Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 465: Học trò của tôi không có khả năng là tổng tài (21)
/545
|
Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Sau năm giờ ngồi máy bay, Hạ Diệc Sơ và Lý Bách Nhiên cũng đến thủ đô. Do có Lý Bách Nhiên đi cùng nên Hạ Diệc Sơ không gọi cho biên tập ra đón mà bắt taxi đi về khách sạn đã đăng ký trước.
Hai phòng đơn sát vách nhau.
Hạ Diệc Sơ tắm rửa xong thì gọi điện thoại cho biên tập. Tô Hạ vô cùng cao hứng:
"Cô tới khi nào sao bây giờ mới gọi cho tôi? Bây giờ cô đang ở đâu?"
Hạ Diệc Sơ từ ban công nhìn xuống, nói tên khách sạn.
"Sao lại ở khách sạn? Tôi với cô quen nhau lâu như vậy rồi, ở nhà tôi không được sao? Nhà tôi còn trống phòng, tôi đón cô đến ở nha."
"Không cần, tôi có em trai đi cùng để thi Olympic, ở nhà cô không tiện."
"Ồ, vậy thì thôi. Hay là tối nay chị em cô tới nhà tôi ăn tối nha. Muốn ăn gì? Lẩu? Hải sản? Cá hầm?"
Tô Hạ liên tiếp nói một tràng, Hạ Diệc Sơ nghĩ nghĩ rồi trả lời:
"Ăn lẩu đi."
"Được. Mai em cô thi rồi nên hôm nay ăn sớm chút nha. Bốn rưỡi chiều tôi đến đón hai người."
Tô Hạ nhanh chóng quyết định.
"Được." Hạ Diệc Sơ lên tiếng rồi cúp điện thoại.
Hạ Diệc Sơ thay quần áo, sấy tóc rồi sang phòng bên cạnh gõ cửa.
"Chị?" Lý Bách Nhiên nhanh chóng mở cửa.
Hắn vừa tắm xong, nửa người dưới quấn chiếc khăn tắm, lộ ra vài gầy nhưng thân hình rắn chắc, tóc ướt dán vào mặt, thần sắc có chút mê ly, khuôn mặt trắng nõn, tú sắc khả xan, quả thức là có thể khiến người ta phạm tội.
Hạ Diệc Sơ không hiểu sao lại giơ tay chạm vào mặt hắn, có lẽ mới tắm nên da hắn khá lạnh lẽo. Cô thu tay lại, nói với hắn:
"Thay đồ đi, chúng ta xuống dưới ăn chút gì đó."
"Được ạ, chị vào trong đi." Lý Bách Nhiên kéo cửa ra vào, xoay người vào trong, chừa lối đi cho Hạ Diệc Sơ.
Lý Bách Nhiên đi vào phòng tắm thay quần áo, Hạ Diệc Sơ ngồi trên sô pha chờ hắn.
Đột nhiên, Lý Bách Nhiên gào lên với Hạ Diệc Sơ:
"Chị, em quên quần sịp rồi. Chị lấy một cái trong vali ra cho em với."
Quần sịp?
Hạ Diệc Sơ giật giật khóe mắt: "Không phải cậu có khăn tắm sao? Quấn khăn rồi ra lấy."
"Chị nhanh lên." Lý Bách Nhiên làm như không nghe thấy, cứ thúc giục.
Hạ Diệc Sơ bất đắc dĩ từ sô pha đứng lên, đi đến mép giường, kéo vali hành lý của hắn ra, bên trong có vài chiếc quần lót, tất cả đều màu trắng.
Hạ Diệc Sơ tùy tiện cầm ra một cái, đi ra gõ cửa phòng tắm: "Mở cửa!"
Lý Bách Nhiên mở cửa phòng tắm, Hạ Diệc Sơ đứng quay lưng về phía cửa, thò tay đưa quần lót vào bên trong.
"Cảm ơn chị." Lý Bách Nhiên cao hứng, tâm tình rất tốt, vui vẻ hát mấy câu.
Hai người xuống lầu ăn cơm, Hạ Diệc Sơ thuận tiện nói kế hoạch tối nay cho hắn. Lý Bách Nhiên không phản ứng gì nhiều, chỉ hỏi lại:
"Lát nữa chúng ta đi dạo mua ít quà được chứ?"
"Được!" Hạ Diệc Sơ gật đầu đồng ý.
Hai người mau chóng ăn xong rồi ra khỏi khách sạn.
Đây cũng không phải lần đầu tiên hai người đến thủ đô. Trước đó, bọn họ nghỉ hè, nghỉ đông cũng đã đến đây vài lần. Nhưng Lý Bách Nhiên thường xuyên thi đấu ở thủ đô, nên càng quen thuộc nơi này hơn.
Lý Bách Nhiên dễ dàng mang Hạ DIệc Sơ xuyên qua các góc phố, quẹo trái, quẹo phải tới một khu phố đi bộ náo nhiệt, phồn hoa.
Dạo chơi đến ba giờ, cả hai ôm một đống chiến lợi phẩm trở về nghỉ ngơi.
Đúng bốn rưỡi, Tô Hạ gọi điện cho Hạ Diệc Sơ báo mình đã ở bên dưới.
Hạ Diệc Sơ và Lý Bách Nhiên cùng nhau ra ngoài, ánh mắt dừng trên một chiếc xe, một cô gái tóc ngắn đứng bên cạnh, Hạ Diệc Sơ nhanh chóng nhận ra đó chính là Tô Hạ.
"Tôi thấy cô rồi." Hạ Diệc Sơ nói rồi cúp máy.
Đại sảnh khách sạn người tới người lui không ít, nhưng ánh mắt Tô Hạ trực tiếp hướng về phía một nam một nữ sóng vai đi cùng kia.
Hai người đều còn trẻ, tuấn nam mỹ nữ, tướng mạo xuất chúng, dáng người cao gầy, rất bắt mắt người khác.
"Tô Hạ." Hạ Diệc Sơ đi đến bên cạnh cô ấy, vươn tay, lộ ra nụ cười.
"Chào cô, tôi là Cố Trừ Tịch."
"Là cô thật sao?" Tô Hạ mở to hai mắt, không bắt tay mà nhào đến ôm một cái, cười không ngừng:
"Không ngờ cô xinh đẹp như vậy nha. Ngày mai xuất hiện ở sự kiện chắc chắn sẽ khiến mọi người mắt chữ O mồm chữ A, ha ha ha."
"Tại sao?" Hạ Diệc Sơ hơi tò mò.
"Mấy năm nay cô đều không lộ mặt, nhiều nhóm anti bảo cô rất xấu nên không dám cho người ta biết. Chờ đến ngày mai xem bọn họ tự vả mặt như thế nào.
Tô Hạ cao hứng nói, xong liền nhìn sang Lý Bách Nhiên, lại tủm tỉm:
"Em trai cô lớn lên đẹp trai thật nha, có thể vào showbiz đó."
"Chào chị Tô." Lý Bách Nhiên ngoãn ngoãn chào hỏi.
Hạ Diệc Sơ thuận thế nhận lấy quà trong tay hắn, đưa cho Tô Hạ.
******************
Sau năm giờ ngồi máy bay, Hạ Diệc Sơ và Lý Bách Nhiên cũng đến thủ đô. Do có Lý Bách Nhiên đi cùng nên Hạ Diệc Sơ không gọi cho biên tập ra đón mà bắt taxi đi về khách sạn đã đăng ký trước.
Hai phòng đơn sát vách nhau.
Hạ Diệc Sơ tắm rửa xong thì gọi điện thoại cho biên tập. Tô Hạ vô cùng cao hứng:
"Cô tới khi nào sao bây giờ mới gọi cho tôi? Bây giờ cô đang ở đâu?"
Hạ Diệc Sơ từ ban công nhìn xuống, nói tên khách sạn.
"Sao lại ở khách sạn? Tôi với cô quen nhau lâu như vậy rồi, ở nhà tôi không được sao? Nhà tôi còn trống phòng, tôi đón cô đến ở nha."
"Không cần, tôi có em trai đi cùng để thi Olympic, ở nhà cô không tiện."
"Ồ, vậy thì thôi. Hay là tối nay chị em cô tới nhà tôi ăn tối nha. Muốn ăn gì? Lẩu? Hải sản? Cá hầm?"
Tô Hạ liên tiếp nói một tràng, Hạ Diệc Sơ nghĩ nghĩ rồi trả lời:
"Ăn lẩu đi."
"Được. Mai em cô thi rồi nên hôm nay ăn sớm chút nha. Bốn rưỡi chiều tôi đến đón hai người."
Tô Hạ nhanh chóng quyết định.
"Được." Hạ Diệc Sơ lên tiếng rồi cúp điện thoại.
Hạ Diệc Sơ thay quần áo, sấy tóc rồi sang phòng bên cạnh gõ cửa.
"Chị?" Lý Bách Nhiên nhanh chóng mở cửa.
Hắn vừa tắm xong, nửa người dưới quấn chiếc khăn tắm, lộ ra vài gầy nhưng thân hình rắn chắc, tóc ướt dán vào mặt, thần sắc có chút mê ly, khuôn mặt trắng nõn, tú sắc khả xan, quả thức là có thể khiến người ta phạm tội.
Hạ Diệc Sơ không hiểu sao lại giơ tay chạm vào mặt hắn, có lẽ mới tắm nên da hắn khá lạnh lẽo. Cô thu tay lại, nói với hắn:
"Thay đồ đi, chúng ta xuống dưới ăn chút gì đó."
"Được ạ, chị vào trong đi." Lý Bách Nhiên kéo cửa ra vào, xoay người vào trong, chừa lối đi cho Hạ Diệc Sơ.
Lý Bách Nhiên đi vào phòng tắm thay quần áo, Hạ Diệc Sơ ngồi trên sô pha chờ hắn.
Đột nhiên, Lý Bách Nhiên gào lên với Hạ Diệc Sơ:
"Chị, em quên quần sịp rồi. Chị lấy một cái trong vali ra cho em với."
Quần sịp?
Hạ Diệc Sơ giật giật khóe mắt: "Không phải cậu có khăn tắm sao? Quấn khăn rồi ra lấy."
"Chị nhanh lên." Lý Bách Nhiên làm như không nghe thấy, cứ thúc giục.
Hạ Diệc Sơ bất đắc dĩ từ sô pha đứng lên, đi đến mép giường, kéo vali hành lý của hắn ra, bên trong có vài chiếc quần lót, tất cả đều màu trắng.
Hạ Diệc Sơ tùy tiện cầm ra một cái, đi ra gõ cửa phòng tắm: "Mở cửa!"
Lý Bách Nhiên mở cửa phòng tắm, Hạ Diệc Sơ đứng quay lưng về phía cửa, thò tay đưa quần lót vào bên trong.
"Cảm ơn chị." Lý Bách Nhiên cao hứng, tâm tình rất tốt, vui vẻ hát mấy câu.
Hai người xuống lầu ăn cơm, Hạ Diệc Sơ thuận tiện nói kế hoạch tối nay cho hắn. Lý Bách Nhiên không phản ứng gì nhiều, chỉ hỏi lại:
"Lát nữa chúng ta đi dạo mua ít quà được chứ?"
"Được!" Hạ Diệc Sơ gật đầu đồng ý.
Hai người mau chóng ăn xong rồi ra khỏi khách sạn.
Đây cũng không phải lần đầu tiên hai người đến thủ đô. Trước đó, bọn họ nghỉ hè, nghỉ đông cũng đã đến đây vài lần. Nhưng Lý Bách Nhiên thường xuyên thi đấu ở thủ đô, nên càng quen thuộc nơi này hơn.
Lý Bách Nhiên dễ dàng mang Hạ DIệc Sơ xuyên qua các góc phố, quẹo trái, quẹo phải tới một khu phố đi bộ náo nhiệt, phồn hoa.
Dạo chơi đến ba giờ, cả hai ôm một đống chiến lợi phẩm trở về nghỉ ngơi.
Đúng bốn rưỡi, Tô Hạ gọi điện cho Hạ Diệc Sơ báo mình đã ở bên dưới.
Hạ Diệc Sơ và Lý Bách Nhiên cùng nhau ra ngoài, ánh mắt dừng trên một chiếc xe, một cô gái tóc ngắn đứng bên cạnh, Hạ Diệc Sơ nhanh chóng nhận ra đó chính là Tô Hạ.
"Tôi thấy cô rồi." Hạ Diệc Sơ nói rồi cúp máy.
Đại sảnh khách sạn người tới người lui không ít, nhưng ánh mắt Tô Hạ trực tiếp hướng về phía một nam một nữ sóng vai đi cùng kia.
Hai người đều còn trẻ, tuấn nam mỹ nữ, tướng mạo xuất chúng, dáng người cao gầy, rất bắt mắt người khác.
"Tô Hạ." Hạ Diệc Sơ đi đến bên cạnh cô ấy, vươn tay, lộ ra nụ cười.
"Chào cô, tôi là Cố Trừ Tịch."
"Là cô thật sao?" Tô Hạ mở to hai mắt, không bắt tay mà nhào đến ôm một cái, cười không ngừng:
"Không ngờ cô xinh đẹp như vậy nha. Ngày mai xuất hiện ở sự kiện chắc chắn sẽ khiến mọi người mắt chữ O mồm chữ A, ha ha ha."
"Tại sao?" Hạ Diệc Sơ hơi tò mò.
"Mấy năm nay cô đều không lộ mặt, nhiều nhóm anti bảo cô rất xấu nên không dám cho người ta biết. Chờ đến ngày mai xem bọn họ tự vả mặt như thế nào.
Tô Hạ cao hứng nói, xong liền nhìn sang Lý Bách Nhiên, lại tủm tỉm:
"Em trai cô lớn lên đẹp trai thật nha, có thể vào showbiz đó."
"Chào chị Tô." Lý Bách Nhiên ngoãn ngoãn chào hỏi.
Hạ Diệc Sơ thuận thế nhận lấy quà trong tay hắn, đưa cho Tô Hạ.
/545
|