Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Dãy nhà bên phải tuy không sụt hết xuống nhưng xiêu vẹo, trên vách tường xuất hiện nhiều khe nứt, sập vài căn phòng, nhìn rất nguy hiểm.
"Anh đi cùng em."
"Đừng!" Hạ Diệc Sơ kéo tay Tần Qua.
Tần Qua đã đi cùng cô đến đây là cô vô cùng cảm kích rồi. Nếu có thất bại, bất quá cô chỉ quay về không gian 3000 thế giới, tiến hành nhiệm vụ tiếp theo.
Nhưng Tần Qua... sinh mệnh hắn chỉ có một, nếu xảy ra việc gì, Hạ Diệc Sơ sẽ không tha thứ cho chính mình.
"Em cảm thấy anh sẽ để em đi lên một mình sao?" Tần Qua nắm tay Hạ Diệc Sơ.
"Đi thôi, đi sớm một chút, hai bác sẽ có thêm một cơ hội sống sót."
"Anh..." Hạ Diệc Sơ vẫn chưa bước đi, không phải cô không quan tâm cha mẹ Lê, mà cô thật sự lo lắng cho Tần Qua. Chỗ này là chỗ hắn vốn không nên đến.
"Nếu hôm nay ba mẹ anh ở chỗ này không rõ sống chết, em sẽ không đi lên cùng anh sao?"
Tần Qua hỏi.
Hạ Diệc Sơ hít sâu một hơi, nghiêm túc lại thận trọng trả lời: "Em sẽ đi!"
"Đi thôi." Tần Qua nói, lôi kéo Hạ Diệc Sơ đi về phía cầu thang.
Hạ Diệc Sơ bị kéo đi, không cự tuyệt, nắm lấy tay hắn.
Hai người cẩn thận đi lên trên, đến tầng thứ năm, Hạ Diệc Sơ tới trước cửa nhà cha mẹ Lê, cắm chìa khóa vào, cửa phòng tức khắc bật ra.
Từng trận tro bụi ập vào mặt.
Hạ Diệc Sơ vẫy vẫy tay giữa không trung, cùng Tần Qua một trước một sau tiến vào phòng.
Hạ Diệc Sơ bật công tắc, nhưng không có đèn, trong phòng tối đen như mực.
"Ba? Mẹ?"
Vách tường lung lay sắp đỏ, rất không an toàn, Hạ Diệc Sơ lại gọi thêm mấy tiếng. Cuối cùng cũng có tiếng trả lời.
"Manh Manh? Là Manh Manh sao?"
"Mẹ, là con, ba có ở cùng mẹ không?" Hạ Diệc Sơ kích động đi về phía âm thanh phát ra.
"Con yên tâm, ba mẹ không sao."
"Ba mẹ đừng nói chuyện, để con xem cứu hai người ra trước."
Hạ Diệc Sơ rọi đèn pin bốn phía.
"Từ bên này đi." Tần Qua chỉ một vị trí.
Hạ Diệc Sơ đi qua, nhìn nhìn, ánh mắt sáng ngời.
Đúng rồi, cha mẹ Lê hiện tại bị nhốt trong góc, một bên là vách tường, một bên là tủ quần áo, còn một bên là trần nhà sụt xuống.
Xác định vị trí xong, hai người mở ba lô lấy bao tay, bắt đầu hành động.
Để đạt hiệu suất cao, Hạ Diệc Sơ còn đổi tích phân với hệ thống lấy đạo cụ "Đại lực sỹ". Nháy mắt, Hạ Diệc Sơ đã có thể dùng một tay nâng hai trăm cân*, nhưng tác dụng chỉ có mười lăm phút thôi.
(*Một cân khoảng 400g)
Hệ thống còn đặc biệt hố cha, lần đầu đổi chỉ mất 100 tích phân, lần thứ hai mất 1000 tích phân, lần thứ ba thì cần đến 10000 tích phân.
Hạ Diệc Sơ không có đến một vạn tích phân nhưng mà mạng người quan trọng, Hạ Diệc Sơ đổi 100 tích phân, đợi thêm một lát lại đổi thêm 1000 tích phân.
Biết đạo cụ này hạn chế thời gian, nên động tác của cô vô cùng nhanh gọn khiến Tần Qua trừng mắt, không thể tin sức lực của mình còn yếu nhớt hơn cô ấy.
Trong lúc đó, Tần Qua có nghe điện thoại một lần. Hạ Diệc Sơ nghe hắn nói có chút tò mò. Hạ Diệc Sơ hỏi mới biết Tần Phong đã phái quân đội đến.
Do cha mẹ Lê đã được bọn họ tìm thấy, nên bây giờ cũng không cần nhưng quân nhân đó nữa. Tần Qua mới để cho bọn họ gia nhập phái đoàn bên kia, cùng làm nhiệm vụ tìm kiếm, hỗ trợ những người khác.
******************
Dãy nhà bên phải tuy không sụt hết xuống nhưng xiêu vẹo, trên vách tường xuất hiện nhiều khe nứt, sập vài căn phòng, nhìn rất nguy hiểm.
"Anh đi cùng em."
"Đừng!" Hạ Diệc Sơ kéo tay Tần Qua.
Tần Qua đã đi cùng cô đến đây là cô vô cùng cảm kích rồi. Nếu có thất bại, bất quá cô chỉ quay về không gian 3000 thế giới, tiến hành nhiệm vụ tiếp theo.
Nhưng Tần Qua... sinh mệnh hắn chỉ có một, nếu xảy ra việc gì, Hạ Diệc Sơ sẽ không tha thứ cho chính mình.
"Em cảm thấy anh sẽ để em đi lên một mình sao?" Tần Qua nắm tay Hạ Diệc Sơ.
"Đi thôi, đi sớm một chút, hai bác sẽ có thêm một cơ hội sống sót."
"Anh..." Hạ Diệc Sơ vẫn chưa bước đi, không phải cô không quan tâm cha mẹ Lê, mà cô thật sự lo lắng cho Tần Qua. Chỗ này là chỗ hắn vốn không nên đến.
"Nếu hôm nay ba mẹ anh ở chỗ này không rõ sống chết, em sẽ không đi lên cùng anh sao?"
Tần Qua hỏi.
Hạ Diệc Sơ hít sâu một hơi, nghiêm túc lại thận trọng trả lời: "Em sẽ đi!"
"Đi thôi." Tần Qua nói, lôi kéo Hạ Diệc Sơ đi về phía cầu thang.
Hạ Diệc Sơ bị kéo đi, không cự tuyệt, nắm lấy tay hắn.
Hai người cẩn thận đi lên trên, đến tầng thứ năm, Hạ Diệc Sơ tới trước cửa nhà cha mẹ Lê, cắm chìa khóa vào, cửa phòng tức khắc bật ra.
Từng trận tro bụi ập vào mặt.
Hạ Diệc Sơ vẫy vẫy tay giữa không trung, cùng Tần Qua một trước một sau tiến vào phòng.
Hạ Diệc Sơ bật công tắc, nhưng không có đèn, trong phòng tối đen như mực.
"Ba? Mẹ?"
Vách tường lung lay sắp đỏ, rất không an toàn, Hạ Diệc Sơ lại gọi thêm mấy tiếng. Cuối cùng cũng có tiếng trả lời.
"Manh Manh? Là Manh Manh sao?"
"Mẹ, là con, ba có ở cùng mẹ không?" Hạ Diệc Sơ kích động đi về phía âm thanh phát ra.
"Con yên tâm, ba mẹ không sao."
"Ba mẹ đừng nói chuyện, để con xem cứu hai người ra trước."
Hạ Diệc Sơ rọi đèn pin bốn phía.
"Từ bên này đi." Tần Qua chỉ một vị trí.
Hạ Diệc Sơ đi qua, nhìn nhìn, ánh mắt sáng ngời.
Đúng rồi, cha mẹ Lê hiện tại bị nhốt trong góc, một bên là vách tường, một bên là tủ quần áo, còn một bên là trần nhà sụt xuống.
Xác định vị trí xong, hai người mở ba lô lấy bao tay, bắt đầu hành động.
Để đạt hiệu suất cao, Hạ Diệc Sơ còn đổi tích phân với hệ thống lấy đạo cụ "Đại lực sỹ". Nháy mắt, Hạ Diệc Sơ đã có thể dùng một tay nâng hai trăm cân*, nhưng tác dụng chỉ có mười lăm phút thôi.
(*Một cân khoảng 400g)
Hệ thống còn đặc biệt hố cha, lần đầu đổi chỉ mất 100 tích phân, lần thứ hai mất 1000 tích phân, lần thứ ba thì cần đến 10000 tích phân.
Hạ Diệc Sơ không có đến một vạn tích phân nhưng mà mạng người quan trọng, Hạ Diệc Sơ đổi 100 tích phân, đợi thêm một lát lại đổi thêm 1000 tích phân.
Biết đạo cụ này hạn chế thời gian, nên động tác của cô vô cùng nhanh gọn khiến Tần Qua trừng mắt, không thể tin sức lực của mình còn yếu nhớt hơn cô ấy.
Trong lúc đó, Tần Qua có nghe điện thoại một lần. Hạ Diệc Sơ nghe hắn nói có chút tò mò. Hạ Diệc Sơ hỏi mới biết Tần Phong đã phái quân đội đến.
Do cha mẹ Lê đã được bọn họ tìm thấy, nên bây giờ cũng không cần nhưng quân nhân đó nữa. Tần Qua mới để cho bọn họ gia nhập phái đoàn bên kia, cùng làm nhiệm vụ tìm kiếm, hỗ trợ những người khác.
/545
|