"Tiểu hoa đán chuyển thiết lập thành ăn hàng"
Trầm Mộc Bạch bấm vào, đại khái ý nghĩa chính là tiểu hoa đán nào đó đã mấy tháng không quay phim, hiện tại trở về quay phim chẳng những khắc khổ học tập diễn xuất, hơn nữa ở studio biểu hiện tác phong cũng là hào phóng cực kì, không chỉ có tay không cầm đùi gà, còn ăn hết đạo cụ diễn kịch các loại hình, chữ khắc khổ còn cố ý thêm một một dấu ngoặc kép.
Mà bình luận phía dưới cũng là thuần một sắc tiếng mắng.
[Quan quan sư cưu: Ha ha, ta cười, tiểu hoa đán nào đó diễn xuất cay con mắt bắt đầu đổi thiết lập thích ăn hàng? Đáng tiếc, chúng ta không thèm chịu nể mặt mũi.]
[Đỉnh đầu một mảnh xanh xanh thảo nguyên: Nghe nói cô ta lần này diễn là [ tiên đồ] nữ hai, đáng tiếc một cái kịch bản tốt như vậy, một con chuột nhảy vào một nồi canh.]
[Đương nhiên là lựa chọn tha thứ nàng nha: Âm Linh công chúa của ta không biết bị cô ta hủy thành bộ dáng gì! Ta hận!]
[Tiểu ca ca: Mặt là chỉnh đi, xem xét liền nhìn ra được.]
[Nam thần ta muốn sinh con cho ngươi: Các người không cần mắng Đường Hiểu Tinh, các người không thấy cô ấy có bao nhiêu cố gắng sao!
Dùng sinh mệnh hướng chúng ta chứng minh không có lúng túng nhất chỉ có càng lúng túng, ủng hộ, Đường Hiểu Tinh, cô là giỏi nhất!]
Mọi việc như thế bình luận nhiều vô số kể, Trầm Mộc Bạch một bên đập lấy hạt giẻ cười một bên rung chân, nghĩ thầm, giới này bình xịt sức chiến đấu không được nha.
Trợ lý Tiểu Quai lấy tay che mắt ra, vụng trộm nhìn sang, khi nhìn đến trên mặt nữ nhân hài lòng, nhịn không được dụi dụi con mắt, "Hiểu Tinh tỷ?"
Trầm Mộc Bạch tranh thủ thời gian để tay xuống bên trong hạt giẻ cười, giả bộ như một bộ thất hồn lạc phách, ngữ khí thương tâm nói, "Không cần an ủi chị, chị biết mình diễn xuất rất kém cỏi."
Tiểu Quai liền vội vàng lắc đầu nói, "Không Hiểu Tinh tỷ, chị bây giờ đã rất tuyệt, thật! Chờ sau khi phim phát sóng, em tin tưởng chị cố gắng sẽ được mọi người thấy, nhất định sẽ có càng nhiều fans hâm mộ thích chị!"
Trầm Mộc Bạch khổ sở nói, "Vậy thì tốt, chị nghĩ tiếp tục xem weibo một lát."
Tiểu Quai, "..."
Trầm Mộc Bạch ngữ khí thất lạc nói, "Chị muốn nhìn thẳng một chút vào khuyết điểm của mình, sau đó càng thêm cố gắng bù đắp bản thân."
Tiểu Quai lo lắng nhìn cô một cái, "Hiểu Tinh tỷ, chị không cần miễn cưỡng bản thân."
Trầm Mộc Bạch lắc đầu, "Em có thể sẽ giúp chị mua chút hạt giẻ cười không?"
Tiểu Quai thấy thế, đành phải thở dài một hơi, "Vâng, Hiểu Tinh tỷ."
Đợi sau khi Tiểu Quai đi, Trầm Mộc Bạch tranh thủ thời gian đập lấy hạt giẻ cười xem weibo.
Hướng về trên hình ảnh mỹ thực yên lặng chảy nước miếng, "A, thật muốn ăn nồi lẩu."
Ngày bình thường những đồ ăn cay nhiệt lượng lại cao còn có dễ dàng tổn thương thân thể, nguyên chủ là không thể ăn. Vì duy trì người thiết lập, Trầm Mộc Bạch cũng không dám lập tức thả bản thân, chỉ có thể yên lặng nhìn những thứ đồ này.
Cô xem weibo như vậy một hồi, hoàn toàn đã quên đi mình là ai ở nơi nào, trông thấy hoạt động rút thưởng trên weibo, vô ý thức liền phát.
Đây là thói quen trước kia của Trầm Mộc Bạch, cái tật xấu vô luận này bao lâu đều sửa không được.
Xong việc cô mới đột nhiên kịp phản ứng, sau đó mau đem weibo cấp tốc xóa bỏ.
Chỉ là nếu là người bình thường thì người khác sẽ không chú ý tới, mà cô bây giờ là tiểu hoa đán điểm đen tràn đầy, liền xem như trượt tay cũng sẽ bị vô số người khác chú ý biết rõ, huống chi còn là phát weibo.
Trầm Mộc Bạch chột dạ đem weibo đóng lại sau đó cất điện thoại di động, lúc trợ lý Tiểu Quai trở về còn điềm nhiên như không có việc gì đáp lời.
Chỉ là cũng không lâu lắm cô liền lại nhận được điện thoại người đại diện Lý Hồng.
"Tiểu tổ tông của tôi, em đã làm cái gì? Mới chưa hết nửa ngày, em lại lên soát tin hot."
Trầm Mộc Bạch bấm vào, đại khái ý nghĩa chính là tiểu hoa đán nào đó đã mấy tháng không quay phim, hiện tại trở về quay phim chẳng những khắc khổ học tập diễn xuất, hơn nữa ở studio biểu hiện tác phong cũng là hào phóng cực kì, không chỉ có tay không cầm đùi gà, còn ăn hết đạo cụ diễn kịch các loại hình, chữ khắc khổ còn cố ý thêm một một dấu ngoặc kép.
Mà bình luận phía dưới cũng là thuần một sắc tiếng mắng.
[Quan quan sư cưu: Ha ha, ta cười, tiểu hoa đán nào đó diễn xuất cay con mắt bắt đầu đổi thiết lập thích ăn hàng? Đáng tiếc, chúng ta không thèm chịu nể mặt mũi.]
[Đỉnh đầu một mảnh xanh xanh thảo nguyên: Nghe nói cô ta lần này diễn là [ tiên đồ] nữ hai, đáng tiếc một cái kịch bản tốt như vậy, một con chuột nhảy vào một nồi canh.]
[Đương nhiên là lựa chọn tha thứ nàng nha: Âm Linh công chúa của ta không biết bị cô ta hủy thành bộ dáng gì! Ta hận!]
[Tiểu ca ca: Mặt là chỉnh đi, xem xét liền nhìn ra được.]
[Nam thần ta muốn sinh con cho ngươi: Các người không cần mắng Đường Hiểu Tinh, các người không thấy cô ấy có bao nhiêu cố gắng sao!
Dùng sinh mệnh hướng chúng ta chứng minh không có lúng túng nhất chỉ có càng lúng túng, ủng hộ, Đường Hiểu Tinh, cô là giỏi nhất!]
Mọi việc như thế bình luận nhiều vô số kể, Trầm Mộc Bạch một bên đập lấy hạt giẻ cười một bên rung chân, nghĩ thầm, giới này bình xịt sức chiến đấu không được nha.
Trợ lý Tiểu Quai lấy tay che mắt ra, vụng trộm nhìn sang, khi nhìn đến trên mặt nữ nhân hài lòng, nhịn không được dụi dụi con mắt, "Hiểu Tinh tỷ?"
Trầm Mộc Bạch tranh thủ thời gian để tay xuống bên trong hạt giẻ cười, giả bộ như một bộ thất hồn lạc phách, ngữ khí thương tâm nói, "Không cần an ủi chị, chị biết mình diễn xuất rất kém cỏi."
Tiểu Quai liền vội vàng lắc đầu nói, "Không Hiểu Tinh tỷ, chị bây giờ đã rất tuyệt, thật! Chờ sau khi phim phát sóng, em tin tưởng chị cố gắng sẽ được mọi người thấy, nhất định sẽ có càng nhiều fans hâm mộ thích chị!"
Trầm Mộc Bạch khổ sở nói, "Vậy thì tốt, chị nghĩ tiếp tục xem weibo một lát."
Tiểu Quai, "..."
Trầm Mộc Bạch ngữ khí thất lạc nói, "Chị muốn nhìn thẳng một chút vào khuyết điểm của mình, sau đó càng thêm cố gắng bù đắp bản thân."
Tiểu Quai lo lắng nhìn cô một cái, "Hiểu Tinh tỷ, chị không cần miễn cưỡng bản thân."
Trầm Mộc Bạch lắc đầu, "Em có thể sẽ giúp chị mua chút hạt giẻ cười không?"
Tiểu Quai thấy thế, đành phải thở dài một hơi, "Vâng, Hiểu Tinh tỷ."
Đợi sau khi Tiểu Quai đi, Trầm Mộc Bạch tranh thủ thời gian đập lấy hạt giẻ cười xem weibo.
Hướng về trên hình ảnh mỹ thực yên lặng chảy nước miếng, "A, thật muốn ăn nồi lẩu."
Ngày bình thường những đồ ăn cay nhiệt lượng lại cao còn có dễ dàng tổn thương thân thể, nguyên chủ là không thể ăn. Vì duy trì người thiết lập, Trầm Mộc Bạch cũng không dám lập tức thả bản thân, chỉ có thể yên lặng nhìn những thứ đồ này.
Cô xem weibo như vậy một hồi, hoàn toàn đã quên đi mình là ai ở nơi nào, trông thấy hoạt động rút thưởng trên weibo, vô ý thức liền phát.
Đây là thói quen trước kia của Trầm Mộc Bạch, cái tật xấu vô luận này bao lâu đều sửa không được.
Xong việc cô mới đột nhiên kịp phản ứng, sau đó mau đem weibo cấp tốc xóa bỏ.
Chỉ là nếu là người bình thường thì người khác sẽ không chú ý tới, mà cô bây giờ là tiểu hoa đán điểm đen tràn đầy, liền xem như trượt tay cũng sẽ bị vô số người khác chú ý biết rõ, huống chi còn là phát weibo.
Trầm Mộc Bạch chột dạ đem weibo đóng lại sau đó cất điện thoại di động, lúc trợ lý Tiểu Quai trở về còn điềm nhiên như không có việc gì đáp lời.
Chỉ là cũng không lâu lắm cô liền lại nhận được điện thoại người đại diện Lý Hồng.
"Tiểu tổ tông của tôi, em đã làm cái gì? Mới chưa hết nửa ngày, em lại lên soát tin hot."
/2915
|