Editor: Mi Mặt Mèo
*******************
Lại qua đi hai ngày, sự tình đã tiến tới giai đoạn gay cấn.
Quảng đại quần chúng như hổ rình mồi, chằm chằm theo dõi tiến độ vụ án, cục cảnh sát cũng mấy ngày liên tiếp không ngủ.
Ngay cả Hạ Diệc Sơ cũng liên tục theo dõi tin tức, cập nhật tình hình mới nhất có thể.
Chuyện này tuy rằng Đông Phương Dật là người ở sau màn động tay, nhưng trước mắt không bị phát hiện.
Tất cả đều chú ý đến việc xử phạt Chân Vạn Lý, cứu các cô gái bị bắt nhốt kia, không có ai để ý đến tay thám tử đã tung tin tức này ra.
Chân Vạn Lý không hổ là tên cáo già, trong phòng mình còn thả mê hồn hương, bị nhiều cảnh sát bao vây như vậy, vẫn có thể chạy thoát thân.
Chỉ là Đông Phương Dật biết hắn giảo hoạt, nên sớm phái người canh giữ ở tầng ngầm biệt thự, chờ hắn vừa trốn ra tới, lập tức bắt lấy giao cho cảnh sát.
Chân Vạn Lý không phối hợp, chống đối cảnh sát, chờ tội ác được chứng thực, khẳng định sẽ bị xử lý không nhẹ.
Đối với chuyện này của Chân gia, Đông Phương Dật tuy rằng có chút hấp tấp, nhưng cũng làm khá tốt, lén lút phái người điều tra chứng cứ phạm tội, cung cấp cho cảnh sát nhiều bằng chứng, phơi bày chuyện này ra ánh sáng, giúp giải cứu người bị hại.
Chứng khoán của Chân giá rớt giá thảm hại. Trên thương trường, tất cả đều lấy lợi ích làm trọng. Không chờ Đông Phương Dật ra tay, các thế lực khác đã nhanh ra tay chèn ép. Đã không có Chân Vạn Lý trấn thủ, thiên kim tiểu thư Chân Đan Đan trước nay chỉ hưởng lợi nhuận được chia cho cổ đông, làm sao giải quyết được vấn đề gì. Cho nên, chỉ mấy ngày sau, tập đoàn Chân thị đành đóng cửa.
Càng về sau, không ít người Chân gia và lãnh đạo cao cấp của Chân thị đều bị cảnh sát thẩm tra. Đến nỗi nhiều người trước kia đều nhờ danh Chân gia ra oai, hiện tại chỉ hận không kịp thay tên đổi họ.
Cảnh sát bắt Chân Vạn Lý, phong tỏa biệt thự, điều tra chứng cứ. Thật không ngờ, còn phát hiện ra hai người bị giam giữ, tra tấn, không biết sống chết. Hai người hôn mê lập tức được cảnh sát đem đi bệnh viện cứu chữa. Qua kiểm tra, phát hiện trên người họ ngoài mọt số vết thương bên ngoài, không có gì nghiêm trọng, nhưng trong cơ thể còn sót một ít tình dược. Thật sự cũng không cần bác sĩ nói, nhìn bộ dạng bọn họ cùng dấu vết loang lổ trên người, cũng biết giữa họ đã xảy ra chuyện gì.
Cảnh sát nhanh chóng xác thực danh tính hai người, chính là Tô Âm và Tô Phi Vũ. Họ bị nhốt lại từ sau yến hội lần đó ở Chân gia. Cảnh sát lại một lần nữa tiến hành điều tra về sự việc tại yến hội.
Không bao lâu sau khi được cứu, Tô Âm và Tô Phi Vũ đều tỉnh lại. Tô Phi Vũ cãi bướng không chịu nhận, Tô Âm lại đem hết sự tình kể ra. Không chỉ có Tô Phi Vũ, mà còn có Chân Đan Đan tham gia hạ dược người ta. Những việc Tô Phi Vũ đã làm ra với cô, Tô Âm cũng không ngại kể ra hết. Tô Âm như người lạc đường quay đầu lại, đem tất cả khai rõ ràng.
- ----------------------------------
Phiên tòa mau chóng được mở ra, Chân Vạn Lý và đám lãnh đạo cấp cao bị phán tử hình. Những thủ hạ khác bị định tội từ thấp đến cao tùy theo mức độ phạm tội.
Tô Phi Vũ cũng trực tiếp tham gia buôn người, còn cưỡng gian người khác, bị phán tử hình.
- ----------------------------------
Hạ Diệc Sơ cũng tham gia phiên tòa này, nghe thẩm phán định hình phạt những bọn họ, oán hận của Tô Ninh Dao còn lại trong cơ thể cô cũng dần dần biến mất.
Ra khỏi tòa án, tiếng chuông di động Hạ Diệc Sơ vang lên, là Thẩm Nguyệt gọi tới.
"Mẹ?"
Đối với mẹ của nguyên chủ, tuy rằng không có nhiều tình cảm, nhưng lúc biết bà cũng áy náy khi gả Tô Ninh Dao vào Đông Phương gia, trong lòng Hạ Diệc Sơ cũng có một chút cảm xúc ôn nhu với bà.
"Dao Dao, con khỏe không?" Thẩm Nguyệt thân thiết hỏi thăm.
"Khá tốt." Hạ Diệc Sơ cười cười, nhớ tới lần trước Tô Quốc Chí gọi cho cô, nên hỏi thăm: "Lần trước ba gọi điện, con có nói mọi người nên nuôi gà vịt thêm. Mọi người không làm sao?"
"Có có." Thẩm Nguyệt lập tức đáp lại, có thể hiểu bà vui sướng như thế nào khi nghe giọng Hạ Diệc Sơ.
"Chuyện con nói, mẹ với ba đã suy nghĩ, cũng bàn bạc với bác và chú của con. Mọi người đều đồng ý ra huyện thành mua gà vịt về nuôi. Sau có ông chủ tìm tới muốn mua trứng gà, trứng vịt. Năm nay, ngoài trái cây, còn có thể bán trứng, cả nhà chúng ta kiếm được khá nhiều tiền."
"Vậy là tốt rồi." Hạ Diệc Sơ đáp lời, biểu cảm trên gương mặt nhu hòa không ít.
Hai mẹ con nói chuyện một lúc rồi cúp điện thoại.
Trong đầu, hệ thống hỏi Hạ Diệc Sơ: "Nhiệm vụ đã hoàn thành, ký chủ lựa chọn lưu lại hay không?"
Hạ Diệc Sơ nhìn người bên cạnh vẫn đang chờ mình nghe điện thoại, thần sắc không nóng vội mà còn sủng nịch, cười cười, đáp trong đầu: "Tôi chọn ở lại."
==============HOÀN==============
Thế là Mi đã edit hoàn chỉnh 1 vị diện rồi. Các bạn chờ Mi edit các vị diện sau nhé.
*******************
Lại qua đi hai ngày, sự tình đã tiến tới giai đoạn gay cấn.
Quảng đại quần chúng như hổ rình mồi, chằm chằm theo dõi tiến độ vụ án, cục cảnh sát cũng mấy ngày liên tiếp không ngủ.
Ngay cả Hạ Diệc Sơ cũng liên tục theo dõi tin tức, cập nhật tình hình mới nhất có thể.
Chuyện này tuy rằng Đông Phương Dật là người ở sau màn động tay, nhưng trước mắt không bị phát hiện.
Tất cả đều chú ý đến việc xử phạt Chân Vạn Lý, cứu các cô gái bị bắt nhốt kia, không có ai để ý đến tay thám tử đã tung tin tức này ra.
Chân Vạn Lý không hổ là tên cáo già, trong phòng mình còn thả mê hồn hương, bị nhiều cảnh sát bao vây như vậy, vẫn có thể chạy thoát thân.
Chỉ là Đông Phương Dật biết hắn giảo hoạt, nên sớm phái người canh giữ ở tầng ngầm biệt thự, chờ hắn vừa trốn ra tới, lập tức bắt lấy giao cho cảnh sát.
Chân Vạn Lý không phối hợp, chống đối cảnh sát, chờ tội ác được chứng thực, khẳng định sẽ bị xử lý không nhẹ.
Đối với chuyện này của Chân gia, Đông Phương Dật tuy rằng có chút hấp tấp, nhưng cũng làm khá tốt, lén lút phái người điều tra chứng cứ phạm tội, cung cấp cho cảnh sát nhiều bằng chứng, phơi bày chuyện này ra ánh sáng, giúp giải cứu người bị hại.
Chứng khoán của Chân giá rớt giá thảm hại. Trên thương trường, tất cả đều lấy lợi ích làm trọng. Không chờ Đông Phương Dật ra tay, các thế lực khác đã nhanh ra tay chèn ép. Đã không có Chân Vạn Lý trấn thủ, thiên kim tiểu thư Chân Đan Đan trước nay chỉ hưởng lợi nhuận được chia cho cổ đông, làm sao giải quyết được vấn đề gì. Cho nên, chỉ mấy ngày sau, tập đoàn Chân thị đành đóng cửa.
Càng về sau, không ít người Chân gia và lãnh đạo cao cấp của Chân thị đều bị cảnh sát thẩm tra. Đến nỗi nhiều người trước kia đều nhờ danh Chân gia ra oai, hiện tại chỉ hận không kịp thay tên đổi họ.
Cảnh sát bắt Chân Vạn Lý, phong tỏa biệt thự, điều tra chứng cứ. Thật không ngờ, còn phát hiện ra hai người bị giam giữ, tra tấn, không biết sống chết. Hai người hôn mê lập tức được cảnh sát đem đi bệnh viện cứu chữa. Qua kiểm tra, phát hiện trên người họ ngoài mọt số vết thương bên ngoài, không có gì nghiêm trọng, nhưng trong cơ thể còn sót một ít tình dược. Thật sự cũng không cần bác sĩ nói, nhìn bộ dạng bọn họ cùng dấu vết loang lổ trên người, cũng biết giữa họ đã xảy ra chuyện gì.
Cảnh sát nhanh chóng xác thực danh tính hai người, chính là Tô Âm và Tô Phi Vũ. Họ bị nhốt lại từ sau yến hội lần đó ở Chân gia. Cảnh sát lại một lần nữa tiến hành điều tra về sự việc tại yến hội.
Không bao lâu sau khi được cứu, Tô Âm và Tô Phi Vũ đều tỉnh lại. Tô Phi Vũ cãi bướng không chịu nhận, Tô Âm lại đem hết sự tình kể ra. Không chỉ có Tô Phi Vũ, mà còn có Chân Đan Đan tham gia hạ dược người ta. Những việc Tô Phi Vũ đã làm ra với cô, Tô Âm cũng không ngại kể ra hết. Tô Âm như người lạc đường quay đầu lại, đem tất cả khai rõ ràng.
- ----------------------------------
Phiên tòa mau chóng được mở ra, Chân Vạn Lý và đám lãnh đạo cấp cao bị phán tử hình. Những thủ hạ khác bị định tội từ thấp đến cao tùy theo mức độ phạm tội.
Tô Phi Vũ cũng trực tiếp tham gia buôn người, còn cưỡng gian người khác, bị phán tử hình.
- ----------------------------------
Hạ Diệc Sơ cũng tham gia phiên tòa này, nghe thẩm phán định hình phạt những bọn họ, oán hận của Tô Ninh Dao còn lại trong cơ thể cô cũng dần dần biến mất.
Ra khỏi tòa án, tiếng chuông di động Hạ Diệc Sơ vang lên, là Thẩm Nguyệt gọi tới.
"Mẹ?"
Đối với mẹ của nguyên chủ, tuy rằng không có nhiều tình cảm, nhưng lúc biết bà cũng áy náy khi gả Tô Ninh Dao vào Đông Phương gia, trong lòng Hạ Diệc Sơ cũng có một chút cảm xúc ôn nhu với bà.
"Dao Dao, con khỏe không?" Thẩm Nguyệt thân thiết hỏi thăm.
"Khá tốt." Hạ Diệc Sơ cười cười, nhớ tới lần trước Tô Quốc Chí gọi cho cô, nên hỏi thăm: "Lần trước ba gọi điện, con có nói mọi người nên nuôi gà vịt thêm. Mọi người không làm sao?"
"Có có." Thẩm Nguyệt lập tức đáp lại, có thể hiểu bà vui sướng như thế nào khi nghe giọng Hạ Diệc Sơ.
"Chuyện con nói, mẹ với ba đã suy nghĩ, cũng bàn bạc với bác và chú của con. Mọi người đều đồng ý ra huyện thành mua gà vịt về nuôi. Sau có ông chủ tìm tới muốn mua trứng gà, trứng vịt. Năm nay, ngoài trái cây, còn có thể bán trứng, cả nhà chúng ta kiếm được khá nhiều tiền."
"Vậy là tốt rồi." Hạ Diệc Sơ đáp lời, biểu cảm trên gương mặt nhu hòa không ít.
Hai mẹ con nói chuyện một lúc rồi cúp điện thoại.
Trong đầu, hệ thống hỏi Hạ Diệc Sơ: "Nhiệm vụ đã hoàn thành, ký chủ lựa chọn lưu lại hay không?"
Hạ Diệc Sơ nhìn người bên cạnh vẫn đang chờ mình nghe điện thoại, thần sắc không nóng vội mà còn sủng nịch, cười cười, đáp trong đầu: "Tôi chọn ở lại."
==============HOÀN==============
Thế là Mi đã edit hoàn chỉnh 1 vị diện rồi. Các bạn chờ Mi edit các vị diện sau nhé.
/545
|