Thẩm Già Diệp không hề có nuốt lời, lúc xem Hạ Diệc Sơ ăn cơm chiều là một cơm một canh, lượng ăn hòan toàn là của người bình thường, liền trực tiếp gọi điện thoại cho Hạ ba ba đang công tác tại thành phố A
Hạ Diệc Sơ đứng đằng sau bức tường nhìn Thẩm Già Diệp gọi điện, bước chân nhẹ nhàng không một tiếng động trở về phòng mình
“233” Hạ Diệc Sơ sau khi tắm gội, ngồi trên giường lớn gọi hệ thống
“Xin hỏi ký chủ có chuyện gì?”
“Nguyên chủ Hạ Quỳ có hai cái tâm nguyện nhưng lại không có chút liên quan nào tới anh trai, vì cái gì còn phát sinh một ít tiểu nhiệm vụ có liên quan tới hắn?” Hạ Diệc Sơ nghi hoặc
Tuy rằng cô rất thích có thêm tích phân cùng công đức lượng nhưng không có nghĩa là cái gì cũng không minh bạch
“Nga, chuyện này hả, lúc trước ta quên không nói với ngươi, là ngươi đồng thời phải hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ mà còn phải đảm bảo cuộc sống về sau của nguyên chủ tại thế giới này. Mà theo số liệu của bổn hệ thống, thân phận Thẩm Già Diệp chính là chỗ dựa phù hợp nhất được chọn”
“Nguyên lai là như thế à, ta đã biết” Hạ Diệc Sơ gật đầu hiểu rõ, ngay sau đó nhờ hệ thống 233 đưa tư liệu về Thẩm Già Diệp
Nếu cô về sau muốn ôm đùi vàng Thẩm Già Diệp thì hiểu biết về kim chủ của mình cũng rất quan trọng
“Là, ký chủ” hệ thống lên tiếng, lập tức đưa gần hết tư liệu về nửa cuộc đời hắn cho cô, so với bách khoa Baidu thì càng đầy đủ
Mà Hạ Diệc Sơ đọc xong tất cả thì cũng minh bạch vì sao mọi người đối với hắn tán thưởng
Bất đồng với nguyên chủ hàng giả, Thẩm Già Diệp chính là con ruột của Hạ ba ba
Đến nỗi vì cái gì Thẩm Già Diệp họ Thẩm mà không phải họ Hạ thì chuyện này chỉ có mình Hạ baba biết
Lúc còn là tiểu hài tử chơi bùn đất, Thẩm Già Diệp đã sớm ôm sách giáo khoa sơ trung gặm
Lúc mọi người đang gặp áp lực thi đại học, thì hắn đã tốt nghiệp văn bằng loại ưu, hơn nữa còn thành lập công ty riêng
Một thời gian sau khi ra thị trường, chỉ ngắn ngủi trong mười năm, Thẩm Già Diệp liền đem cái công ty mới này bước lên thị trường thế giới, trở thành năm mươi nhãn hiệu nổi tiếng toàn cầu
Từ hai năm trước, Thẩm Già Diệp cũng đã dọn ra ngoài ở riêng, trừ phi ăn tết hoặc lúc cần thiết hắn đều rất ít khi trở về
Nguyên chủ Hạ Quỳ lúc thấy Thẩm Già Diệp như chuột thấy mèo, tránh không kịp, nên đối với Thẩm Già Diệp không có ấn tượng bao nhiêu, không có cái tin tức nào đáng tin cậy
Hạ Diệc Sơ thở dài một tiếng, chỉ có thể là đi một bước tính một bước. Bất quá Hạ Diệc Sơ nghĩ mình vừa rồi ở trước mặt Thẩm Già Diệp làm hành động xoát hảo cảm, nghĩ chắc cũng không quá khó nhỉ
Bên ngoài ban công, Thẩm Già Diệp cúp điện thoại cùng Hạ Chính Minh, nghĩ nghĩ, hắn lại gọi điện thoại. Được một lúc, bên kia giọng nam mang theo nghiểm cẩn (nghiêm túc + cẩn thận) vang lên: “Tổng tài”
“Lục Diễn đi điều tra một chút xem Hạ Quỳ mấy năm nay sống như thế nào, tôi muốn nhanh một chút” biểu tình Thẩm già Diệp lãnh ngạch đối với người bên kia phân phó
“Dạ, sau khi xong tôi sẽ gửi vào hòm thư của ngài”
Ngắt điện thoại, Thẩm Già Diệp thu hồi di động, xoay người về phòng mình. Lúc đi ngang qua phòng Hạ Diệc Sơ, nghĩ hôm nay người thiếu nữ kia tới gần khiến cơ thể hắn cơ hồ không kiềm chế được cơn động tình. Ánh mắt Thẩm Già Diệp âm trầm, bước chân về phòng mình
Hạ Diệc Sơ nguyên bản cho rằng Thẩm Già Diệp về nhà ở một buổi tối liền đi, bởi thời gian hắn về nhà xưa nay không bao giờ dài
Chính là không có nghĩ đến, Thẩm già Diệp dường như lần này thật giống như thay đổi cách nghĩ, cũng không chỉ cho quản gia mỗi ngày thu dọn phòng mình, lại còn tan tầm đều về nhà nghỉ ngơi. Thậm chí trợ lí Lục Diễn của hắn đem rất nhiều văn kiện cùng tư liệu dọn đến thư phòng lầu hai
Đây rất có thể là muốn ở đây lâu dài. Điều này làm Hạ Diệc Sơ mừng thầm trong lòng nghĩ đây là công lao của Hạ baba
Nói Hạ Diệc Sơ gần đây cũng không có rảnh rỗi, tuy rằng nàng không có ra cửa nhưng không có nghĩa là cô không có việc gì làm
Ban ngày, thời điểm Thẩm Già Diệp đi làm, cô liền ở trong phòng vũ đạo tôi luyện kỹ năng diễn xuất và bổ sung rất nhiều kiến thức điện ảnh nữa
Tuy rằng hệ thống cho cô kĩ năng “Kĩ thuật diễn xuất không gì sáng được” nhưng phòng ngừa đến lúc nào đó mình phạm lỗi, Hạ Diệc Sơ quyết định vẫn là tập luyện một phen
Một buổi tối, Hạ Diệc Sơ liền bắt đầu cân nhắc làm như thế nào để xoát hảo cảm của Thẩm Già Diệp
Chỉ là, Thẩm Già Diệp mấy ngày nay tựa hồ rất bận, mỗi lần hắn trở về đều là đêm khuya, cô đã ở trong phòng ngủ mất rồi
Bất quá, đồ ăn tối nay có điểm khô, Hạ Diệc Sơ ngủ tới nửa đêm liền tỉnh lại muốn uống nước
Đêm khuya, tất cả mọi người đều đi ngủ, Hạ Diệc Sơ cầm đèn di động chiếu sáng bước ra khỏi phòng
Đột nhiên, Hạ Diệc Sơ đi đến một chỗ liền đứng yên, đối diện là thư phòng, ánh đèn vẫn còn sáng
Hạ Diệc Sơ nghĩ nghĩ, rón rén đi qua, ghé vào khe hở của cửa nhìn thoáng qua phía trong
Thẩm Già Diệp đang ngồi ở trước bàn xử lí văn kiện, hắn hơi cúi đầu, thần sắc chuyên chú, nguyên bản khuôn mặt lạnh lùng ở dưới ánh đèn có chút nhu hòa
Hạ Diệc Sơ trầm tư rồi tay chân nhẹ nhàng xuống lầu, chờ lúc Hạ Diệc Sơ uống nước xong lúc lên còn cầm theo một ly sữa bò ấm nóng
Thẩm già Dệp đang xoay người xử lí công văn, bỗng nhiên, trong bóng đêm yên tĩnh một đạo bước chân vang lên, thanh âm tuy nhỏ nhưng Thẩm Già Diệp vẫn cảm nhận được
Hắn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Hạ Diệc Sơ mặc áo ngủ, chân đi dép hình con mèo tới gần hắn, trên tay còn bưng một ly nước màu chất ngà như là sữa bò
“Anh trai” Hạ Diệc Sơ cười sáng lạn, bước nhanh tiến lên, vòng qua cái bàn, đi đến bên Thẩm Già Diệp, đem ly cà phê đã lạnh đẩy sang một bên, đặt ly sữa bò xuống, ngọt ngào nói: “Anh trai, nghỉ ngơi chút đi, luôn uống cà phê đối với thân thể không tốt”
“Như thế nào còn chưa ngủ?” Thẩm Già Diệp nhìn thoáng qua ly sữa bò một lúc lại đem ánh mặt đặt trên người Hạ Diệc Sơ
“Em vốn là ngủ rồi, vừa mới đi uống nước, nhìn anh vẫn còn thức nên mang cho anh một ly sữa” Hạ Diệc Sơ thần sắc có chút xấu hổ, gãi gãi tóc.
Hạ Diệc Sơ đứng đằng sau bức tường nhìn Thẩm Già Diệp gọi điện, bước chân nhẹ nhàng không một tiếng động trở về phòng mình
“233” Hạ Diệc Sơ sau khi tắm gội, ngồi trên giường lớn gọi hệ thống
“Xin hỏi ký chủ có chuyện gì?”
“Nguyên chủ Hạ Quỳ có hai cái tâm nguyện nhưng lại không có chút liên quan nào tới anh trai, vì cái gì còn phát sinh một ít tiểu nhiệm vụ có liên quan tới hắn?” Hạ Diệc Sơ nghi hoặc
Tuy rằng cô rất thích có thêm tích phân cùng công đức lượng nhưng không có nghĩa là cái gì cũng không minh bạch
“Nga, chuyện này hả, lúc trước ta quên không nói với ngươi, là ngươi đồng thời phải hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ mà còn phải đảm bảo cuộc sống về sau của nguyên chủ tại thế giới này. Mà theo số liệu của bổn hệ thống, thân phận Thẩm Già Diệp chính là chỗ dựa phù hợp nhất được chọn”
“Nguyên lai là như thế à, ta đã biết” Hạ Diệc Sơ gật đầu hiểu rõ, ngay sau đó nhờ hệ thống 233 đưa tư liệu về Thẩm Già Diệp
Nếu cô về sau muốn ôm đùi vàng Thẩm Già Diệp thì hiểu biết về kim chủ của mình cũng rất quan trọng
“Là, ký chủ” hệ thống lên tiếng, lập tức đưa gần hết tư liệu về nửa cuộc đời hắn cho cô, so với bách khoa Baidu thì càng đầy đủ
Mà Hạ Diệc Sơ đọc xong tất cả thì cũng minh bạch vì sao mọi người đối với hắn tán thưởng
Bất đồng với nguyên chủ hàng giả, Thẩm Già Diệp chính là con ruột của Hạ ba ba
Đến nỗi vì cái gì Thẩm Già Diệp họ Thẩm mà không phải họ Hạ thì chuyện này chỉ có mình Hạ baba biết
Lúc còn là tiểu hài tử chơi bùn đất, Thẩm Già Diệp đã sớm ôm sách giáo khoa sơ trung gặm
Lúc mọi người đang gặp áp lực thi đại học, thì hắn đã tốt nghiệp văn bằng loại ưu, hơn nữa còn thành lập công ty riêng
Một thời gian sau khi ra thị trường, chỉ ngắn ngủi trong mười năm, Thẩm Già Diệp liền đem cái công ty mới này bước lên thị trường thế giới, trở thành năm mươi nhãn hiệu nổi tiếng toàn cầu
Từ hai năm trước, Thẩm Già Diệp cũng đã dọn ra ngoài ở riêng, trừ phi ăn tết hoặc lúc cần thiết hắn đều rất ít khi trở về
Nguyên chủ Hạ Quỳ lúc thấy Thẩm Già Diệp như chuột thấy mèo, tránh không kịp, nên đối với Thẩm Già Diệp không có ấn tượng bao nhiêu, không có cái tin tức nào đáng tin cậy
Hạ Diệc Sơ thở dài một tiếng, chỉ có thể là đi một bước tính một bước. Bất quá Hạ Diệc Sơ nghĩ mình vừa rồi ở trước mặt Thẩm Già Diệp làm hành động xoát hảo cảm, nghĩ chắc cũng không quá khó nhỉ
Bên ngoài ban công, Thẩm Già Diệp cúp điện thoại cùng Hạ Chính Minh, nghĩ nghĩ, hắn lại gọi điện thoại. Được một lúc, bên kia giọng nam mang theo nghiểm cẩn (nghiêm túc + cẩn thận) vang lên: “Tổng tài”
“Lục Diễn đi điều tra một chút xem Hạ Quỳ mấy năm nay sống như thế nào, tôi muốn nhanh một chút” biểu tình Thẩm già Diệp lãnh ngạch đối với người bên kia phân phó
“Dạ, sau khi xong tôi sẽ gửi vào hòm thư của ngài”
Ngắt điện thoại, Thẩm Già Diệp thu hồi di động, xoay người về phòng mình. Lúc đi ngang qua phòng Hạ Diệc Sơ, nghĩ hôm nay người thiếu nữ kia tới gần khiến cơ thể hắn cơ hồ không kiềm chế được cơn động tình. Ánh mắt Thẩm Già Diệp âm trầm, bước chân về phòng mình
Hạ Diệc Sơ nguyên bản cho rằng Thẩm Già Diệp về nhà ở một buổi tối liền đi, bởi thời gian hắn về nhà xưa nay không bao giờ dài
Chính là không có nghĩ đến, Thẩm già Diệp dường như lần này thật giống như thay đổi cách nghĩ, cũng không chỉ cho quản gia mỗi ngày thu dọn phòng mình, lại còn tan tầm đều về nhà nghỉ ngơi. Thậm chí trợ lí Lục Diễn của hắn đem rất nhiều văn kiện cùng tư liệu dọn đến thư phòng lầu hai
Đây rất có thể là muốn ở đây lâu dài. Điều này làm Hạ Diệc Sơ mừng thầm trong lòng nghĩ đây là công lao của Hạ baba
Nói Hạ Diệc Sơ gần đây cũng không có rảnh rỗi, tuy rằng nàng không có ra cửa nhưng không có nghĩa là cô không có việc gì làm
Ban ngày, thời điểm Thẩm Già Diệp đi làm, cô liền ở trong phòng vũ đạo tôi luyện kỹ năng diễn xuất và bổ sung rất nhiều kiến thức điện ảnh nữa
Tuy rằng hệ thống cho cô kĩ năng “Kĩ thuật diễn xuất không gì sáng được” nhưng phòng ngừa đến lúc nào đó mình phạm lỗi, Hạ Diệc Sơ quyết định vẫn là tập luyện một phen
Một buổi tối, Hạ Diệc Sơ liền bắt đầu cân nhắc làm như thế nào để xoát hảo cảm của Thẩm Già Diệp
Chỉ là, Thẩm Già Diệp mấy ngày nay tựa hồ rất bận, mỗi lần hắn trở về đều là đêm khuya, cô đã ở trong phòng ngủ mất rồi
Bất quá, đồ ăn tối nay có điểm khô, Hạ Diệc Sơ ngủ tới nửa đêm liền tỉnh lại muốn uống nước
Đêm khuya, tất cả mọi người đều đi ngủ, Hạ Diệc Sơ cầm đèn di động chiếu sáng bước ra khỏi phòng
Đột nhiên, Hạ Diệc Sơ đi đến một chỗ liền đứng yên, đối diện là thư phòng, ánh đèn vẫn còn sáng
Hạ Diệc Sơ nghĩ nghĩ, rón rén đi qua, ghé vào khe hở của cửa nhìn thoáng qua phía trong
Thẩm Già Diệp đang ngồi ở trước bàn xử lí văn kiện, hắn hơi cúi đầu, thần sắc chuyên chú, nguyên bản khuôn mặt lạnh lùng ở dưới ánh đèn có chút nhu hòa
Hạ Diệc Sơ trầm tư rồi tay chân nhẹ nhàng xuống lầu, chờ lúc Hạ Diệc Sơ uống nước xong lúc lên còn cầm theo một ly sữa bò ấm nóng
Thẩm già Dệp đang xoay người xử lí công văn, bỗng nhiên, trong bóng đêm yên tĩnh một đạo bước chân vang lên, thanh âm tuy nhỏ nhưng Thẩm Già Diệp vẫn cảm nhận được
Hắn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Hạ Diệc Sơ mặc áo ngủ, chân đi dép hình con mèo tới gần hắn, trên tay còn bưng một ly nước màu chất ngà như là sữa bò
“Anh trai” Hạ Diệc Sơ cười sáng lạn, bước nhanh tiến lên, vòng qua cái bàn, đi đến bên Thẩm Già Diệp, đem ly cà phê đã lạnh đẩy sang một bên, đặt ly sữa bò xuống, ngọt ngào nói: “Anh trai, nghỉ ngơi chút đi, luôn uống cà phê đối với thân thể không tốt”
“Như thế nào còn chưa ngủ?” Thẩm Già Diệp nhìn thoáng qua ly sữa bò một lúc lại đem ánh mặt đặt trên người Hạ Diệc Sơ
“Em vốn là ngủ rồi, vừa mới đi uống nước, nhìn anh vẫn còn thức nên mang cho anh một ly sữa” Hạ Diệc Sơ thần sắc có chút xấu hổ, gãi gãi tóc.
/545
|