Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Dựa vào thân phận của Tần Qua thì từ khi hắn trưởng thành đến bây giờ 28 tuổi, những kẻ nghĩ đến việc bò lên giường hắn không ít, kẻ dùng đủ các thủ đoạn chỉ với mong muốn cùng hắn sản xuất em bé thật sự quá nhiều.
Khó trách Tần Qua nghĩ Hạ Diệc Sơ là loại người này.
Theo như trước đây thì Tần Qua sẽ trực tiếp rời đi nhưng cô gái này lại cho hắn một cảm giác kỳ lạ.
Loại cảm giác giống như khi trở về nhà cũ, nhìn con mèo anh họ hắn nuôi đang làm nũng trên đùi anh ấy, toàn thân xù lông, không hề phòng bị, ngửa bụng ra đòi gãi. Mỗi lần thấy vậy Tần Qua đều rất muốn cào cào cái bụng béo ú kia để xem nó có thực sự mềm mại như hắn nghĩ không.
Chỉ là Tần Qua không bao giờ làm như thế. Hắn bị bệnh sạch sẽ, dù mèo ú có đáng yêu thật nhưng mà nó không tắm mỗi ngày, không biết mỗi ngày chui vào đâu, bao nhiêu người sờ qua, mang không ít vi khuẩn mèo.
Hiện giờ, chạm mặt Hạ Diệc Sơ như là chạm vào tâm khảm hắn, Tần Qua không cưỡng nổi việc nhìn cô lâu hơn một chút.
Hắn vẫn đứng trước mặt cô không nhúc nhích, còn Hạ Diệc Sơ dưới tác dụng của thuốc, nằm cuộn tròn trên mặt đất.
Đợi một hồi lâu, Tần Qua nhận ra sắc mặt đối phương không thích hợp, hắn ngồi xổm xuống quan sát kỹ Hạ Diệc Sơ, xác định thật sự có vấn đề.
Tần Qua rối rắm trong chốc lát, hơi do dự, cuối cùng duỗi tay ôm Hạ Diệc Sơ vào lòng.
Cảm giác tiếp xúc quả nhiên như trong tưởng tưởng của hắn, mềm mại, toàn thân đều mềm mại.
Hạ Diệc Sơ giãy giụa mang đến cho Tần Qua cảm giác như làm ôm thú nhỏ trong lòng.
"Đừng nháo!" Hắn chụp eo Hạ Diệc Sơ, ôm người chặt hơn, đi vào phòng mình.
Động tác giãy giụa của Hạ Diệc Sơ nháy mắt dừng lại, không phải bởi vì Tần Qua nói mà bởi vì cô nghe được mùi hương thanh lãnh quen thuộc trên người hắn.
Hàng mi Hạ Diệc Sơ run run, mở mắt ra, duỗi tay vén áo Tần Qua, nhìn xuống bên hông hắn.
Hình như hơi gấp?
Tần Qua mở cửa phòng, nhanh chóng ôm Hạ Diệc Sơ vào phòng tắm, ném cô vào bồn tắm đã xả đầy nước.
Hạ Diệc Sơ rùng mình, cả người run bần bật. Cô vẫn kéo áo Tần Qua, rốt cuộc cũng thấy được cái bớt hoa văn kỳ lạ bên hông hắn.
"Bug..." Hạ Diệc Sơ vô thức gọi hắn.
Hắn tuy rằng đi theo cô vào mỗi thế giới nhiệm vụ, dung mạo thay đổi, tên tuổi thay đổi, nhưng vẫn chỉ là một người.
Trong thế giới kia, hắn phải chăng chỉ là một cái bug, thế nên cô vẫn gọi hắn là bug.
Biết rõ nam nhân trước mặt này là ai, Hạ Diệc Sơ vô cùng an tâm, thả lỏng cơ thể lẫn tinh thần.
Hạ Diệc Sơ khó chịu nằm trong bồn tắm, cắn môi kềm chế không phát ra âm thanh mắc cỡ.
Tần Qua biết cô đã xảy ra chuyện gì, phỏng chừng bị người ta hạ thuốc.
Lý trí nói cho Tần Qua biết phải lập tức ra ngoài, đóng cửa phòng tắm lại, gọi một nữ bác sỹ đến xem. Nhưng mà Tần Qua vẫn đứng đó, không dời bước chân.
Làn nước rửa trôi phấn trang điểm lòe loẹt trên mặt Hạ Diệc Sơ, để lộ da thịt mịn màng, dung mạo tinh xảo câu nhân như tiểu yêu tinh dụ hoặc người.
Dây kéo váy không biết khi nào đã bị kéo xuống, vải mỏng thấm nước mà trở nên trong suốt, thân thể mềm như bông, dáng người nhỏ xinh, chỗ nào cần có thịt thì có thịt.
Tiểu huynh đệ của Tần Qua lập tức đứng lên.
Tần Qua hoảng sợ, nhìn dưới thân mình đã sưng lên, vẻ mặt càng khiếp sợ như thấy quỷ. Hắn giật giật chân, cố gắng xoay người thoát đi.
Hạ Diệc Sơ lại nhận ra tâm tư của hắn, ngước mắt lên, phong tình vạn chủng nhìn vào mắt hắn, ánh mắt liễm diễm, mãn hàm xuân sắc:
"Anh không cần tôi ư?"
Cặp môi đỏ mấp máy khiến Tần Qua bị mê hoặc, tiến lên ôm người vào ngực.
Hạ Diệc Sơ ngẩng đầu hôn lung tung trên mặt hắn.
Tần Qua cứng đờ, muốn thả người xuống nhưng cũng luyến tiếc không nỡ.
Hạ Diệc Sơ di chuyển đôi tay cọ tới cọ lui trên người hắn, đôi khi lướt qua tiểu huynh đệ kia rồi rời đi, khiến Tần Qua càng thêm bức xúc.
Rốt cuộc hắn cũng không kềm chế nữa, thành thật ôm người lên, kéo theo váy áo ướt đẫm ra ngoài.
Hắn ném Hạ Diệc Sơ lên giường lớn, cả người đè lên, chiếm quyền chủ động.
Kinh đào sóng lớn...
Trong phòng nồng đậm mùi xạ hương, càng kích thích tình dục nơi con người, từng làn hương phiêu tán thâm nhập vào tâm can, lại theo lỗ chân thoát ra ngoài, tiến vào một chỗ sâu khác bên trong.
Người dưới thân đã sớm chịu không nổi động tác mạnh mẽ cường thế của hắn, ngất đi.
Hai người mồ hôi đầm đìa, trên giường một mảnh hỗn độn.
Hắn còn cọ cọ cổ Hạ Diệc Sơ, vẻ mặt thỏa mãn, bệnh sạch sẽ cũng không xuất hiện
Đã hơn 3 giờ sáng, Tần Qua gọi điện thoại cho ai đó làm người ta khó chịu, quấy rầy hắn đang cùng nữ thần hẹn hò trong mộng.
Nhìn đến tên trên màn hình khiến hắn bừng tỉnh, tức giận cũng không dám kêu một tiếng.
"Vâng! Boss!"
Kế tiếp còn kinh hãi hơn, boss của hắn - một xử nam suốt 28 năm - lại nghiêm túc mở miệng hỏi:
"Sau khi ngủ với một cô gái, cần vì cô ấy làm điều gì?"
==================================
******************
Dựa vào thân phận của Tần Qua thì từ khi hắn trưởng thành đến bây giờ 28 tuổi, những kẻ nghĩ đến việc bò lên giường hắn không ít, kẻ dùng đủ các thủ đoạn chỉ với mong muốn cùng hắn sản xuất em bé thật sự quá nhiều.
Khó trách Tần Qua nghĩ Hạ Diệc Sơ là loại người này.
Theo như trước đây thì Tần Qua sẽ trực tiếp rời đi nhưng cô gái này lại cho hắn một cảm giác kỳ lạ.
Loại cảm giác giống như khi trở về nhà cũ, nhìn con mèo anh họ hắn nuôi đang làm nũng trên đùi anh ấy, toàn thân xù lông, không hề phòng bị, ngửa bụng ra đòi gãi. Mỗi lần thấy vậy Tần Qua đều rất muốn cào cào cái bụng béo ú kia để xem nó có thực sự mềm mại như hắn nghĩ không.
Chỉ là Tần Qua không bao giờ làm như thế. Hắn bị bệnh sạch sẽ, dù mèo ú có đáng yêu thật nhưng mà nó không tắm mỗi ngày, không biết mỗi ngày chui vào đâu, bao nhiêu người sờ qua, mang không ít vi khuẩn mèo.
Hiện giờ, chạm mặt Hạ Diệc Sơ như là chạm vào tâm khảm hắn, Tần Qua không cưỡng nổi việc nhìn cô lâu hơn một chút.
Hắn vẫn đứng trước mặt cô không nhúc nhích, còn Hạ Diệc Sơ dưới tác dụng của thuốc, nằm cuộn tròn trên mặt đất.
Đợi một hồi lâu, Tần Qua nhận ra sắc mặt đối phương không thích hợp, hắn ngồi xổm xuống quan sát kỹ Hạ Diệc Sơ, xác định thật sự có vấn đề.
Tần Qua rối rắm trong chốc lát, hơi do dự, cuối cùng duỗi tay ôm Hạ Diệc Sơ vào lòng.
Cảm giác tiếp xúc quả nhiên như trong tưởng tưởng của hắn, mềm mại, toàn thân đều mềm mại.
Hạ Diệc Sơ giãy giụa mang đến cho Tần Qua cảm giác như làm ôm thú nhỏ trong lòng.
"Đừng nháo!" Hắn chụp eo Hạ Diệc Sơ, ôm người chặt hơn, đi vào phòng mình.
Động tác giãy giụa của Hạ Diệc Sơ nháy mắt dừng lại, không phải bởi vì Tần Qua nói mà bởi vì cô nghe được mùi hương thanh lãnh quen thuộc trên người hắn.
Hàng mi Hạ Diệc Sơ run run, mở mắt ra, duỗi tay vén áo Tần Qua, nhìn xuống bên hông hắn.
Hình như hơi gấp?
Tần Qua mở cửa phòng, nhanh chóng ôm Hạ Diệc Sơ vào phòng tắm, ném cô vào bồn tắm đã xả đầy nước.
Hạ Diệc Sơ rùng mình, cả người run bần bật. Cô vẫn kéo áo Tần Qua, rốt cuộc cũng thấy được cái bớt hoa văn kỳ lạ bên hông hắn.
"Bug..." Hạ Diệc Sơ vô thức gọi hắn.
Hắn tuy rằng đi theo cô vào mỗi thế giới nhiệm vụ, dung mạo thay đổi, tên tuổi thay đổi, nhưng vẫn chỉ là một người.
Trong thế giới kia, hắn phải chăng chỉ là một cái bug, thế nên cô vẫn gọi hắn là bug.
Biết rõ nam nhân trước mặt này là ai, Hạ Diệc Sơ vô cùng an tâm, thả lỏng cơ thể lẫn tinh thần.
Hạ Diệc Sơ khó chịu nằm trong bồn tắm, cắn môi kềm chế không phát ra âm thanh mắc cỡ.
Tần Qua biết cô đã xảy ra chuyện gì, phỏng chừng bị người ta hạ thuốc.
Lý trí nói cho Tần Qua biết phải lập tức ra ngoài, đóng cửa phòng tắm lại, gọi một nữ bác sỹ đến xem. Nhưng mà Tần Qua vẫn đứng đó, không dời bước chân.
Làn nước rửa trôi phấn trang điểm lòe loẹt trên mặt Hạ Diệc Sơ, để lộ da thịt mịn màng, dung mạo tinh xảo câu nhân như tiểu yêu tinh dụ hoặc người.
Dây kéo váy không biết khi nào đã bị kéo xuống, vải mỏng thấm nước mà trở nên trong suốt, thân thể mềm như bông, dáng người nhỏ xinh, chỗ nào cần có thịt thì có thịt.
Tiểu huynh đệ của Tần Qua lập tức đứng lên.
Tần Qua hoảng sợ, nhìn dưới thân mình đã sưng lên, vẻ mặt càng khiếp sợ như thấy quỷ. Hắn giật giật chân, cố gắng xoay người thoát đi.
Hạ Diệc Sơ lại nhận ra tâm tư của hắn, ngước mắt lên, phong tình vạn chủng nhìn vào mắt hắn, ánh mắt liễm diễm, mãn hàm xuân sắc:
"Anh không cần tôi ư?"
Cặp môi đỏ mấp máy khiến Tần Qua bị mê hoặc, tiến lên ôm người vào ngực.
Hạ Diệc Sơ ngẩng đầu hôn lung tung trên mặt hắn.
Tần Qua cứng đờ, muốn thả người xuống nhưng cũng luyến tiếc không nỡ.
Hạ Diệc Sơ di chuyển đôi tay cọ tới cọ lui trên người hắn, đôi khi lướt qua tiểu huynh đệ kia rồi rời đi, khiến Tần Qua càng thêm bức xúc.
Rốt cuộc hắn cũng không kềm chế nữa, thành thật ôm người lên, kéo theo váy áo ướt đẫm ra ngoài.
Hắn ném Hạ Diệc Sơ lên giường lớn, cả người đè lên, chiếm quyền chủ động.
Kinh đào sóng lớn...
Trong phòng nồng đậm mùi xạ hương, càng kích thích tình dục nơi con người, từng làn hương phiêu tán thâm nhập vào tâm can, lại theo lỗ chân thoát ra ngoài, tiến vào một chỗ sâu khác bên trong.
Người dưới thân đã sớm chịu không nổi động tác mạnh mẽ cường thế của hắn, ngất đi.
Hai người mồ hôi đầm đìa, trên giường một mảnh hỗn độn.
Hắn còn cọ cọ cổ Hạ Diệc Sơ, vẻ mặt thỏa mãn, bệnh sạch sẽ cũng không xuất hiện
Đã hơn 3 giờ sáng, Tần Qua gọi điện thoại cho ai đó làm người ta khó chịu, quấy rầy hắn đang cùng nữ thần hẹn hò trong mộng.
Nhìn đến tên trên màn hình khiến hắn bừng tỉnh, tức giận cũng không dám kêu một tiếng.
"Vâng! Boss!"
Kế tiếp còn kinh hãi hơn, boss của hắn - một xử nam suốt 28 năm - lại nghiêm túc mở miệng hỏi:
"Sau khi ngủ với một cô gái, cần vì cô ấy làm điều gì?"
==================================
/545
|