Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Sau khi ăn sáng, Tần Qua gọi trợ lý mang quần áo tới biệt thự.
Trợ lý cầm quần áo theo yêu cầu đến, không thấy có phân phó gì, xoay người nhanh bước rời đi.
Hạ Diệc Sơ nằm chơi máy tính trên phòng ngủ lầu hai, nhìn Tần Qua cầm quần áo đến, giơ tay nhận lấy, đỏ mặt chạy vào toilet thay.
Hai người không làm rõ mối quan hệ, nhưng cũng không ngại ở chung.
Hạ Diệc Sơ từ toilet bước ra, thấy Tần Qua ngồi xem các trang web mình đang xem dở.
Tất cả đều là những bài viết bôi xấu cô trong khoảng thời gian cô đóng phim.
"Cần anh giúp em làm sáng tỏ không?" Tần Qua quay đầu hỏi Hạ Diệc Sơ.
Hắn cũng không thích đám người trên mạng này, tuy là đại minh tinh của công chúng, nhưng số lần hắn lên mạng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Trang Weibo của Tần Qua có hơn 8000 fan theo dõi, nhưng số bài đăng Weibo lại ít đến đáng thương.
Hơn nữa, thời gian qua Tần Qua ở nước ngoài, sợ mình nhịn không được liên hệ với Hạ Diệc Sơ, hắn còn đem di động cất vào ngăn kéo để không chạm vào nó.
Ngay cả ngày hôm qua, vừa xuống sân bay hắn đã bỏ mặc trợ lý, một mình lái xe đến đoàn làm phim tìm Hạ Diệc Sơ.
Bác sỹ tâm lý nói hắn bị chứng cơ khát da thịt nhưng hắn không tin.
Thời khắc tiếp xúc thân mật với Hạ Diệc Sơ, trong lòng hắn dâng lên cảm giác thỏa mãn cùng vui thích, lại càng làm cho hắn động tâm.
"Không cần, em tự có tính toán." Hạ Diệc Sơ lắc lắc đầu.
Cô tin tưởng Tần Qua nói được thì làm được, chỉ cần hắn động tay, không tính đến quyền thế của Tần gia, cũng đủ làm cho cô xoay người.
Nhưng mà Hạ Diệc Sơ không muốn như vậy, Quân Tử Lâm, Ôn Bạch Nguyệt cùng những người khác đã bỏ đá xuống giếng hại Lê Manh, cô sẽ không dễ dàng tha thứ, không buông tha cho họ.
Hạ Diệc Sơ từ chối, Tần Qua cũng không chú ý đến chuyện này nữa.
Không phải hắn không lưu tâm Hạ Diệc Sơ, mà hắn tin tưởng cô có thể tự mình làm một cú xoay người hoàn mỹ.
Tần Qua lái xe đưa Hạ Diệc Sơ đến phòng thuê của cô. Hai người dọn đồ đạc của cô đến biệt thự của Tần Qua.
Đồ đạc của cô không có gì, lúc trước bỏ đi từ chỗ Ôn Bạch Nguyệt, cô không mang theo nhiều đồ của nguyên chủ. Ba tháng qua đóng phi, cô cũng không sắm sửa gì thêm. Hành lý ít đến đáng thương.
Hiển nhiên, Tần Qua cũng nhận ra điều này.
Tần Qua đứng nhìn Hạ Diệc Sơ sắp xếp vài bộ quần áo, đồ trang điểm vào vali, mới nói:
"Lát nữa chúng ta đi trung tâm thương mại đi."
"Ừ." Hạ Diệc Sơ gật gật đầu, đeo balo laptop lên vai.
Hành lý chất lên phía sau xe, Tần Qua lái xe đưa Hạ Diệc Sơ đi xem mấy cửa hàng trang phục xa hoa thuộc sở hữu của Tần gia.
Tần Qua và Hạ Diệc Sơ hóa trang một chút, che dấu dung mạo của mình, ăn mặc cũng đơn giản điệu thấp.
Xuống xe, hai người như những đôi tình nhân bình thường khác, tay nắm tay, không ai nhận ra.
Một người là ca thần vô số fan hâm mộ si mê, một người là bình hoa đen tiếng xấu tràn lan. Nếu bị người ta biết hai người yêu đương, xác định sóng to gió lớn ngập trời.
Thích mua sắm vốn dĩ là tính cách trời ban cho phái nữ, Hạ Diệc Sơ cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa, xuyên qua thế giới nào, Bug cũng yêu thương, nâng cô trong lòng bàn tay, Hạ Diệc Sơ không khách khí với Tần Qua, phàm là thích cái nào, đều kêu nhân viên gói lại.
Nhân viên nhận được cái gật đầu đồng ý của Tần Qua, lập tức tìm các loại váy áo cùng số đo đều mang ra hết.
Nhân viên kia một mặt ôm quần áo chạy theo, một mặt hò hét trong lòng:
"Ngao ngao, một bộ, hai, ba, bốn bộ... Mỗi bộ đều có giá xa xỉ, tất cả là hàng mới đưa ra thị trường. Lần này trích phần trăm bằng mấy tháng lương. Hôm nay vận may gì lại đưa hai vị khách hào sảng đến thế này. Ước gì ngày nào cũng có khách sộp như thế!"
Nhân viên bán hàng hạnh phúc nước mắt rưng rưng, trong lòng kích động vạn phần, trên mặt lại không có nửa điểm biểu hiện ra, động tác nhanh nhẹn gói hàng cho Hạ Diệc Sơ.
Hạ Diệc Sơ lại dạo xem giày dép túi xách.
Tần Qua đi sau, ánh mắt dừng trên người cô, một chút mất kiên nhẫn cũng không có.
Hạ Diệc Sơ mua sắm đến cao hứng, Tần Qua càng cao hứng hơn, trả tiền toàn bộ.
Tần Qua nhìn Hạ Diệc Sơ trên mặt tràn đầy tươi cười, lần đầu tiên cảm giác được có nhiều tiền như thế thật tốt.
Hạ Diệc Sơ nghiêng đầu nhìn chiến tích của mình, lần đầu tiên cảm thấy có kim chủ chi tiền thật tốt.
Hai người một đường trở về biệt thự.
Hạ Diệc Sơ chưa ký hợp đồng với công ty Tần Nghị, không có việc gì khác, cô đại khái là người rảnh rỗi.
Hạ Diệc Sơ tâm tình vui vẻ uống nước trái cây, chơi máy tính.
Tần Qua không chịu nổi tịch mịch, bế Hạ Diệc Sơ ngồi lên đùi mình.
================================
******************
Sau khi ăn sáng, Tần Qua gọi trợ lý mang quần áo tới biệt thự.
Trợ lý cầm quần áo theo yêu cầu đến, không thấy có phân phó gì, xoay người nhanh bước rời đi.
Hạ Diệc Sơ nằm chơi máy tính trên phòng ngủ lầu hai, nhìn Tần Qua cầm quần áo đến, giơ tay nhận lấy, đỏ mặt chạy vào toilet thay.
Hai người không làm rõ mối quan hệ, nhưng cũng không ngại ở chung.
Hạ Diệc Sơ từ toilet bước ra, thấy Tần Qua ngồi xem các trang web mình đang xem dở.
Tất cả đều là những bài viết bôi xấu cô trong khoảng thời gian cô đóng phim.
"Cần anh giúp em làm sáng tỏ không?" Tần Qua quay đầu hỏi Hạ Diệc Sơ.
Hắn cũng không thích đám người trên mạng này, tuy là đại minh tinh của công chúng, nhưng số lần hắn lên mạng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Trang Weibo của Tần Qua có hơn 8000 fan theo dõi, nhưng số bài đăng Weibo lại ít đến đáng thương.
Hơn nữa, thời gian qua Tần Qua ở nước ngoài, sợ mình nhịn không được liên hệ với Hạ Diệc Sơ, hắn còn đem di động cất vào ngăn kéo để không chạm vào nó.
Ngay cả ngày hôm qua, vừa xuống sân bay hắn đã bỏ mặc trợ lý, một mình lái xe đến đoàn làm phim tìm Hạ Diệc Sơ.
Bác sỹ tâm lý nói hắn bị chứng cơ khát da thịt nhưng hắn không tin.
Thời khắc tiếp xúc thân mật với Hạ Diệc Sơ, trong lòng hắn dâng lên cảm giác thỏa mãn cùng vui thích, lại càng làm cho hắn động tâm.
"Không cần, em tự có tính toán." Hạ Diệc Sơ lắc lắc đầu.
Cô tin tưởng Tần Qua nói được thì làm được, chỉ cần hắn động tay, không tính đến quyền thế của Tần gia, cũng đủ làm cho cô xoay người.
Nhưng mà Hạ Diệc Sơ không muốn như vậy, Quân Tử Lâm, Ôn Bạch Nguyệt cùng những người khác đã bỏ đá xuống giếng hại Lê Manh, cô sẽ không dễ dàng tha thứ, không buông tha cho họ.
Hạ Diệc Sơ từ chối, Tần Qua cũng không chú ý đến chuyện này nữa.
Không phải hắn không lưu tâm Hạ Diệc Sơ, mà hắn tin tưởng cô có thể tự mình làm một cú xoay người hoàn mỹ.
Tần Qua lái xe đưa Hạ Diệc Sơ đến phòng thuê của cô. Hai người dọn đồ đạc của cô đến biệt thự của Tần Qua.
Đồ đạc của cô không có gì, lúc trước bỏ đi từ chỗ Ôn Bạch Nguyệt, cô không mang theo nhiều đồ của nguyên chủ. Ba tháng qua đóng phi, cô cũng không sắm sửa gì thêm. Hành lý ít đến đáng thương.
Hiển nhiên, Tần Qua cũng nhận ra điều này.
Tần Qua đứng nhìn Hạ Diệc Sơ sắp xếp vài bộ quần áo, đồ trang điểm vào vali, mới nói:
"Lát nữa chúng ta đi trung tâm thương mại đi."
"Ừ." Hạ Diệc Sơ gật gật đầu, đeo balo laptop lên vai.
Hành lý chất lên phía sau xe, Tần Qua lái xe đưa Hạ Diệc Sơ đi xem mấy cửa hàng trang phục xa hoa thuộc sở hữu của Tần gia.
Tần Qua và Hạ Diệc Sơ hóa trang một chút, che dấu dung mạo của mình, ăn mặc cũng đơn giản điệu thấp.
Xuống xe, hai người như những đôi tình nhân bình thường khác, tay nắm tay, không ai nhận ra.
Một người là ca thần vô số fan hâm mộ si mê, một người là bình hoa đen tiếng xấu tràn lan. Nếu bị người ta biết hai người yêu đương, xác định sóng to gió lớn ngập trời.
Thích mua sắm vốn dĩ là tính cách trời ban cho phái nữ, Hạ Diệc Sơ cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa, xuyên qua thế giới nào, Bug cũng yêu thương, nâng cô trong lòng bàn tay, Hạ Diệc Sơ không khách khí với Tần Qua, phàm là thích cái nào, đều kêu nhân viên gói lại.
Nhân viên nhận được cái gật đầu đồng ý của Tần Qua, lập tức tìm các loại váy áo cùng số đo đều mang ra hết.
Nhân viên kia một mặt ôm quần áo chạy theo, một mặt hò hét trong lòng:
"Ngao ngao, một bộ, hai, ba, bốn bộ... Mỗi bộ đều có giá xa xỉ, tất cả là hàng mới đưa ra thị trường. Lần này trích phần trăm bằng mấy tháng lương. Hôm nay vận may gì lại đưa hai vị khách hào sảng đến thế này. Ước gì ngày nào cũng có khách sộp như thế!"
Nhân viên bán hàng hạnh phúc nước mắt rưng rưng, trong lòng kích động vạn phần, trên mặt lại không có nửa điểm biểu hiện ra, động tác nhanh nhẹn gói hàng cho Hạ Diệc Sơ.
Hạ Diệc Sơ lại dạo xem giày dép túi xách.
Tần Qua đi sau, ánh mắt dừng trên người cô, một chút mất kiên nhẫn cũng không có.
Hạ Diệc Sơ mua sắm đến cao hứng, Tần Qua càng cao hứng hơn, trả tiền toàn bộ.
Tần Qua nhìn Hạ Diệc Sơ trên mặt tràn đầy tươi cười, lần đầu tiên cảm giác được có nhiều tiền như thế thật tốt.
Hạ Diệc Sơ nghiêng đầu nhìn chiến tích của mình, lần đầu tiên cảm thấy có kim chủ chi tiền thật tốt.
Hai người một đường trở về biệt thự.
Hạ Diệc Sơ chưa ký hợp đồng với công ty Tần Nghị, không có việc gì khác, cô đại khái là người rảnh rỗi.
Hạ Diệc Sơ tâm tình vui vẻ uống nước trái cây, chơi máy tính.
Tần Qua không chịu nổi tịch mịch, bế Hạ Diệc Sơ ngồi lên đùi mình.
================================
/545
|