay to thoáng chút lạnh lẽo giữ lấy cằm nàng, khi đôi môi cũng lạnh lẽo như vậy hôn lên môi nàng, lúc này nàng mới biết nam nhân đang đè trên người nàng chính là điện hạ mà nàng luôn tưởng nhớ hơn ba tháng nay.

Lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc nãy cơn say do rượu trái cây lưu lại đã tan hết, đầu óc nàng giờ đây đã rất tỉnh táo, biết nam nhân nàng nhớ nhung bao lâu nay đang ở trước mắt, nàng không kìm chế tình cảm của mình nữa, vòng tay ôm lấy cổ của điện hạ, chủ động hôn lên môi của hắn, nhỏ giọng hỏi: “Điện hạ, chàng về khi nào vậy?”

Vệ Lang Yến lại không đáp, ngậm chặt cánh môi của nàng gặm cắn tỉ mỉ, cực lực mút cái lưỡi của nàng, đến khi cảm thấy người bên dưới ngay cả hít thở cũng không thông, hắn mới khàn giọng nói: “Mười ngày trước liền ra roi thúc ngựa chạy về Bình Lăng, ai ngờ sau khi về rồi mới biết nàng đã về Lâm Hoài rồi, ta liền đuổi theo, tới Lâm Hoài sớm hơn nàng hai ngày.” Hắn ra roi thúc ngựa đương nhiên là nhanh hơn nhiều so với nàng ngồi xe ngựa rồi.

Hơi thở của nàng còn hơi hổn hển, nghe hắn ra roi thúc ngựa trở về, trong lòng cũng cảm động không thôi, lại chủ động ôm lấy cổ hắn, cơ thể mềm mại của nàng dựa sát vào lồng ngực rắn chắc của hắn, ngẩng đầu hôn hắn. Vệ Lang Yến bị cơ thể mềm mại của nàng làm cho máu huyết càng sôi sục, lại nhớ tới lúc nãy nàng đá mình một cước, nhíu mày hỏi: “Lúc nãy nàng đá ta làm gì?”

Mẫu Đơn sao lại không biết hắn đang hỏi gì, vùi đâu vào lòng hắn: “Thiếp… thiếp lúc nãy không biết là điện hạ, còn tưởng là người khác, làm thiếp giật cả mình.”

Mày rậm của Vệ Lang Yến nhảy dựng, người khác? Lại không kìm được nhớ lại tin tức nhận được sau khi trở về, biết nàng vậy mà đi mượn hai vạn hai ngân phiếu của Trì Ninh Bái. Vậy mà tên Trì Ninh Bái còn dám nói với nàng những lời kia. Nghĩ tới đây, điện hạ liền cảm thấy trong lòng có một nỗi buồn phiền không thể nào trút ra ngoài. Hắn ngồi dậy, kéo nàng từ trên giường dựa lưng vào lòng hắn, một tay ôm eo nàng, một tay lần theo làn áo mỏng manh len về phía trước trượt vào trong áo, nắm lấy một bên ngực mềm mại của nàng bắt đầu xoa bóp. Bởi vì sự phiền muộn trong lòng kia mà động tác trên tay cũng có chút thô lỗ, làm cho Mẫu Đơn bắt lấy bàn tay ở phía trước của hắn, thấp giọng nói: “Điện hạ… đau.”

Cuối cùng Vệ Lang Yến cũng không nỡ làm nàng đau, động tác vuốt ve cũng chậm và nhẹ đi, cảm nhận được nhũ hoa của nàng dần cương cứng, dục vọng của hắn cũng sôi sục càng ngày càng trướng, hắn khàn giọng nói: “Không phải ta đã nói với nàng là không được đến gần Trì Ninh Bái sao, tại sao nàng còn mượn ngân lượng của hắn? Nếu muốn thì nàng cứ trực tiếp tới vương phủ gặp quản gia là được rồi. Sao nàng không nghe lời của ta vậy?”

Cơ thể của Mẫu Đơn đột nhiên khựng lại, lại nghĩ có phải là ngay cả những lời kia Trì Ninh Bái nói với nàng hắn đều biết hết rồi không, nghĩ tới đây không khỏi có chút bối rối. Nàng cúi đầu không nói, thật sự nàng chỉ coi Trì Ninh Bái là đại ca thôi. Người nàng thích rõ ràng là nam nhân trước mắt này, hắn còn không hiểu sao?

Vệ Lang Yến lại cho rằng nàng có tình cảm với Trì Ninh Bái. Ngẫm lại, nếu không có tình nghĩa, sao nàng lại mạo hiểm khiến người của Thẩm gia có thể bị liên luỵ mà cho Trì Ninh Bái mượn những viên trân châu kia. Nghĩ như vậy, lửa giận trong lòng hắn càng ngày càng bùng cháy, bàn tay đang ôm eo nàng cũng không kìm được lần ra phía trước, vuốt ve nhũ hoa còn lại


/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status