Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Hạ Diệc Sơ vừa ra khỏi thành không lâu, đã có tai mắt đi theo.
Hạ Diệc Sơ phát hiện có người đi theo mình nhưng không biết đối phương là ai, thực lực như thế nào. Dưới tình huống như thế, cô quyết định tiếp tục đi xem như không biết gì.
Thích Tẫn đã đến chỗ hẹn, nhìn trên bản đồ thấy ví trí Hạ Diệc Sơ vẫn luôn di động nhưng lại tránh đi chỗ của hắn, liền nảy sinh nghi vấn, nhắn tin bí mật cho cô.
Hạ Diệc Sơ cũng trả lời đơn giản một chút sự tình bị theo dõi.
Thích Tẫn bảo Hạ Diệc Sơ cứ đến chỗ hẹn, hắn sẽ âm thầm đánh lén mấy tên theo dõi cô.
Hạ Diệc Sơ liền làm theo, nhanh chóng chạy tới chỗ Thích Tẫn.
Ba người theo sau Hạ Diệc Sơ ai nấy đều muốn động thủ, Hạ Diệc Sơ lại đột nhiên gia tốc.
"Hổ ca, còn đuổi theo sao?" Một pháp sư trong nhóm hỏi.
"Đuổi, sao lại không?" Hổ Hổ Sinh Uy liếc một cái, nhanh chóng đuổi theo.
Một tháng trước, Hổ Hổ Sinh Uy và Hồ Điệp Phiên Phiên làm cái giao dịch, chỉ cần hắn giết hai người chơi Phong Lương và Mai Vũ Độ Xuyên. Ai mà ngờ cả hai người chơi này đều không phải loại dễ đắc thủ.
Phong Lương cũng chơi vị trí kiếm khách, thao tác nhanh nhẹn, cấp bậc tương đương, mười lần đấu thì bảy hòa, hai thua, thắng một, còn bị rớt cấp.
Bây giờ giết Phong Lương không những để hoàn thành giao dịch với Hồ Điệp Phiên Phiên còn để báo thù cho chính mình nữa. Về Mai Vũ Độ Xuyên mãi mà hắn không thấy ra khỏi thành, nếu có cũng có một đám người đi cùng.
Hồ Hổ Sinh Uy chờ mãi mới có ngày hôm nay, cũng may Hồ Điệp Phiên Phiên cũng không thúc giục hắn, mà mỗi lần bên cạnh nhau, hắn đều có thể thoải mái hưởng thụ. Cho nên xem ra hôm nay vận khí của hắn cũng rất tốt, vừa ra ngoài đánh quái đã gặp Hạ Diệc Sơ ra ngoài một mình.
Ba người sau biết Hạ Diệc Sơ đã phát hiện ra mình nên cũng không thèm giấu giếm nữa mà ra mặt đuổi theo thật nhanh. Hơn nữa, trong ba người có một người là cung thủ, từ xa tập kích cô.
Hạ Diệc Sơ có sức mạnh tinh thần lực đạt điểm tối đa nên không cần quay lại xem cũng biết mình sắp bị mũi tên công kích, dễ dàng né tránh được.
"Đứng lại, lão tử kêu ngươi đứng lại, có nghe không!" Hồ Hổ Sinh Uy từ xa gào to, hắn là kiếm sỹ, chỉ có thể tấn công gần mà thôi.
"Ngươi nói đứng lại là ta phải đứng lại à? Ta kêu ngươi đi tìm chết, ngươi liền đi sao?"
Hạ Diệc Sơ buồn cười, quay đầu đáp, ý trào phúng không hề che lấp.
====================================
******************
Hạ Diệc Sơ vừa ra khỏi thành không lâu, đã có tai mắt đi theo.
Hạ Diệc Sơ phát hiện có người đi theo mình nhưng không biết đối phương là ai, thực lực như thế nào. Dưới tình huống như thế, cô quyết định tiếp tục đi xem như không biết gì.
Thích Tẫn đã đến chỗ hẹn, nhìn trên bản đồ thấy ví trí Hạ Diệc Sơ vẫn luôn di động nhưng lại tránh đi chỗ của hắn, liền nảy sinh nghi vấn, nhắn tin bí mật cho cô.
Hạ Diệc Sơ cũng trả lời đơn giản một chút sự tình bị theo dõi.
Thích Tẫn bảo Hạ Diệc Sơ cứ đến chỗ hẹn, hắn sẽ âm thầm đánh lén mấy tên theo dõi cô.
Hạ Diệc Sơ liền làm theo, nhanh chóng chạy tới chỗ Thích Tẫn.
Ba người theo sau Hạ Diệc Sơ ai nấy đều muốn động thủ, Hạ Diệc Sơ lại đột nhiên gia tốc.
"Hổ ca, còn đuổi theo sao?" Một pháp sư trong nhóm hỏi.
"Đuổi, sao lại không?" Hổ Hổ Sinh Uy liếc một cái, nhanh chóng đuổi theo.
Một tháng trước, Hổ Hổ Sinh Uy và Hồ Điệp Phiên Phiên làm cái giao dịch, chỉ cần hắn giết hai người chơi Phong Lương và Mai Vũ Độ Xuyên. Ai mà ngờ cả hai người chơi này đều không phải loại dễ đắc thủ.
Phong Lương cũng chơi vị trí kiếm khách, thao tác nhanh nhẹn, cấp bậc tương đương, mười lần đấu thì bảy hòa, hai thua, thắng một, còn bị rớt cấp.
Bây giờ giết Phong Lương không những để hoàn thành giao dịch với Hồ Điệp Phiên Phiên còn để báo thù cho chính mình nữa. Về Mai Vũ Độ Xuyên mãi mà hắn không thấy ra khỏi thành, nếu có cũng có một đám người đi cùng.
Hồ Hổ Sinh Uy chờ mãi mới có ngày hôm nay, cũng may Hồ Điệp Phiên Phiên cũng không thúc giục hắn, mà mỗi lần bên cạnh nhau, hắn đều có thể thoải mái hưởng thụ. Cho nên xem ra hôm nay vận khí của hắn cũng rất tốt, vừa ra ngoài đánh quái đã gặp Hạ Diệc Sơ ra ngoài một mình.
Ba người sau biết Hạ Diệc Sơ đã phát hiện ra mình nên cũng không thèm giấu giếm nữa mà ra mặt đuổi theo thật nhanh. Hơn nữa, trong ba người có một người là cung thủ, từ xa tập kích cô.
Hạ Diệc Sơ có sức mạnh tinh thần lực đạt điểm tối đa nên không cần quay lại xem cũng biết mình sắp bị mũi tên công kích, dễ dàng né tránh được.
"Đứng lại, lão tử kêu ngươi đứng lại, có nghe không!" Hồ Hổ Sinh Uy từ xa gào to, hắn là kiếm sỹ, chỉ có thể tấn công gần mà thôi.
"Ngươi nói đứng lại là ta phải đứng lại à? Ta kêu ngươi đi tìm chết, ngươi liền đi sao?"
Hạ Diệc Sơ buồn cười, quay đầu đáp, ý trào phúng không hề che lấp.
====================================
/545
|