Editor: votamBeta: Quyền KhuyênNgay tại bên cạnh tôi, hai người cha đang quan sát nhau một cách cẩn thận.Tôi không thể nào biết được là màu đen hay màu xám, trong hai ánh mắt đối diện nhau này đang bao hàm cái cảm xúc gì, nhưng ít ra tôi có thể nhìn ra, rõ ràng là hai bên đều không chờ mong đối với lần gặp nhau ngoài ý muốn này.Tôi nhẹ thở dài một hơi, có lẽ đợi một ngày bọn họ có thể ở chung với nhau chính là nằm mơ giữa ban ngày.“…Snape.” Làm tôi ngạc nhiên là chú Sirius nhạt nhẽo mở miệng trước, có lẽ chú ấy cảm thấy cần phải giữ gìn mặt ngoài lễ độ với cha dượng của con gái.Giáo sư Snape hoài nghi nhướng lông mày, ông ấy cảnh giác nhìn chú ấy.Sirius đối với ánh mắt soi mói lộ ra một thứ đại khái như biểu đạt “tôi không có địch ý”, tươi cười vặn vẹo, thật giống như muốn chú ấy cười tương đương với lấy mạng của chú ấy vậy.Giáo sư Snape từ từ cong khóe miệng, từ trong lỗ mũi nhẹ nhàng phun ra một cỗ hơi thở khinh miệt. Sau đó ông ấy tiếp tục đi tiếp, áo choàng đen sau lưng mở rộng giống như cánh dơi.Chú Sirius lập tức bị hành động như không như có của giáo sư Snape chọc giận, chú ấy luôn luôn dễ dàng bị chọc giận, rồi sau đó giả vờ như tương đối am hiểu việc chọc giận người khác.“Này, Snape!” chú Sirius phẫn nộ nói, rồi nhanh bước theo sau. Tôi không thể không lập tức giữ chặt chú ấy, để tránh cho có thể gây tranh cãi hoặc tệ hơn.Làm tôi cảm thấy vô cùng may mắn là trên lầu ba truyền đến tiếng động của Balise. Cô dừng lại cùng giáo sư Snape nói chuyện, nghi hoặc từ trên lan can thăm dò nhìn xuống, biểu tình chân thật giống như không biết quan hệ giữa hai người đàn ông này không tốt: “Làm sao? Có chuyện gì sao?”“A không,...” chú Sirius giống như quá bóng bị chọc thủng xẹp xuống. Chú ấy lắp bắp nói “ ta chỉ là... a, suy nghĩ một chút, thuốc Bả sói của Remus thế nào rồi.”Cô ấy cau mày nhìn chú ấy một lúc “Còn chưa làm, ông có biết là Sirius vừa nới tới.”“A...đúng vậy... tôi biết..à ý tôi là...” chú Sirius nói năng lộn xộn, tôi cơ hồ có thể thấy óc của chú ấy muốn sôi trào rồi.Bộ dạng này thật sự quá đáng thương, tôi rốt cục không dành lòng mang chú ấy từ trên cầu thang xuống.Trong mấy ngày chú Sirius trở về này, Blaise đối xử với chú ấy bình đẳng như với thành các thành viên khác trong hội Phượng Hoàng, mà chú ấy trước mặt cô ấy lại luôn luôn có vẻ xấu hổ và vụng về. Thật giống như cô là nữ chủ nhân của nơi này mà chú ấy tựa như làm khách nhà người ta vậy.Tôi đương nhiên biết rõ là vì áy náy, đây là theo lẽ thường phải làm, nếu chú ấy còn ở trước mặt cô ấy bộ dạng đúng lý hợp tình, tôi nên để lại chú ấy trên lầu ba mà bản thân thì rời đi.Tôi thập phần hoài nghi chú ấy thích làm các nhiệm vụ chiến đấu cũng bởi vì muốn tránh việc gặp mặt xấu hổ này lại còn cùng sinh hoạt trong một tòa nhà, luôn luôn gặp nhau không thể tránh né.Nhưng tình huống hiện tại sợ rằng sẽ làm chú ấy thấy vọng, trong thời gian này hội Phượng Hoàng tựa hồ thoáng cái lại nhàn rỗi, sau khi Lupin kết thúc biến thân cũng lưu lại nhà Black cũ.“Cũng không phải nói em không hy vọng mỗi ngày đều nhìn thấy thầy, Remus, thầy có biết” tại lúc chúng tôi cùng hai vị giáo sư môn Phòng chống phép thuật hắc ám dùng trà chiều, Harry nói “ Có phải thầy không cần tiếp tục phục vụ cho hội Phượng Hoàng sao? Em nhớ rõ năm trước thầy cực kỳ bận rộn.”“Em chú ý tới gần đây số lần thành viên hội Phượng hoàng đến đây cũng ít đi.” Tôi nghiêng người tới trước. Ước chừng đã 3 ngày không có thành viên hội Phượng Hoàng đến nhà rồi.”“Vậy có thể là vì tình huống thay đổi.” Giáo sư Lupin đem chén trà để lại trong khay “Hiển nhiên đại diện Bộ Phép thuật tựa hồ cũng không hy vọng phù thủy “phái Dumbledore” nhúng tay vào chuyện có liên quan đến Voldemort, bọn họ cho rằng đó là việc của Bộ Phép thuật.”“Nhúng tay?” Hermione bất mãn nói “ Tựa như bọn họ có thể khống chế tình hình vậy.”“Scrimgeour?” Ron nói “Tớ nhớ rõ trước kia cha tớ nói qua tính tình cường ngạnh của chú ấy.”Tiếp nhận chức bộ trưởng Bộ Phép thuật đích thị là chủ nhiệm văn phòng Thần Sáng trước kia Scrimgeour, Nhật
/316
|